Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Truyện ngắn Tống Ngọc Hân từ góc nhìn văn hóa
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
ĐẠI HỌC THÁI NGUYÊN
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC
NGUYỄN MINH TRƯỜNG
TRUYỆN NGẮN TỐNG NGỌC HÂN
TỪ GÓC NHÌN VĂN HÓA
(Qua hai tập truyện “Bức phù điêu mạ vàng” và “Hồn xưa lưu lạc”)
Chuyên ngành: Văn học Việt Nam
Mã số: 8220121
LUẬN VĂN THẠC SĨ
NGÔN NGỮ, VĂN HÓA VÀ VĂN HỌC VIỆT NAM
Người hướng dẫn khoa học: PGS.TS. NGUYỄN ĐỨC HẠNH
THÁI NGUYÊN – 2020
i
LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan đây là công trình nghiên cứu của riêng tôi. Các số
liệu trích dẫn đều có nguồn gốc rõ ràng. Các kết quả nghiên cứu trong luận
văn đều trung thực và chưa từng được công bố ở bất kỳ công trình nào khác.
Thái Nguyên, tháng 12 năm 2020
Tác giả luận văn
Nguyễn Minh Trường
ii
LỜI CẢM ƠN
Để hoàn thành luận văn thạc sĩ này, tác giả xin trân trọng cảm ơn Ban
Giám hiệu, Khoa Sau đại học, Khoa Báo chí – Truyền thông và Văn học,
Trường Đại học Khoa học, Đại học Thái Nguyên và các Thầy, Cô giáo đã trực
tiếp giảng dạy, giúp đỡ trong suốt quá trình học tập.
Đặc biệt, tác giả xin được bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc tới giảng viên hướng
dẫn PGS.TS. NGUYỄN ĐỨC HẠNH đã luôn tận tình hướng dẫn, chỉ bảo trong
suốt thời gian tác giả nghiên cứu và hoàn thành luận văn.
Cuối cùng, xin gửi lời cảm ơn đến gia đình, người thân, bạn bè và đã
giúp đỡ, động viên, tạo điều kiện để tác giả hoàn thành luận văn.
Thái Nguyên, tháng 12 năm 2020
Tác giả luận văn
Nguyễn Minh Trường
iii
MỤC LỤC
Trang
MỞ ĐẦU........................................................................................................... 1
1. Lý do chọn đề tài........................................................................................................1
2. Lịch sử vấn đề ............................................................................................................3
3. Đối tượng và mục đích nghiên cứu..........................................................................6
4. Phạm vi nghiên cứu ...................................................................................................7
5. Nhiệm vụ và phương pháp nghiên cứu....................................................................7
6. Cấu trúc của luận văn ................................................................................................9
7. Đóng góp mới của luận văn......................................................................................9
Chương 1 MỘT SỐ VẤN ĐỀ LÝ THUYẾT VÀ HÀNH TRÌNH SÁNG TÁC
CỦA TỐNG NGỌC HÂN .............................................................................. 10
1.1. Văn hóa và nghiên cứu văn hóa.........................................................................10
1.1.1. Khái niệm văn hóa ....................................................................................... 10
1.1.2. Nghiên cứu văn hóa...................................................................................... 13
1.2. Mối quan hệ giữa văn hóa và văn học ................................................................17
1.3. Một số khuynh hướng nghiên cứu văn học từ góc nhìn văn hóa.....................24
1.3.1. Nghiên cứu văn học từ góc nhìn văn hóa - hướng thực hành.................... 25
1.3.2. Nghiên cứu văn học trong không gian văn hóa .......................................... 25
1.3.3. Khuynh hướng nghiên cứu văn bản văn học – văn hóa............................. 26
1.4. Vài nét về nhà văn Tống Ngọc Hân và các phương diện văn hóa trong truyện
ngắn Tống Ngọc Hân...................................................................................................27
1.4.1. Vài nét về nhà văn Tống Ngọc Hân ............................................................ 27
1.4.2. Một số phương diện văn hóa miền núi trong truyện ngắn Tống Ngọc Hân 29
Chương 2 MỘT SỐ PHƯƠNG DIỆN VĂN HÓA MIỀN NÚI TÂY BẮC
TRONG TRUYỆN NGẮN TỐNG NGỌC HÂN........................................... 33
2.1. Văn hóa gia đình trong truyện ngắn Tống Ngọc Hân.......................................33
iv
2.2. Văn hóa cộng đồng trong truyện ngắn Tống Ngọc Hân...................................44
2.3. Văn hóa nghệ thuật truyền thống trong truyện ngắn của Tống Ngọc Hân .....50
2.4. Hội tụ văn hóa trong truyện ngắn Tống Ngọc Hân ...........................................54
Chương 3 NGHỆ THUẬT BIỂU HIỆN DẤU ẤN VĂN HÓA MIỀN NÚI
TRONG TRUYỆN NGẮN TỐNG NGỌC HÂN........................................... 61
3.1. Nghệ thuật mô tả không gian văn hóa miền núi trong truyện ngắn Tống
Ngọc Hân......................................................................................................... 61
3.1.1. Không gian thiên nhiên hoang sơ, khắc nghiệt..................................... 62
3.1.2. Không gian bản làng trong lao động sản xuất và sinh hoạt cộng đồng.65
3.2. Nghệ thuật sử dụng ngôn ngữ trong truyện ngắn Tống Ngọc Hân.......... 69
3.3. Nghệ thuật mô tả tâm lý nhân vật trong truyện ngắn Tống Ngọc Hân.... 74
3.4. Biểu tượng nghệ thuật và chi tiết nghệ thuật trong truyện ngắn Tống
Ngọc Hân......................................................................................................... 81
3.5. Giọng điệu nghệ thuật trong truyện ngắn Tống Ngọc Hân...................... 93
KẾT LUẬN..................................................................................................... 99
TÀI LIỆU THAM KHẢO............................................................................. 102
1
MỞ ĐẦU
1. Lý do chọn đề tài
1.1. Sau Đổi mới 1986, văn học Việt Nam nói chung và văn xuôi Việt
Nam nói riêng chính thức thay đổi một cách mạnh mẽ với nhiều giọng điệu,
phong cách nổi bật. Văn học di chuyển từ phạm vi “Lịch sử dân tộc” sang
phạm vi “Thế sự - đời tư” và phản ánh nhiều khía cạnh của đời sống cá nhân
của con người. Đây cũng là giai đoạn mà văn học Việt Nam xuất hiện nhiều
tác giả xuất sắc như: Nguyễn Huy Thiệp, Bảo Ninh, Nguyễn Xuân Khánh, Hồ
Anh Thái, Nguyễn Bình Phương, Cao Duy Sơn… Vượt qua những khó khăn
của một đất nước bị tàn phá bởi chiến tranh, vượt qua những “Quán tính” của
văn học Sử thi trước 1975, văn học Việt Nam giai đoạn này không chỉ phản
ánh một thời đại đầy biến động mà còn góp phần nâng niu những giá trị nhân
văn, bảo tồn các giá trị văn hóa truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Và hơn tất
cả, nó phát huy dòng chảy giá trị nhân đạo khi hướng tới những bất hạnh trong
cuộc đời. Về mặt nghệ thuật, văn học sau Đổi mới cũng đánh dấu những cách
tân, thử nghiệm, khám phá đáng kể trong sự hòa nhập với nền văn học thế giới.
Bởi vậy, tuy đã có nhiều công trình nghiên cứu nhưng khảo sát diện mạo của
nền văn học đương đại vẫn là một việc làm cần thiết trong nghiên cứu và phê
bình văn học.
1.2. So với lực lượng các nhà văn nam giới, số lượng các cây bút nữ có
lẽ ít hơn nhưng đủ làm nên một diện mạo riêng cho văn học Việt Nam đương
đại. Đặc biệt, giai đoạn sau 1986, một loạt các nhà văn nữ xuất hiện trên văn
đàn với vị thế đáng kể của họ như: Nguyễn Thị Thu Huệ, Y Ban, Phong Điệp,
Kiều Bích Hậu, Nguyễn Ngọc Tư, Nguyễn Quỳnh Trang, Đỗ Hoàng Diệu …
Họ thổi một “luồng gió” mới vào văn học Việt Nam với những góc nhìn riêng,
những mối bận tâm riêng. Đặc biệt là những nhà văn nữ viết về mảng đề tài
miền núi đã mang đến những tác phẩm không chỉ đằm thắm, nhân hậu mà còn
đau đáu xót thương cho những giá trị văn hóa đang lụi tàn bởi sự xâm lấn từ
2
“Mặt trái” của văn minh đô thị. Trong những nhà văn đó, chúng ta phải kể đến
tác giả Tống Ngọc Hân.
Tác giả Tống Ngọc Hân tiếp nối dòng chảy của văn học nữ và đề tài miền
núi nhưng chị đã cho thấy sự bứt phá của mình bằng một loạt các tập truyện
ngắn và giải thưởng văn chương như giải thưởng của Hội văn học nghệ thuật
các dân tộc thiểu số Việt Nam, giải thưởng Văn học nghệ thuật Phan Si Păng
của UBND tỉnh Lào Cai, giải thưởng Văn nghệ Quân đội, giải thưởng của Bộ
Công an và Hội nhà văn Việt Nam về đề tài Vì an ninh tổ quốc và bình yên
cuộc sống, giải thưởng Nông thôn đổi mới của Bộ Nông nghiệp và nông thôn
phối hợp với Hội nhà văn tổ chức.. Truyện ngắn của Tống Ngọc Hân cho thấy
một nền tảng văn hóa phong phú cùng một khiếu kể truyện thông minh. Thăm
thẳm đằng sau những số phận người vùng cao là sự băn khoăn của chị về thời
đại. Buồn bã sau những kiếp người là tình người ấm áp chị gửi gắm vào tác
phẩm.
1.3. Nghiên cứu văn học đương đại gần đây cho thấy xu hướng khảo sát
tác phẩm không chỉ dừng lại ở phạm vi văn bản mà trong xu hướng liên ngành,
liên văn hóa. Văn bản không còn là “Một hòn đảo cô độc” mà nó phản ánh,
can thiệp vào đời sống con người. Đặc biệt, mảng văn học về đề tài miền
núi cho thấy một mối lo ngại về sự biến mất của các giá trị truyền thống của
các dân tộc ít người, sự xâm lấn thô bạo của văn minh đô thị đến môi trường
sống bản địa và những bi kịch của con người thời đại mới. Đây là một hướng
đi giá trị cần có những nghiên cứu sâu hơn cả về mặt lý thuyết lẫn thực
hành.
Dựa trên tình hình sự phát triển của văn học Việt Nam và những vấn đề
lí luận và thực tiễn kể trên, chúng tôi thực hiện đề tài: “Truyện ngắn Tống
Ngọc Hân từ góc nhìn văn hóa” với mong muốn đóng góp, bổ sung thêm cho
hướng nghiên cứu văn hóa – văn học cũng như góp phần khái quát diện mạo
của văn học đương đại Việt Nam nói chung cũng như văn học miền núi nói
3
riêng. Đặc biệt chúng tôi mong muốn góp phần khám phá, khẳng định giá trị
văn học của tác phẩm, đóng góp của nhà văn Tống Ngọc Hân vào công cuộc
bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống của đồng bào vùng cao trước nguy
cơ mai một dần trong quá trình Đô thị hóa.
1.4. Là một giáo viên dạy văn tại trường phổ thông ở miền núi, khi thực
hiện đề tài này chúng tôi hi vọng sẽ có thêm tư liệu bổ ích cho việc giảng dạy
phần Văn học Việt Nam hiện đại trong nhà trường.
2. Lịch sử vấn đề
Nhà văn Tống Ngọc Hân gắn bó phần lớn cuộc đời chị với mảnh đất
Sa Pa nên hình ảnh miền núi in đậm trong các sáng tác của chị. Chị viết
nhiều và ấn tượng với một loạt các truyện ngắn, thơ và tiểu thuyết. Trong
khuôn khổ của đề tài chúng tôi chỉ đề cập đến bộ phận truyện ngắn trong
sáng tác của chị. Hiện nay đã có nhiều nhà nghiên cứu phê bình quan tâm
đến các truyện ngắn đặc sắc của Tống Ngọc Hân.
Gần đây nhất, luận văn “Thế giới nhân vật trong truyện ngắn của Tống
Ngọc Hân” do Nguyễn Thị Huyền thực hiện cũng đã làm nổi bật lên những đặc
trưng của nhân vật trong truyện ngắn của nhà văn. “Họ là những con người bất
hạnh trong tình yêu, hôn nhân không trọn vẹn, trong gánh nặng cuộc sống mưu
sinh, nạn nhân của những giá trị văn hóa truyền thống đã lỗi thời, của sự tha
hóa hóa về phẩm chất đạo đức, hành vi lối sống… nhưng trên hết ở họ, dù trong
hoàn cảnh khó khăn nào, họ vẫn luôn giàu đức hi sinh thủy chung, giữ trọn bổn
phận với quê hương và gia đình. Đó cũng là niềm tin, sự lạc quan của người
trước những khó khăn, sóng gió của cuộc đời.” [48]. Định hướng của luận văn
là khai thác thế giới nhân vật và từ đó làm sáng tỏ cuộc sống của những hình
tượng nhân vật ấy trong các tác phẩm của Tống Ngọc Hân.
Trong luận văn “Nhân vật nữ trong văn xuôi của Tống Ngọc Hân” của
tác giả Phạm Thị Thu Hường đã khảo sát một cách kỹ lưỡng các kiểu nhân vật
nữ và nghệ thuật xây dựng các nhân vật nữ trong văn xuôi Tống Ngọc Hân,
4
và đưa ra kết luận: “Viết về người phụ nữ, các nhà văn nữ, bên cạnh việc kế
thừa những thành tựu của văn học truyền thống, đồng thời họ cũng đã tạo
cho mình một dấu ấn riêng rất đặc sắc không trộn lẫn. Cùng với sự tìm tòi,
khám phá các nhà văn nữ đương đại đã dần hình thành lối viết nữ thể hiện
vẻ đẹp hình thể, tự do bản ngã trong khát vọng của người phụ nữ.” [52; 103].
Tuy luận văn đã khảo sát khá kỹ những khía cạnh nội dung và nghệ thuật
trong truyện ngắn của Tống Ngọc Hân nhưng những tầng vỉa văn hóa trong
mối liên hệ với văn học cần có sự khai thác theo chiều hướng phù hợp hơn.
Luận văn thạc sĩ khoa học ngữ văn của Hà Thị Biên đã nghiên cứu
truyện ngắn Tống Ngọc Hân và Đỗ Bích Thúy ở khía cạnh thân phận người
phụ nữ miền núi. Tương tự Phạm Thị Thu Hường, Hà Thị Biên cũng khảo sát
truyện ngắn của Tống Ngọc Hân dưới góc độ thi pháp truyền thống qua nghệ
thuật xây dựng hình ảnh người phụ nữ miền núi.
Truyện ngắn Tống Ngọc Hân, bên cạnh là đối tượng nghiên cứu của
một số luận văn thì cũng được nhiều cây bút phê bình và đồng nghiệp đánh
giá cao. Tác giả Hoàng Thụy Anh đã khái quát những dấu ấn về thân phận con
người trong sáng tác của Tống Ngọc Hân qua bài viết: “Tình người trong
truyện ngắn của Tống Ngọc Hân”, “Cái đói, cái nghèo xuất hiện khá nhiều
trong các tác phẩm viết về đề tài miền núi. Chủ đề này cũng được Tống Ngọc
Hân khai thác, một mặt phản ánh đúng thực trạng cuộc sống, mặt khác, thể
hiện khá rõ số phận nghiệt ngã, sự tồn tại chông chênh của người dân vùng
cao. Cái nghèo như là số mệnh truyền kiếp của người dân nơi đây.” [75]. Đặc
biệt, qua tập truyện ngắn Tam không, tình yêu thương con người và xót xa cho
sự lụi tàn của văn hóa miền núi được Tống Ngọc Hân gửi gắm vào từng trang
viết. Nó cho thấy một tâm hồn nhân hậu và tinh tế, đầy trách nhiệm của nhà
văn trước những biến động của thời đại.
Cũng bày tỏ sự ấn tượng về văn hóa miền núi trong sáng tác của Tống
Ngọc Hân, tác giả Hoàng Sông Gianh viết: “Hình ảnh ông khách miền xuôi
5
sau cuộc mua bán mãn nguyện ra về với Tiếng xe nổ giòn giã, khói phụt đen
ngỏm cả con dốc đá dài chênh vênh. Khói nhuộm đen cả những chùm mây
trắng nõn đang dùng dằng dắt nhau lên núi Rồng trong truyện ngắn Hồn xưa
lưu lạc của Tống Ngọc Hân vừa là hình ảnh thực, vừa là hình ảnh biểu tượng.
Văn hóa miền xuôi, văn hóa ngoại quốc như một con ác thú khổng lồ đang tấn
công, phụt cái nọc độc của nó phá hủy, làm vẩn đục bầu sinh quyển hoang sơ,
thuần khiết của văn hóa tộc người…” [76]. chúng tôi đồng ý với ý kiến này
nhưng cũng muốn bổ sung thêm: Chỉ có “Mặt trái” của quá trình Đô thị hóa
của văn hóa miền xuôi, văn hóa ngoại quốc mới gây ra những hệ lụy đau buồn
như thế. Còn phải khẳng định những đóng góp tốt đẹp của văn hóa miền xuôi,
văn hóa ngoại quốc mới thật sự khoa học, không cực đoan.
Trong Lời bình truyện ngắn Lửa cười lửa khóc của Tống Ngọc Hân,
Mai Thùy Nhung: “Phải chăng giọt nước mắt âm thầm của mẹ, giọt nước mắt
vo tròn lăn nhanh qua đôi gò má rám nắng của cha, giọt nước mắt rỉ ra loang
loáng của ông, câu hỏi đau đáu của bà và hình ảnh ngọn lửa khóc chính là
biểu hiện xót xa cho những giá trị truyền thống đành phải lui bước, đầu hàng
trước đổi thay của con người và thời cuộc?” [86].
Khai thác tác phẩm của Tống Ngọc Hân ở khía cạnh ngôn từ, tác giả
Ngô Khiêm lại cho rằng: “Thế mạnh của Tống Ngọc Hân là tự sự và chị kể
những câu chuyện theo cách của riêng mình. Thế nên, giọng điệu được hình
thành từ trong tâm tưởng với suy nghĩ làm sao để diễn đạt cho thật cuốn hút,
sau đó câu chữ sẽ tự khắc tuân thủ giọng điệu. Vì tôn trọng bạn đọc nên chị
cố gắng chắt lọc câu từ và đó là những gì cuộc sống đã tặng cho chị nguồn
vốn quý giá để nuôi sống văn chương. Chị quan niệm rằng làm được như vậy
thì chi tiết mới “sống” và truyện mới có hồn, mới ám ảnh khiến người đọc chỉ
đọc một lần sẽ nhớ mãi.” [79]. Tác giả Ngô Khiêm nhấn mạnh vào sự tự nhiên
trong nghệ thuật trần thuật của Tống Ngọc Hân. Đặc biệt, những cách diễn đạt
gần với đời thường nhưng đầy sự chắt lọc làm cho tác phẩm của chị dễ đi vào
6
lòng người đọc hơn.
Tác giả Thanh Mai trong tác phẩm “Mầm đắng: Đắng đót phận đời
phụ nữ vùng cao” cũng bày tỏ sự ấn tượng với nghệ thuật viết của Tống Ngọc
Hân trong truyện ngắn xuất sắc của chị về đề tài buôn người: “Cộng hưởng để
tạo nên những thành công về mặt chủ đề, tư tưởng, nội dung của “Mầm đắng”,
như trên đã nói, vẫn là những thế mạnh sở trường và ngày một nhuần nhuyễn,
thuần thục của Tống Ngọc Hân, đó là lối tự sự đầy mê hoặc; câu chữ chặt,
đầy dồn nén, day dứt mà vẫn tự nhiên, uyển chuyển; chi tiết đậm đặc mà phong
phú; lối nói, lối ví von mộc mạc, gần gũi nhưng tinh tế, dí dỏm, giàu hình ảnh,
đậm chất mạn ngược” [83].
Dựa trên những khảo sát trên, chúng tôi thấy rằng các cách tiếp cận
sáng tác của Tống Ngọc Hân mới chỉ dừng ở một số phương diện như nhân
vật, giọng điệu, nghệ thuật mô tả. Với sự cách tân và vận động của văn học
đương đại cần có những sự khám phá mang tính cập nhật hơn. Bởi vậy, đề
tài “Truyện ngắn Tống Ngọc Hân từ góc nhìn văn hóa” được triển khai
trên khoảng trống này.
3. Đối tượng và mục đích nghiên cứu
3.1. Đối tượng nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu của luận văn là: Dấu ấn văn hóa của đồng
bào miền núi Tây Bắc Việt Nam trong truyện ngắn của Tống Ngọc Hân.
3.2. Mục đích nghiên cứu
Triển khai đề tài Truyện ngắn Tống Ngọc Hân từ góc nhìn văn hóa
(Qua hai tập truyện “Bức phù điêu mạ vàng” và “Hồn xưa lưu lạc”) nhằm
hướng tới các mục đích sau:
- Tìm hiểu đề tài về góc nhìn văn hóa trong truyện ngắn của Tống
Ngọc Hân, chúng tôi muốn khảo sát những dấu ấn văn hóa và vai trò của nó
trong truyện ngắn về đề tài miền núi của nhà văn nữ xuất sắc này.
- Từ đó chúng ta có thể thấy được vai trò của chất liệu văn hóa trong
việc xây dựng thế giới nghệ thuật của văn học. Văn hóa miền núi và số phận
của nó được phản ánh trong tác phẩm của Tống Ngọc Hân nói riêng, trong văn