Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

QUẢ ĐẤT QUÊ HƯƠNG Chương I pps
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
QUẢ DẤT QUÊ HƯƠNG
Chương I: Thời đại toàn cầu
Cuộc cách mạng toàn cầu.
Lúc châu Âu đang ở vào cuối thế kỷ XV thì Trung quốc triều nhà Minh (1368-
1644,-ND) và ấn độ thời đế quốc Mogole (Mô-gôn)(1) là hai nền văn minh quan
trọng nhất địa cầu. Đạo Hồi trong tiến trình bành trướng ở châu Phi và châu á đang
là một tôn giáo lan rộng nhất trên mặt đất. Đế quốc ốt-tô-man từ tiểu á tràn sang
phía đông Âu châu, tiêu diệt Byzance (Bizanx) và đe dọa Viên đang là một thế lực
hùng hậu nhất. Khi đế quốc In-ca và Az-téc ngự trị trên châu Mỹ và Tenochtilan
(Tê-nốc-ti-lan), những thành thị như Cuzco (Cuz-cô) đã đông dân, nhiều đền đài
và quy mô lớn hơn cả Madrid, Lisboa, Pari, Luân đôn, kinh đô của những quốc gia
non trẻ và nhỏ bé ở Tây Âu.
Tuy nhiên, bắt đầu từ năm 1492, chính những quốc gia trẻ và nhỏ này sẽ bắt đầu
vươn lên để chinh phục địa cầu và qua mạo hiểm, chiến tranh, chết chóc đã dựng
nên kỷ nguyên toàn cầu.
Sau Christophe Colomb (Crix-tốp Côlômb), Amerigo Vepuci (A-mê-ri-gô Vê-puchi) đã đến được cái lục địa mà sau này sẽ mang tên ông ta. Cũng gần như cùng
một lúc (1448), Vasco de Gama (Vas-cô đờ Ga-ma) đã tìm ra con đường phía
đông đi ấn độ bằng cách vòng qua Phi châu. Cuộc đi vòng quanh thế giới của
Magellan (Ma-gen-lăng)(2) năm 1521 đã đem lại bằng chứng xác thực là quả đất
tròn. Năm 1521, rồi năm 1532 Cortès (Cooc-tex) và Pizarre (Pi-da-rơ) khám phá
ra những nền văn minh tiền- Côlômbia và họ gần như đã tiêu diệt chúng ngay sau
đó (Đế quốc Az-téc vào năm 1522, đế quốc Anh-ca vào năm 1533). Cùng thời,
Copernic (Cô-pec-ních) đã tìm ra hệ thống quay của các hành tinh, trong đó có quả
đất, tự quay tròn và di chuyển quanh mặt trời.
Đấy là buổi đầu của cái mà người ta gọi là Thời hiện đại nhưng đáng lẽ phải gọi là
Kỷ nguyên toàn cầu. Nó bắt đầu từ khi con người khám phá ra quả đất chỉ là một
hành tinh và đã làm thông liền những vùng đất còn biệt lập của hành tinh này lại
với nhau.
Thế là từ sự chinh phục Châu Mỹ cho đến cuộc cách mạng Copernic, một hành
tinh đã thành hình và một vũ trụ đã sụp đổ. Những ý niệm về thế giới chắc chắn,
hiển nhiên nhất đã bị đánh đổ. Quả đất không còn là trung tâm của vũ trụ nữa, nó
chỉ là một vệ tinh của mặt trời và nhân loại cũng mất đi địa vị độc tôn của mình.
Quả đất không còn là một mặt phẳng và vĩnh viễn là một hình cầu (Khái niệm quả
đất hình tròn xuất hiện ở Nuremberg (Nua-rem-be) vào năm 1492 và con đường
của Magellan đã chứng minh điều đó vào năm 1526). Nó không còn là một cái gì
bất động mà quay như một con quay (con vụ). Vậy là cái thiên đường mà Côlômb
còn tìm kiếm trên quả đất đã được trả lại cho Trời hoặc đã tiêu tan.
Tây phương phát hiện ra những nền văn minh lớn cũng xán lạn và phát triển như
mình mà chúng lại hoàn toàn không hề biết đến Chúa trong kinh thánh, đến những
thông điệp của Ki-tô. Trung Quốc thôi không là một ngoại lệ lạ lùng nữa. Âu châu
buộc phải thừa nhận tính đa nguyên của thế giới loài người và tính địa phương của
khu vực Do thái - Hồi giáo - Cơ đốc giáo. Quả đất không còn là trung tâm của vũ
trụ cũng như châu Âu không còn là trung tâm của thế giới nữa.
Một cuộc cách mạng như vậy dĩ nhiên cần thời gian để có thể thâm nhập vào đầu
óc mọi người. Ngay đến năm 1632, Galileo (Ga-li-lê) vẫn còn phải lùi bước trước
toà án tôn giáo và lên án hệ thống Copernic. Quan trọng hơn nữa là khi cuộc cách
mạng sinh ra ở Tây Âu này lại không hề thật sự "cách mạng" được cái thế giới Tây
Âu đó: Vì nó sẽ quên ngay cái địa vị "tỉnh lẻ" của mình khi đem áp đặt bá quyền
lên toàn cầu, nó cũng sẽ còn quên cả vị trí hẻo lánh của quả đất khi tin rằng khoa
học và kỹ thuật sẽ giúp nó làm chủ được vũ trụ.
Buổi đầu của thời đại toàn cầu