Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

THẦY TĂNG MỞ NƯỚC - THẢM KỊCH doc
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
THẢM KỊCH
Đêm khuya không dám dang chân ruỗi
Vì ngại non sông xã tắc xiêu
Lý Công Uẩn.
Lưu Tấn Đường nghe thấy Kim Chung bị tội, mừng reo lên, vội chạy sang tìm
Hoàng Phủ Nhâm báo tin cho biết. Phủ Nhâm thản nhiên nói :
- Lão bị giam hay không thì có can hệ gì đến mình.
Tấn Đường trố mắt nhìn :
- Không can hệ à? Lão ta cậy mình biết võ vẽ dăm ba chữ, khinh miệt mọi người.
Đã từ lâu, chúng ta chỉ mong có dịp trả thù cho bỏ ghét. Đến nay, hắn tự mình gây
vạ, âu cũng là trời xui nên,chúng ta há không đáng mừng vì bớt được một tay kình
địch hay sao?
- Cái đó đã hẳn, nhưng mục đích chính của ta vẫn không đạt được thì có gì là đáng
mừng.Đệ thật không hiểu?!
- Anh này si tình thật! Đã vô hy vọng lại còn theo đuổi mãi. Nhưng này, đệ có một
kế mọn khã dĩ dùng được, đại huynh có nghe không?
- Xin đại huynh cho biết.
- Hôm nào chúng ta đến hỏi thăm gia đình Phạm Thị, đại huynh giả vờ xót xa an
ủi hai mẹ con cô ả, rồi lân la bàn đến chuyện tìm cách cứu Kim Chung.
- Cứu thế nào?
- Thì đại huynh cứ nói khoác là quen thân với Huyện Lệnh.
- Thế rồi sao nữa?
Tấn Đường ghé tai nói nhỏ một lúc.
Phủ Nhâm gật đầu, cười vang :
- Vâng, đệ xin theo kế của đại huynh.
*
* *
Lại nói chuyện Phạm Thị, từ khi được tin chồng bị giam giữ, cũng tưởng chỉ vài
ba hôm là được tha, ai ngờ đợi hết ngày này sang ngày khác cũng chẳng thấy gì.
Bà con đến hỏi thăm, người thì nói Kim Chung bị giải về kinh, kẻ nói bị phát phối
xung quân. Lại có tin Kim Chung, vì không chịu đựng ngục hình nên thắt cổ tự tử
chết, thật miệng lưỡi người đời đảo điên, trăm dọng. Phạm Thị ruột nóng như cào,
suốt ngày ngồi đứng không yên.
Những kẻ ghen ghét lại thêu dệt nhiều chuyện vu vơ, nào bị tịch biên gia sản, nào
vợ con sẽ liệt vào hạng tì thiếp, đem bán vào các nhà quyền quý, nào họ hàng nội
ngoại đều bị án đày ra xa nghìn dặm. Hồng Thanh cứ mỗi lần nghe thấy mọi người
xì xào bàn tán, lại nức nở khóc thầm, phần thương cha bị oan hình, phần lo cho
thân phận mẹ con, không biết sau này sẽ lưu lạc nơi đâu. Cũng có nhiều người từ
tâm, thấy gia đình Phạm Thị bỗng nhiên mắc phải oan khiên, hằng ngày lui tới,
tìm lời an ủi, nhưng càng nhắc đến câu chuyện bao nhiêu, thì lại càng làm cho hai
mẹ con khổ tâm bấy nhiêu.
Trong họ, có Phạm Tất là em thúc bá (chú bác) của Kim Chung, vốn là kẻ vô lại,
tính tình biển lận, quen thói xu phụ, nên Kim Chung vẫn ghét căm, không cho lai
vãng trong cổng. Phạm Tất mon men làm quen với gia nhân họ Hoàng, rồi dần dà
xin vào làm thuộc hạ cho Phủ Nhâm. Nhờ được tài nịnh hót khéo léo, Phạm Tất
rất được lòng Hoàng công tử. Ở bên họ Phạm có một tí gì là Phạm Tất sang kể cho
Phủ Nhâm nghe hết, từ kẽ tóc chân tơ không sót mảy may. Một hôm Phạm Tất hấp
tấp chạy đến nhà chị dâu, đứng giữa cửa, phùng má trợn mép mà nói :
- Chết chửa, em nghe thấy nói đã có trát sắc về cho xã trưởng trong ba hôm nữa
lính huyện sẽ về tịch biên gia sản. Công việc to tày trời như thế, mà chị không biết
gì à ?
Phạm Thị ngẩn người, lắp bắp nói :
- Có…có thật chứ?
- Ai dám nói dối chị.
- Thế…còn…còn…anh chú thì sao?