Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Bên giòng lịch sử 1940 - 1965 - Hy vọng và tỉnh mộng của người Việt Nam ở Pháp ppt
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
Hy vọng và tỉnh mộng của người Việt Nam ở Pháp
Tôi còn nhớ rõ ngày hôm đó, ngày lễ thánh Louis 25-8-1944. Hôm trước vài toán
quân đồng minh đã lẻ tẻ tiến vào thành phố Ba-Lê và tàn quân Đức đã rút khỏi BaLê. Vị tướng Đức chỉ huy quân khu Ba-Lê hình như không muốn giao tranh để
tránh cho Ba-Lê khỏi bị tàn phá. Những toán quân kháng chiến Pháp bắt đầu nổi
lên, săn đuổi những đám tàn quân Đức khắp các ngõ đường. Khu tôi ở, Institut
Catholique tương đối yên tĩnh. Nhưng tiếng súngnhỏ từ xa vọng lại, các cha, các
thầy từng toán vài người tụm lại bàn tán, kháo tin. Tất cả đều lạc quan. Từ lúc biết
được quân đồng minh đã bổ bộ lên Normandie, chúng ta biết chắc sớm muộn quân
Đức cũng bại trận.
Điều lo lắng nhất của mọi người là quân Đức phòng thủ Ba-Lê sẽ không chịu rút
êm và sẽ chiến đấu liều lĩnh, quân đồng minh bắt buộc phải dùng những phương
tiện lớn, như họ đã quen dùng ở nhiều nơi. Như vậy thành phố lịch sử này, với bao
nhiêu di tích lịch sử vô giá, sẽ thành tro bụi.
Nhưng rồi một chuyện bất ngờ đã xảy ra. Sáng sớm ngày 25-8-1944, đài phát
thanh của lực lượng giải phóng do tướng De Gaulle lãnh đạo loan tin đoàn quân
thiết giáp Pháp, do tướng Leclerc cầm đầu, sẽ tiếp thu Ba-Lê. Lộ trình đoàn quân
giải phóng Pháp không được loan báo vì lý do an ninh. Nhưng ai cũng đoán được
những con đường lớn mà đoàn quân thiết giáp của tường Leclerc sẽ đi qua. Chẳng
hạn khu Arc de triomphe, Champs Élysée, Nhà Ga chính v.v…
Chẳng hiểu nhờ một nguồn tin đặc biệt nào, các cha các thầy ở Institut Catholique
biết rằng đoàn thiết giáp của tướng Leclerc sẽ vào cửa Porte D’Orléans. Tôi là một
trong số những người hăng hái đến đứng chờ ở đó. Sự chen lấn làm tôi lùi lại phía
sau đám đông. Tôi nhớ rõ, đang tìm chỗ cao để nhìn đoàn thiết giáp cắm đầy
những lá cờ Pháp những bó hoa của dân chúng Pháp ném mừng, thì một người
quen hốt hoảng chạy lại lôi tôi lên hàng đầu.
Đám đông dạt ra người nhường lối cho tôi qua, khi người lôi tôi đi hét to: “Tránh