Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Binh giang bai tho hoang hac lau tong manh hao nhien chi quang lang cua ly bach
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí
Đề bài: Bình giảng bài thơ “Hoàng Hạc lâu tống Mạnh Hạo Nhiên chi
Quảng Lăng” của Lý Bạch
Bài làm
Lý Bạch là một nhà thơ nổi tiếng đời Đường. Tuy đã có phần bị thất lạc, nhưng
đến nay, sự nghiệp thơ của Lý Bạch vẫn còn truyền lại gần một nghìn bài, trong đó có những thi phẩm được coi là kiệt tác. Thơ Lý Bạch có phong cách
phóng khoáng, thể hiện lòng hào hiệp, khát vọng tự do và thái độ xem thường
công danh, phú quý. Ông thường sáng tạo được những hình tượng độc đáo, những cảnh sắc huyền ảo, lung linh. Do đó, nhiều người tặng ông danh hiệu
Thi tiên. Trong số những sáng tác xuất sắc nhất của Lý Bạch không thể không kể đến
bài thơ tứ tuyệt Hoàng Hạc lâu tống Mạnh Hạo Nhiên chi Quảng Lăng (có
nghĩa: Tại Hoàng Hạc lâu tiễn Mạnh Hạo Nhiên đi Quảng Lăng). Bài thơ này
đã được nhà văn Ngô Tất Tố dịch ra tiếng Việt khá thành công theo thể thơ lục
bát:
Bạn từ lầu Hạc lên đường, Giữa mùa hoa khói, Châu Dương xuôi dòng. Bóng buồm đã khuất bầu không, Trông theo chỉ thấy dòng sông bên trời. Như nhiều người đã biết, Lý Bạch có nhiều bạn thuộc những tầng lớp khác
nhau. Tình bạn của ông bao giờ cũng nồng hậu, chân thành. Ông mến yêu
Uông Luân - một người bạn nông dân chất phác - và đã từng khẳng định tình
cảm của bạn đối với mình là sâu hơn nghìn thước. Nghe tin bạn thơ Vương
Xinh Linh gặp chuyện chẳng lành, Lý Bạch muốn theo gió chia sẻ với bạn nỗi
buồn (Ta gửi nỗi sầu cho trăng sáng - Theo gió đi về đất Dạ Lang). Và tuy suốt
đời chỉ gặp Đỗ Phủ một lần, nhưng Lý Bạch cùng không nguôi mong nhớ (Nhớ
anh như sông Vấn - về Nam chảy dào dạt). Mạnh Hạo Nhiên là bạn chí cốt của
Lý Bạch. Hai người vốn có nhiều điểm tương đồng như đều muốn ra làm quan, nhưng đều không toại nguyện và đều tìm vui thú ở chốn non xanh, nước biếc. Mới đọc hai câu thơ đầu của bài thơ:
Cố nhân tây từ Hoàng Hạc lâu
Yên hoa tam nguyệt há Dương Châu. (Bạn cũ dời khỏi lầu Hoàng Hạc ở phía tây, xuôi xuống
Dương Châu giữa tháng ba mùa hoa khói). Ta dễ tưởng đây chỉ là những câu thơ trần thuật đơn thuần, nhất là khi thấy
phần nhiều đều là những từ ngữ tự sự cụ thể. Nơi đưa tiễn là lầu Hoàng Hạc;
thời gian đưa tiễn là một ngày tháng ba mùa yên hoa; nơi Mạnh Hạo Nhiên đến
là Dương Châu. Nhưng đọc kỹ, ngẫm nghĩ cho thấu thì không phải chỉ có
những thông tin lạnh lùng kia mà bao trùm lại là nỗi buồn thầm kín mà thấm
thía. Chữ Cố nhân ở câu thơ đầu được dịch thành chữ bạn. Tuy không sai, nhưng chưa lột tả được sắc thái biểu cảm của nguyên tác. Cố nhân là bạn cũ, bạn đã lâu và hơn nữa phải là người mình đã từng trân trọng và gắn bó. Xa bạn
cũ mấy ai không buồn, hơn nữa xa người bạn thân thiết từ lâu thì ắt nỗi buồn
kia phải được nhân lên gấp bội. Cũng như nhiều cuộc tiễn biệt khác được diễn tả trong thơ Đường, cuộc chia
tay này cũng diễn ra trên bờ sông. Nhưng điểm nhìn của người đưa tiễn lại từ