Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng theo luật hình sự Việt Nam
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƢỜNG ĐẠI HỌC LUẬT TP. HỒ CHÍ MINH
TRẦN VĂN QUỚI
QUYẾT ĐỊNH HÌNH PHẠT DƢỚI MỨC THẤP NHẤT
CỦA KHUNG HÌNH PHẠT ĐƢỢC ÁP DỤNG
THEO LUẬT HÌNH SỰ VIỆT NAM
LUẬN VĂN THẠC SĨ
CHUYÊN NGÀNH LUẬT HÌNH SỰ VÀ TỐ TỤNG HÌNH SỰ
ĐỊNH HƢỚNG ỨNG DỤNG
TP. HỒ CHÍ MINH, NĂM 2021
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƢỜNG ĐẠI HỌC LUẬT TP. HỒ CHÍ MINH
QUYẾT ĐỊNH HÌNH PHẠT DƢỚI MỨC THẤP NHẤT
CỦA KHUNG HÌNH PHẠT ĐƢỢC ÁP DỤNG
THEO LUẬT HÌNH SỰ VIỆT NAM
Chuyên ngành: Luật Hình sự và Tố tụng hình sự
Định hƣớng ứng dụng
Mã số: 60380104
Người hướng dẫn khoa học: TS. Lê Tƣờng Vy
Học viên: Trần Văn Quới
Lớp: Cao học Luật, An Giang – Khóa 2
TP. HỒ CHÍ MINH, NĂM 2021
LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan Luận văn “Quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất
của khung hình phạt được áp dụng theo Luật hình sự Việt Nam” là công trình
nghiên cứu khoa học do chính tôi thực hiện dưới sự hướng dẫn khoa học của
TS. Lê Tƣờng Vy. Các nội dung, thông tin được trình bày trong luận văn là
chính xác và trung thực.
Tôi xin chịu hoàn toàn trách nhiệm về lời cam đoan trên của mình.
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày tháng năm 2021
Tác giả
Trần Văn Quới
DANH MỤC TỪ VIẾT TẮT
BLHS : Bộ Luật Hình sự
CTKGG : Cải tạo không giam giữ
HĐTP : Hội đồng Thẩm phán
HSPT : Hình sự phúc thẩm
HSST : Hình sự sơ thẩm
TAND : Tòa án nhân dân
TANDTC : Tòa án nhân dân tối cao
TNHS : Trách nhiệm hình sự
TP : Thành phố
VKSND : Viện kiểm sát nhân dân
MỤC LỤC
PHẦN MỞ ĐẦU........................................................................................................1
CHƢƠNG 1. QUYẾT ĐỊNH HÌNH PHẠT DƢỚI MỨC THẤP NHẤT CỦA
KHUNG HÌNH PHẠT ĐƢỢC ÁP DỤNG THEO QUY ĐỊNH TẠI KHOẢN 2
ĐIỀU 54 BLHS NĂM 2015.......................................................................................6
1.1. Quy định của pháp luật về quyết định hình phạt dƣới mức thấp nhất
của khung hình phạt đƣợc áp dụng theo khoản 2 Điều 54 BLHS năm 2015..6
1.2. Thực trạng áp dụng quy định quyết định hình phạt dƣới mức thấp nhất
của khung hình phạt theo khoản 2 Điều 54 BLHS năm 2015 ..........................8
1.2.1. Điều kiện để người phạm tội được áp dụng quy định tại khoản 2 Điều
54 BLHS ........................................................................................................................8
1.2.2. Giới hạn quyết định hình phạt theo quy định tại khoản 2 Điều 54 BLHS....
......................................................................................................................................17
1.3. Kiến nghị hoàn thiện quy định về quyết định hình phạt dưới mức thấp
nhất của khung hình phạt được áp dụng theo khoản 2 Điều 54 BLHS năm 2015
..............................................................................................................................21
Kết luận Chƣơng 1 ..................................................................................................24
CHƯƠNG 2. QUYẾT ĐỊNH HÌNH PHẠT DƯỚI MỨC THẤP NHẤT CỦA
KHUNG HÌNH PHẠT ĐƯỢC ÁP DỤNG THEO QUY ĐỊNH TẠI KHOẢN 3
ĐIỀU 54 BLHS NĂM 2015....................................................................................25
2.1. Quy định của pháp luật về quyết định hình phạt dƣới mức thấp nhất
của khung hình phạt đƣợc áp dụng theo khoản 3 Điều 54 BLHS năm 2015....
..............................................................................................................................25
2.2. Thực trạng áp dụng quy định về quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất
của khung hình phạt được áp dụng theo khoản 3 Điều 54 BLHS năm 2015....27
2.3. Kiến nghị hoàn thiện quy định về quyết định hình phạt dưới mức thấp
nhất của khung hình phạt được áp dụng theo khoản 3 Điều 54 BLHS năm 2015
..............................................................................................................................39
Kết luận Chƣơng 2 ..................................................................................................43
KẾT LUẬN..............................................................................................................44
DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO
PHỤ LỤC
1
PHẦN MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài
Khi xây dựng chế tài của các tội phạm cụ thể trong Phần Các tội phạm, nhà
làm luật đã dự liệu một khung hình phạt tương ứng với tính chất và mức độ nguy
hiểm cho xã hội của hành vi phạm tội được thực hiện. Tuy nhiên, trong nhiều
trường hợp, người phạm tội có nhiều tình tiết giảm nhẹ hoặc là người phạm tội lần
đầu là người giúp sức trong vụ án đồng phạm nhưng có vai trò không đáng kể, nếu
Tòa án tuyên cho họ một hình phạt ở mức thấp nhất của khung hình phạt mà điều
luật đã quy định thì hình phạt đó vẫn còn quá nghiêm khắc, không tương xứng với
tính chất, mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi phạm tội mà họ đã thực hiện.
Trong trường hợp này, Điều 54 BLHS năm 2015 cho phép Tòa án được quyết định
hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng. Quyết định hình
phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng quy định tại Điều 54
BLHS là một trong các trường hợp quyết định hình phạt giảm nhẹ đặc biệt. Quy
định này có ý nghĩa quan trọng trong việc cá thể hóa hình phạt đối với người phạm
tội, đảm bảo hình phạt áp dụng đối với người phạm tội tương xứng với tính chất và
mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi phạm tội đã thực hiện. Tuy nhiên, thực
tiễn áp dụng quy định về quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình
phạt được áp dụng cho thấy quy định này vẫn chưa thực sự phát huy được hết vai
trò và ý nghĩa của mình. Điều này xuất phát từ nhiều nguyên nhân khác nhau, trong
đó, có những bất cập còn tồn tại trong quy định của pháp luật hình sự cũng như
trong thực tiễn áp dụng pháp luật như sau:
Thứ nhất, quy định tại Điều 54 BLHS vẫn còn nhiều hạn chế, bất cập như:
Hiện nay, chưa có văn bản hướng dẫn cụ thể thế nào là “người giúp sức trong vụ án
đồng phạm nhưng có vai trò không đáng kể” nên việc xác định điều kiện này trên
thực tế chưa có sự thống nhất; quy định “không bắt buộc phải trong khung hình
phạt liền kề nhẹ hơn của điều luật” trong trường hợp Tòa án có thể quyết định một
hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng nhưng không bắt
buộc phải trong khung hình phạt liền kề nhẹ hơn tại khoản 2 Điều 54 BLHS chưa có
cách hiểu thống nhất; khi quyết định lựa chọn phương án chuyển sang một hình
phạt khác thuộc loại nhẹ hơn theo khoản 3 Điều 54 BLHS thì Tòa án phải chuyển
sang loại hình phạt nhẹ hơn liền kề hay chỉ cần nhẹ hơn mà không cần phải liền kề
cũng như việc quyết định chuyển sang một hình phạt khác thuộc loại nhẹ hơn liệu
2
có bị hạn chế bởi điều kiện áp dụng của loại hình phạt đó hay không; trong trường
hợp khung hình phạt duy nhất hoặc khung hình phạt nhẹ nhất được áp dụng đối với
người phạm tội có quy định chế tài lựa chọn, trong đó có quy định hình phạt cảnh
cáo, phạt tiền hoặc cải tạo không giam giữ thì Tòa án có cần áp dụng khoản 3 Điều
54 BLHS để chuyển sang một hình phạt khác nhẹ hơn nữa không, và nếu có thì
chuyển qua loại hình phạt nào…
Thứ hai, về thực tiễn áp dụng pháp luật, do quy định tại Điều 54 BLHS vẫn
còn có những hạn chế nhất định cho nên trong một số trường hợp, Tòa án áp dụng
chưa thống nhất và chính xác căn cứ quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của
khung hình phạt được áp dụng đối với người phạm tội cũng như áp dụng giới hạn
quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt hoặc chuyển sang
hình phạt khác chưa đúng, dẫn đến tình trạng hình phạt áp dụng đối với người phạm
tội chưa thật sự tương xứng với tính chất, mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi
phạm tội đã thực hiện, chưa đảm bảo được mục đích của hình phạt cũng như mục
đích mà Nhà nước đặt ra khi quy định Điều 54 trong BLHS.
Để khắc phục những tồn tại, vướng mắc trong quy định và áp dụng pháp luật
về quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng và
góp phần hoàn thiện quy định của pháp luật hình sự Việt Nam về vấn đề này thì
việc nghiên cứu để đưa ra những kiến nghị hoàn thiện là điều cần thiết. Vì vậy, tác
giả chọn vấn đề “Quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt
được áp dụng theo Luật hình sự Việt Nam” làm đề tài luận văn tốt nghiệp Cao học
Luật của mình.
2. Tình hình nghiên cứu đề tài
Qua khảo sát, tìm hiểu có các công trình nghiên cứu liên quan đến đề tài của
tác giả như sau:
1) Dưới góc độ các giáo trình, sách chuyên khảo: Trường Đại học Luật Hà Nội
(2011), Giáo trình Luật hình sự Việt Nam - tập 1, NXB Công an nhân dân; Trường
Đại học Luật TP. Hồ Chí Minh (2019), Giáo trình Luật hình sự Việt Nam - Phần
chung, NXB Hồng Đức – Hội Luật gia Việt Nam; Phạm Văn Beo (2010), Luật hình
sự Việt Nam - Phần chung (Quyển 1), NXB Chính trị Quốc gia; PGS.TS. Nguyễn Thị
Phương Hoa – TS. Phan Anh Tuấn – Đồng chủ biên (2017), Bình luận khoa học những
điểm mới của BLHS năm 2015 (sửa đổi, bổ sung năm 2017), NXB Hồng Đức; …
Trong nội dung của các giáo trình, sách chuyên khảo này đã phân tích và
đánh giá các quy định về quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình
3
phạt được áp dụng theo quy định tại Điều 47 BLHS năm 1999 cũng như quy định
tại Điều 54 BLHS năm 2015.
2) Dưới góc độ các Luận văn Thạc sỹ: Luận văn thạc sỹ Luật học “Quyết
định hình phạt nhẹ hơn quy định của BLHS – Một số vấn đề lý luận và thực tiễn”
của tác giả Lê Xuân Lục, Khoa Luật – Đại học Quốc gia Hà Nội, năm 2013; Luận
văn thạc sỹ Luật học “Quyết định hình phạt nhẹ hơn quy định của BLHS trong Luật
hình sự Việt Nam và thực tiễn áp dụng trên địa bàn thành phố Hải Phòng” của tác
giả Vũ Ngọc Sinh, Khoa Luật – Đại học Quốc gia Hà Nội, năm 2015.
Trong các luận văn này, tác giả đã phân tích được các vấn đề lý luận chung
về quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng
như khái niệm, ý nghĩa, nguyên tắc quyết định hình phạt, khái quát lịch sử quy
định của pháp luật hình sự Việt Nam về quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất
của khung hình phạt, phân tích quy định của pháp luật hình sự một số nước trên
thế giới về vấn đề này. Đồng thời, các tác giả cũng phân tích thực tiễn áp dụng
quy định của pháp luật, trên cơ sở đó đưa ra kiến nghị hoàn thiện và các giải pháp
nâng cao khác.
3) Dưới góc độ các bài viết, bài báo: Dương Tuyết Miên (2020), “Một số ý
kiến về Điều 54 BLHS năm 2015 – Quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của
khung hình phạt được áp dụng”, Tạp chí Tòa án nhân dân, số 16/2020; Mai Thị
Thủy (2015), “Một số vấn đề về quyết định hình phạt nhẹ hơn quy định của BLHS”,
Tạp chí Nhà nước và Pháp luật, số 7/2015; Lê Đăng Doanh (2003), “Quyết định
hình phạt nhẹ hơn quy định của BLHS”, Tạp chí Tòa án nhân dân, số 12/2003; Ban
biên tập Tạp chí Tòa án nhân dân (2004), “Quyết định hình phạt nhẹ hơn quy định
của BLHS – Điều 47 BLHS năm 1999”, Tạp chí Tòa án nhân dân, số 9/2004; Bùi
Văn Đàm (2020), “Cần áp dụng khoản 2 Điều 54 BLHS năm 2015 để quyết định
hình phạt đối với Chu Văn H”, Tạp chí Tòa án nhân dân, số 4/2020; Trần Linh
(2003), “Những vấn đề khi vận dụng Điều 47 BLHS năm 1999 trong công tác xét
xử”, Tạp chí Tòa án nhân dân, số 7/2003…Trong nội dung của các bài viết này đã
phân tích quy định của BLHS về quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của
khung hình phạt được áp dụng; trên cơ sở đó, các bài viết cũng đã phân tích, nêu ra
các hạn chế còn tồn tại và đưa ra kiến nghị để hoàn thiện quy định của pháp luật
hình sự Việt Nam về vấn đề này.
Như vậy, quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được
áp dụng không còn là vấn đề quá mới mẻ trong pháp luật hình sự Việt Nam. Tuy
4
nhiên, trong công trình nghiên cứu của tác giả, tác giả đi sâu vào phân tích những
hạn chế, vướng mắc còn tồn tại trong thực tiễn áp dụng quy định của pháp luật
thông qua các bản án xét xử của Tòa án; trên cơ sở đó, đưa ra kiến nghị hoàn thiện
quy định của pháp luật hình sự về vấn đề này, cho nên đây cũng là định hướng
nghiên cứu mới trong Luận văn của tác giả.
3. Mục đích, nhiệm vụ nghiên cứu của đề tài
Mục đích nghiên cứu của đề tài là thông qua quy định của BLHS cũng như
các bản án thực tế để phân tích những hạn chế, vướng mắc còn tồn tại trong lý luận
và thực tiễn áp dụng quy định tại Điều 54 BLHS năm 2015. Trên cơ sở đó, đưa ra
các kiến nghị hoàn thiện quy định của pháp luật hình sự Việt Nam về vấn đề này.
Để đạt được mục đích nghiên cứu trên, luận văn xác định các nhiệm vụ:
- Phân tích các quy định về quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của
khung hình phạt được áp dụng theo quy định tại khoản 2 và khoản 3 Điều 54 BLHS.
- Phân tích, đánh giá thực tiễn áp dụng quy định của BLHS về quyết định
hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng; nêu ra những
vướng mắc, bất cập còn tồn tại trên thực tế và nguyên nhân của hạn chế.
- Đưa ra kiến nghị hoàn thiện quy định của pháp luật hình sự Việt Nam về
vấn đề nghiên cứu.
4. Đối tƣợng, phạm vi nghiên cứu của đề tài
Đối tượng nghiên cứu của đề tài là quy định tại khoản 2 và khoản 3 Điều 54
BLHS năm 2015 về quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt
được áp dụng và thực tiễn áp dụng.
Về phạm vi nghiên cứu: Luận văn nghiên cứu quy định về quyết định hình
phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng theo quy định tại khoản
2 và khoản 3 Điều 54 BLHS năm 2015. Để làm sáng tỏ phạm vi nghiên cứu, tác giả
nghiên cứu một số bản án điển hình của một số Tòa án về các vấn đề quyết định
hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng.
5. Phƣơng pháp nghiên cứu
Các phương pháp nghiên cứu cụ thể được sử dụng để thu thập, phân tích và
xử lý thông tin gồm:
- Phương pháp phân tích và tổng hợp được sử dụng xuyên suốt trong Luận
văn để nhận thức từ chi tiết đến khái quát vấn đề được nghiên cứu; phân tích các nội
dung cần nghiên cứu và nhận thức một cách khái quát các nội dung nghiên cứu,
khái quát kết quả nghiên cứu của luận văn.
5
- Phương pháp nghiên cứu án điển hình được sử dụng để phân tích các vấn đề
thực tiễn khi áp dụng quy định của BLHS về quyết định hình phạt dưới mức thấp
nhất của khung hình phạt được áp dụng trong một số vụ án cụ thể.
- Phương pháp so sánh được sử dụng để thấy được sự tương đồng và khác biệt
trong quyết định về cùng một vấn đề của các Tòa án cũng như các quan điểm khác
nhau về quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng.
6. Ý nghĩa khoa học và giá trị ứng dụng của đề tài
Mặc dù luận văn còn có những hạn chế, thiếu sót nhất định nhưng những kết
quả nghiên cứu của luận văn sẽ là một trong các nguồn tài liệu tham khảo cho giảng
viên, sinh viên chuyên ngành luật và những người có quan tâm về vấn đề quyết định
hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng trong luật hình sự
Việt Nam.
Trong hoạt động thực tiễn, đề tài có thể góp một phần nhỏ vào việc nâng cao
nhận thức của những người làm công tác điều tra, truy tố, xét xử khi quyết định
hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng.
Trong hoạt động lập pháp, nếu những kiến nghị được nêu ra trong Luận văn
được tham khảo trong hoạt động lập pháp thì tác giả hi vọng có thể sẽ góp phần nhỏ
vào việc hoàn thiện quy định của pháp luật hình sự Việt Nam về quyết định hình
phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng.
7. Bố cục của luận văn
Ngoài phần mở đầu, kết luận, danh mục tài liệu tham khảo, nội dung luận văn
gồm hai chương:
Chƣơng 1. Quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt
được áp dụng theo quy định tại khoản 2 Điều 54 BLHS năm 2015.
Chƣơng 2. Quyết định hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt
được áp dụng theo quy định tại khoản 3 Điều 54 BLHS năm 2015.
6
CHƢƠNG 1
QUYẾT ĐỊNH HÌNH PHẠT DƢỚI MỨC THẤP NHẤT CỦA
KHUNG HÌNH PHẠT ĐƢỢC ÁP DỤNG THEO QUY ĐỊNH
TẠI KHOẢN 2 ĐIỀU 54 BLHS NĂM 2015
1.1. Quy định của pháp luật về quyết định hình phạt dƣới mức thấp nhất
của khung hình phạt đƣợc áp dụng theo khoản 2 Điều 54 BLHS năm 2015
Khoản 2 Điều 54 BLHS năm 2015 quy định: “Tòa án có thể quyết định
một hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng nhưng
không bắt buộc phải trong khung hình phạt liền kề nhẹ hơn của điều luật đối với
người phạm tội lần đầu là người giúp sức trong vụ án đồng phạm nhưng có vai
trò không đáng kể”.
Điều kiện để ngƣời phạm tội đƣợc áp dụng quy định tại khoản 2 Điều
54 BLHS.
Khoản 2 Điều 54 BLHS quy định người phạm tội có thể được quyết định
hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng khi thỏa mãn đầy
đủ các điều kiện sau:
1) Khoản 2 Điều 54 BLHS được áp dụng đối với trường hợp điều luật có từ
hai khung hình phạt trở lên và khung hình phạt được áp dụng không phải là khung
hình phạt nhẹ nhất của điều luật.
2) Người phạm tội phải là phạm tội lần đầu. Theo giải thích tại Mục 4 Công
văn số 01/2017/GĐ-TANDTC của TAND tối cao ngày 7/4/2017 giải đáp một số
vấn đề nghiệp vụ thì: “Phạm tội lần đầu được hiểu là từ trước đến nay chưa phạm
tội lần nào. Nếu trước đó đã phạm tội và bị kết án, nhưng đã được xóa án tích hoặc
chưa bị kết án, nhưng đã hết thời hiệu truy cứu TNHS hoặc chưa bị kết án, chưa hết
thời hiệu truy cứu TNHS nay bị truy cứu TNHS trong cùng lần phạm tội sau, thì
không được coi là phạm tội lần đầu”.
3) Người phạm tội là người giúp sức trong vụ án đồng phạm. Theo khoản 3
Điều 17 BLHS thì có bốn loại người đồng phạm, gồm: Người tổ chức, người thực
hành, người xúi giục và người giúp sức. Người giúp sức là người tạo điều kiện tinh
thần hoặc vật chất cho việc thực hiện tội phạm. Trong đó, giúp sức về vật chất là
hành vi cung cấp công cụ, phương tiện, kĩ thuật, khắc phục những trở ngại để người
thực hành thực hiện tội phạm được thuận lợi, dễ dàng hơn. Còn giúp sức về tinh
thần là tạo điều kiện về tinh thần cho việc thực hiện tội phạm như góp ý kiến, chỉ
7
dẫn cách thức thực hiện tội phạm, cung cấp tình hình, hứa hẹn trước sẽ che giấu
người phạm tội, tang vật, dấu vết tội phạm…1
4) Người phạm tội có vai trò không đáng kể trong vụ án đồng phạm. So với
hành vi của người tổ chức, người thực hành và người xúi giục thì hành vi của người
giúp sức có tính chất và mức độ nguy hiểm cho xã hội hạn chế hơn vì hành vi giúp
sức không đóng vai trò quyết định trong việc thực hiện tội phạm mà chỉ đóng vai trò
tạo điều kiện thuận lợi, dễ dàng hơn cho việc thực hiện tội phạm. Người phạm tội
phải là người giúp sức trong vụ án đồng phạm nhưng “có vai trò không đáng kể”.
Tuy nhiên, thế nào là người giúp sức trong vụ án đồng phạm nhưng có vai trò
không đáng kể thì hiện nay vẫn chưa có văn bản hướng dẫn cụ thể nên việc xác định
điều kiện “có vai trò không đáng kể” này chỉ mang tính đánh giá tương đối của Hội
đồng xét xử.
Như vậy, theo khoản 2 Điều 54 BLHS thì điều kiện để người phạm tội có thể
được áp dụng quy định này chủ yếu là dựa vào đặc điểm về nhân thân “phạm tội
lần đầu” và dựa vào vai trò của người phạm tội “là người giúp sức trong vụ án
đồng phạm nhưng có vai trò không đáng kể”.
Giới hạn quyết định hình phạt theo quy định tại khoản 2 Điều 54
BLHS.
Khoản 2 Điều 54 BLHS năm 2015 quy định: “Tòa án có thể quyết định một
hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp dụng nhưng không bắt
buộc phải trong khung hình phạt liền kề nhẹ hơn của điều luật…”. Khoản 2 Điều 54
BLHS quy định mức hình phạt tối đa và tối thiểu được áp dụng đối với người phạm
tội như sau:
- Về mức hình phạt tối đa, khoản 2 Điều 54 BLHS quy định Tòa án có thể
quyết định một hình phạt: “Dưới mức thấp nhất của khung hình phạt được áp
dụng”. Ví dụ, A phạm tội theo quy định tại khoản 4 Điều 168 BLHS năm 2015.
Khoản 4 Điều 168 BLHS quy định khung hình phạt: “…thì bị phạt tù từ 18 năm đến
20 năm hoặc tù chung thân” thì mức hình phạt tối đa mà Tòa án được áp dụng đối
với A nếu áp dụng khoản 2 Điều 54 BLHS là dưới mức thấp nhất của khung hình
phạt được quy định tại khoản 4 Điều 168, tức là dưới 18 năm tù.
- Về mức hình phạt tối thiểu, khoản 2 Điều 54 BLHS quy định: “không bắt
buộc phải trong khung hình phạt liền kề nhẹ hơn của điều luật”.
1 Trường Đại học Luật TP.HCM (2019), Giáo trình Luật Hình sự Việt Nam – Phần Chung (Tái bản lần thứ
nhất, có sửa đổi, bổ sung), NXB Hồng Đức – Hội Luật gia Việt Nam, tr.217.