Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Bàn thêm về phân loại văn xuôi Việt Nam giai đoạn 1930-1945
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
Phùng Quý Sơn Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 98(10): 141 - 145
141
BÀN THÊM VỀ PHÂN LOẠI VĂN XUÔI VIỆT NAM
GIAI ĐOẠN 1930 – 1945
Phùng Quý Sơn
*
Trường Cao đẳng Sư phạm Lạng Sơn
TÓM TẮT
Việc phân loại văn xuôi Việt Nam nửa đầu thế kỷ XX thành các nhóm truyện từ trước đến nay đã
được các nhà lý thuyết thử nghiệm khá nhiều và hướng tới mục đích có thể chấp nhận được. Trong
đó, đương nhiên tiêu chí phân loại là yếu tố căn cốt nhất. Một số tiêu chí đã được vận dụng khá
phổ biến như: thi pháp thể loại, phương pháp sáng tác, phạm vi hiện thực được phản ánh trong tác
phẩm (đề tài), sự kết hợp giữa thể loại văn học với các loại hình nghệ thuật khác (âm nhạc, hội
họa, kiến trúc...). Chúng tôi thử nghiệm phân loại văn xuôi theo nhóm truyện kể dựa trên nguyên
tắc tổ chức sự kiện.
Từ khóa: phân loại văn xuôi, nhóm truyện kể, tổ chức sự kiện.
NỘI DUNG*
Trong giai đoạn hoàng kim của văn học hiện
đại Việt Nam (1930 – 1945), văn xuôi đã đạt
đến “giá trị cổ điển” với một lớp nhà văn tiêu
biểu như Nguyễn Công Hoan, Ngô Tất Tố,
Nguyên Hồng, Nam Cao, Vũ Trọng Phụng,
Nguyễn Tuân, Khái Hưng, Nhất Linh, Thạch
Lam, Lan Khai, Thế Lữ ... Xét về thi pháp thể
loại, nền văn xuôi hiện đại trong sự kết hợp
hài hòa với truyền thống dân tộc và thế giới
với những tinh hoa của nó đã bước từng bước
vững chắc vào nền văn học chung của nhân
loại. Các nhà nghiên cứu đã thử nghiệm nhiều
tiêu chí để phân loại văn xuôi hiện đại Việt
Nam với mong muốn hướng tới cái đích nhất
định có thể chấp nhận được. Hiện nay đang
tồn tại một số cách phân loại như sau:
Thứ nhất là dựa vào trào lưu, khuynh hướng,
phương pháp sáng tác mà người ta chia văn
xuôi Việt Nam 1930 – 1945 ra thành văn xuôi
lãng mạn, văn xuôi hiện thực phê phán, văn
xuôi hiện thực xã hội chủ nghĩa (yêu nước,
cách mạng). Cách phân loại phổ biến này
được đề cập trong sách giáo khoa ngữ văn
phổ thông, giáo trình Văn học Việt Nam dành
cho các trường đại học, cao đẳng và trung cấp
chuyên nghiệp hay một số chuyên luận về
truyện ngắn, tiểu thuyết như: Tiểu thuyết Việt
Nam hiện đại, Truyện ngắn Việt Nam – lịch
sử - thi pháp – chân dung (Phan Cự Đệ chủ
*
Tel: 0982 339388, Email: [email protected]
biên), Truyện ngắn – Những vấn đề lý thuyết
và thực tiễn thể loại (Bùi Việt Thắng)...
Thứ hai là dựa vào thi pháp thể loại mà chia
ra thành truyện tâm lý, truyện phiêu lưu,
truyện kinh dị... Trong Nhà văn hiện đại, Vũ
Ngọc Phan chia tiểu thuyết làm mười loại:
phong tục, luận đề, luân lý, xã hội, truyền kỳ,
hoạt kê, tả chân, tình cảm, trinh thám, phóng
sự. Trước đó, Phạm Quỳnh đã chia tiểu thuyết
làm ba loại: ngôn tình, tả thực, truyền kỳ.
Cách phân loại mà Phạm Quỳnh, Vũ Ngọc
Phan đề xuất phần nào dựa trên Bách khoa tự
điển của phương Tây từ đầu thế kỷ XX. Càng
về sau, cách phân chia văn học nói chung,
truyện nói riêng theo thi pháp thể loại càng
được sử dụng rộng rãi. Tuy nhiên, với văn
học Việt Nam, không phải mọi mô hình trên
đều phát triển. Có lẽ phát triển hơn cả là nhóm
truyện luận đề, tả chân và tâm lý, tình cảm.
Thứ ba là dựa vào sự kết hợp giữa thể loại
văn học và các loại hình nghệ thuật khác như
hội họa, sân khấu, sử thi, thơ trữ tình, hồi ký,
nhật ký, bút ký, phóng sự, thư từ... Vì thế giai
đoạn này mới xuất hiện các loại tiểu thuyết
như: tiểu thuyết phóng sự (kiểu Lều chõng
của Ngô Tất Tố), tiểu thuyết hoạt kê, trong đó
có ảnh hưởng của hài kịch, tranh biếm họa
(kiểu Số đỏ của Vũ Trọng Phụng), tiểu thuyết
tự truyện (kiểu Những ngày thơ ấu của
Nguyên Hồng)...