Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

KGB - HỒ SƠ BÍ MẬT phần 9 pps
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
KGB - HỒ SƠ BÍ MẬT
http://www.ebook4u.vn Page 170
Lúc này, quân phát xít đang cố mở mặt trận, chúng cách biển, cách Địa Trung Hải không
xa. Đây là thời điểm khó khăn. Vậy là các đồng chí cùng thời chúng tôi, những đồng chí
Xôviết cho rằng nếu chúng tôi ra trận sẽ thúc đẩy hơn công cuộc chống phát xít.
Đó cũng là những tình cảm trong tôi, vâng, đó là điều mà ta hằng tin tưởng. Vì ngày xưa,
những năm 1936, 37, 38, khắp nơi trên thế giới đều dậy lên làn sóng chống phát xít và
chúng tôi nhận thức rất rõ điều đó. Kèm theo đó là nạn thất nghiệp trầm trọng. Chúng tôi
thấy việc đó đúng như niềm tin của mình. Đó là sự tin tưởng chắc chắn của chúng tôi,
không phải là thứ gì vụt đến. Chúng tôi tin chắc và biết là đúng đắn, vì như vậy sẽ thúc đẩy
cuộc đấu tranh vì nền dân chủ ở Tây Ban Nha.
Khi đó không đặt ra xã hội chủ nghĩa. Xuất phát điểm là dân chủ, là Cộng hòa Tây Ban
Nha, là những đồng chí của Lữ đoàn quốc tế. Rồi những đồng chí Tây Ban Nha và đồng đội
rất tin tưởng và quyết theo đuổi lý tưởng chủ nghĩa xã hội. Niềm tin của chúng tôi rất mãnh
liệt. Vậy là tôi nói đồng ý với những đồng chí Xôviết.
Vậy là chúng tôi đến ngôi nhà ở Barcelone. Giờ thì ngôi nhà ấy không còn. Có điều gì về
ngôi nhà ấy à? Năm 1960, Helen và tôi đi du lịch qua rất nhiều nước. Và đã đến đúng nơi
ngày xưa có ngôi nhà khi ấy là của một nhà quý tộc Tây Ban Nha, mang phong cách kiến
trúc Tây Ban Nha, rất xinh xắn, mà các anh nói là một “datcha”. Ngôi nhà ở trên một quả
đồi nối liền với những dãy núi của Barcelone. Năm 1960, ở đó là một ngôi nhà khác.
Chúng tôi hiểu rằng mái nhà xưa đã không còn. Nhưng ngôi nhà vẫn luôn trong ký ức của
chúng tôi.
Trở lại Tây Ban Nha. Tháng mười một năm 1938, chúng tôi trở về nhà mình. Còn tôi về
New York.
Và một người bạn đến tìm. Chúng tôi bắt đầu làm việc. Trong thời gian đầu, chúng tôi
thực hiện các nhiệm vụ thứ yếu...
Helen. Xin lỗi vì phải ngắt lời. Bobsy. Vấn đề chính là tình trạng tinh thần của chúng ta.
Nếu chúng ta thành công ở Tây Ban Nha, nếu nền cộng hòa thực sự chiến thắng ở Tây Ban
Nha, ta không nghĩ là chiến tranh thế giới thứ hai lại xảy ra. Chúng ta đã rất tin vào điều đó
nhưng lịch sử lại vận hành ngược lại.
Câu chuyện tình yêu
Peter. Ở góc đường của đại lộ số 6 và phố số 41, có một rạp chiếu phim chiếu các phim
Liên Xô. Tôi đã hẹn gặp cô ấy ở đây. Tôi nghĩ cô ấy sẽ đến lúc khoảng tám, chín giờ. Cô ấy
không đến. Tám giờ, rồi chín giờ. Tôi liên tục gọi điện cho cô ấy và nhận được câu trả lời:
“Vâng, em đến ngay, đến ngay”. Cuối cùng cô ấy đến lúc mười giờ. Tôi đang kể đến đoạn
nào nhỉ?
Nhưng đến khi đó chúng tôi không còn được ở cùng nhau hoàn toàn. Nhưng khi việc
đến, khoảng tháng hai năm 1941 , tôi biết là với tôi đám cưới có hai ý nghĩa: không chỉ làm
đám cưới ở nhà mà còn ở cả nơi làm việc. Và tôi phải chắc được là Helen sẽ cùng bên tôi.
Tôi không dám nghĩ là chúng tôi đồng ý được với nhau dù chỉ một chi tiết. Chúng tôi vẫn
thỉnh thoảng tranh luận với nhau. Nhưng trong cuộc đời, chúng tôi cùng nhau tin tưởng vào
đường lối mình đã chọn. Thời gian trôi đi, tôi nhận thấy... vâng, tôi lại cảm nhận được ở cô
ấy sự tự tin mà tôi không có được ngay như khi ngồi bên nhau trong rạp chiếu phim. Tôi có
thể cảm nhận được điều đó trong tim mình. Và tôi hiểu rằng cô ấy chính là người tôi sẽ
cưới làm vợ.
Helen. Được rồi, Bobsy. Anh cứ từ từ nhé.
Peter. Em yên tâm, anh không khiến em phải lo lắng đâu. Vậy là chúng tôi cưới nhau
như anh đã biết đấy...
Helen. Tôi không thể quyết định được. Tôi có một người bạn trai. Anh ấy là luật sư,
kiếm được rất nhiều tiền và tôi biết Đảng luôn cần tiền. Thế là tôi đến hỏi một trong những
người đứng đầu của Đảng: “Hãy nói cho tôi biết tôi phải làm gì bây giờ. Đã đến lúc tôi phải
lấy chồng. Mà có không ít người tôi có thể cưới được”.
KGB - HỒ SƠ BÍ MẬT
http://www.ebook4u.vn Page 171
Tôi nói: “Có một người nghèo và một người giàu có”.
Ông ấy nhìn tôi và bảo: “Cô đang nói chuyện gì thế Helen?”.
Tôi trả lời: “Đảng luôn luôn cần tiền”.
Suốt thời gian đó tôi thường đi tìm cách gây quỹ.
Và tôi nói: “Tôi có thể cưới người này, và có thể kiếm được khối tiền mà không cần biết
gì cả.
Tôi tự biết phải xử sự ra sao trong những trường hợp này”.
Ông ấy nhìn tôi và bảo: “Nghe này Helen. Cô sẽ cưới chồng, một anh chồng giàu có,
trong nhà có người làm. Cô sẽ có tất cả những gì cô muốn. Và sẽ nhanh chóng quên đi chủ
nghĩa cộng sản”.
Tôi nói: “Không!” Và: “Không bao giờ”.
Vậy là ông ấy nói: “Vậy hãy cưới chàng trai nghèo và các bạn sẽ cùng nhau đấu tranh”.
Tôi suy nghĩ, suy nghĩ mãi. Và cuối cùng chọn anh ấy (Peter). Tôi biết rằng suốt đời anh
ấy trung thành với lý tưởng của tôi, và anh ấy đã làm đúng như vậy.
Hiệp ước Molotov - Ribbentrop, 1939
Peter. Khi Tây Ban Nha thất thủ... Rất nhiều người thấy sốc vì sự thất bại của Tây Ban
Nha cộng hòa. Nhưng hoàn cảnh thế giới khi ấy rất phức tạp. Anh cũng biết điều gì sẽ đến
rồi đấy. Hiệp ước giữa Liên Xô và nước Đức. Các chiến sĩ của Lữ đoàn Quốc tế tỏ thái độ
phản đối hiệp ước này. Nói khác đi, điều này thật kỳ lạ. Tại sao hiệp ước này lại được ký
kết khi mà từ bao năm nay người ta không ngừng nói về nó, bỏ bao công sức tuyên truyền
cho một mặt trận duy nhất, một mặt trận bình dân? Chúng tôi cảm thấy điều gì đó rất mâu
thuẫn trong chuyện này.
Helen. Xin lỗi. Đó không chỉ đơn giản là một hiệp ước khi người ta nói đến “sự giao hảo
giữa Đức và Liên Xô” là nói đến một điều khó nghe. Thật là kinh khủng. Tất cả chúng tôi,
những người ủng hộ Liên bang Xôviết, thấy suy sụp. Đó là cách người ta khiến chúng tôi
thấy thất vọng... Người ta đối xử với chúng tôi như các chiến sĩ công xã Paris, cố giải thích.
Chúng tôi nói: “Cần phải như vậy để có thời gian, tập hợp lực lượng để tiêu diệt bọn Đức”.
Và lịch sử đã diễn ra đúng như vậy.
Khởi đầu công việc chung, 1941-1942
Peter. Khoảng năm 1940, trước thời kỳ Helen và tôi thật sự cùng sát cánh bên nhau trong
cuộc đời, chúng tôi ý thức được sự nguy hiểm của Đức quốc xã trên đất Mỹ, ở New York.
Vậy là cố gắng tìm ra ai và nhiệm vụ đầu tiên tôi được giao phó là gì. Công việc cứ như
vậy tiếp tục.
Nhiệm vụ quan trọng thứ hai là tập hợp đồng đội, những người có thể giúp đỡ chúng tôi
trong hoạt động. Công việc tiếp tục cho đến khi chiến tranh diễn ra.
Tôi có thể nói với anh là trước khi đứng trong hàng ngũ, chúng tôi có khả năng tập hợp
lực lượng trong các nhà máy hợp tác với mình.
Helen. Cuối cùng...
Peter. Lực lượng ấy sau này là đồng chí của chúng tôi. Helen liếp tục nhiệm vụ khi tôi
vào quân đội. Cô ấy tiếp xúc với nhiều người sau đó họ giúp đỡ, đóng góp tiền của và cung
cấp thông tin cho chúng tôi.
Helen. Thông tin cuối cùng.
Peter. Và bây giờ, nói về thời gian em gặp người thủy thủ.
Helen. Không. Một thủy thủ phục vụ trên một chiếc tàu buôn trong chiến tranh. Anh
cũng biết là nghề đó nguy hiểm như thế nào. Tôi đi dọc bờ biển trong đêm đen. Theo quần
áo và vật làm tin, anh ấy biết rằng tôi là người liên lạc với anh ấy. Tôi còn nhớ, một người
đàn ông coi cảng đã nói với tôi: “Nghe này, cô bé, không phải chỗ của cô ở đây”
Tôi trả lời: “Nhưng tôi muốn gặp một người bạn, anh ấy sắp phải đi rồi”.
Ông ta nói: “Ở đây có lệnh cấm”.