Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Phân tích nhân vật Rô-mê-ô trong đoạn kịch “Thề nguyền” rút trong kịch “Rô-mê-ô và Giu-li-ét” của
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí
Đề bài: Phân tích nhân vật Rô-mê-ô trong đoạn kịch “Thề nguyền” rút
trong kịch “Rô-mê-ô và Giu-li-ét” của kịch tác giả Sếch-xpia
Bài làm
Nhân vật Rô-mê-ô qua trích đoạn Hồi II, cảnh 2 vở bi kịch “Rô-mê-ô và
Giu-li-ét” là một chàng trai phong nhã, đa tình. Chàng đã sống với một nỗi khát
vọng tình yêu nồng cháy. Mặc cho mối hận thù truyền kiếp giữa hai dòng họ Môn-ta-ghiu và Ca-piu-lét, Rô- mê-ô đã cải trang đến dự hội hoá trang do gia đình Ca-piu-lét tổ chức. Rô-mê-ô đã sống hết mình trong một mối tình thắm thiết với Giu-li-ét, một giai
nhân của gia đình Ca-piu-lét. Chàng rất dũng cảm, sẵn sàng chấp nhận mọi trở
ngại, gian nguy. Khu vườn có tường cao “vượt qua thật khó”; nhưng với chàng
trai đa tình thì có đáng ngại gì! Lưỡi gươm tử thần chờ sẵn nếu họ hàng gia
đình Ca-piu-lét bắt gặp chàng ở nơi vườn khuya. Sức mạnh tình yêu đã cho
Rô-mê-ô tất cả, như chàng đã nói: “Tôi vượt được tường này là nhờ đôi cánh
nhẹ nhàng của tình yêu mấy bức tường đá ngăn sao được tình yêu, mà cái gì
tình yêu có thể làm là tình yêu dám làm, người nhà em ngăn sao nổi tôi”. Và lại, “Kẻ chưa hề bị thương thì há sợ gì sẹo”. Lưỡi kiếm của sự thù hận không đáng
sợ mà chỉ có “ánh mắt” của người thương, “khoé mắt yêu thương” của tình
nhân mới đáng sợ, “còn nguy hiểm cho tôi hơn hai chục lưỡi kiếm” của kẻ hận
thù. Nếu “nàng hãy nhìn tôi với khoé mắt yêu thương là tôi chẳng ngại gì hận
thù của họ nữa”. Rô-mê-ô đã yêu say đắm Giu-li-ét. Tiểu thư con gái gia đình Ca-piu-lét là một
giai nhân tuyệt thế, mà mỗi lời nói của nàng như thấm sâu vào tâm hồn chàng, làm cho chàng khao khát uống lấy từng lời, chàng chỉ tha thiết: “Hỡi nàng tiên
lộng lẫy hãy nói nữa đi!”. Giu-li-ét là “nàng tiên kiều diễm” từng làm đắm đuối Rô-mê-ô. Nàng có đôi
mắt đẹp trong sáng tuyệt vời. Khi “hai ngôi sao đẹp nhất bầu trời có việc phải
đi vắng” đã “thiết tha nhờ mắt nàng lấp lánh, chờ đến lúc sao về”. Cặp mắt của
nàng như vì sao trên bầu trời “sẽ rọi khắp khoảng không một làn ánh sáng
tưng bừng đến nỗi chim chóc sẽ lên tiếng hót vang vì tưởng là đêm đã tàn “. Rô-mê-ô say đắm trước nhan sắc kiều diễm của Giu-li-ét. Nhìn thấy người đẹp
“tì má lên tay”, chàng ao ước trở thành chiếc bao tay, “để được mơn trớn gò má
ấy”. Má của nàng rực rỡ “làm cho các vì tinh tú phải hổ ngươi, như ánh dương
làm ánh đèn phải thẹn thùng”. Nếu như nữ thần Ái Tình nhờ nhan sắc rực rỡ
mà làm cho thần Dớt đắm đuối thì Giu-li-ét cũng vậy, với cặp mắt sáng trong, với đôi gò má rực rỡ đã làm cho Rô-mê-ô say đắm. Sếch-xpia đã cực tả nhan
sắc lộng lẫy của Giu-li-ét để thể hiện trái tim rực lửa trong tình yêu của
Rô-mê-ô. Rất đa tình nên chàng đã ngây ngất khi nghe nàng tiên yêu quý nói, đã mê say “chiêm ngưỡng” nhan sắc tình nhân: “Hỡi nàng tiên lộng lẫy hãy nói
nữa đi! Đêm nay trên đầu ta, nàng tỏa ánh hào quang như một sứ giả nhà trời
có cánh, đang cưỡi những đám mây lười nhẹ lướt trên không trung, khiến kẻ
trần tục phải ngước đôi mắt thịt mà chiêm ngưỡng”. Rô-mê-ô sống hết mình vì một tình yêu thắm thiết. Khi nghe Giu-li-ét thiết tha: “Rô-mê-ô chàng ơi, chàng hãy từ bỏ tên họ đi…, chàng hãy đổi nó lấy cả tấm
thân em”, thì Rô-mê-ô cởi mở lòng mình: “Chỉ cần được nàng gọi là người yêu
là tôi xin tức thì nhận tên thánh mới; từ nay trở đi, tôi không muốn bao giờ còn