Siêu thị PDFTải ngay đi em, trời tối mất

Thư viện tri thức trực tuyến

Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật

© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Nhận biết   chìa khoá sống trong cân bằng
PREMIUM
Số trang
137
Kích thước
1.3 MB
Định dạng
PDF
Lượt xem
1217

Nhận biết chìa khoá sống trong cân bằng

Nội dung xem thử

Mô tả chi tiết

Nhận biết - Chìa

khoá sống trong

cân bằng

|

|

OSHO

Nhận biết

Chìa khoá sống trong

cân bằng

Sự sáng suốt về cách sống mới

HÀ NỘI 12/2008

OSHO

Awareness

The key to Living

in Balance

Insights for a New Way of Living

OSHO INTERNATIONAL FOUNDATION

|

|

NHẬN BIẾT: CHÌA KHOÁ SỐNG TRONG CÂN BẰNG

Copyright © 2001 OSHO International Foundation, Switzerland.

www.osho.com/copyrights.

Tựa đề nguyên bản tiếng Anh: AWARENESS: THE KEY TO LIVING IN

BALANCE

OSHO là thương hiệu đã đăng kí của Osho International Foundation.

Để biết thêm thông tin xin tới thăm osho.com/trademark."

Tài liệu trong cuốn sách này được lựa chọn từ nhiều bài nói của Osho

cho các khán giả sống. Tất cả các bài nói của Osho đều đã được xuất

bản đầy đủ dưới dạng sách, và cũng sẵn có dưới dạng băng âm thanh

và video nguyên gốc. Các bản ghi âm thanh và văn bản lưu trữ đầy đủ

có thể được tìm thấy tại Thư viện OSHO trực tuyến tại www.osho.com

Mục lục

Lời nói đầu ........................................................................................... 1

Hiểu biết ................................................................................................. 7

Về người và chuột .......................................................................... 8

Gốc rễ của khổ ............................................................................... 26

Thế giới riêng tư ............................................................................ 33

Nhận biết và định tâm .................................................................. 75

Nhiều bệnh, một đơn thuốc ............................................................ 89

Nhà phân tích và nhân chứng ................................................... 90

Căng thẳng và thảnh thơi ......................................................... 126

Tâm trí và thiền ............................................................................ 135

Lối mòn và bánh xe .................................................................... 163

Nhận biết trong hành động ........................................................... 181

Bắt đầu từ trung tâm .................................................................. 182

Tự phát ........................................................................................... 192

Tính quyết định ............................................................................ 196

Trọn vẹn từng khoảnh khắc ..................................................... 203

Dừng việc cố gắng là tốt ........................................................... 209

Thực nghiệm trong quan sát ........................................................ 231

Điều chỉnh bản thân bạn vào vô thời gian ........................... 233

Cái chạm vô hình ........................................................................ 236

Vipassana ...................................................................................... 238

Dịch chuyển ban đêm ................................................................ 242

Lời bạt ................................................................................................. 255

Treo trên đầu sợi chỉ .................................................................. 255

Về Tác giả ........................................................................................ 267

|

|

1 01/03/2010 - 1/ 1 2

L

ời nói đầu

M

ột trong nh

ững

điều quan tr

ọng nh

ất c

ần được

hi

ểu v

ề con người là con người đang ng

ủ. Ngay c

ả khi

con người nghĩ mình th

ức, người đó c

ũng không th

ức.

Vi

ệc th

ức c

ủa người đó là r

ất y

ếu

ớt; vi

ệc th

ức c

ủa

người đó tí hon th

ế, nó ch

ẳng thành v

ấn đề chút nào c

ả.

Vi

ệc th

ức c

ủa người đó chỉ là cái tên hay nh

ưng hoàn

toàn tr

ống r

ỗng.

B

ạn ng

ủ ban

đêm, b

ạn ng

ủ ban ngày - từ sinh t

ới

tử b

ạn c

ứ thay đổi hình m

ẫu ng

ủ c

ủa mình, nh

ưng b

ạn

ch

ưa bao gi

ờ th

ực s

ự th

ức tỉnh c

ả. Chỉ b

ởi vi

ệc m

ở m

ắt

b

ạn không tự l

ừa mình được r

ằng b

ạn th

ức. Ch

ừng nào

con m

ắt bên trong còn ch

ưa m

ở ra - ch

ừng nào bên

trong b

ạn còn ch

ưa tr

ở thành đầy ánh sáng, ch

ừng nào

b

ạn còn ch

ưa th

ấy b

ản thân mình, b

ạn là ai - đừng nghĩ

rằng b

ạn th

ức.

Đó là

ảo tưởng l

ớn nh

ất mà con người

đang s

ống trong. Và m

ột khi b

ạn ch

ấp nh

ận r

ằng b

ạn

đã

th

ức, th

ế thì không có v

ấn đề làm n

ỗ l

ực nào để th

ức

tỉnh.

Điều đầu tiên chìm sâu trong trái tim b

ạn là

ở ch

b

ạn ng

ủ, hoàn toàn ng

ủ. B

ạn

đang m

ơ, ngày n

ọ ngày

kia. B

ạn

đang m

ơ

đôi khi v

ới m

ắt m

ở và

đôi khi v

ới

m

ắt nh

ắm, nh

ưng b

ạn

đang m

ơ - b

ạn là gi

ấc m

ơ. B

ạn

còn ch

ưa là th

ực t

ại.

T

ất nhiên trong gi

ấc

m

ơ b

ất kì cái gì b

ạn làm

c

ũng đều vô nghĩa. B

ất kì

cái gì b

ạn nghĩ c

ũng đều

vu v

ơ, b

ất kì cái gì b

ạn

phóng chi

ếu c

ũng v

ẫn

còn là m

ột ph

ần c

ủa gi

ấc

m

ơ c

ủa b

ạn và ch

ưa bao

gi

ờ cho phép b

ạn th

ấy cái

đang

đó. Do

đó t

ất c

ả ch

ư

ph

ật đã nh

ấn m

ạnh vào

m

ột m

ột điều: Th

ức tỉnh!

Liên tục, trong hàng th

ế

kỉ, toàn th

ế giáo hu

ấn c

ủa

h

ọ đều có th

ể được bao

hàm trong m

ột câu thôi:

Th

ức tỉnh. Và h

đã phát minh ra các phương pháp,

phương lược; h

đã sáng t

ạo ra các hoàn c

ảnh và không

gian và trường n

ăng lượng trong

đó b

ạn có th

ể bị

choáng để nh

ận bi

ết.

Vâng, ch

ừng nào mà b

ạn còn ch

ưa bị choáng, bị

rung chuy

ển t

ới chính n

ền t

ảng c

ủa mình, b

ạn s

ẽ không

th

ức tỉnh

đâu. Gi

ấc ng

đã kéo dài t

ới m

ức nó

đã đạt t

ới

chính c

ốt lõi c

ủa b

ản th

ể b

ạn; b

ạn bị th

ấm đẫm trong

nó. T

ừng t

ế bào c

ủa thân th

ể b

ạn và t

ừng s

ợi th

ớ tâm trí

b

ạn

đã tr

ở nên đầy gi

ấc ng

ủ. Đó không ph

ải là hi

ện

tượng nh

đâu. Do

đó n

ỗ l

ực l

ớn là c

ần để tỉnh táo, để

mang tính chú ý, để mang tính quan sát, để tr

ở thành

nhân ch

ứng.

Điều đầu tiên chìm

sâu vào trong trái tim

b

ạn là

ở ch

ỗ b

ạn ng

ủ,

hoàn toàn ng

ủ. B

ạn

đang m

ơ, ngày n

ngày kia. B

ạn

đang

m

ơ

đôi khi v

ới m

ắt

m

ở và

đôi khi v

ới m

ắt

nh

ắm, nh

ưng b

ạn

đang m

ơ - b

ạn là gi

ấc

m

ơ. B

ạn còn ch

ưa là

th

ực t

ại.

|

|

3 01/03/2010 - 1/ 2 4

N

ếu t

ất c

ả ch

ư ph

ật c

ủa th

ế gi

ới đều đồng ý trên

m

ột ch

ủ đề nào, thì

đó là - con người nh

ư người đó hi

ện

th

ế, là

đang ng

ủ, và con người nh

ư người đó ph

ải th

ế,

nên th

ức tỉnh. Th

ức tỉnh là m

ục

đích và th

ức tỉnh là

hương vị c

ủa t

ất c

ả các giáo hu

ấn c

ủa h

ọ. Zarathustra,

Lão T

ử, Jesus, Ph

ật, Bahauddin, Kabir, Nanak - t

ất c

nh

ững người đã th

ức tỉnh đều

đã từng d

ạy chỉ m

ột ch

đề... trong các ngôn ng

ữ khác nhau, trong các bi

ểu d

khác nhau, nh

ưng bài ca c

ủa h

ọ là h

ệt nhau. C

ũng nh

ư

bi

ển có vị m

ặn - dù b

ạn n

ếm bi

ển từ phía b

ắc hay t

phía

đông hay t

ừ phía tây, bi

ển bao gi

ờ c

ũng có vị m

ặn

- vị c

ủa Ph

ật tính là th

ức tỉnh.

Nh

ưng b

ạn s

ẽ không làm n

ỗ l

ực nào n

ếu b

ạn c

ứ tin

rằng b

ạn

đã th

ức r

ồi. Th

ế thì ch

ẳng có v

ấn đề làm n

lực nào c

ả - sao b

ận tâm?

Và b

ạn

đã t

ạo ra các tôn giáo, thượng đế, l

ời c

ầu

nguy

ện, nghi l

ễ, từ gi

ấc m

ơ c

ủa mình - thượng đế c

ủa

b

ạn là m

ột ph

ần c

ủa gi

ấc m

ơ c

ủa b

ạn c

ũng nh

ư b

ất kì

cái gì khác. Chính trị c

ủa b

ạn là m

ột ph

ần c

ủa gi

ấc m

ơ

c

ủa b

ạn, tôn giáo c

ủa b

ạn là m

ột ph

ần c

ủa gi

ấc m

ơ c

ủa

b

ạn, th

ơ ca c

ủa b

ạn, tranh v

ẽ c

ủa b

ạn, ngh

ệ thu

ật c

ủa

b

ạn - b

ất kì cái gì b

ạn làm, b

ởi vì b

ạn ng

ủ, b

ạn làm theo

tr

ạng thái riêng c

ủa tâm trí mình.

Thượng đế c

ủa b

ạn không th

ể khác b

ạn được. Ai

sẽ t

ạo ra h

ọ? Ai s

ẽ cho h

ọ hình th

ể và màu s

ắc và dáng

v

ẻ? B

ạn t

ạo ra h

ọ, b

ạn kh

ắc ho

ạ nên h

ọ; h

ọ có m

ắt nh

ư

b

ạn, m

ũi nh

ư b

ạn - và tâm trí gi

ống b

ạn! Thượng đế

trong Kinh C

ựu ước nói, "Ta là Thượng đế r

ất ghen tị!"

Bây gi

ờ ai

đã t

ạo ra Thượng đế này, người có tính ghen

tị này? Thượng đế không th

ể ghen tị được, và n

ếu

Thượng đế mà ghen tị, th

ế thì cái gì sai trong vi

ệc ghen

tị? N

ếu ngay c

ả Thượng đế mà c

ũng ghen tị, thì sao b

ạn

lại bị coi là sai khi b

ạn ghen tị? Ghen tị là thiêng liêng!

Thượng đế trong Kinh C

ựu ước nói, "Ta là

Thượng đế r

ất gi

ận d

ữ! N

ếu ngươi không tuân theo

m

ệnh l

ệnh c

ủa ta, ta s

ẽ di

ệt ngươi. Ngươi s

ẽ bị ném vào

ng

ọn l

ửa địa ng

ục vĩnh vi

ễn. Và b

ởi vì ta r

ất ghen tị,

nên ch

ớ tôn th

ờ ai khác. Ta không tha cho

điều

đó

đâu."

Ai

đã t

ạo ra Thượng đế nh

ư v

ậy?

Điều

đó ph

ải là t

ghen tị c

ủa riêng b

ạn, t

ừ gi

ận d

ữ c

ủa riêng b

ạn, mà b

ạn

đã t

ạo ra hình

ảnh này. Nó là phóng chi

ếu c

ủa b

ạn, nó

là cái bóng c

ủa b

ạn. Nó v

ọng l

ại b

ạn ch

ứ không ai

khác. Và cùng

điều

đó c

ũng là trường h

ợp cho m

ọi

thượng đế c

ủa m

ọi tôn giáo.

Chính b

ởi vì

điều này mà Ph

ật ch

ưa bao gi

ờ nói v

Thượng đế c

ả. Ông

ấy nói, "Ph

ỏng có ích gì mà nói v

Thượng đế cho nh

ững người đang ng

ủ? H

ọ s

ẽ nghe

trong gi

ấc ng

ủ c

ủa mình. H

ọ s

ẽ m

ơ v

ề b

ất kì cái gì

được nói cho h

ọ, và h

ọ s

ẽ t

ạo ra thượng đế riêng c

ủa h

- điều s

ẽ hoàn toàn gi

ả t

ạo, hoàn toàn b

ất l

ực, hoàn toàn

vô nghĩa. T

ốt h

ơn c

ả là không có nh

ững thượng đế nh

ư

th

ế."

Đó là lí do t

ại sao Ph

ật l

ại không quan tâm t

ới vi

ệc

nói v

ề thượng đế. Toàn th

ể m

ối quan tâm c

ủa ông

ấy là

ở vi

ệc

đánh th

ức b

ạn.

Tương truy

ền có m

ột b

ậc th

ầy ch

ứng ng

ộ Ph

ật

giáo

đang ng

ồi bên c

ạnh dòng sông m

ột bu

ổi chi

ều t

ối,

tận hưởng ti

ếng nước ch

ảy, ti

ếng gió rì rào qua r

ặng

cây... M

ột người t

ới và h

ỏi ông

ấy, "Th

ầy có th

ể nói

cho tôi trong m

ột l

ời thôi v

điều b

ản ch

ất c

ủa tôn giáo

c

ủa th

ầy không?"

|

|

5 01/03/2010 - 1/ 3 6

Th

ầy im l

ặng, hoàn toàn im l

ặng, c

ứ dường nh

ư

ông

ấy ch

ưa nghe th

ấy câu h

ỏi. Người h

ỏi nói, "Th

ầy

điếc hay cái gì không đấy?"

Th

ầy nói, "Ta

đã nghe câu h

ỏi c

ủa ông r

ồi, và ta

đã

tr

ả l

ời nó r

ồi! Im l

ặng là câu tr

ả l

ời đấy. Ta v

ẫn còn im

lặng - cái dừng l

ại đó, kho

ảng h

đó, là câu tr

ả l

ời c

ủa

ta."

Người này nói, "Tôi không th

ể nào hi

ểu được câu

tr

ả l

ời huy

ền bí th

ế. Th

ầy không th

ể rõ ràng h

ơn m

ột

chút được sao?"

Th

ế là th

ầy dùng ngón tay vi

ết lên cát ch

ữ "thi

ền"

thường. Người này nói, "Bây gi

ờ tôi có th

ể đọc được.

T

ốt h

ơn ban đầu chút ít. Ít nh

ất thì tôi c

ũng được m

ột t

để mà ng

ẫm nghĩ. Nh

ưng th

ầy không th

ể làm cho nó rõ

thêm chút n

ữa được sao?"

Th

ầy vi

ết l

ại, "THI

ỀN." T

ất nhiên l

ần này th

ầy

vi

ết b

ằng ch

ữ hoa. Người này c

ảm th

ấy chút ít lúng

túng, phân vân, khó chịu, b

ực mình. Anh ta nói, "Th

ầy

lại vi

ết ch

ữ thi

n ch

ứ gì? Th

ầy không th

ể làm rõ ràng

h

ơn m

ột chút cho tôi được sao?"

Và th

ầy vi

ết ch

ữ th

ật to, ch

ữ hoa, "T H I

Ề N."

Người này nói, "Th

ầy dường nh

ư

điên r

ồi!"

Th

ầy nói, "Ta

đã h

ạ th

ấp xu

ống h

ết m

ức r

ồi đấy.

Câu tr

ả l

ời th

ứ nh

ất là câu tr

ả l

ời đúng, câu th

ứ hai

đã

không

đúng th

ế r

ồi, câu th

ứ ba th

ậm chí còn sai h

ơn,

câu th

ứ tư r

ất sai" - b

ởi vì khi b

ạn vi

ết THI

ỀN b

ằng ch

hoa b

ạn

đã làm ra thượng đế từ nó r

ồi.

Đó là lí do t

ại sao từ Thượng đế l

ại được vi

ết b

ằng

ch

ữ T hoa. B

ất kì khi nào b

ạn mu

ốn làm cái gì

đó thành

tối cao, t

ối thượng, b

ạn vi

ết nó b

ằng ch

ữ hoa. Th

ầy nói,

"Ta

đã ph

ạm ph

ải l

ỗi l

ầm." Th

ầy xoá t

ất c

ả nh

ững t

mình

đã vi

ết và th

ầy nói, "Nghe câu tr

ả l

ời th

ứ nh

ất c

ủa

ta - chỉ th

ế thì ta m

ới đúng."

Im l

ặng là không gian mà

trong

đó người ta th

ức tỉnh, và

tâm trí

ồn ào là không gian mà

trong

đó người ta v

ẫn còn

ng

ủ. N

ếu tâm trí b

ạn ti

ếp tục

buôn chuy

ện, b

ạn còn ng

đấy. Ng

ồi im l

ặng, n

ếu tâm trí

bi

ến m

ất và b

ạn có th

ể nghe

th

ấy ti

ếng chim ríu rít và

không tâm trí bên trong, im

lặng... ti

ếng ríu rít này c

ủa

chim, ti

ếng chíp chíp, và

không tâm trí nào trong b

ạn.

Nó không t

ới từ bên ngoài, nó

n

ảy sinh trong b

ạn, nó l

ớn lên

trong b

ạn. B

ằng không, nh

ớ l

ấy: b

ạn

đang ng

ủ đấy.

Im l

ặng là không

gian mà trong

đó

người ta th

ức

tỉnh, và tâm trí

ồn

ào là không gian

mà trong

đó

người ta v

ẫn còn

ng

ủ. N

ếu tâm trí

b

ạn ti

ếp t

ục buôn

chuy

ện, b

ạn còn

ng

ủ đấy.

|

|

7 01/03/2010 - 1/ 4 8

Hi

ểu bi

ết

Tôi ch

ưa bao gi

ờ dùng t

ừ từ b

ỏ chút nào. Tôi nói:

hân hoan trong cu

ộc s

ống, trong tình yêu, trong thi

ền,

trong cái đẹp c

ủa th

ế gi

ới, trong c

ực l

ạc c

ủa s

ự t

ồn t

ại

- hân hoan trong m

ọi th

ứ! Bi

ến

điều tr

ần t

ục thành linh

thiêng. Bi

ến b

ờ này thành b

ờ kia, bi

ến trái đất thành

thiên đường.

Và th

ế thì m

ột cách gián ti

ếp s

ự t

ừ b

ỏ nào

đó b

ắt

đầu x

ảy ra. Nh

ưng

điều

đó x

ảy ra, b

ạn không làm nó.

Nó không ph

ải là vi

ệc làm, nó là vi

ệc x

ảy ra. B

ạn b

ắt

đầu t

ừ b

ỏ cái ngu xu

ẩn c

ủa mình; b

ạn b

ắt đầu t

ừ b

ỏ rác

rưởi. B

ạn b

ắt đầu t

ừ b

ỏ nh

ững m

ối quan h

ệ vô ngh

ĩa.

B

ạn b

ắt đầu t

ừ b

ỏ nh

ững vi

ệc không

đáp

ứng cho b

ản

th

ể b

ạn. B

ạn b

ắt đầu t

ừ b

ỏ nh

ững ch

ỗ mà s

ự trưởng

thành là không th

ể được. Nh

ưng tôi không g

ọi điều

đó

là t

ừ b

ỏ, tôi g

ọi nó là hi

ểu bi

ết, nh

ận bi

ết.

Nếu b

ạn

đang mang

đá trong tay mình mà c

ứ ngh

ĩ

r

ằng chúng là kim cương, tôi s

ẽ không b

ảo b

ạn t

ừ b

nh

ững viên

đá

đó. Tôi s

ẽ đơn gi

ản nói, "Tỉnh táo và l

ấy

cái nhìn khác

đi!" Nếu b

ản thân b

ạn th

ấy r

ằng chúng

không ph

ải là kim cương, có c

ần t

ừ b

ỏ chúng không?

Chúng s

ẽ r

ơi kh

ỏi tay b

ạn theo cách c

ủa chúng. Th

ực

tế, n

ếu b

ạn v

ẫn mu

ốn mang chúng, b

ạn s

ẽ ph

ải làm n

lực l

ớn h

ơn, b

ạn s

ẽ ph

ải mang ý chí l

ớn h

ơn, để v

ẫn

mang chúng. Nh

ưng b

ạn không th

ể mang chúng lâu

được; m

ột khi b

ạn

đã th

ấy r

ằng chúng là vô dụng, vô

ngh

ĩa, b

ạn nh

ất định v

ứt chúng

đi.

Và m

ột khi tay b

ạn tr

ống r

ỗng, b

ạn có th

ể tìm kho

báu th

ực. Và kho báu th

ực không

ở trong tương lai.

Kho báu th

ực

ở ngay bây gi

ờ, ở

đây.

V

ề người và chu

ột

Th

ức tỉnh là con đường c

ủa cu

ộc s

ống.

Người ngu ng

ủ c

ứ dường nh

ư người đó

đã ch

ết,

nh

ưng người ch

ủ th

ức và người đó s

ống mãi.

Người đó quan sát. Người đó rõ ràng.

Người đó h

ạnh phúc làm sao! Vì người đó th

ấy

r

ằng th

ức tỉnh là cu

ộc s

ống.

Người đó h

ạnh phúc làm sao,

đi theo đường c

ủa

người th

ức tỉnh.

Với kiên nh

ẫn l

ớn lao người đó thi

ền, tìm t

ự do

và h

ạnh phúc.

- trích t

ừ Dhammapada c

ủa Ph

ật Gautam

Chúng ta c

ứ s

ống tuy

ệt đối l

ơ m

ơ v

ới điều

đang

x

ảy ra quanh ta. Vâng, chúng ta

đã tr

ở nên r

ất hi

ệu qu

trong vi

ệc làm m

ọi th

ứ. Điều chúng ta

đang làm, chúng

ta

đã tr

ở nên hi

ệu qu

ả trong vi

ệc làm t

ới m

ức chúng ta

không c

ần nh

ận bi

ết nào để làm nó. Nó

đã tr

ở thành

|

|

9 01/03/2010 - 1/ 5 10

máy móc, t

ự động. Chúng ta v

ận hành nh

ư người máy.

Chúng ta còn ch

ưa là người; chúng ta là máy.

Đó là

điều George Gurdjieff hay nói l

ặp

đi l

ặp l

ại,

rằng con người nh

ư người đó

đang t

ồn t

ại là cái máy.

Ông

ấy xúc ph

ạm nhi

ều người, b

ởi vì ch

ẳng ai thích bị

g

ọi là máy. Máy thích được g

ọi là thượng đế, th

ế thì h

c

ảm th

ấy r

ất h

ạnh phúc, dương dương tự đắc. Gurdjieff

hay g

ọi m

ọi người là máy, và ông

ấy

đúng. N

ếu b

ạn tự

quan sát mình, b

ạn s

ẽ bi

ết b

ạn c

ư x

ử máy móc th

ế nào.

Nhà sinh lí h

ọc người Nga Pavlov, và nhà tâm lí

h

ọc người Mĩ Skinner,

đúng đến 99,9 ph

ần tr

ăm

v

ề con người: h

ọ tin r

ằng

con người là cái máy đẹp,

có v

ậy thôi. Không có linh

h

ồn trong con người. Tôi

nói 99,9 ph

ần tr

ăm h

đúng; h

ọ chỉ b

ỏ l

ỡ m

ột s

d

ư nh

ỏ. Trong s

ố d

ư nh

đó là ch

ư ph

ật, nh

ững

người đã th

ức tỉnh. Nh

ưng

h

ọ có th

ể được tha th

ứ, b

ởi

vì Pavlov ch

ưa bao gi

ờ b

ắt

g

ặp vị ph

ật nào - ông

ấy

đã

g

ặp hàng tri

ệu người nh

ư

b

ạn.

Skinner

đã nghiên c

ứu v

ề người và chu

ột và th

ấy

ch

ẳng khác bi

ệt gì. Chu

ột là người đơn gi

ản, có v

ậy

thôi; người có ph

ức t

ạp h

ơn chút ít. Người là cái máy

ph

ức t

ạp cao độ, chu

ột là máy đơn gi

ản. D

ễ nghiên c

ứu

chu

ột h

ơn;

đó là lí do t

ại sao các nhà tâm lí c

ứ nghiên

c

ứu chu

ột. H

ọ nghiên c

ứu chu

ột và h

ọ k

ết lu

ận v

người - và k

ết lu

ận c

ủa h

ọ g

ần

đúng h

ết. Tôi nói "g

ần",

lưu ý đấy, b

ởi vì m

ột ph

ần mười c

ủa m

ột ph

ần tr

ăm là

hi

ện tượng quan tr

ọng nh

ất mà

đã x

ảy ra. M

ột Ph

ật,

m

ột Jesus, m

ột Mohammed - vài người th

ức tỉnh này là

người th

ực. Nh

ưng B. F. Skinner có th

ể tìm

đâu ra được

vị ph

ật? Ch

ắc ch

ắn không

ở Mĩ...

Tôi

đã nghe:

M

ột người h

ỏi giáo sĩ, "Sao Jesus l

ại không ch

ọn

được sinh ra

ở nước Mĩ th

ế kỉ hai mươi?"

Giáo sĩ nhún vai và nói, "

Ở Mĩ sao?

Điều

đó s

ẽ là

không th

ể được. Trước h

ết anh có th

ể tìm

đâu ra

người đồng trinh? Và th

ứ hai, anh s

ẽ tìm

đâu ra ba

người đàn ông khôn ngoan?"

B. F. Skinner định

đi tìm vị ph

ật ở

đâu? Và cho dù

ông ta có th

ể tìm th

ấy vị ph

ật, thì các định ki

ến, các ý

tưởng có s

ẵn c

ủa ông

ấy s

ẽ không cho phép ông

ấy th

ấy

được. Ông

ấy s

ẽ c

ứ th

ấy chu

ột c

ủa mình thôi. Ông

ấy

không th

ể nào hi

ểu b

ất kì cái gì mà chu

ột không th

làm được. Bây gi

ờ, chu

ột không thi

ền, chu

ột không tr

nên ch

ứng ng

ộ. Và quan ni

ệm c

ủa ông

ấy v

ề con người

thì chỉ là d

ạng chu

ột được khu

ếch đại lên. Và tôi v

ẫn

nói r

ằng ông

ấy là

đúng đối v

ới s

ố l

ớn m

ọi người; k

ết

lu

ận c

ủa ông

ấy không ph

ải là sai. Và ch

ư ph

ật c

ũng s

đồng ý v

ới ông

ấy v

ề cái g

ọi là nhân lo

ại thông thường

này: nhân lo

ại thông thường hoàn toàn ng

ủ. Th

ậm chí

con v

ật c

ũng không ng

ủ đến th

ế.

Người là cái máy

ph

ức t

ạp cao độ,

chu

ột là máy đơn

gi

ản. D

ễ nghiên

c

ứu chu

ột h

ơn;

đó

là lí do t

ại sao các

nhà tâm lí c

nghiên c

ứu chu

ột.

H

ọ nghiên c

ứu

chu

ột và h

ọ k

ết

lu

ận v

ề người - và

k

ết lu

ận c

ủa h

g

ần

đúng h

ết.

|

|

11 01/03/2010 - 1/ 6 12

B

ạn

đã bao gi

ờ th

ấy con hươu trong rừng ch

ưa - nó

trông tỉnh táo làm sao, nó bước

đi c

ẩn tr

ọng làm sao?

B

ạn

đã bao gi

ờ th

ấy con chim đậu trên cây ch

ưa - nó c

quan sát m

ột cách thông minh làm sao

điều

đang x

ảy ra

kh

ắp xung quanh? B

ạn

đi v

ề phía con chim

đó - có m

ột

kho

ảng cách nào

đó nó cho phép. Vượt ra ngoài kho

ảng

cách

đó, thêm m

ột bước n

ữa, và nó bay m

ất. Nó có s

tỉnh táo nào

đó v

ề lãnh th

ổ c

ủa nó. N

ếu ai

đó

đi vào

trong lãnh th

đó, th

ế thì

điều

đó là nguy hi

ểm.

N

ếu b

ạn nhìn xung quanh b

ạn s

ẽ ng

ạc nhiên: con

người dường nh

ư là con v

ật ng

ủ nhi

ều nh

ất trên trái đất

này.

M

ột người ph

ụ n

ữ mua m

ột con v

ẹt t

ại m

ột cu

ộc

bán đấu giá đồ đạc c

ủa nhà th

ổ, và để l

ồng v

ẹt được

che kín trong hai tu

ần, hi v

ọng làm cho nó quên

đi

nh

ững từ t

ục tĩu. Khi cái l

ồng cu

ối cùng được m

ra, con v

ẹt nhìn quanh và nh

ận xét, “A óc! Nhà

m

ới. Bà m

ới.” Khi con gái bà ta v

ề nhà, nói nói

thêm, “A óc! Gái m

ới.”

Khi ch

ồng bà ta v

ề nhà

đêm

đó, con v

ẹt nói, “A óc!

A óc! Cùng ông khách c

ũ!”

Con người đang

ở trong tr

ạng thái sa ngã. Th

ực t

ế,

đó là ý nghĩa c

ủa chuy

ện ng

ụ ngôn Ki tô giáo v

ề s

ự sa

ngã c

ủa Adam, vi

ệc bị đ

u

ổi ra kh

ỏi vườn Địa

đàng.

Nh

ưng t

ại sao Adam và Eve l

ại bị đ

u

ổi ra kh

ỏi vườn

thiên đường? H

đã bị đ

u

ổi ra b

ởi vì h

đã

ăn qu

ả tri

th

ức. H

đã bị đ

u

ổi ra b

ởi vì h

đã tr

ở thành tâm trí, và

h

đã

đánh m

ất tâm th

ức c

ủa mình. N

ếu b

ạn tr

ở thành

tâm trí, b

ạn

đánh m

ất tâm th

ức - tâm trí nghĩa là gi

ấc

ng

ủ, tâm trí nghĩa là

ồn ào, tâm trí nghĩa là máy móc.

N

ếu b

ạn tr

ở thành tâm trí, b

ạn m

ất tâm th

ức.

Do

đó, toàn b

ộ công vi

ệc

c

ần ph

ải được làm là l

ại tr

thành tâm th

ức và làm m

ất

tâm trí. B

ạn ph

ải v

ứt đi h

th

ống c

ủa mình, t

ất c

ả nh

ững

th

ứ mà b

ạn

đã thu th

ập nh

ư là

tri th

ức. Chính tri th

ức

đang

gi

ữ b

ạn ng

ủ; do

đó, người

càng nhi

ều tri th

ức, càng ng

nhi

ều.

Điều

đó c

ũng

đã là quan

sát c

ủa tôi n

ữa. Dân làng h

ồn

nhiên tỉnh táo và th

ức tỉnh

h

ơn nhi

ều giáo s

ư đại h

ọc và

các h

ọc gi

ả trong đền chùa.

Các h

ọc gi

ả ch

ẳng là gì ngoài nh

ững con v

ẹt; các vi

ện

sĩ hàn lâm trong đại h

ọc đầy nh

ững cái ch

ẳng có gì

ngoài phân bò linh thiêng, đầy nh

ững

ồn ào tuy

ệt đối vô

nghĩa - chỉ tâm trí mà không có tâm thức.

Nh

ững người làm vi

ệc v

ới t

ự nhiên - nông dân,

người làm vườn, ti

ều phu, th

ợ m

ộc, ho

ạ sĩ - h

ọ còn tỉnh

táo h

ơn nhi

ều so v

ới nh

ững người làm vi

ệc trong các

đại h

ọc nh

ư ch

ủ nhi

ệm khoa, phó hi

ệu trưởng, hi

ệu

trưởng. B

ởi vì khi b

ạn làm vi

ệc v

ới tự nhiên, tự nhiên là

tỉnh táo. Cây c

ối tỉnh táo; d

ạng th

ức tỉnh táo c

ủa chúng

ch

ắc ch

ắn là khác, nh

ưng chúng r

ất tỉnh táo.

Bây gi

ờ có nh

ững b

ằng ch

ứng khoa h

ọc v

ề s

ự tỉnh

táo c

ủa chúng. N

ếu người ch

ặt cây t

ới v

ới cái c

ưa trong

tay và v

ới ham mu

ốn có ch

ủ tâm để ch

ặt cây, t

ất c

ả các

T

ại sao Adam và

Eve l

ại bị đ

u

ổi ra

kh

ỏi vườn thiên

đường? H

đã bị

đ

u

ổi ra b

ởi vì h

đã

ăn qu

ả tri th

ức.

H

đã bị đ

u

ổi ra

b

ởi vì h

đã tr

thành tâm trí, và

h

đã

đánh m

ất

tâm th

ức c

ủa

mình.

|

|

13 01/03/2010 - 1/ 7 14

cây th

ấy anh ta t

ới đều run r

ẩy. Bây gi

ờ có nh

ững b

ằng

ch

ứng khoa h

ọc v

điều

đó; tôi không nói chuy

ện th

ơ

ca, tôi

đang nói chuy

ện khoa h

ọc khi tôi nói

điều này.

Bây gi

ờ có các công c

ụ để

đo li

ệu cây h

ạnh phúc hay

b

ất h

ạnh, s

ợ hãi hay không s

ợ hãi, bu

ồn bã hay c

ực l

ạc.

Khi người ch

ặt cây t

ới, t

ất c

ả các cây c

ối th

ấy anh ta

đều b

ắt đầu run r

ẩy. Chúng tr

ở nên nh

ận bi

ết r

ằng cái

ch

ết ở g

ần

đó. Và người ch

ặt cây v

ẫn ch

ưa ch

ặt cây nào

- m

ới chỉ đi t

ới...

Và m

ột điều n

ữa, còn kì l

ạ h

ơn nhi

ều - n

ếu người

ch

ặt cây đơn gi

ản

đi qua

đó, không có ý đồ ch

ủ tâm nào

để ch

ặt cây, th

ế thì không cây nào s

ợ c

ả. C

ũng cùng

người ch

ặt cây

đó, v

ới cùng cái c

ưa

đó. Dường nh

ư là ý

định ch

ặt cây c

ủa anh ta

ảnh hưởng t

ới cây c

ối.

Điều

đó

có nghĩa là ý định c

ủa anh

ấy

đã được hi

ểu; nó có nghĩa

là chính s

ự rung động này

đang được cây c

ối gi

ải mã.

Và m

ột s

ự ki

ện có ý nghĩa h

ơn

đã được quan sát v

m

ặt khoa h

ọc: là n

ếu b

ạn

đi vào trong rừng và gi

ết loài

v

ật, thì không chỉ vương qu

ốc loài v

ật quanh

đó tr

ở nên

run r

ẩy, mà cây c

ối c

ũng run r

ẩy. N

ếu b

ạn gi

ết m

ột con

hươu, thì t

ất c

ả các con hươu quanh

đó đều c

ảm th

ấy

rung động c

ủa vi

ệc gi

ết h

ại, đều tr

ở nên bu

ồn; run r

ẩy

lớn n

ảy sinh trong chúng. B

ỗng nhiên chúng s

ợ không

b

ởi lí do nào h

ết c

ả. Chúng có th

ể không th

ấy con hươu

v

ừa m

ới bị gi

ết, nh

ưng b

ằng cách nào

đó, theo cách

tinh t

ế, chúng bị ảnh hưởng - theo b

ản n

ăng, theo trực

giác. Nh

ưng không chỉ có hươu bị ảnh hưởng - cây c

ối

c

ũng bị ảnh hưởng, v

ẹt c

ũng bị ảnh hưởng, h

ổ c

ũng bị

ảnh hưởng, di

ều hâu c

ũng bị ảnh hưởng, nhành c

ỏ c

ũng

bị ảnh hưởng. Sát h

ại đã x

ảy ra, tàn phá

đã x

ảy ra, cái

ch

ết đã x

ảy ra - m

ọi th

ứ quanh

đó đều bị ảnh hưởng.

Con người dường nh

ư là loài ng

ủ nhi

ều nh

ất...

Nh

ững l

ời kinh này c

ủa Ph

ật c

ần ph

ải được thi

ền

sâu s

ắc, được th

ấm đẫm, được tuân theo.

Tỉnh th

ức là cách s

ống

B

ạn s

ống tỉ l

ệ v

ới điều b

ạn nh

ận bi

ết. Nh

ận bi

ết là

sự khác bi

ệt gi

ữa ch

ết và s

ống. B

ạn không s

ống chỉ b

ởi

vì b

ạn

đang th

ở, b

ạn không s

ống chỉ b

ởi vì tim b

ạn

đang đập. V

ề m

ặt v

ật lí b

ạn có th

ể được gi

ữ cho s

ống

trong b

ệnh vi

ện, không có ý th

ức nào. Tim b

ạn s

ẽ ti

ếp

tục đập và b

ạn s

ẽ có th

ể th

ở. B

ạn có th

ể được gi

ữ theo

cách c

ơ gi

ới để cho b

ạn có th

ể s

ống trong nhi

ều n

ăm -

theo nghĩa c

ủa vi

ệc th

ở và tim đập, máu tu

ần hoàn. Bây

gi

ờ có nhi

ều người kh

ắp th

ế gi

ới ở các nước tiên ti

ến,

người s

ống m

ột cách vô tri vô giác trong b

ệnh vi

ện, b

ởi

vì công ngh

ệ tiên ti

ến

đã làm cho cái ch

ết c

ủa b

ạn được

trì hoãn vô th

ời h

ạn - trong nhi

ều n

ăm, b

ạn có th

ể được

gi

ữ v

ẫn s

ống. N

ếu đấy là cu

ộc s

ống, th

ế thì b

ạn có th

được gi

ữ cho s

ống. Nh

ưng đấy l

ại không ph

ải là s

ống

chút nào. Chỉ s

ống vô tri vô giác thì không ph

ải là s

ống.

Ch

ư ph

ật có định nghĩa khác. Định nghĩa c

ủa h

bao g

ồm nh

ận bi

ết. H

ọ không nói b

ạn s

ống vì b

ạn có

th

ể th

ở, h

ọ không nó b

ạn s

ống vì máu b

ạn v

ẫn

đang

tu

ần hoàn; h

ọ nói b

ạn s

ống n

ếu b

ạn th

ức tỉnh. Cho nên

ngo

ại trừ nh

ững người đã th

ức tỉnh, không ai th

ực s

sống c

ả. Các b

ạn là nh

ững cái xác - bước

đi, nói n

ăng,

làm m

ọi th

ứ - nh

ưng b

ạn là người máy.

Tỉnh th

ức là cách s

ống, Ph

ật nói. Tr

ở nên tỉnh th

ức

nhi

ều h

ơn và b

ạn s

ẽ tr

ở nên s

ống nhi

ều h

ơn. Và cu

ộc

sống là Thượng đế - không có Thượng đế nào khác. Do

đó Ph

ật nói v

ề s

ống và nh

ận bi

ết. S

ống là m

ục

đích và

nh

ận bi

ết là phương pháp lu

ận, là kĩ thu

ật để đạt t

ới nó.

|

|

15 01/03/2010 - 1/ 8 16

Kẻ ngu ng

ủ...

Và t

ất c

ả m

ọi người đều ng

ủ c

ả, cho nên t

ất c

ả đều

ngu. B

ạn đừng c

ảm th

ấy bị xúc ph

ạm. S

ự ki

ện này ph

ải

được phát bi

ểu ra nh

ư chúng th

ế. B

ạn ho

ạt động trong

gi

ấc ng

ủ; đó là lí do t

ại sao b

ạn c

ứ lo

ạng cho

ạng mãi,

b

ạn c

ứ làm m

ọi th

ứ b

ạn không mu

ốn làm. B

ạn c

ứ làm

nh

ững

điều mà b

ạn

đã quy

ết định không làm. B

ạn c

làm nh

ững

điều mà b

ạn bi

ết là không

đúng, và b

ạn

không làm nh

ững

điều mà b

ạn bi

ết là

đúng.

Làm sao

điều này l

ại có th

ể được? T

ại sao b

ạn

không th

đi th

ẳng? T

ại sao b

ạn c

ứ vướng vào đường

c

ụt th

ế? T

ại sao b

ạn c

đi l

ầm đường th

ế?

M

ột thanh niên có gi

ọng t

ốt được yêu c

ầu tham d

vào v

ở ho

ạt c

ảnh lịch s

ử, m

ặc d

ầu anh ta c

ứ c

ố nài

xin được mi

ễn, nói r

ằng anh ta bao gi

ờ c

ũng b

ối r

ối

trong nh

ững hoàn c

ảnh nh

ư v

ậy. Người ta đảm b

ảo

v

ới anh

ấy r

ằng s

ự vi

ệc r

ất đơn gi

ản, và anh

ấy chỉ

ph

ải nói m

ột câu thôi: “Tôi t

ới để

đ

o

ạt l

ấy cái hôn,

và lao vào cu

ộc

ẩu đả. Nghe

đây! Tôi nghe th

ấy

ti

ếng súng l

ục b

ắn...” và r

ồi bước ra kh

ỏi sân kh

ấu.

Vào lúc bi

ểu di

ễn, anh ta lên sân kh

ấu,

đã b

ối r

ối

sẵn b

ởi cái qu

ần ng

ắn bó sát mình được may cho

anh ta để m

ặc vào kho

ảnh kh

ắc cu

ối, và tr

ở nên

hoàn toàn r

ệu rã t

ại c

ảnh n

ữ nhân v

ật chính đẹp đẽ

đang n

ằm dài trên gh

ế ng

ồi trong vườn, đợi anh ta,

trong b

ộ qu

ần áo dài tr

ắng. Anh ta đằng h

ắng trong

c

ổ và tuyên b

ố: “Tôi t

ới để ho

ạt l

ấy cái

đôn -

ấy

không! -

đ

o

ạt l

ấy cái hôn, và

đao vào cu

ộc

ẩu l

ả -

ấy tôi nói lao vào cu

ộc

ẩu đả! Nghe

đây! tôi nghe

th

ấy ti

ếng búng l

ục s

ắn - không! - súng l

ục b

ắn. Ôi,

c

ứt d

ơi, c

ứt chu

ột, c

ứt t

ất c

ả các vị! Tôi ch

ẳng bao

gi

ờ mu

ốn tham dự vào cái v

ở kịch

đáng nguy

ền rủa

này ngay ch

ỗ đầu tiên!”

Đây là

điều v

ẫn

đang x

ảy ra. Quan sát cu

ộc s

ống

mình mà xem: m

ọi th

ứ mà b

ạn

đang làm bị l

ẫn l

ộn và

đang l

ẫn l

ộn làm sao. B

ạn ch

ẳng có b

ất kì s

ự sáng t

nào, b

ạn không có b

ất kì kh

ả n

ăng c

ảm th

ụ nào. B

ạn

không tỉnh táo. B

ạn không th

ể th

ấy được, b

ạn không

th

ể nghe được - ch

ắc ch

ắn, b

ạn có tai cho nên b

ạn có

th

ể nghe, nh

ưng không ai bên trong để mà hi

ểu

điều

đó.

Ch

ắc ch

ắn b

ạn có m

ắt cho nên b

ạn có th

ể th

ấy, nh

ưng

không ai hi

ện di

ện bên trong. Cho nên m

ắt b

ạn c

ứ th

ấy

và tai b

ạn c

ứ nghe, nh

ưng ch

ẳng

điều gì được hi

ểu c

ả.

Và m

ỗi bước

đi b

ạn s

ẩy chân, m

ỗi bước

đi b

ạn l

ại ph

ạm

ph

ải điều gì

đó sai sót. Và b

ạn v

ẫn c

ứ tin r

ằng b

ạn

đang

nh

ận bi

ết.

Lo

ại b

ỏ hoàn toàn cái ý tưởng

đó

đi. Vi

ệc lo

ại b

nó là bước nh

ảy l

ớn, bước l

ớn, b

ởi vì m

ột khi b

ạn lo

ại

b

ỏ cái ý tưởng r

ằng “tôi

đang nh

ận bi

ết”, b

ạn s

ẽ b

ắt đầu

tìm và ki

ếm cách th

ức và phương ti

ện để nh

ận bi

ết. Cho

nên

điều đầu tiên ph

ải th

ấm vào trong b

ạn là

ở ch

ỗ b

ạn

đang ng

ủ, hoàn toàn ng

ủ.

Tâm lí h

ọc hi

ện đại đã phát hi

ện ra vài

điều có ý

nghĩa; m

ặc d

ầu người ta m

ới chỉ phát hi

ện ra v

ề m

ặt trí

n

ăng, đấy v

ẫn là vi

ệc m

ở đầu t

ốt đẹp. N

ếu v

ề m

ặt trí

n

ăng mà chúng

đã được phát hi

ện ra, thì s

ớm hay mu

ộn

chúng c

ũng s

ẽ được kinh nghi

ệm v

ề s

ự t

ồn t

ại.

Freud là người tiên phong vĩ đại; t

ất nhiên, ông

ấy

không ph

ải là vị ph

ật, nh

ưng v

ẫn là m

ột người có ý

nghĩa l

ớn, b

ởi vì ông

ấy là người đầu tiên đưa ra quan

|

|

17 01/03/2010 - 1/ 9 18

điểm được ph

ần l

ớn nhân lo

ại ch

ấp nh

ận r

ằng con

người có vô th

ức l

ớn

ẩn bên trong mình. Tâm trí có ý

th

ức chỉ là m

ột ph

ần mười, và tâm trí vô ý th

ức g

ấp

chín l

ần l

ớn h

ơn ph

ần có ý th

ức.

Th

ế r

ồi m

ột h

ọc trò c

ủa ông

ấy, Jung,

đi xa thêm

chút ít, sâu h

ơn chút ít, và

đã phát hi

ện ra vô th

ức t

ập

th

ể. Đằng sau vô th

ức cá nhân còn có vô th

ức t

ập th

ể.

Bây gi

ờ c

ần ai

đó để phát hi

ện ra m

ột điều n

ữa v

ẫn

đang có

đó, và tôi hi v

ọng... Ch

ẳng chóng thì ch

ầy các

cu

ộc nghiên c

ứu tâm lí, v

ẫn

đang ti

ếp di

ễn

ở c

ả hai phía

tấm màn s

ắt, nh

ất định s

ẽ phát hi

ện ra nó - vô th

ức v

ũ

trụ. Ph

ật đã nói v

ề nó.

Cho nên chúng ta có th

ể nói: tâm trí có ý th

ức, m

ột

điều r

ất m

ỏng manh, m

ột ph

ần r

ất nh

ỏ c

ủa b

ản th

ể b

ạn.

Đằng sau ý th

ức là tâm trí ti

ềm th

ức - m

ơ h

ồ. B

ạn có

th

ể nghe thì thào v

ề nó nh

ưng b

ạn không th

ể hình dung

ra nó được. Nó bao gi

ờ c

ũng có

đó, đằng sau ý th

ức, để

gi

ật dây.

Th

ứ ba: tâm trí vô th

ức mà b

ạn b

ắt g

ặp chỉ trong

m

ơ hay khi b

ạn dùng ma tuý. Th

ế r

ồi đến tâm trí vô

th

ức t

ập th

ể. B

ạn b

ắt g

ặp nó khi b

ạn

đi vào cu

ộc truy

tìm r

ất sâu trong tâm trí vô th

ức c

ủa b

ạn; th

ế r

ồi b

ạn b

ắt

g

ặp vô th

ức t

ập th

ể. Và n

ếu b

ạn v

ẫn

đi xa h

ơn n

ữa, sâu

h

ơn n

ữa, b

ạn s

ẽ t

ới vô th

ức v

ũ trụ.

Vô th

ức v

ũ trụ là tự nhiên. Vô th

ức t

ập th

ể là toàn

b

ộ nhân lo

ại mà

đã s

ống cho t

ới gi

ờ, nó là m

ột ph

ần c

ủa

b

ạn. Vô th

ức này là vô th

ức cá nhân c

ủa b

ạn mà xã h

ội

đã kìm nén trong b

ạn, không được phép b

ầy t

ỏ ra. Do

đó nó t

ới theo c

ửa sau trong

đêm, trong gi

ấc m

ơ c

ủa

b

ạn. Và tâm trí có ý th

ức... Tôi s

ẽ g

ọi nó là cái g

ọi là

tâm trí có ý th

ức b

ởi vì nó v

ẫn được g

ọi nh

ư v

ậy. Nó

quá nh

ỏ bé, chỉ là m

ột đốm sáng lung linh, nh

ưng cho

dù nó chỉ là m

ột đốm sáng lung linh thì nó c

ũng quan

tr

ọng b

ởi vì nó có h

ạt m

ầm; h

ạt m

ầm bao gi

ờ c

ũng nh

ỏ.

Nó có ti

ềm n

ăng l

ớn.

Bây gi

ờ m

ột chi

ều hướng hoàn toàn m

ới đang m

ra. C

ũng nh

ư Freud

đã m

ở ra chi

ều hướng dưới ý th

ức,

Sri Aurobindo

đã m

ở ra chi

ều hướng trên ý th

ức. Freud

và Sri Aurobindo là hai người quan tr

ọng nh

ất c

ủa th

ời

đại này. C

ả hai đều là trí th

ức, không người nào là

người đã th

ức tỉnh, nh

ưng c

ả hai đều

đã ph

ục v

ụ được

rất nhi

ều cho nhân lo

ại. V

ề m

ặt trí n

ăng h

đã làm cho

chúng ta nh

ận bi

ết r

ằng chúng ta không nh

ỏ bé nh

ư

chúng ta có v

ẻ trên b

ề m

ặt, r

ằng b

ề m

ặt đang che d

ấu

chi

ều sâu và chi

ều cao l

ớn.

Freud

đi vào chi

ều sâu, Sri Aurobindo c

ố g

ắng

th

ấm vào chi

ều cao. Trên cái g

ọi là tâm trí có ý th

ức là

tâm trí có ý th

ức th

ực;

điều

đó được đạt t

ới chỉ qua

thi

ền. Khi tâm trí có th

ức bình thường c

ủa b

ạn được b

sung thêm thi

ền, khi tâm trí có ý th

ức bình thường c

ủa

b

ạn được c

ộng v

ới thi

ền, nó tr

ở thành tâm trí có ý th

ức

th

ực. Bên ngoài tâm trí có ý th

ức th

ực là tâm trí siêu ý

th

ức.

Khi b

ạn thi

ền b

ạn chỉ có các thoáng nhìn. Thi

ền là

mò m

ẫm trong bóng t

ối. V

ậy mà m

ột vài c

ửa s

ổ s

ẽ m

ra, nh

ưng b

ạn c

ứ r

ơi đi r

ơi l

ại mãi. Tâm th

ức siêu ý

th

ức có nghĩa là samadhi - b

ạn

đã đạt t

ới c

ảm nh

ận

trong nh

ư pha lê, b

ạn

đã đạt t

ới nh

ận bi

ết tích h

ợp. Bây

gi

ờ b

ạn không th

ể r

ơi xu

ống th

ấp h

ơn nó; nó là c

ủa b

ạn.

Ngay c

ả trong gi

ấc ng

ủ nó c

ũng v

ẫn còn v

ới b

ạn.

|

|

19 01/03/2010 - 1/ 10 20

Bên ngoài siêu ý th

ức là siêu ý th

ức t

ập th

ể; siêu ý

th

ức t

ập th

ể là cái được bi

ết t

ới nh

ư “thượng đế” trong

các tôn giáo. Và bên ngoài siêu ý th

ức t

ập th

ể là siêu ý

th

ức v

ũ trụ, vượt ra ngoài các thượng đế. Ph

ật g

ọi nó là

ni

ết bàn, Mahavira g

ọi nó là

kaivalya, các nhà huy

ền môn

Hindu

đã g

ọi nó là moksha;

b

ạn có th

ể g

ọi nó là chân lí.

Đấy là chính tr

ạng thái

c

ủa b

ản th

ể b

ạn, và b

ạn c

ũng

m

ới chỉ đang s

ống trong m

ột

góc nh

ỏ c

ủa b

ản th

ể mình -

tâm trí có ý thức tí xíu; dường

nh

ư ai

đó có lâu

đài và

đã

quên m

ất hoàn toàn v

ề lâu

đài

này và b

ắt đầu s

ống trong

hành lang - và nghĩ đây là t

ất

c

ả.

Freud và Sri Aurobindo

c

ả hai đều là nh

ững người

kh

ổng l

ồ trí tu

ệ, người tiên phong, tri

ết gia, nh

ưng c

hai đều đưa ra nh

ững ph

ỏng

đoán vĩ đại. Thay vì d

ạy

cho sinh viên v

ề tri

ết h

ọc c

ủa Bertrand Russell, Alfred

North Whitehead, Martin Heudegger, Jean-Paul Sartre,

sẽ t

ốt h

ơn nhi

ều n

ếu m

ọi người được d

ạy nhi

ều v

ề Sri

Aurobindo, b

ởi vì ông

ấy là tri

ết gia vĩ đại nh

ất c

ủa th

ời

đại này. Nh

ưng ông

ấy

đã hoàn toàn bị gi

ới hàn lâm

quên lãng, b

ỏ qua - b

ởi nh

ững lí do nào

đó.

Lí do là, cho dù vi

ệc đọc Sri Aurobindo có làm cho

b

ạn c

ảm th

ấy r

ằng b

ạn không nh

ận bi

ết; và b

ản thân

ông

ấy c

ũng ch

ưa là vị ph

ật, nh

ưng ông

ấy v

ẫn s

ẽ t

ạo ra

tình hu

ống r

ất b

ối r

ối cho b

ạn. N

ếu ông

ấy

đúng, th

ế thì

b

ạn

đang làm gì? Th

ế thì sao b

ạn l

ại không thám hi

ểm

các chi

ều cao c

ủa b

ản th

ể b

ạn?

Freud

đã được ch

ấp nh

ận v

ới ch

ống đối l

ớn lao,

nh

ưng cu

ối cùng ông

ấy

đã được ch

ấp nh

ận. Sri

Aurobindo th

ậm chí v

ẫn ch

ưa được ch

ấp nh

ận. Trong

th

ực t

ế th

ậm chí ch

ẳng có đối l

ập nào v

ới ông

ấy c

ả;

ông

ấy đơn gi

ản bị b

ỏ qua. Và lí do th

ật rõ ràng. Freud

nói v

ề cái gì

đó bên dưới b

ạn - cái

đó không gây b

ối r

ối

lắm; b

ạn có th

ể c

ảm th

ấy tho

ải mái mà bi

ết r

ằng b

ạn có

ý th

ức, và dưới ý th

ức c

ủa b

ạn còn có ti

ềm th

ức và vô

th

ức và vô th

ức t

ập th

ể. Nh

ưng nh

ững tr

ạng thái này là

bên dưới b

ạn; b

ạn

ở trên đỉnh, b

ạn có th

ể c

ảm th

ấy

tho

ải mái. Nh

ưng n

ếu b

ạn nghiên c

ứu Sri Aurobindo,

b

ạn s

ẽ c

ảm th

ấy b

ối r

ối, bị ch

ọc gi

ận, b

ởi vì có nh

ững

tr

ạng thái cao h

ơn b

ạn - b

ản ngã c

ủa con người không

bao gi

ờ mu

ốn ch

ấp nh

ận r

ằng có b

ất kì cái gì cao h

ơn

mình. Con người mu

ốn tin r

ằng mình là đỉnh cao nh

ất,

c

ực đỉnh, đỉnh Gourishanka, đỉnh Everest - r

ằng không

còn gì cao h

ơn anh ta...

Và người ta c

ảm th

ấy tho

ải mái - v

ới vi

ệc ch

ối b

vương qu

ốc riêng c

ủa mình, ch

ối b

ỏ các đỉnh cao c

ủa

riêng mình, b

ạn c

ảm th

ấy r

ất tho

ải mái. Nhìn cái ngu

xu

ẩn c

ủa nó mà xem.

Ph

ật đúng. Ông

ấy nói:

Kẻ ngu ng

ủ dường nh

ư là

đã ch

ết, nh

ưng người ch

ủ tỉnh th

ức và người ấy s

ống

mãi mãi.

Nh

ận bi

ết là vĩnh h

ằng, nó không bi

ết đến cái ch

ết.

Chỉ vô nh

ận bi

ết m

ới ch

ết. Cho nên n

ếu b

ạn v

ẫn còn vô

ý th

ức, còn ng

ủ, b

ạn s

ẽ ph

ải ch

ết l

ần n

ữa. N

ếu b

ạn

mu

ốn g

ạt b

ỏ toàn b

ộ kh

ổ s

ở c

ủa vi

ệc sinh ra và ch

ết đi

B

ạn c

ũng m

ới chỉ

đang s

ống trong

m

ột góc nh

ỏ c

ủa

b

ản th

ể mình - tâm

trí có ý th

ức tí xíu;

dường nh

ư ai

đó

có lâu

đài và

đã

quên m

ất hoàn

toàn v

ề lâu

đài này

và b

ắt đầu s

ống

trong hành lang -

và nghĩ đây là t

ất

c

ả.

Tải ngay đi em, còn do dự, trời tối mất!