Siêu thị PDFTải ngay đi em, trời tối mất

Thư viện tri thức trực tuyến

Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật

© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Bên giòng lịch sử 1940 - 1965 - Cụ Hồ khuyên tôi docx
MIỄN PHÍ
Số trang
5
Kích thước
84.4 KB
Định dạng
PDF
Lượt xem
1720

Bên giòng lịch sử 1940 - 1965 - Cụ Hồ khuyên tôi docx

Nội dung xem thử

Mô tả chi tiết

Cụ Hồ khuyên tôi: Chú còn trẻ, đẹp trai, Không lấy

vợ uổng quá

Tôi ra về mang nhiều lo âu. Tôi chưa biết gì nhiều về cụ Hồ Chí Minh nhưng có

điều tôi nhận thấy ngay. Cụ Hồ là một con người cứng rắn, cuồng nhiệt, cương

quyết, đã định làm gì thì dù bao nhiêu trở ngại cũng san bằng làm cho kỳ được. Sự

mềm dẻo khéo léo của cụ Hồ chỉ ở bề ngoài, chỉ là một lối chinh phục cảm tình

người đối thoại, thâm tâm cụ, không bao giờ cụ vì nghe người đối thoại hợp lý mà

thay đổi quyết định của cụ. Tôi thán phục, nhung sợ hãi con người như thế.

Tôi mơ hồ thấy con đường mà cụ Hồ sẽ đưa đẩy dân tộc Việt Nam, giáo hội Việt

Nam vào: chiến tranh, mâu thuẫn, thanh toán lẫn nhau, đàn áp và sát hại những

thiểu số chống đối, trong đó có đạo công giáo.

Tôi cũng đã được biết qua tin tức, lịch sử của những phong trào cộng sản ở Nga,

Mễ Tây Cơ, Tây Ban Nha, Nam Tư v.v… và không một nơi nào sự thành lập một

chế độ cộng sản đem lại một điều gì tốt đẹp hơn cho người công giáo.

Tôi là một linh mục công giáo, tôi không thể nào đồng ý với một người chủ trương

biến Việt Nam thành một quốc gia cộng sản. Nhưng tôi là người Việt Nam, và lúc

này điều cấp thiết là phải đòi lại độc lập từ tay người Pháp, và nếu tôi không góp

công sức thì cũng không nỡ lòng nào chống lại, dù bằng lời nói, bất cứ một thế lực

chính trị nào đang mưu đòi Độc Lập cho đất nước.

Những ngày sau đó tôi không ngớt suy nghĩ về số phận đất nước mình. Tôi theo

dõi qua tin tức, qua những câu chuyện với các Việt kiều, đôi lúc với Nguyễn Mạnh

Hà, những hoạt động ở Ba-Lê của cụ Hồ. Có những Việt kiều ngưỡng mộ cụ Hồ

thực tình, hay là được đảng cộng sản tổ chức thì không biết, nhưng ngày nào cũng

ra đứng trước Hotel Royal chờ được nhìn mặt cụ Hồ một lần rồi trở về.

Những ai ra vào khách sạn này họ đều nhớ nhẵn mặt. Nhờ đó những câu chuyện

với họ, tôi được biết sơ lược rằng người Pháp không thực tâm thương thuyết với

Tải ngay đi em, còn do dự, trời tối mất!