Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

SUY NGHĨ ĐỂ THÀNH CÔNG - 3 pdf
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
51
bên ngoài; nhưng, nếu phía bên trong bạn giàu có phong phú, vậy thì nó
không đặt thành vấn đề liệu bạn có nổi tiếng hay là không nổi tiếng.
Muốn được phong phú phía bên trong cần nhiều đam mê hơn là muốn
được giàu có và nổi tiếng phía bên ngoài; nó cần được chăm sóc nhiều
hơn, cần được chú ý kỹ lưỡng hơn. Nếu bạn có một chút ít tài năng và biết
cách khai thác nó, bạn trở nên người nổi tiếng; nhưng sự phong phú bên
trong không xảy ra theo lối này. Muốn phong phú bên trong cái trí phải
hiểu rõ và gạt đi những sự việc không quan trọng, giống như là muốn
được nổi tiếng. Sự phong phú phía bên trong ngụ ý là đứng một mình;
nhưng cái con người muốn nổi tiếng sợ hãi đứng một mình bởi vì anh ta lệ
thuộc vào sự nịnh nọt và những ý kiến tốt của người khác.
Người hỏi: Khi còn trẻ ông viết một quyển sách trong đó nói rằng: “Đây
không là những lời của tôi, đây là những lời của Thầy tôi.” Làm thế nào mà
bây giờ ông quả quyết sự suy nghĩ của chúng ta là cho chính chúng ta? Và
ai là Thầy của ông?
Krishnamurti: Một trong những sự việc khó khăn nhất trong cuộc sống là
không bị trói buộc bởi một ý tưởng; bị trói buộc được gọi là kiên định. Nếu
bạn có lý tưởng của không bạo lực, bạn cố gắng kiên định với lý tưởng đó.
Bây giờ, người hỏi đang nói có mục đích, “Ông bảo chúng tôi suy nghĩ cho
chính chúng tôi, mà trái ngược điều gì ông đã nói khi ông còn là một cậu
bé. Tại sao ông lại không kiên định như vậy?”
Kiên định có nghĩa là gì? Đây là một mấu chốt quan trọng. Kiên định là có
một cái trí đang tuân theo bền bỉ một khuôn mẫu đặc biệt của suy nghĩ –
mà có nghĩa rằng bạn không được làm những sự việc mâu thuẫn nhau,
một sự việc ngày hôm nay và một sự việc đối nghịch ngày mai. Chúng ta
đang cố gắng tìm ra một cái trí kiên định là gì. Một cái trí mà nói rằng, “Tôi
đã giữ lời thề là một cái gì đó và tôi sẽ là cái đó trong suốt cuộc đời của
tôi” được gọi là kiên định; nhưng nó thực sự là một cái trí rất ngu xuẩn, bởi
vì nó đã đạt đến một kết luận và nó đang sống theo cái kết luận đó. Nó
giống như một người đang xây một bức tường quanh chính anh ta và để
cuộc sống trôi đi.
Đây là một vấn đề rất phức tạp; tôi có lẽ đã quá đơn giản nó, nhưng tôi
không nghĩ như thế. Khi cái trí chỉ ưa kiên định nó trở thành máy móc và
mất đi sinh lực, sự rực lửa, cái vẻ đẹp chuyển động tự do. Nó đang vận
hành trong một khuôn mẫu. Đó là một phần của câu hỏi.
Phần khác là: người Thầy là ai? Bạn không biết ngụ ý của tất cả những
việc này. Nó dễ hiểu thôi. Bạn thấy không, người ta nói rằng tôi đã viết một
quyển sách nào đó khi còn nhỏ, và rằng người đàn ông này đã trích dẫn
từ quyển sách một câu nói mà nói rằng một người Thầy đã giúp đỡ tôi viết
nó. Bây giờ, có những nhóm người, giống như những nhà thần học, tin
52
rằng có những người Thầy đang sống trong rặng Hi mã lạp sơn xa xôi
đang hướng dẫn và giúp đỡ thế giới; và người đàn ông đó muốn biết
người Thầy là ai. Hãy lắng nghe cẩn thận, bởi vì việc này cũng có liên
quan với bạn nhiều lắm.
Liệu có đặt thành vấn đề rất nhiều ai là một người Thầy hay một vị đạo sư
hay không? Điều gì phải lưu tâm là cuộc sống – không phải vị đạo sư của
bạn, không phải một người Thầy, một người lãnh đạo hay một người giáo
viên mà giải thích cuộc sống giùm bạn. Chính là bạn mà phải hiểu rõ cuộc
sống; chính là bạn mà đang chịu đau khổ, mà đang ở trong sầu muộn;
chính là bạn mà muốn biết ý nghĩa của sinh tử, của thiền định, của đau
khổ, và không một ai có thể chỉ bảo cho bạn được. Những người khác có
thể giải thích, nhưng sự giải thích của họ có thể hoàn toàn giả dối, hoàn
toàn sai lầm.
Vì vậy nghi ngờ là một điều rất tốt, bởi vì nó cho bạn một cơ hội tìm ra cho
chính mình liệu rằng bạn có cần một vị guru hay không? Điều gì quan
trọng là hãy là một ngọn đèn cho chính bạn, hãy là người Thầy riêng của
bạn và môn đồ riêng của bạn, hãy vừa là giáo viên vừa là người học sinh.
Chừng nào bạn còn đang học hỏi, không có người giáo viên. Chỉ khi nào
bạn đã ngừng tìm hiểu, ngừng khám phá, ngừng hiểu rõ sự tiến hành tổng
thể của cuộc sống, thì lúc đó người giáo viên mới tồn tại – và một người
giáo viên như thế đó chẳng có giá trị gì cả. Vậy thì bạn đã chết rồi và vì
vậy người giáo viên cũng chết rồi.
Người hỏi: Tại sao con người lại kiêu hãnh?
Krishnamurti: Bạn không kiêu hãnh nếu bạn viết chữ đẹp, khi bạn thắng
một trò chơi hay là đậu một kỳ thi nào đó hay sao? Bạn có khi nào viết một
bài thơ hay là vẽ một bức tranh, và sau đó khoe với một người bạn hay
không? Nếu người bạn của bạn nói rằng nó là một bài thơ hay hoặc là một
bức tranh đẹp, bạn không thấy rất hài lòng hay sao? Khi bạn làm một điều
gì đó mà một người bạn nói rằng tuyệt vời, bạn cảm thấy một ý thức của
hài lòng thích thú, và điều đó được thôi, điều đó tốt; nhưng chuyện gì xảy
ra lần sau khi bạn vẽ một bức tranh, hay viết một bài thơ, hay dọn sạch
căn phòng? Bạn chờ đợi một người nào đó xuất hiện và nói rằng bạn là
một cậu trai giỏi giang làm sao đâu; và, nếu không ai đến, bạn không còn
lưu tâm đến vẽ, hay viết lách, hay lau chùi nữa. Thế là bạn có trạng thái lệ
thuộc vào vui thú mà những người khác gây ra cho bạn bởi sự khuyến
khích của họ. Nó cũng đơn giản như thế mà thôi. Và sau đó điều gì xảy
ra? Khi lớn lên bạn muốn làm điều gì đó được công nhận bởi nhiều người.
Bạn có lẽ nói rằng, “Tôi sẽ làm việc này vì lợi ích của của vị đạo sư của tôi,
vì lợi ích của quốc gia tôi, vì lợi ích của con người, vì lợi ích của Chúa,”
nhưng bạn thực sự đang làm nó để có được sự công nhận, từ việc đó nảy
sinh kiêu hãnh; và khi bạn làm bất kỳ điều gì theo lối này, nó không xứng