Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

TRANG TỬ VÀ NAM HOA KINH Chương 4: Thế gian doc
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
TRANG TỬ VÀ NAM HOA KINH
Chương 4: Thế gian
1
Nhan Hồi hỏi Trọng Ni [tức Khổng tử]
- Anh tính đi đâu?
- Con đi qua nước Vệ.
- Để làm gì?
- Con nghe nói vua Vệ [Vệ Trang Công] đương tuổi tráng niên, hành vi độc đoán,
coi thường việc nước, không thấy lỗi của mình, coi thường mạng dân, người chết
đầy đất, nhiều như cỏ khô trong đồng cháy, dân không biết đi đâu. Con đã từng
nghe thầy bảo: “Nước nào đã bình trị thì mình nên bỏ mà đi, nước nào loạn thì
mình nên tìm tới”. Như một thầy lang thấy bệnh nhân là trị[1]. Con theo lời dạy
của thầy mà mong lại cứu nước Vệ được phần nào chăng?
Trọng Ni bảo:
- Lại đó để mà bị giết à? Đạo thì không nên tạp, tạp thì hoá phiền toái, phiền toái
thì gây hỗn loạn, hỗn loạn thì gây lo lắng, mà không thể cứu được. Hạng “chí
nhân”[2] thời xưa giữ vững đạo mình rồi sau mới giúp người khác. Đạo của anh