Siêu thị PDFTải ngay đi em, trời tối mất

Thư viện tri thức trực tuyến

Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật

© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Tài liệu Kể lại kỷ niệm với người thân (người ông) ppt
MIỄN PHÍ
Số trang
2
Kích thước
106.6 KB
Định dạng
PDF
Lượt xem
765

Tài liệu Kể lại kỷ niệm với người thân (người ông) ppt

Nội dung xem thử

Mô tả chi tiết

Kể lại kỷ niệm với người thân

(người ông)

Thế là học xong năm tiết học căng thăng rồi. Em vội phóng thẳng về nhà. Lòng vui

mừng khi tượng tượng tượng ra cảnh mừng rỡ của mẹ khi biết em làm bài được điểm

mười. Nhưng khi bước vào nhà, bao nhiêu sự vui mừng vụt tắt khi em nghe rằng: Ông

đã qua đời.. Em khóc nấc lên, bao nhiêu kỉ niệm ngày ấy tuôn trào.

Mới hôm qua thôi, ông còn là một người khoẻ mạnh với bộ râu dài khiến ông trông

đẹp lão vô cùng. Vầng trán cao và rộng chứa đựng bao nhiêu là truyện cổ tích để kể

cho em nghe mỗi khi trăng tròn. Đôi tay ông khô ráp, nhăn nheo để chứng tỏ về những

chông gai, vất vả một thời để nuôi lớn bố em thành người. Ông thường nói đùa với em

bằng một cái giọng ôn tồn, hiền lành đến khó tả: “Ông phải sống tới trăm tuổi để xem

cháu ông khôn lớn và được xem mặt cô vợ của cháu thì mới được!”. Nhưng thật

không ngờ là ông đã ra đi ở cái tuổi tám mươi. Tối đến, em ngồi dưới gốc cây xoài do

ông vun trồng mà trong lòng thấy hối tiếc vô cùng. Hối tiếc vì lần ông đã nhìn em

bằng con mắt thất vọng trước khi ra đi. Chỉ tại một hôm nọ, mẹ cho em một số tiền để

mua sách, em nhanh nhảu đi ngay, nhưng đến giữa đường thì thấy đám bầu cua. Em

ghé lại, thấy ngó bộ cũng dễ chơi nên sẵn tiền trong tay, em chơi luôn. Mấy bản đầu,

em ăn tới cả trăm ngàn. Nhưng không hiểu sao, càng về sau em càng đen, thua liên

tục, tiền mua sách đem cúng hết. Thấy nguy, em liền đánh bạo vay năm ngàn chơi

tiếp, thua, lại năm ngàn nữa. Và số tiền em vay cứ dần dần tăng lên, chỉ mấy chốc đã

là năm chục nghìn. Em bước ra sòng bầu cua mà trong người cứ run lên bần bật, lấy

sách đâu đưa mẹ đây, mà còn tiền nợ nữa, lấy đâu mà trả. Bỗng, một ý nghĩ loé lên

Tải ngay đi em, còn do dự, trời tối mất!