Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

THẦY TĂNG MỞ NƯỚC - LÝ CÔNG UẨN (a) pptx
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
LÝ CÔNG UẨN (a)
Đêm khuya không dám dang chân ruỗi
Vì ngại non sông xã tắc xiêu
Lý Công Uẩn.
- Khá, nhưng chưa được kín lắm.
- Xuống tấn thấp quá.
- Hay, miếng thoát bào nhượng vị.
Một cậu bé độ 8, 9 tuổi, nhưng to lớn bằng đứa trẻ 14, 15. Nước da đen sạm, mắt
to, bận quần áo chẽn màu da cam, đang dạo mấy đường quyền ở sân chùa. Xung
quanh bốn năm cậu bé cũng trạc tuổi ấy, đang chăm chú nhìn hai cánh tay cứng
như thép vung lên hạ xuống mềm mại, dẻo dang. Vương Trọng Lâm đứng bên
cạnh chỉ bảo những chỗ sai lầm. Cậu bé nhẩy thoăn thoắt, tiến lui có phương pháp,
lúc sang hữu, đánh trên gạt dưới, giữa những tiếng xì xào khen ngợi của mấy vị
tăng ngồi cạnh chậu lan, trước nhà tạo soạn. Bỗng cậu hét lên một tiếng, phi bộ tới
cạnh một phiến đá kê ở góc sân dùng để đập lúa, to bằng một phần tư chiếc chiếu
và nặng độ vài ba tạ. Cậu xuống tấn vững chắc, hai tay ôm lấy phiến đá nhấc bỗng
lên chạy hết một vòng sân rồi đặt lại ở chỗ cũ.
- Hảo thần lực.
Mọi người vỗ tay ầm lên. Trọng Lâm gật gù nói :
- Đào Thiên Tường quả có sức mạnh vô địch.
Rồi chàng quay lại phía sau, lên tiếng gọi :
- Đào Tiến Thành ra biểu diễn một bài côn.
Một cậu bé mình bận bộ quần áo màu trắng, mặt đẹp như ngọc, trạc độ 11, 12 tuổi
“dạ” một tiếng rồi nhẩy vọt ra giữa sân, vung côn múa một hồi. Mọi người thì thào
khen đường côn mạnh và kín đáo. Đi hết bài cậu thu côn lại, về đứng chỗ cũ, sắc
mặt không hề biến đổi.
Trọng Lâm vui vẻ gọi to :
- Lý Công Uẩn.
Một cậu bé thân hình nhỏ nhắn trạc độ 8, 9 tuổi, lụng thụng trong bộ nâu sồng đã
bạc màu, tay cầm một thanh kiếm tiến ra giữa sân. Cậu hướng mặt về phía mặt trời,
đôi mắt đen lay láy nhìn thẳng vầng thái dương, một nụ cười xinh xắn nở trên cặp
môi đỏ. Rồi vụt một cái, nhẹ nhàng như chiếc lá rơi, cậu nhẩy ba bước, chém dứ
ba nhát, rồi vung gươm đi một bài. Trước còn chậm, sau dần dần nhanh, rồi thì chỉ
còn trông thấy một đường ánh sáng bao bọc lấy mình. Sư Trưởng gật gù khen :
- Thật là tuyệt diệu !
Lý Công Uẩn đi hết bài, lui về chỗ cũ. Lần lượt đến các cậu kia, mỗi cậu biễu diễn
một tài nghệ. Xong giờ diễn võ, mọi người đều giải tán. Trọng Lâm mặc áo, rồi
bảo tên gia nhân đứng bên cạnh :
- Nhà ngươi đã sửa soạn xong chưa ?
- Bẩm xong rồi.
Vạn Hạnh cầm tay Trọng Lâm nói :
- Hiền đệ nhất định về thật à ?
- Vâng.
- Sang tháng, độ ngoài mồng mười, hiền đệ nhớ sang ăn giỗ sư huynh Lý Khánh
Vân.
- Nếu không việc gì ngăn trở thì xin y hẹn.
- Hiền đệ gặp Kim Chung thì nói ta gửi lời hỏi thăm. Đứa cháu ngoại của hắn đã
được Lý Khánh Vân nhận làm con nuôi và đặt tên là Lý Công Uẩn. Khi Khánh
Vân lâm chung có giao cho ta trông nom, dạy bảo, sau này ta sẽ gây dựng cho.
- Sư phụ xem Lý Công Uẩn thế nào ?
- Sự nghiệp của hắn về sau rực rỡ vô cùng. Đến như Tiến Thành kia tương lai dẫu
có khá thật nhưng so với hắn chỉ như gà con đứng bên con phượng.
- Đào Thiên Tường con ai ?
- Là con Tư Chiềng. Nguyên Đào Cam Mộc yêu tài, chuộng nết Tư Chiềng, nên
cưới vợ cho. Lúc vợ đẻ con đầu lòng, thì đổi họ và đặt tên là Đào Thiên Tường.
Cách đây 3 tháng, Tư Chiềng được triệu về kinh, xung vào đạo quân túc vệ của
Đại Hành Hoàng Đế.
- Đào Cam Mộc giữ chức gì trong triều ?
- Thấy nói hắn được đức Kim Thượng phong cho chức Cửu Môn Đề Đốc thống
lĩnh cả một đạo quân túc vệ.
- Đào Cam Mộc là người thế nào ?