Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam
Các biện pháp thay thế cho hình phạt áp dụng đối với người chưa thành niên phạm tội trong luật hình sự năm 2015
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC LUẬT TP HỒ CHÍ MINH
TRẦN NGỌC LAN TRANG
CÁC BIỆN PHÁP THAY THẾ
CHO HÌNH PHẠT ÁP DỤNG ĐỐI VỚI
NGƯỜI CHƯA THÀNH NIÊN PHẠM TỘI
TRONG BỘ LUẬT HÌNH SỰ NĂM 2015
LUẬN VĂN THẠC SĨ
CHUYÊN NGÀNH LUẬT HÌNH SỰ VÀ TỐ TỤNG HÌNH SỰ
TP HỒ CHÍ MINH – NĂM 2017
TRẦN NG
Ọ
C LAN TRANG LU
Ậ
T HÌNH
S
Ự VÀ
T
Ố
T
ỤNG HÌNH
S
Ự KHOÁ 19-20
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC LUẬT THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
CÁC BIỆN PHÁP THAY THẾ
CHO HÌNH PHẠT ÁP DỤNG ĐỐI VỚI
NGƯỜI CHƯA THÀNH NIÊN PHẠM TỘI
TRONG BỘ LUẬT HÌNH SỰ NĂM 2015
Chuyên ngành: Luật Hình sự và Tố tụng Hình sự
Mã số: 60380104
Người hướng dẫn khoa học: TS. Hoàng Thị Tuệ Phương
Học viên: Trần Ngọc Lan Trang
Lớp Cao học Luật Hình sự khoá 19-20
Thành phố Hồ Chí Minh, năm 2017
LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan luận văn “Các biện pháp thay thế cho hình phạt áp dụng đối
với người chưa thành niên phạm tội trong Bộ luật Hình sự năm 2015” là công trình
nghiên cứu khoa học do bản thân tôi thực hiện dưới sự hướng dẫn khoa học của TS.
Hoàng Thị Tuệ Phương.
Các nội dung nghiên cứu và kết quả trong luận văn này là trung thực và chưa
từng được ai công bố trong bất cứ công trình nghiên cứu nào trước đây. Trong quá
trình nghiên cứu, luận văn có kế thừa các quan điểm, ý kiến khoa học của những nhà
nghiên cứu đã từng thực hiện về vấn đề tư pháp người chưa thành niên, và những
thông tin này khi được sử dụng đến đều được thể hiện một cách trung thực, có trích
dẫn nguồn đầy đủ trong luận văn.
Tp. Hồ Chí Minh, ngày ... tháng ... năm 2017
Tác giả luận văn
TRẦN NGỌC LAN TRANG
BẢNG CÁC TỪ NGỮ VIẾT TẮT
§ BLHS : Bộ luật Hình sự
§ BR : Beijing Rules – Quy tắc Bắc Kinh năm 1985
§ CRC : Convention on the Rights of the Child - Công ước quốc tế về Quyền
trẻ em năm 1989
§ ICCPR : International Convenant on Civil and Political Rights - Công ước
quốc tế về các quyền dân sự và chính trị năm 1966
Mục lục
LỜI MỞ ĐẦU.......................................................................................................................1
CHƯƠNG 1: LÝ LUẬN VỀ NGƯỜI CHƯA THÀNH NIÊN PHẠM TỘI TRONG
LUẬT HÌNH SỰ VIỆT NAM QUA CÁC QUÁ TRÌNH PHÁT TRIỂN......................10
1.1. Quan điểm về người chưa thành niên phạm tội theo quy định của BLHS năm
1985 và 1999...................................................................................................................10
1.2. Sự xuất hiện của “tư pháp người chưa thành niên” tại Việt Nam và quan điểm
của pháp luật quốc tế ....................................................................................................14
1.2.1. Sự xuất hiện của “tư pháp người chưa thành niên” tại Việt Nam ................14
1.2.2. Quan điểm của pháp luật quốc tế.....................................................................17
1.3. Quan điểm về người chưa thành niên phạm tội theo quy định của BLHS năm
2015 sửa đổi bổ sung năm 2017....................................................................................25
CHƯƠNG 2: CÁC QUY ĐỊNH LIÊN QUAN ĐẾN CÁC BIỆN PHÁP THAY THẾ
CHO HÌNH PHẠT ÁP DỤNG ĐỐI VỚI NGƯỜI CHƯA THÀNH NIÊN PHẠM TỘI
VÀ THỰC TIỄN ÁP DỤNG.............................................................................................34
2.1. Nguyên tắc áp dụng các biện pháp thay thế cho hình phạt................................34
2.2. Các biện pháp giám sát, giáo dục..........................................................................46
2.2.1. Khiển trách.......................................................................................................47
2.2.2. Hoà giải tại cộng đồng.....................................................................................49
2.2.3. Giáo dục tại xã, phường, thị trấn.....................................................................52
2.3. Biện pháp tư pháp giáo dục tại trường giáo dưỡng.............................................54
Chương 3: MỘT SỐ ĐỀ XUẤT, KIẾN NGHỊ HOÀN THIỆN CÁC QUY ĐỊNH
LIÊN QUAN ĐẾN CÁC BIỆN PHÁP THAY THẾ CHO HÌNH PHẠT ÁP DỤNG
ĐỐI VỚI NGƯỜI CHƯA THÀNH NIÊN PHẠM TỘI.................................................59
KẾT LUẬN.........................................................................................................................67
[1]
LỜI MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài
Việt Nam ký kết và phê chuẩn Công ước quốc tế về các quyền dân sự và
chính trị (năm 1966) vào năm 1982 và Công ước quốc tế về Quyền trẻ em (năm 1989)
vào năm 1990. Đây là các văn bản pháp lý quốc tế mang tính ràng buộc trách nhiệm
và quy định tất cả các quốc gia thành viên phải tôn trọng, thực hiện để đảm bảo các
quyền dân sự, chính trị của con người nói chung và đảm bảo trẻ em được hưởng tất
cả các quyền mà Công ước đã quy định. Trong Công ước Quốc tế về các quyền dân
sự và chính trị năm 19661 có ghi nhận tại Điều 14 khoản 4 như sau: “Tố tụng áp dụng
đối với những người chưa thành niên phải xem xét tới độ tuổi của họ và mục đích
thúc đẩy sự phục hồi nhân cách của họ”. Từ chuẩn mực chung này, Công ước quốc
tế về Quyền trẻ em năm 19892 đã quy định các chuẩn mực riêng về người chưa thành
niên phạm tội, cụ thể tại các điều khoản sau: điểm b Điều 37: “Không trẻ em nào bị
tước quyền tự do một cách bất hợp pháp hoặc tùy tiện. Việc bắt, giam giữ hoặc bỏ tù
trẻ em phải được tiến hành phù hợp với pháp luật và chỉ được coi là biện pháp cuối
cùng và áp dụng trong thời hạn thích hợp ngắn nhất”; Điều 40 khoản 1: “Các quốc
gia thành viên công nhận quyền của mọi trẻ em bị tình nghi, bị cáo buộc tội hay bị
xác nhận là có vi phạm luật hình sự được đối xử theo cách thức phù hợp với việc thúc
đẩy nhận thức của trẻ em về nhân cách và phẩm giá vốn có, một cách thức tăng
cường sự tôn trọng của trẻ em đối với những quyền và tự do cơ bản của người khác
và có tính đến độ tuổi của trẻ em cũng như mong muốn thúc đẩy sự tái hòa nhập của
trẻ và giúp trẻ em đảm đương một vai trò có tính chất xây dựng trong xã hội”; điểm
b khoản 3 điều 40: “Bất kỳ khi nào thấy thích hợp và cần thiết cần đề ra các biện
pháp xử lý những trẻ em vi phạm pháp luật hình sự mà không phải sử dụng đến thủ
tục tư pháp, miễn là các quyền con người và những bảo vệ pháp lý được tôn trọng
đầy đủ”. Khác với tư pháp hình sự đối với người đã thành niên, các biện pháp xử lý
đối với người chưa thành niên phạm tội đề cập trong các Công ước quốc tế này đều
1
Tên tiếng Anh: International Covenant on Civil and Political Rights (viết tắt: ICCPR) là một công
ước quốc tế do Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc thông qua ngày 16 tháng 12 năm 1966 và có hiệu lực
từ ngày 23 tháng 3 năm 1976, nêu tổng quan các quyền dân sự và chính trị cơ bản của con người.
2 Tên tiếng Anh: Committee on the Right of the Child (viết tắt: CRC) là một công ước quốc tế do Đại
Hội đồng Liên Hiệp Quốc thông qua ngày 20 tháng 11 năm 1989 và có hiệu lực từ ngày 02 tháng 09
năm 1990, quy định các quyền dân sự, chính trị, kinh tế, xã hội và văn hóa của trẻ em.
[2]
hướng đến mục tiêu nhằm thúc đẩy sự phục hồi nhân cách, bởi người chưa thành niên
đang trong độ tuổi phát triển về mặt nhận thức nên rất cần những sự uốn nắn mang
tính chất giáo dục. Điều này cho thấy rằng mục tiêu xử lý hành vi phạm tội và phòng
ngừa tội phạm rõ ràng không phải là mục tiêu hàng đầu và được ưu tiên trong tư pháp
người chưa thành niên phạm tội.
Bàn về vấn đề tư pháp người chưa thành niên phạm tội ở Việt Nam, trong
các văn bản mang tính chất chỉ đạo của Nhà nước, dù không trực tiếp nhưng xu hướng
chung có nói đến quyền con người, trong đó nhấn mạnh việc thực hiện cam kết quốc
tế. Trong Nghị quyết 48-NQ/TW ngày 24/05/2005 về Chiến lược xây dựng và hoàn
thiện hệ thống pháp luật Việt Nam đến năm 2010, định hướng đến năm 2020 có đề
ra một trong những quan điểm chỉ đạo là xây dựng và hoàn thiện pháp luật về bảo
đảm quyền con người, cụ thể là “củng cố cơ sở pháp lý về trách nhiệm của các cơ
quan nhà nước trong việc xây dựng, ban hành kịp thời, đồng bộ và tổ chức thực thi
pháp luật, các điều ước quốc tế mà Việt Nam là thành viên về quyền con người, quyền
công dân trong các lĩnh vực dân sự, chính trị, kinh tế, văn hóa – xã hội”.
3 Nghị quyết
49-NQ/TW ngày 02/06/2005 của Bộ Chính trị về Chiến lược cải cách tư pháp đến
năm 2020 đã xác định một trong những phương hướng cải cách tư pháp là “hoàn
thiện các thủ tục tố tụng tư pháp, bảo đảm tính đồng bộ, dân chủ, công khai, minh
bạch, tôn trọng và bảo vệ quyền con người”. Hiện nay, vấn đề cải cách hệ thống tư
pháp người chưa thành niên theo hướng phù hợp với Công ước quốc tế về Quyền trẻ
em và các chuẩn mực quốc tế ngày càng được thừa nhận rộng rãi ở Việt Nam, trong
đó có việc thúc đẩy xử lý chuyển hướng và tư pháp phục hồi. Theo đó, những hành
vi vi phạm pháp luật nhỏ do người chưa thành niên thực hiện được giải quyết một
cách không chính thức thông qua hòa giải, đặt người chưa thành niên dưới sự giám
sát của cha mẹ hoặc nhà trường hoặc giao cho dòng họ quản lý thay vì áp dụng các
hình thức xử lý hành chính hay khởi tố vụ án hình sự. Các nguyên tắc tư pháp phục
hồi nói chung được chấp nhận tốt và có một số yếu tố của tư pháp phục hồi hiện được
vận dụng để giải quyết các hành vi vi phạm pháp luật nhỏ của người chưa thành niên
thông qua cảnh sát, tổ trưởng dân phố hoặc các tổ viên tổ hòa giải
4
.
Liên quan đến tư pháp người chưa thành niên, pháp luật hình sự hiện hành
quy định chính thức về vấn đề người chưa thành niên phạm tội tại Điều 69 BLHS
3 Tác giả nhấn mạnh.
4 Bộ Lao động – Thương binh và xã hội - Vụ Pháp chế (2012), Tài liệu tập huấn Tư pháp người chưa
thành niên, NXB Lao động, tr.137.
[3]
năm 1999 về “Nguyên tắc xử lý đối với người chưa thành niên phạm tội” và Điều 70
BLHS năm 1999 về “Các biện pháp tư pháp áp dụng đối với người chưa thành niên
phạm tội”. Trong khi đòi hỏi của các văn bản pháp luật quốc tế mà Việt Nam là thành
viên cũng như định hướng tiến bộ của nhà nước, thì thực tiễn tư pháp người chưa
thành niên phạm tội tại Việt Nam trong đó bao gồm thực tiễn xử lý người chưa thành
niên phạm tội bằng cách áp dụng các biện pháp tư pháp tại điều 70 thay thế hình phạt
lại tỏ ra không được khả quan như vậy. Theo Báo cáo đánh giá tác động của Dự án
BLHS sửa đổi năm 20155 “Kết quả các Báo cáo thống kê tổng hợp của Công an, Viện
Kiểm sát, Toà án nhân dân các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương về việc miễn
truy cứu trách nhiệm hình sự theo Khoản 2 Điều 69 cho thấy, việc miễn trách nhiệm
hình sự theo quy định tại Khoản 2 Điều 69 đối với người chưa thành niên phạm tội
đã được các cơ quan tiến hành tố tụng áp dụng trong tư pháp hình sự tuy chưa phải
là phổ biến. Số liệu từ các báo cáo cho thấy số lượng bị can, bị cáo chưa thành niên
phạm tội được miễn trách nhiệm hình sự vào giao cho cơ quan, tổ chức, gia đình
giám sát, giáo dục chiếm tỉ lệ rất nhỏ và giảm dần theo giai đoạn tố tụng (cơ quan
điều tra khoảng 2,7%, Viện Kiểm sát 1,4% và Toà án là 0,05%)”. Theo Báo cáo tổng
kết thực tiễn 11 năm thi hành BLHS năm 1999 trên địa bàn Thành phố Hồ Chí Minh
của Ủy ban nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh,6 tình hình áp dụng biện pháp tư pháp
giáo dục tại phường, xã và đưa vào trường giáo dưỡng đối với người chưa thành niên
phạm tội thời gian qua hầu như chưa được thực hiện. Theo hướng giải quyết phổ biến
hiện nay, Tòa án thường chọn giải pháp là áp dụng hình phạt tù nhưng cho hưởng án
treo đối với người chưa thành niên phạm tội. Bên cạnh đó, trong một nghiên cứu gần
đây về thực tiễn áp dụng biện pháp tư pháp quy định tại điều 70 BLHS năm 1999,
sửa đổi bổ sung năm 2009, đã được tiến hành ở một số địa phương như thành phố Hồ
Chí Minh, thành phố Châu Đốc - tỉnh An Giang, huyện Cần Giuộc - tỉnh Long An,
thành phố Cao Lãnh - tỉnh Đồng Tháp trong khoảng thời gian từ năm 2006 đến năm
2013. Nghiên cứu này đã chỉ ra rằng hầu hết các Tòa án đều không áp dụng biện pháp
tư pháp quy định tại Điều 70 BLHS.
7 Một trong những lý do được dùng để giải thích
cho thực trạng này là vì sự mâu thuẫn trong việc thể hiện nguyên tắc xử lý hình sự
5 Xem Bộ Tư pháp (2015), Báo cáo đánh giá tác động của Dự án Bộ luật Hình sự sửa đổi, tr.35.
6 Xem Tài liệu Hội nghị toàn quốc Tổng kết thi hành Bộ luật Hình sự năm 1999 (2014), Bộ Tư pháp,
Hà Nội.
7 Xem Trương Thị Hương Huệ và những người khác (2014), “Thực trạng áp dụng biện pháp tư pháp
quy định tại điều 70 BLHS đối với người chưa thành niên phạm tội”, Nghiên cứu khoa học của sinh
viên, Đại học Luật TP.HCM, tr.18-22.
[4]
đối với người chưa thành niên phạm tội tại Điều 69 BLHS. Khi phải lựa chọn áp dụng
biện pháp tư pháp hay hình phạt cho người chưa thành niên phạm tội, khả năng người
áp dụng pháp luật chọn lựa giải pháp an toàn để đảm bảo tính cưỡng chế hình sự sẽ
cao hơn. Như vậy, qua gần 15 năm tính từ thời điểm BLHS năm 1999 có hiệu lực,
chúng ta thấy rằng vẫn còn những quy định về biện pháp tư pháp thay thế cho hình
phạt áp dụng đối với người chưa thành niên phạm tội chưa được áp dụng vào thực
tiễn.
Bàn về chính sách xử lý hình sự người chưa thành niên phạm tội theo hướng
đề cao hiệu quả phòng ngừa và tính hướng thiện này cho phù hợp với tinh thần của
Công ước quốc tế về Quyền trẻ em, một trong những nội dung đáng được quan tâm
đó chính là nghiên cứu bổ sung quy định áp dụng biện pháp xử lý thay thế biện pháp
hình sự. Theo đó, trong quá trình xây dựng Dự án BLHS (sửa đổi) năm 2015, Ban
soạn thảo cũng đã cân nhắc nghiên cứu về vấn đề này và đã có cách nhìn nhận khá
mới trong các bản dự thảo BLHS năm 2015 và dự thảo Luật sửa đổi, bổ sung BLHS
năm 2015. Cụ thể BLHS năm 2015 đã có quy định mới về các biện pháp giám sát,
giáo dục áp dụng trong trường hợp được miễn trách nhiệm hình sự và biện pháp tư
pháp giáo dục tại trường giáo dưỡng đối với người dưới 18 tuổi phạm tội.
Chính vì những sự phân tích nêu trên, tác giả quyết định chọn đề tài “Các
biện pháp thay thế cho hình phạt áp dụng đối với người chưa thành niên phạm
tội trong Bộ luật Hình sự năm 2015” để làm đề tài nghiên cứu của mình. Tác giả
mong muốn rằng công trình nghiên cứu này sẽ hoàn thiện dần các quy định về nguyên
tắc xử lý người chưa thành niên phạm tội theo hướng áp dụng biện pháp thay thế cho
hình phạt để nội luật hóa cam kết trong Công ước quốc tế mà Việt Nam tham gia và
theo đúng quan điểm của nhà nước về tư pháp người chưa thành niên phạm tội.
2. Tình hình nghiên cứu đề tài
Liên quan đến vấn đề Biện pháp thay thế cho hình phạt áp dụng đối với người
chưa thành niên phạm tội, qua quá trình khảo sát, tôi thấy rằng đã có các công trình
nghiên cứu như sau:
- Lương Trung Vân Nhi (2004), “Các biện pháp tư pháp trong bộ luật hình
sự năm 1999 - Lý luận và thực tiễn”, luận văn cử nhân, trường ĐH Luật TPHCM.
Luận văn đưa ra những vấn đề lý luận cơ bản về các biện pháp tư pháp nói chung như
khái niệm, đặc điểm, vai trò và mục đích của các biện pháp. Bên cạnh đó phân tích
các quy định của pháp luật hiện hành về các biện pháp này. Về phần thực tiễn, tác giả
[5]
có phân tích một vài bản án để đưa ra bất cập và phương hướng giải quyết. Tuy nhiên,
theo tôi đánh giá, luận văn này chỉ dừng lại ở việc phân tích các quy định pháp luật
nói chung chứ chưa có sự phân tích một cách sâu sắc về các biện pháp này và cũng
chưa làm rõ bản chất của biện pháp tư pháp dưới góc độ hình sự khác gì so với pháp
luật hành chính. Qua báo cáo công tác xét xử sơ thẩm hình sự năm 2003 của Tòa án
nhân dân TP Hồ Chí Minh, toàn bộ người chưa thành niên phạm tội do Tòa án
TPHCM xét xử đều bị áp dụng hình phạt tù.
- Huỳnh Quang Lâm (2009), “Các biện pháp tư pháp trong Bộ luật hình sự
1999 lý luận và thực tiễn”, luận văn cử nhân, trường ĐH Luật TPHCM. Luận văn chỉ
mới làm rõ khái niệm, đặc điểm của biện pháp tư pháp nói chung, sơ lược về quá
trình hình thành và phát triển của biện pháp này ở mặt khái quát. Bên cạnh đó, luận
văn còn đưa ra một vài điểm so sánh để tìm sự khác biệt giữa biện pháp tư pháp với
biện pháp hành chính và biện pháp dân sự. Tuy nhiên, theo tôi, luận văn vẫn chưa
làm rõ được bản chất của biện pháp tư pháp trong luật hình sự. Tác giả cũng chỉ dừng
lại ở việc phân tích quy định pháp luật về các biện pháp tư pháp nói chung, bao gồm
cả hai nhóm biện pháp hỗ trợ được quy định tại các Điều 41, 42 và 43 BLHS năm
1999 và biện pháp thay thế hình phạt được quy định tại Điều 70 BLHS năm 1999. Về
phần thực tiễn áp dụng, tác giả đưa ra số liệu khảo sát ngẫu nhiên trong 300 bản án
Hình sự sơ thẩm của Tòa án nhân dân quận Tân Phú từ năm 2006 đến năm 2008 để
đưa ra một số kiến nghị hoàn thiện quy định về biện pháp tư pháp. Riêng biện pháp
tư pháp áp dụng đối với người chưa thành niên phạm tội, qua kết quả nghiên cứu tại
quận Tân Phú và số liệu thống kê năm 2008 tại Tòa án nhân dân TP Hồ Chí Minh và
tỉnh Đồng Nai, luận văn chỉ ra rằng thực tiễn không có số liệu thống kê tình hình Tòa
án áp dụng biện pháp tư pháp này.
- Bộ Lao động – thương binh và xã hội – Vụ pháp chế (2012), Unite for
children – Unicef Việt Nam, Tài liệu tập huấn Tư pháp người chưa thành niên, NXB
Lao động, Hà Nội. Trong tài liệu có phần chuyên đề về pháp luật quốc tế và quốc gia
về tư pháp người chưa thành niên. Chuyên đề phân tích các chuẩn mực quốc tế về tư
pháp người chưa thành niên qua các văn kiện pháp lý quốc tế gồm: Công ước quốc
tế về Quyền trẻ em, Quy tắc tiêu chuẩn tối thiểu của Liên hợp quốc về việc áp dụng
pháp luật với người chưa thành niên (1985) – Quy tắc Bắc Kinh, Hướng dẫn của Liên
hợp quốc về phòng ngừa phạm pháp ở người chưa thành niên (1990) – Hướng dẫn
Riyadh, Quy tắc của Liên hợp quốc về việc bảo vệ người chưa thành niên bị tước
quyền tự do (1991). Đồng thời, chuyên đề phân tích những nguyên tắc cơ bản về tư