Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

QUẢ ĐẤT QUÊ HƯƠNG Chương III pptx
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
QUẢ DẤT QUÊ HƯƠNG
Chương III: Sự hấp hối toàn cầu
Trong suốt thế kỷ XX, kinh tế, dân số, phát triển, sinh thái bắt đầu đã trở thành
những vấn đề liên quan đến mọi quốc gia và mọi nền văn minh, nghĩa là đến toàn
bộ thế giới.
Giờ đây trong những vấn đề này, một số đã trở thành quá hiển nhiên. Chúng ta hãy
điểm nhanh qua trước khi đề cập đến những thứ khác đôi khi ít rõ ràng hơn mà
chúng ta gọi là những vấn đề "hiển nhiên thứ yếu", vì sự vướng mắc về chúng vẫn
tạo nên " cái vấn đề trong những vấn đề".
Những vấn đề Quá hiển nhiên
Sự rối loạn của kinh tế thế giới
Mặc dầu nhờ vào những hỗn loạn tất yếu, hiển nhiên, thị trường thế giới có thể
được xem như một hệ thống tự tổ chức với khả năng sinh ra những điều chỉnh cho
chính mình. Vì thế người ta có thể giả định rằng nếu có vài cơ cấu kiểm soát quốc
tế là có thể làm dịu xuống những gia tăng quá độ, khắc phục được những tình
trạng suy thoái, rồi sớm muộn sẽ chữa chạy và ức chế được những cuộc khủng
hoảng.
Nhưng tất cả những hệ thống tự tổ chức thực ra đều có thể tự tổ chức sinh thái,
nghĩa là nó vừa độc lập, vừa tuỳ thuộc vào một / những hệ thống sinh thái của bản
thân nó. Chúng ta không thể nào xem kinh tế như một thực thể khép kín. Đó là
một lĩnh vực vừa tự trị, vừa tuỳ thuộc những lĩnh vực khác (văn hoá, xã hội, chính
trị), những lĩnh vực khác này cũng vừa độc lập lại vừa phụ thuộc lẫn nhau. Như
thế, tiên đề của kinh tế thị trường là xem như có một tổng thể hoàn chỉnh với
những cơ chế ăn khớp nhau. Nhưng cái tổng thể hoàn chỉnh này lại không hề tồn
tại trên bình diện toàn cầu.
Chính mối quan hệ với những gì phi kinh tế là cái mà khoa kinh tế hiện còn thiếu.
Kinh tế học là một khoa học mà trình độ toán học hoá cùng hình thức hoá càng
ngày càng trở nên chính xác, tinh vi. Nhưng những phẩm chất này lại chứa đựng
một khuyết điểm là sự trừu tượng làm nó xa rời khỏi bối cảnh (xã hội, văn hoá,
chính trị). Nó hơn được về mặt chính xác hình thức vì quên đi tính phức tạp của vị
trí thực sự của nó, nghĩa là quên rằng kinh tế vốn tuỳ thuộc vào cái vẫn tuỳ thuộc
vào nó. Cũng thế, tri thức kinh tế khi tự giới hạn trong lĩnh vực kinh tế sẽ không
còn khả năng dự báo những nhiễu loạn, biến đổi và như vậy sẽ sa vào trạng thái
mù loà về mặt chức năng.
Kinh tế thế giới dường như vẫn dao động giữa khủng hoảng và phi khủng hoảng,
rối loạn và tái điều chỉnh. Bị rối loạn nghiêm trọng, nó vẫn không ngừng gượng lại
bằng những điều tiết từng phần, nhiều khi với giá phải trả là phá huỷ vật chất (ví
dụ những thặng dư để bảo tồn giá sản phẩm) và những tổn thất dây chuyền về
nhân lực, văn hoá, đạo đức, xã hội (ví dụ thất nghiệp, tăng trồng những cây ma
tuý). Từ thế kỷ XIX, sự tăng trưởng kinh tế không phải chỉ trở thành một động lực
mà còn là một phương pháp điều tiết kinh tế bằng cách tăng cầu cùng một lúc với
cung. Nhưng đồng thời nó đã phá vỡ một cách vô phương cứu chữa những văn
minh thôn xóm, văn hóa cổ truyền. Nó đem đến nhiều cải thiện to lớn trên phương
diện mức sống, nhưng đồng thời cũng gây ra nhiều nhiễu loạn trong phương thức
sinh hoạt.
Dù sao đi nữa người ta đã thấy hình thành và xuất hiện trên thị trường thế giới
những hiện tượng sau:
- Sự hỗn loạn về giá cả nguyên vật liệu với những hậu quả dây chuyền tai hại.
- Tính chất nhân tạo và tạm thời của sự điều chỉnh bằng tiền tệ (can thiệp của
những ngân hàng trung ương để điều chỉnh hối suất, ví dụ để ngăn ngừa sự mất giá
của đồng đô la).
- Không thể nào tìm được cách điều chỉnh kinh tế cho vấn đề tiền tệ (nợ nước
ngoài trong đó là nợ của các nước đang phát triển lên đến hàng trăm tỷ đô la) cũng
như không thể nào tìm được cách điều chỉnh tiền tệ đối với các vấn đề kinh tế (để
mặc hay tái lập tự do trên giá bánh mì, cút-cút (1) v.v...) bởi vì những thứ này
đồng thời cũng là những vấn đề xã hội và chính trị.
- Sự ung thối gây ra bởi bọn ma-phia hoành hành trên tất cả các đại lục
- Tính dễ bị chao đảo của thị trường trước những xáo trộn không chỉ đơn thuần về
kinh tế (đóng cửa biên giới, phong toả, chiến tranh)
- Tính cạnh tranh trên thị thường thế giới kéo theo việc chuyên môn hoá của
những nền kinh tế địa phương và quốc gia, điều này gây ra sự liên kết càng ngày
càng cốt tử giữa mỗi thành viên với tất cả, nhưng nếu chẳng may có khủng hoảng
hay đảo lộn xã hội, chính trị, khối liên kết này khi tan vỡ sẽ đưa các thành viên và
tất cả lâm vào cửa tử.
Ngoài ra, sự tăng trưởng kinh tế còn gây ra những hỗn loạn mới. Tính chất luỹ
thừa (tăng trưởng vô độ - ND) của nó không chỉ tạo nên một tiến trình suy thoái đa
dạng của sinh quyển mà còn đưa đến một tiến trình suy thoái nhiều mặt của tâm
quyển (psychosphère) tức là đời sống tinh thần, tình cảm, đạo đức của chúng ta và
tất cả cái đó kéo theo các hậu quả dây chuyền và tuần hoàn.
Sau nước, biển, nắng, những bộ phận của thân thể con người như máu, tinh trùng,
trứng, mô bào thai đã trở thành hàng hoá. Đúng như Mác đã tiên đoán, hậu quả
của văn minh, khi tất cả đều trở thành hàng hoá, sẽ đưa đến sự lụi tàn của quà
tặng, của sự cho không, biếu xén, phục vụ, giúp đỡ. Tính cách phi tiền tệ cơ hồ đã
biến mất, nó kéo theo sự suy thoái của những giá trị nằm ngoài cái bả lợi lộc, lời
lãi tài chính và sự khát khao giầu có...
Cuối cùng, một guồng máy đáng sợ đã khởi động như René Passet (Rơ-nê Pa-sê)
nói : " một cuộc đua tranh điên cuồng bắt con người dùng trăm phương ngàn kế
để tìm lấy sự dư thừa năng suất. Sự dư thừa này thay vì được phân chia cho những
người tiêu thụ, người làm công và người đầu tư thì chủ yếu lại bị đem dùng vào
việc giảm chi phí để có thêm thặng dư năng suất mới, rồi chính nó lại cũng v.v..."
(1). Trong cuộc cạnh tranh này, sự phát triển công nghệ sẽ được sử dụng ngay tức
khắc để nâng năng suất và tăng doanh thu, tạo và tăng chỉ số thất nghiệp (2), làm
rối loạn nhịp sống tự nhiên của con người.
Chắc chắn sự cạnh tranh sẽ cùng một lúc là yếu tố kích thích và điều chỉnh đối với
kinh tế, ngay cả những hỗn loạn của nó như trong sự hình thành những độc quyền
cũng có thể được khắc phục bởi những luật chống tờ-rớt, nhưng cái điều mới là sự
cạnh tranh quốc tế bắt đầu nuôi dưỡng một sự tăng tốc mà chúng ta phải hy sinh
cho nó sự thoải mái, những khả năng cải cách và nếu không phanh được nó lại, nó
sẽ dẫn chúng ta đến chỗ... nổ tung? tan rã? đột biến?
Sự mất quân bình nhân khẩu của thế giới
Năm 1800 chỉ có một tỷ người, hiện nay đã lên đến 6 tỷ. Người ta dự trù sẽ có
khoảng 10 tỷ vào năm 2050.
Sự tiến bộ của vệ sinh và y tế ở những nước nghèo làm giảm số trẻ tử vong mà
không làm giảm tỷ lệ sinh đẻ. Những phúc lợi và cải thiện do văn minh mang lại
làm giảm tỷ lệ sinh đẻ trong những xứ giầu. Nhưng mức độ tăng dân của thế giới
người nghèo không những đã bù đắp mà còn vượt quá sự giảm dân ở thế giới
người giàu. Cho đến bao giờ ? Những dự kiến thê thảm cho rằng nó sẽ vượt quá
khả năng sinh tồn, tạo thành nạn đói lan rộng, đẩy những làn sóng người bần cùng
di tản đến các nước Tây phương. Nhưng cũng có những nhân tố làm chậm lại tiến
trình này, đó là các chính sách hạn chế sinh đẻ (ấn độ, Trung quốc), khuynh hướng
tự nhiên ít con do tiến bộ của phúc lợi và sự hiện đại hoá các tập tục mang lại.
Vì vậy chúng ta không nên có cái nhìn phiến diện đối với tiến trình tiến hoá của
vấn đề nhân khẩu mà phải đặt nó vào bối cảnh phát triển tổng thể của xã hội, văn
hoá, chính trị.
Sự diễn biến của nhân khẩu vẫn còn tiếp tục có những điều không thể dự đoán
được. Đến nay ở Âu châu, các thay đổi lớn trong tăng giảm dân số đã nằm ngoài
mọi tiên liệu. Ví dụ có một sự tăng vọt dân số bất ngờ năm 1014 và tiếp tục trong
giai đoạn sau chiến tranh, rồi vào những năm cuối thập kỷ 50 bỗng xảy ra một sự
giảm dân số đột ngột khởi sự từ Béc-lanh và lan rộng ra khắp châu Âu. Mà cũng