Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Vẻ đẹp ngôn ngữ nghệ thuật và giọng điệu hồ dzếnh trong tập truyện chân trời cũ.
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
1
ĐẠI HỌC ĐÀ NẴNG
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM
KHOA NGỮ VĂN
----------------
KHÓA LUÂN T ̣ ỐT NGHIÊP ĐẠI HỌC ̣
NGÀNH SƯ PHẠM NGỮ VĂN
Đề tài:
VẺ ĐẸP NGÔN NGỮ NGHỆ THUẬT VÀ GIỌNG ĐIỆU HỒ
DZẾCH TRONG TẬP TRUYỆN CHÂN TRỜI CŨ
Người hướng dẫn:
TS. Bùi Trọng Ngoãn
Người thực hiện:
Nguyễn Thị Hà
Đà Nẵng, tháng 5/2013
2
MỞ ĐẦU
1. Lí do chọn đề tài
Tác phẩm văn chương bao giờ cũng được hiện tồn bằng văn bản nghệ
thuật, tiếp cận với nó trước hết là tiếp xúc với văn bản nghệ thuật. Do đó, tìm
hiểu về vẻ đẹp ngôn ngữ nghệ thuật và giọng điệu của một tác phẩm chính là
công việc đầu tiên quan trọng nhất để giải mã toàn bộ thế giới nghệ thuật của
tác phẩm. “Lấy một chữ phải mất hàng tấn quặng ngôn từ”, thế nên ngôn ngữ
trong tác phẩm văn học thường được sử dụng một cách có chọn lọc và mang
nhiều ý nghĩa.
Xuất hiện trên văn đàn cùng thời với rất nhiều nhà văn khác, Hồ Dzếnh
mang một dấu ấn rất riêng. Không trào lộng như Vũ Trọng Phụng, không hài
hước như Nguyễn Công Hoan, không triết lí như Nam Cao, Hồ Dzếnh nhẹ
nhàng và tinh tế. Đến với tác phẩm của ông mà nhất là với truyện ngắn, người
đọc cảm nhận được về một ngòi bút luôn dạt dào xúc cảm trước cuộc sống
muôn màu. Ngôn ngữ nhẹ nhàng và giọng điệu trữ tình cũng vì thế là đặc
trưng cơ bản trong truyện ngắn của ông mà rõ nhất là qua tập Chân trời cũ.
Mỗi truyện ngắn ở đây như một bài thơ về những cuộc đời, những thân phận
con người nghèo khổ và bất hạnh, gợi sự thương cảm, xót xa của tình người.
Giản dị mà sâu sắc, chứa chan tình nhân ái, Hồ Dzếnh cảm thông với những
mảnh đời đó, tìm ra ở họ những nét đẹp chân thành và hướng người đọc tới sự
thanh cao của cái đẹp, cái thiện.
Hiện nay, dạy học luôn hướng tới việc tạo tâm thế chủ động cho học
sinh. Giáo viên dạy Văn bây giờ không còn là người cảm hộ mà còn là người
hướng dẫn học sinh tự chiếm lĩnh giá trị của tác phẩm. Chính vì vậy, là những
sinh viên sư phạm Ngữ văn, chúng tôi hiểu rằng, việc nắm vững kiến thức về
ngôn ngữ khi đang ngồi trên ghế nhà trường rất quan trọng để hướng cho học
sinh cảm thụ tác phẩm văn học một cách đúng đắn, có trọng tâm và ấn tượng.
3
Xuất phát từ những điều nói trên, chúng tôi chọn đề tài “Vẻ đẹp ngôn ngữ
nghệ thuật và giọng điệu Hồ Dzếnh trong tập truyện Chân trời cũ” làm đề
tài khóa luận tốt nghiệp của mình. Hi vọng qua việc nghiên cứu đề tài này sẽ
giúp chúng tôi hiểu rõ hơn nét đặc sắc của truyện ngắn Hồ Dzếnh về ngôn
ngữ và giọng điệu. Đồng thời, quá trình thực hiện cũng sẽ giúp người thực
hiện từng bước hoàn thiện nền tảng kiến thức lí luận về ngôn ngữ, giọng điệu
trong tác phẩm văn học cũng như các kĩ năng cần thiết khi xử lí một vấn đề
khoa học.
2. Lịch sử vấn đề
Trong văn đàn văn học Việt Nam, cái tên Hồ Dzếnh xuất hiện đã lâu
nhưng lại ít được các nhà phê bình nhắc đến có lẽ bởi tác phẩm của ông để lại
không nhiều. Thế nhưng, nhà văn mang trong mình hai dòng máu Hoa – Việt
này cũng đã kịp để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc bởi hai tác phẩm
lớn là tập truyện Chân trời cũ và tập thơ Quê ngoại. Tìm hiểu lịch sử vấn đề
xung quanh đề tài Vẻ đẹp ngôn ngữ nghệ thuật và giọng điệu Hồ Dzếnh
trong tập truyện Chân trời cũ, chúng tôi điểm lại được những nhận định sau:
Trần Hữu Tá khi biên soạn mục “Hồ Dzếnh” trong Từ điển Văn học đã
cho rằng: “Do từ nhỏ sống nhiều với mẹ, với làng quê, với những người nông
dân Việt Nam nghèo khổ nhưng có nhiều đức tính cao quý, Hồ Dzếnh có
nhiều trang viết thiết tha xúc động”, văn xuôi của ông theo Trần Hữu Tá
“mang đậm sắc thái trữ tình hiện thực”. [ 8, tr.315]
Tác giả Lâm Quế Phong trong cuốn “Tủ sách văn học trong nhà
trường” cũng nhận xét: “Với tập Quê ngoại nhất là truyện ngắn Chân trời cũ,
Hồ Dzếnh đã tạo ra một vị trí vững vàng cho văn học trước 1945”.[23, tr.110]
Trong cuốn Từ điển Văn học do Đỗ Dức Hiểu chủ biên, tác giả Lâm
Thị Hảo viết “Tập Chân trời cũ viết dưới dạng tự truyện có truyện chỉ như
một lời tâm tình của người viết với nhân vật và hầu như sự kiện, chi tiết ít.
4
Cái gắn kết mạch văn là tiếng nói tình cảm của những suy tư của cái tôi chủ
thể với câu chuyện. Tuy nhiên từ tiếng nói trữ tình đầy sắc thái hoài niệm đó,
những vấn đề lớn mang tính thời đại vẫn bộc lộ rõ. Cuộc sống cực nhọc của
người dân, sự chi phối sâu đậm của cả cái đẹp lẫn cái lạc hậu trong truyền
thống thẫm mỹ đạo đức phương Đông cổ truyền cũng như mặt mạnh, mặt yếu
của xã hội Việt Nam đầu thế kỉ XX đã được ngòi bút tài hoa của Hồ Dzếnh
diễn đạt sắc sảo”. [8, tr.241]
Cũng viết về văn xuôi Hồ Dzếnh, nhà phê bình Nguyễn Đăng Mạnh
trong cuốn Văn học Việt Nam hiện đại, những gương mặt tiêu biểu đã nói
rằng: “Văn Hồ Dzếnh có thể xếp vào cái dòng tôi gọi là thứ văn xuôi trữ tình
rất khó phân biệt là hiện thực hay lãng mạn – cái dòng của Thạch Lam, Thanh
Tịnh”. Bên cạnh đó, ông cũng nói đến chất thơ trong tập Chân trời cũ của Hồ
Dzếnh: “Sự thật, cảnh thật, người thật lọc qua tâm hồn của Hồ Dzếnh bao giờ
cũng thành thơ. Một chất thơ gắn chặt với đất, với người, với sự sống còn
nhiều gian lao vất vả còn nhiều oan khiên của những người nghèo khổ. Có thể
tìm thấy hầu như trên mọi trang viết của Hồ Dzếnh những ý thơ, tứ thơ đầy
xúc động phổ vào những dòng chữ rung lên những âm điệu bổng trầm”. [16,
tr.300]
Trên Nhịp cầu thế giới online nhân ngày kỉ niệm 90 năm ngày sinh và
15 năm ngày mất của Hồ Dzếnh (24.11.2006) đã có bài viết về tác giả này:
“Cạnh những vần thơ đã khiến ông nổi tiếng, Hồ Dzếnh còn là một nhà văn
với nhiều truyện ngắn man mác, nhè nhẹ và đẹp, trong sáng đến mức có thể
đưa vào sách giáo khoa về văn phạm Việt Nam. Hồ Dzếnh thường chỉ kể, chỉ
thuật lại sự việc một cách giản dị, không màu mè, hoa hòe hoa sói nhưng chất
thơ và cảm xúc tràn ngập trong mỗi câu văn của ông đã khiến cho một số
đoạn văn của ông trở thành hình mẫu trong văn chương tiền chiến”.
5
Nói về chất thơ của truyện ngắn Hồ Dzếnh, tác giả Phạm Thị Minh
Thái trong cuốn Đánh đường tìm hoa cho rằng mối đồng cảm giữa Hồ Dzếnh
với những người phụ nữ dường như không bao giờ vơi cạn trong sáng tác của
ông. “Nó cũng khiến ông có phong cách viết truyện ngắn rất riêng, một lối
truyện ngắn thơ với chất truyện đầy chi tiết văn xuôi nhưng lại với giọng kể
trữ tình trong thơ”…Ở cuốn sách này, bà cũng nhắc đến “những chi tiết
truyện ngắn làm nên sắc thái riêng của nhân vật và những đoạn trữ tình ngoại
đề mà bao giờ cũng được Hồ Dzếnh viết thẳng vào truyện ngắn như thể ông
không kìm nén được mà phải xổ tung ra cái lòng thương của mình những lúc
nhân vật đau đớn đến cao trào”. [26, tr.43 – 44]
Vương Trí Nhàn trong cuốn Những kiếp hoa dại cũng đã có bài “Hồ
Dzếnh, người lữ hành đơn độc trong nửa thế kỉ văn học” viết về Hồ Dzếnh. Ở
đó, ông nhận xét rằng: “Bằng một giọng kể ngậm ngùi chân chất, các trang
sách như luôn thì thầm với những ai đang đọc nó, rằng cuộc đời thật oái oăm,
thật nhiều đớn đau buồn thảm, cuộc đời là dâu bể, con người chỉ có cách nhẫn
nại cam chịu mà sống cho qua ngày. Nhưng nó vẫn không quên giả thiết rằng
trong sự nhẫn nại và cam chịu ấy, từ mỗi con người lại ánh lên vẻ đẹp cao
quý, đây chính là lí do làm cho ta đáng sống và lờ mờ thấy hình như cuộc
sống còn có ý nghĩa nào đó”. [22, tr.25-26]
Thạc sĩ Ngô Thị Hy ở trường Đại học An Giang trong bài Nghệ thuật
trần thuật trong văn xuôi Hồ Dzếnh đăng trên trang web nguvandhag.com
cũng viết về giọng văn của tác giả này như sau “Chân trời cũ là một tập văn
xuôi mang tính tự truyện, kể theo phương thức chủ quan nên lời trực tiếp của
tác giả xuất hiện nhiều để bộc lộ cảm xúc suy tư hoặc những lời tự vấn…Có
thể nói mạch truyện trong Chân trời cũ thường dừng lại nhường cho những
lời trực tiếp của tác giả xuất hiện nhiều dưới hình thức những lời trữ tình
ngoại đề hoặc những lời nói mang tính chất triết lí”.
6
Như vậy có thể thấy rằng, các công trình trên đã nói đến vị trí cũng như
một vài nhận xét về ngôn ngữ và giọng điệu của nhà văn Hồ Dzếnh một cách
khá thống nhất. Các tác giả đều cho rằng văn xuôi Hồ Dzếnh nổi tiếng hơn
thơ ông, truyện ngắn của ông thì thuộc dòng truyện ngắn trữ tình và đầy chất
thơ.
Tuy nhiên, các bài nghiên cứu nói trên đề cập đến vẻ đẹp ngôn ngữ và
giọng điệu Hồ Dzếnh còn chung chung, khái quát chứ chưa qua khảo sát cụ
thể tập truyện Chân trời cũ. Song cũng cần khẳng định, các công trình nói
trên là những tài liệu tham khảo quan trọng và bổ ích mang tính định hướng
cho đề tài đang thực hiện. Hi vọng với đề tài “Vẻ đẹp ngôn ngữ nghệ thuật
và giọng điệu Hồ Dzếnh qua tập truyện Chân trời cũ” chúng tôi sẽ góp phần
làm bật lên giá trị của tập truyện, về phong cách của tác giả cũng như đóng
góp một tiếng nói, một cảm nhận của bản thân về tác giả này.
3. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu của đề tài là vẻ đẹp ngôn ngữ nghệ thuật và
giọng điệu Hồ Dzếnh trong tập truyện Chân trời cũ.
Phạm vi nghiên cứu là 11 truyện ngắn trong tập Chân trời cũ được lấy
từ cuốn Hồ Dzếnh – Tác phẩm chọn lọc(1988), Nxb Văn học.
Dưới đây là danh sách 11 truyện ngắn mà chúng tôi đã tiến hành khảo sát:
Lòng mẹ
Ngày gặp gỡ
Người chị dâu tôi
Trong bóng rừng
Con ngựa trắng của ba tôi
Chú Nhì
Sáng trăng suông
Anh Đỏ Phụ
Em Dìn
Chị Yên
Người anh xấu số
7
4. Phương pháp nghiên cứu
Để thấy được vẻ đẹp ngôn ngữ và giọng điệu Hồ Dzếnh trong Chân
trời cũ, luận văn sử dụng một số phương pháp sau:
- Phương pháp khảo sát, thống kê phân loại. Người viết sử dụng phương
pháp này để khảo sát thống kê tần số xuất hiện và phân loại các phương thức
biểu hiện của ngôn ngữ và giọng điệu trong 11 truyện ngắn của tập Chân trời
cũ.
- Phương pháp tổng hợp, khái quát. Sử dụng phương pháp này để tìm thấy
những nét chung nhất về những giá trị nghệ thuật của nhà văn để từ đó có cái
nhìn khái quát hơn về phong cách tác giả.
- Phương pháp phân tích, chứng minh. Phương pháp này được người viết
sử dụng để chỉ ra ý nghĩa và làm rõ các giá trị của những đặc sắc về ngôn ngữ
và giọng điệu của tập truyện ngắn này.
Bên cạnh đó, luận văn cũng vận dụng các phương pháp khác như
phương pháp so sánh đối chiếu, phương pháp hệ thống để hỗ trợ các phương
pháp trên. Từ đó có một cái nhìn toàn diện, khách quan về phong cách Hồ
Dzếnh cũng như những đóng góp của ông đối với văn học nước nhà.
5. Bố cục của khóa luận
Ngoài phần mở đầu và kết luận, nội dung của khóa luận gồm 3 chương:
- Chương 1: Cơ sở lí luận của đề tài
- Chương 2: Vẻ đẹp ngôn ngữ và giọng điệu Hồ Dzếnh trong tập truyện ngắn
Chân trời cũ.
- Chương 3: Vai trò của ngôn ngữ và giọng điệu trong Chân trời cũ đối với
việc thể hiện phong cách Hồ Dzếnh.