Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Nghiên cứu xây dựng tiêu chuẩn các chức danh trong hệ thống bảo hiểm xã hội Việt Nam
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
B¶o hiÓm x∙ héi viÖt nam
--------------------------
B¸o c¸o tæng kÕt ®Ò tµi cÊp bé
Nghiªn cøu x©y dùng tiªu chuÈn
c¸c chøc danh trong hÖ thèng
bhxh viÖt nam
Chñ nhiÖm ®Ò tµi: nguyÔn kim th¸i
7143
20/02/2009
Hµ néi - 2007
1
Mục lục
Trang
Lời nói đầu
5
Phần 1: Đánh giá hệ thống tổ chức bộ máy, đội ngũ cán bộ công chức
thuộc hệ thống BHXH Việt Nam trong việc thực hiện các nhiệm vụ
được giao.
8
1.1. Quá trình hình thành và phát triển của BHXH Việt Nam. 8
1.2. Đặc điểm ngành BHXH Việt Nam. 13
1.3. Tổ chức BHXH Việt Nam và việc triển khai thực hiện nhiệm vụ của
các đơn vị trực thuộc.
15
1.4. Tình hình triển khai thực hiện các nhiệm vụ được giao của các đơn vị,
bộ phận nghiệp vụ chuyên môn BHXH.
23
1.5. Tình hình đội ngũ cán bộ, công chức, viên chức ngành BHXH. 26
1.6. Đánh giá chung trong việc thực hiện nhiệm vụ 28
Phần 2: Xây dựng chức danh và tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công
chức của ngành bảo hiểm xã hội.
31
2.1. Cơ sở pháp lý của việc xây dựng hệ thống chức danh và tiêu chuẩn
nghiệp vụ các ngạch công chức của BHXH Việt Nam.
31
2.2. Nguyên tắc xây dựng tiêu chuẩn chức danh công chức. 33
2.3. Xây dựng chức danh: 37
Danh mục các chức danh – Mã số 40
1.Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức ngành Bảo hiểm xã hội 44
Cán sự BHXH
Chuyên viên BHXH
Chuyên viên chính BHXH
Chuyên viên cao cấp BHXH
44
45
47
49
2. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức kế hoạch và đầu tư tài chính 51
Chuyên viên Kế hoạch và đầu tư tài chính
Chuyên viên chính Kế hoạch và đầu tư tài chính
Chuyên viên cao cấp Kế hoạch và đầu tư tài chính
51
52
54
2
3. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức đầu tư xây dựng 57
Chuyên viên quản lý và thẩm định công trình xây dựng
Chuyên viên chính quản lý và thẩm định công trình xây dựng
57
58
4. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức tài chính - kế toán 61
Thủ quỹ
Kế toán viên trung cấp BHXH
Kế toán viên BHXH
Kế toán viên chính BHXH
Kế toán viên cao cấp BHXH
61
62
63
65
67
5. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức chế độ chính sách 69
Cán sự chế độ chính sách
Chuyên viên chế độ chính sách
Chuyên viên chính chế độ chính sách
Chuyên viên cao cấp chế độ chính sách
69
70
71
72
6. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức quản lý thu BHXH 75
Cán sự quản lý thu BHXH
Chuyên viên quản lý thu BHXH
Chuyên viên chính quản lý thu BHXH
Chuyên viên cao cấp quản lý thu BHXH
75
76
77
78
7. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức quản lý sổ, thẻ 80
Cán sự quản lý sổ, thẻ
Chuyên viên quản lý sổ, thẻ
Chuyên viên chính quản lý sổ, thẻ
80
81
82
8. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức giám định y tế 84
Cán sự giám định y tế
Chuyên viên giám định bảo hiểm y tế
Chuyên viên chính giám định bảo hiểm y tế
Chuyên viên cao cấp giám định bảo hiểm y tế
84
85
86
88
9. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức tổ chức cán bộ 90
Chuyên viên tổ chức cán bộ
Chuyên viên chính tổ chức cán bộ
Chuyên viên cao cấp tổ chức cán bộ
90
91
93
10. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức pháp chế 96
3
Chuyên viên pháp chế
Chuyên viên chính pháp chế
96
97
11. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức hành chính 99
Cán sự hành chính tổng hợp
Chuyên viên hành chính tổng hợp
Chuyên viên chính hành chính tổng hợp
99
100
101
12. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức quản lý văn thư 104
Cán sự văn thư
Chuyên viên văn thư
Chuyên viên chính văn thư
104
105
106
13. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức quản lý thư viện 108
Thư viện viên trung cấp
Thư viện viên
108
108
14. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức hành chính 110
Nhân viên quản trị tài sản
Cán sự quản trị tài sản
Chuyên viên quản trị tài sản
Nhân viên lái xe
Nhân viên tạp vụ
Nhân viên bảo vệ
110
111
112
113
114
115
15. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức tuyên truyên 116
Tuyên truyền viên BHXH
Tuyên truyền viên chính BHXH
116
117
16. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức lĩnh vực kiểm tra 119
Kiểm tra viên
Kiểm tra viên chính
Kiểm tra viên cao cấp
119
120
122
17. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức lĩnh vực hợp tác quốc tế 124
Chuyên viên HTQT
Chuyên viên chính HTQT
124
125
18. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức báo chí 127
4
Phóng viên
Phóng viên chính
Phóng viên cao cấp
127
128
129
Biên tập Biên tập viên viên
Biên tập viên chính
Biên tập viên cao cấp
131
132
133
19. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức quản lý khoa học 135
Chuyên viên quản lý khoa học
Chuyên viên chính quản lý khoa học
Chuyên viên cao cấp quản lý khoa học
135
136
137
20. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức lưu trữ 140
Cán sự lưu trữ BHXH
Chuyên viên lưu trữ BHXH
Chuyên viên chính lưu trữ BHXH
140
141
143
21. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức quản lý đào tạo, bồi dưỡng 145
Chuyên viên quản lý đào tạo BHXH
Chuyên viên chính quản lý đào tạo BHXH
Chuyên viên cao cấp quản lý đào tạo BHXH
145
146
148
22. Tiêu chuẩn nghiệp vụ các ngạch công chức công nghệ thông tin 150
Kỹ thuật viên CNTT
Kỹ sư CNTT.
Kỹ sư chính CNTT.
150
151
152
Kết luận
155
Danh mục tài liệu
Phụ lục thống kê
5
Lêi nãi ®Çu
1. TÝnh cÊp thiÕt cña ®Ò tµi:
KÓ tõ khi Nhµ n−íc c«ng n«ng ra ®êi, §¶ng ta ®· rÊt quan t©m ®Õn viÖc ph¸t
triÓn chÝnh s¸ch b¶o hiÓm x· héi víi t− c¸ch lµ mét chÝnh s¸ch gãp phÇn ®¶m b¶o æn
®Þnh x· héi. Trong c«ng cuéc ®æi míi toµn diÖn ®Êt n−íc, viÖc thùc hiÖn tèt chÝnh
s¸ch b¶o hiÓm x· héi ®· ®ãng vai trß hÕt søc quan träng vµo viÖc ph¸t triÓn kinh tÕ
x· héi cña ®Êt n−íc.
B¶o hiÓm x· héi ViÖt Nam sau h¬n 10 n¨m tæ chøc thùc hiÖn nhiÖm vô ®−îc
giao, b»ng sù nç lùc cè g¾ng vµ quyÕt t©m cña toµn ngµnh, viÖc thùc hiÖn chÝnh s¸ch
b¶o hiÓm x· héi, b¶o hiÓm y tÕ ®· ®¹t ®−îc nh÷ng kÕt qu¶ b−íc ®Çu kh¶ quan: Më
réng ®èi t−îng tham gia b¶o hiÓm x· héi ®Õn ng−êi lao ®éng trong c¸c doanh nghiÖp,
c¬ quan, tæ chøc thuéc mäi thµnh phÇn kinh tÕ. H×nh thµnh quÜ b¶o hiÓm x· héi tËp
trung, thèng nhÊt, ®éc lËp víi ng©n s¸ch, ®ång thêi lµ nguån dù tr÷ tµi chÝnh quèc
gia, sö dông cho ®Çu t− t¨ng tr−ëng gãp phÇn ph¸t triÓn kinh tÕ ®Êt n−íc. HÖ thèng
b¶o hiÓm x· héi ®−îc tæ chøc theo ngµnh däc tõ trung −¬ng ®Õn cÊp huyÖn ë tÊt c¶
c¸c tØnh vµ thµnh phè trong toµn quèc. §éi ngò c¸n bé, c«ng chøc kh«ng ngõng lín
m¹nh, chÊt l−îng c¸n bé ®−îc n©ng lªn ®ñ søc ®¸p øng ®−îc yªu cÇu nhiÖm vô ®Æt ra
cho tõng giai ®o¹n.
Thêi kú ph¸t triÓn míi cña ®Êt n−íc ®· ®Æt ra cho ngµnh b¶o hiÓm x· héi
nh÷ng träng tr¸ch trong viÖc thùc hiÖn c¸c chÝnh s¸ch b¶o hiÓm x· héi cho mäi ®èi
t−îng tham gia. NghÞ quyÕt §¹i héi lÇn thø IX cña §¶ng ®· kh¼ng ®Þnh môc tiªu
chiÕn l−îc cña ngµnh trong thêi gian tíi lµ: “Tõng b−íc më réng v÷ng ch¾c hÖ thèng
b¶o hiÓm x· héi vµ an sinh x· héi, tiÕn tíi b¶o hiÓm y tÕ toµn d©n”. §Ó thùc hiÖn môc
tiªu chiÕn l−îc nµy, ®ßi hái ngµnh b¶o hiÓm x· héi ph¶i cã c¸c gi¶i ph¸p phï hîp
trªn nhiÒu ph−¬ng diÖn ®Ó tæ chøc thùc hiÖn nhiÖm vô cã hiÖu qu¶, trong ®ã cã c«ng
t¸c tæ chøc c¸n bé. §ã lµ: CÇn x©y dùng ®−îc ®éi ngò c¸n bé, c«ng chøc cã tr×nh ®é,
®−îc ®µo t¹o, båi d−ìng chuyªn s©u vÒ nghiÖp vô liªn quan trùc tiÕp ®Õn c«ng t¸c
b¶o hiÓm x· héi, b¶o hiÓm y tÕ. §ång thêi ph¶i chuÈn ho¸ ®éi ngò c¸n bé, c«ng chøc
ë tõng cÊp, tõng vÞ trÝ; hoµn chØnh c¸c qui ®Þnh vÒ ng¹ch bËc, tiªu chuÈn nghiÖp vô vµ
6
chøc danh c¸n bé lµm c¬ së cho viÖc tuyÓn dông, sö dông, ®Ò b¹t, lu©n chuyÓn c¸n
bé, t¹o ®éng lùc ®Ó khuyÕn khÝch c¸n bé, c«ng chøc; ®ång thêi ®Ò cao tr¸ch nhiÖm,
n©ng cao n¨ng lùc c«ng t¸c cña c¸n bé g¾n víi chÝnh s¸ch tiÒn l−¬ng vµ chÕ ®é ®·i
ngé ®èi víi c«ng chøc.
X©y dùng vµ n©ng cao n¨ng lùc ®éi ngò c¸n bé, c«ng chøc cña ngµnh b¶o
hiÓm x· héi còng lµ mét néi dung trong t©m trong 4 néi dung cña Ch−¬ng tr×nh tæng
thÓ C¶i c¸ch hµnh chÝnh giai ®o¹n 2005-2010, ®ã lµ: C¶i c¸ch thÓ chÕ; x©y dùng vµ
hoµn thiÖn tæ chøc bé m¸y, chøc n¨ng, nhiÖm vô cña c¸c ®¬n vÞ; n©ng cao n¨ng lùc
®éi ngò c¸n bé, c«ng chøc cña ngµnh; c¶i c¸ch tµi chÝnh c«ng...V× vËy, viÖc nghiªn
cøu x©y dùng hÖ thèng chøc danh vµ tiªu chuÈn nghiÖp vô c¸c ng¹ch c«ng chøc
ngµnh hiÓm x· héi lµ mét viÖc lµm cÊp thiÕt hiÖn nay gãp phÇn x©y dùng vµ n©ng cao
n¨ng lùc ®éi ngò c¸n bé, c«ng chøc ngµnh b¶o hiÓm x· héi.
2. Môc tiªu ®Ò tµi:
C¨n cø chñ tr−¬ng, ®−êng lèi cña §¶ng vµ ph¸p luËt cña Nhµ n−íc vÒ c«ng t¸c
c¸n bé trong thêi kú ®Èy m¹nh c«ng nghiÖp hãa vµ hiÖn ®¹i hãa, c¨n cø vµo chiÕn
l−îc ph¸t triÓn cña ngµnh trong thêi gian tíi vµ nhiÖm vô ®Æc thï cña b¶o hiÓm x·
héi, trªn c¬ së ®¸nh gi¸ thùc tr¹ng chÊt l−îng ®éi ngò c¸n bé, c«ng chøc cña hÖ
thèng b¶o hiÓm x· héi, t×nh h×nh thùc hiÖn chøc n¨ng, nhiÖm vô cña tõng bé phËn ®Ó
tõ ®ã ®Ò xuÊt gi¶i ph¸p x©y dùng vµ hoµn chØnh hÖ thèng c¸c chøc danh vµ c¸c tiªu
chuÈn nghiÖp vô cô thÓ cho tõng lo¹i chøc danh trong hÖ thèng b¶o hiÓm x· héi ViÖt
Nam.
3. §èi t−îng vµ ph¹m vi nghiªn cøu:
- §Ò tµi tËp trung nghiªn cøu, ph©n tÝch nh÷ng nhiÖm vô cña b¶o hiÓm x· héi
ViÖt Nam vµ nhiÖm vô cña tõng lÜnh vùc ®· ®−îc ph©n c«ng ®Ó t×m ra nhiÖm vô ®Æc
thï cña ngµnh b¶o hiÓm x· héi. Ph©n tÝch ®¸nh gi¸ c¸c c«ng viÖc ë mçi vÞ trÝ c«ng t¸c
trong ngµnh, trong tõng lÜnh vùc, bé phËn.
- Nghiªn cøu tiªu chuÈn c¸c chøc danh nghiÖp vô liªn quan ®· ®−îc Nhµ n−íc
ban hµnh ®Ó vËn dông x©y dùng chøc danh, tiªu chuÈn chøc danh cho ®éi ngò c¸n bé
trong ngµnh b¶o hiÓm x· héi.
7
§Ò tµi kh«ng ®i vµo x©y dùng ®Þnh møc lao ®éng cho tõng vÞ trÝ c«ng viÖc
nh−ng kÕt qu¶ cña ®Ò tµi sÏ lµ c¬ së ®Ó x©y dùng ®Þnh møc lao ®éng trong mét ®Ò tµi
kh¸c.
4. Ph−¬ng ph¸p nghiªn cøu:
Trong qu¸ tr×nh nghiªn cøu, ®Ò tµi sö dông ph−¬ng ph¸p nghiªn cøu cô thÓ nh−
ph−¬ng ph¸p l«gic, ph©n tÝch so s¸nh, thèng kª, tæng hîp kÕt hîp ®iÒu tra.
5. Néi dung nghiªn cøu:
Ngoµi phÇn Lêi nãi ®Çu, kÕt luËn, danh môc tµi liÖu tham kh¶o vµ phô lôc, ®Ò
¸n ®−îc chia thµnh 02 phÇn chÝnh nh− sau:
PhÇn 1: §¸nh gi¸ hÖ thèng tæ chøc bé m¸y, ®éi ngò c¸n bé, c«ng chøc thuéc
hÖ thèng b¶o hiÓm x· héi ViÖt Nam trong viÖc thùc hiÖn c¸c nhiÖm vô ®−îc giao.
PhÇn 2: X©y dùng chøc danh vµ tiªu chuÈn nghiÖp vô c¸c ng¹ch c«ng chøc cña
ngµnh B¶o hiÓm x· héi.
8
PhÇn 1
§¸nh gi¸ hÖ thèng tæ chøc bé m¸y, ®éi ngò c¸n bé,
c«ng chøc thuéc hÖ thèng BHXH ViÖt Nam trong viÖc
thùc hiÖn c¸c nhiÖm vô ®−îc giao.
1.1. Quá trình hình thành và phát triển của BHXH Việt Nam
1.1.1. Quá trình hình thành và phát triển hệ thống BHXH Việt Nam:
Pháp luật về BHXH được Nhà nước ta ban hành từ năm 1947. Khi đó, do Nhà
nước dân chủ nhân dân non trẻ mới thành lập, ngân sách còn khó khăn, hạn hẹp nên
phạm vi, đối tượng áp dụng các chế độ chính sách BHXH cũng hạn chế, chỉ có cán
bộ, công chức Nhà nước và quân nhân thuộc phạm vi điều chỉnh của pháp luật
BHXH. Các chế độ BHXH được quy định trong các văn bản: Sắc lệnh số 20/SL
ngày 16/2/1947 do Chủ tịch Hồ Chí Minh ký ban hành, quy định về chế độ “hưu
bồng thương tật” và “Tiền tuất cho thân nhân tử sĩ”; Sắc lệnh 76/SL ngày 20/5/1950
ban hành Quy chế công chức Việt Nam; Sắc lệnh 77/SL ngày 20/5/1950 quy định
một số chế độ đối với công nhân giúp việc Chính phủ trong thời kỳ kháng chiến.
Ngày 27/12/1961, Hội đồng Chính phủ (nay là Chính phủ) ban hành Nghị
định số 218/CP quy định Điều lệ tạm thời về các chế độ BHXH đối với công nhân,
viên chức Nhà nước. Đây là văn bản pháp quy đầu tiên quy định tương đối đầy đủ
các chế độ về BHXH lúc bấy giờ (bao gồm 6 chế độ: ốm đau, thai sản, tai nạn lao
động - bệnh nghề nghiệp, mất sức lao động, hưu trí, tử tuất) và thay thế cho tất cả
các văn bản trước đó. Tổng Công đoàn Việt Nam (nay là Tổng Liên đoàn Lao động
Việt Nam) chịu trách nhiệm về việc thực hiện BHXH cho công nhân viên chức Nhà
nước và quản lý quỹ BHXH. Theo Điều lệ, mỗi cơ quan, xí nghiệp, công trường,
nông trường, lâm trường thành lập một ban BHXH đặt dưới sự lãnh đạo của Ban
Chấp hành công đoàn cơ sở. Ban này có nhiệm vụ đôn đốc việc trích nộp quỹ
BHXH một số tiền bằng 4,7% so với tổng quỹ tiền lương của công nhân viên chức
và quyết định việc chi cấp tiền BHXH theo quy định đã ban hành. Việc tổ chức,
9
quản lý, sử dụng quỹ BHXH; việc lập dự toán, quyết toán thu, chi của quỹ do Tổng
Công đoàn Việt Nam quy định.
Vào giữa những năm thập niên 80, chính sách BHXH đã có nhiều thay đổi,
đặc biệt là chế độ nghỉ hưu sớm của công nhân, viên chức Nhà nước. Các chế độ
BHXH lúc này do nhiều cơ quan quản lý, quỹ BHXH bị phân tán, không còn tập
trung như giai đoạn trước. Tổng Công đoàn Việt Nam quản lý khoản trích 3,7% để
thực hiện các chế độ BHXH ngắn hạn: ốm đau, thai sản, tai nạn lao động, bệnh nghề
nghiệp. Bộ Nội vụ (sau giao cho Bộ Lao động - thương binh và xã hội) quản lý
khoản trích 1% để thực hiện các chế độ BHXH dài hạn: hưu trí, mất sức lao động, tử
tuất. Bộ Tài chính vừa thu BHXH vừa cấp phát kinh phí từ ngân sách cho Bộ Lao
động - thương binh và xã hội để chi trả các chế độ trợ cấp BHXH. Mức trích này
được thay đổi qua từng giai đoạn. Đến năm 1993 mức trích này được điều chỉnh từ
4,7% tăng lên 20 % tổng quỹ tiền lương (Nghị định 43/CP ngày 22/6/1993). Hệ
thống tổ chức thực hiện chế độ, chính sách BHXH giai đoạn này do hệ thống lao
động - thương binh - xã hội và Liên đoàn Lao động thực hiện.
Sau Đại hội VI của Đảng, đất nước ta bước vào thời kỳ đổi mới, nền kinh tế
từng bước chuyển sang vận hành theo cơ chế thị trường, định hướng XHCN, có sự
quản lý của Nhà nước. Trong bối cảnh đó, quan hệ lao động theo cơ chế mới cũng
từng bước được hình thành, do yêu cầu khách quan đòi hỏi phải có những cải cách
về chính sách xã hội, trong đó có chính sách BHXH. Để khắc phục những hạn chế
của chính sách BHXH trước đây, xây dựng một chính sách BHXH phù hợp với sự
đổi mới của nền kinh tế theo cơ chế thị trường định hướng XHCN, đáp ứng nguyện
vọng của đông đảo người lao động, người sử dụng lao động, phù hợp với điều kiện
kinh tế - xã hội của đất nước trong thời kỳ đổi mới và hội nhập với xu thế phát triển
BHXH của các quốc gia trên thế giới, Nghị quyết Đại hội VII của Đảng đã chỉ rõ:
“Đổi mới chính sách BHXH theo hướng: Mọi người lao động và đơn vị kinh tế
thuộc các thành phần kinh tế đều đóng góp vào Quỹ BHXH. Từng bước tách quỹ
BHXH đối với công nhân viên chức Nhà nước khỏi Ngân sách và hình thành quỹ
10
BHXH chung cho người lao động thuộc mọi thành phần kinh tế…Phát triển bảo
hiểm khám chữa bệnh, tăng ngân sách cho hoạt động khám chữa bệnh”.
Năm 1995 có thể coi là bước ngoặt, đánh dấu giai đoạn phát triển BHXH ở
nước ta. Về chủ trương, Chính phủ thực hiện việc tách chức năng quản lý Nhà nước
về BHXH ra khỏi chức năng tổ chức thực hiện BHXH và giao cho Bộ Lao động -
Thương binh và Xã hội là cơ quan của Chính phủ thực hiện chức năng quản lý Nhà
nước về BHXH và thực hiện các nhiệm vụ: Xây dựng và trình ban hành các văn bản
pháp quy về BHXH thuộc thẩm quyền; hướng dẫn, kiểm tra, thanh tra việc thực hiện
BHXH. Nhà nước có trách nhiệm kiểm tra, giám sát việc sử dụng quỹ BHXH nhằm
đảm bảo sử dụng hiệu quả và theo đúng quy định của Pháp luật.
Ngày 16/2/1995, Chính phủ ban hành Nghị định số 19/CP thành lập BHXH
Việt Nam trên cơ sở thống nhất các tổ chức BHXH ở Trung ương và địa phương
thuộc hệ thống Lao động-Thương binh và Xã hội và Liên đoàn Lao động với nhiệm
vụ chính là tổ chức thu BHXH, chi BHXH, giải quyết chế độ, chính sách và quản lý
quỹ BHXH. Như vậy với việc thành lập hệ thống BHXH Việt Nam, công tác thu,
chi, quản lý quỹ và giải quyết các chế độ BHXH…đã được tập trung cho một ngành
thực hiện, tạo điều kiện cho công tác BHXH ở Việt Nam phát triển. Hệ thống
BHXH Việt Nam được tổ chức và quản lý tập trung, thống nhất theo 03 cấp từ
Trung ương đến quận, huyện, thị xã, thành phố thuộc tỉnh:
- Ở Trung ương là BHXH Việt Nam
- Ở tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương (gọi chung là cấp tỉnh) là BHXH tỉnh
- Ở huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh (gọi chung là cấp huyện) là
BHXH huyện.
1.1.2. Quá trình hình thành và phát triển hệ thống Bảo hiểm y tế Việt Nam:
Trong những năm đầu của thập kỷ 60, việc chăm sóc sức khoẻ cho nhân dân
và cán bộ, công nhân viên chức do các bệnh viện, bệnh xá, trạm xá và trung tâm y tế
từ Trung ương đến địa phương thực hiện theo phương thức khám chữa bệnh không
mất tiền. Cho đến thời kỳ đầu của những năm 80, các cơ sở khám chữa bệnh lâm vào
11
tình trạng thiếu kinh phí hoạt động, xuống cấp nhiều, trong khi đó chi phí khám chữa
bệnh ngày càng tăng do áp dụng các tiến bộ của khoa học kỹ thuật hiện đại trong
chẩn đoán và điều trị. Thực hiện chủ trương đổi mới theo tinh thần Nghị quyết Đại
hội VI của Đảng trong lĩnh vực y tế theo phương châm “nhà nước và nhân dân cùng
làm” ngày 24/04/1989 Hội đồng Bộ trưởng (nay là Chính phủ) đã ban hành Quyết
định số 45/HĐBT cho phép các cơ sở khám chữa bệnh thu một phần viện phí để bổ
sung nguồn kinh phí, giảm bớt sức ép cho các cơ sở khám chữa bệnh, đồng thời
giảm gánh nặng cho ngân sách Nhà nước. Việc thực hiện Quyết định số 45/HĐBT
phần nào đã làm giảm bớt khó khăn cho các cơ sở khám chữa bệnh và đáp ứng một
phần nhu cầu khám chữa bệnh của một số đối tượng có thu nhập khá. Tuy nhiên với
đa số những người có thu nhập thấp, người nghèo, người mất sức lao động ...khi ốm
đau nhất là khi mắc bệnh hiểm nghèo thì không có điều kiện để chi trả viện phí.
Để khắc phục tình trạng này và thực hiện chủ trương của Nhà nước là thống
nhất quản lý sự nghiệp bảo vệ sức khỏe của nhân dân, tạo điều kiện để mọi người
dân được chăm sóc sức khỏe, ngày 15/8/1992 Hội đồng Bộ trưởng đã có Nghị định
số 299/HĐBT ban hành Điều lệ Bảo hiểm y tế, đánh dấu một bước phát triển trong
chính sách BHYT của nước ta. Hệ thống Bảo hiểm y tế được thành lập và tổ chức
hoạt động từ trung ương đến địa phương, bao gồm 59 cơ quan bảo hiểm y tế (53 Bảo
hiểm y tế tỉnh, thành phố; 04 Bảo hiểm y tế ngành; Bảo hiểm y tế Việt Nam và chi
nhánh tại thành phố Hồ Chí Minh). Trong giai đoạn này việc quản lý chuyên môn
nghiệp vụ về bảo hiểm y tế do Bảo hiểm y tế Việt Nam trực thuộc Bộ y tế thực hiện;
còn về tổ chức Bảo hiểm y tế các địa phương trực thuộc Sở Y tế và Bảo hiểm y tế
ngành do ngành chủ quản trực tiếp quản lý thực hiện. Bảo hiểm y tế Việt Nam chịu
trách nhiệm hướng dẫn Bảo hiểm y tế địa phương và ngành về chuyên môn, nghiệp
vụ, còn việc quản lý trực tiếp quỹ Bảo hiểm y tế do UBND địa phương và ngành chủ
quản quản lý, quĩ hạch toán độc lập và không có sự bù đắp, điều tiết, hỗ trợ lẫn nhau.
Năm 1998, Chính phủ thực hiện việc tách chức năng tổ chức thực hiện Bảo
hiểm y tế ra khỏi chức năng quản lý Nhà nước về Bảo hiểm y tế của UBND các địa
12
phương và các ngành để thống nhất giao cho Bảo hiểm y tế Việt Nam quản lý. Hệ
thống Bảo hiểm y tế Việt Nam trực thuộc Bộ Y tế và được tổ chức theo hệ thống dọc
thống nhất từ trung ương đến địa phương theo 3 cấp:
- Ở Trung ương là BHYT Việt Nam.
- Ở tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương (gọi chung là cấp tỉnh) là BHYT
cấp tỉnh và BHYT ngành than, dầu khí, cao su và giao thông vận tải.
- Ở huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh tổ chức thành chi nhánh BHYT
trực thuộc BHYT cấp tỉnh.
Quỹ Bảo hiểm y tế được quản lý tập trung thống nhất, hạch toán độc lập với
Ngân sách Nhà nước và được Nhà nước bảo hộ, Quỹ có thể điều tiết trong toàn hệ
thống.
1.1.3. Chuyển giao BHYT sang BHXH Việt Nam:
Thực hiện Nghị quyết Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương lần thứ 7 khoá
VIII và Chương trình Cải cách hành chính của Chính phủ, ngày 24/01/2002 Thủ
tướng Chính phủ ban hành Quyết định số 20/2002/QĐ-TTg chuyển giao hệ thống
BHYT từ Bộ Y tế sang BHXH Việt Nam nhằm giảm bớt đầu mối quản lý và đáp
ứng yêu cầu nhiệm vụ phát triển trong giai đoạn mới. Ngày 6/12/2002 Chính phủ
ban hành Nghị định số 100/2002/NĐ-CP quy định chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn
và cơ cấu tổ chức của BHXH Việt Nam. Từ thời điểm này, BHXH Việt Nam được
giao nhiệm vụ thống nhất quản lý quỹ BHXH, BHYT và tổ chức thực hiện các chế
độ BHXH và BHYT cho các đối tượng tham gia.
Cơ cấu tổ chức hệ thống BHXH Việt Nam được thiết kế theo hệ thống ngành
dọc, tập trung từ Trung ương đến địa phương theo 3 cấp:
- Ở Trung ương là BHXH Việt Nam, Hội đồng Quản lý BHXH Việt Nam là cơ
quan quản lý của BHXH Việt Nam, bao gồm đại diện lãnh đạo của Bộ Lao động -
Thương binh và Xã hội, Bộ Tài chính, Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam và Tổng
Giám đốc BHXH Việt Nam; Tổng Giám đốc là đại diện pháp nhân của BHXH Việt
Nam.
13
- Ở các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương là BHXH cấp tỉnh trực thuộc
BHXH Việt Nam.
- Ở các quận, huyện, thị xã, thành phố thuộc tỉnh là BHXH cấp huyện trực
thuộc BHXH tỉnh.
1.2. Đặc điểm ngành BHXH Việt Nam:
BHXH Việt Nam có hai đặc điểm cơ bản sau:
1.2.1. Tổ chức thực hiện chính sách bảo hiểm xã hội cho đối tượng tham gia
BHXH, BHYT.
Sự phát triển của nền kinh tế thị trường đã tác động mạnh mẽ đến cơ cấu nền
kinh tế và các lĩnh vực khác nhau của đời sống xã hội, theo đó, quan hệ lao động
theo cơ chế mới từng bước được hình thành, tạo sự bình đẳng giữa người lao động
làm việc trong các thành phần kinh tế khác nhau, giúp cho việc sắp xếp, cơ cấu lại
lực lượng lao động giữa các ngành, các địa phương, các thành phần kinh tế, các cơ
quan, đơn vị thuận lợi hơn. Ngành BHXH cũng không nằm ngoài tác động ảnh
hưởng đó. Nghị quyết Đại hội VII của Đảng đã chỉ rõ “ Đổi mới chính sách BHXH
theo hướng: Mọi người lao động và các đơn vị kinh tế thuộc các thành phần kinh tế
đều đóng góp vào quỹ BHXH. Từng bước tách quỹ BHXH đối với công nhân viên
chức Nhà nước khỏi ngân sách và hình thành quỹ BHXH chung cho người lao động
thuộc mọi thành phần kinh tế…” Theo đó, tách chức năng tổ chức thực hiện BHXH
ra khỏi chức năng quản lý Nhà nước về BHXH. Theo luật BHXH, Bộ Lao động -
Thương binh - xã hội chịu trách nhiệm quản lý Nhà nước về BHXH, hệ thống
BHXH Việt Nam được tổ chức và quản lý theo hệ thống dọc, tập trung, thống nhất
từ Trung ương đến cấp huyện. Bước đổi mới tổ chức quản lý BHXH đã tạo cơ chế tự
chủ cho hoạt động của BHXH, BHYT, đồng thời phù hợp với hội nhập kinh tế quốc
tế. Về bản chất, hệ thống bảo hiểm xã hội chính là đơn vị sự nghiệp thực hiện dịch
vụ công trong lĩnh vực BHXH - một chức năng của quản lý nhà nước nhằm thực
hiện pháp luật về BHXH do các cơ quan quản lý nhà nước và cơ quan lập pháp ban
hành. Vì vậy mô hình tổ chức BHXH Việt Nam phải được tổ chức phù hợp với tính
chất, nhiệm vụ của một tổ chức hoạt động dịch vụ công ích.
14
1.2.2. Quản lý quỹ BHXH, nguồn lực dự trữ quốc gia.
Trước đây, khi nói đến BHXH là nói đến những chính sách trợ cấp xã hội do
ngân sách Nhà nước đảm bảo và chi trả. Về thực chất chưa hình thành quỹ tài chính
riêng độc lập. Hiện nay, BHXH được hiểu bao hàm 2 chức năng, đó là thực hiện chế
độ BHXH như đã từng thực hiện trước đây, hơn thế nữa còn một chức năng hoàn
toàn mới đó là quản lý quỹ BHXH để thực hiện chế độ chính sách BHXH theo quy
định của pháp luật. Quỹ BHXH được hình thành với sự tham gia của 3 bên đóng góp
là người lao động, chủ sử dụng lao động và đóng góp của Nhà nước, ngoài ra còn
các nguồn thu hợp pháp khác như đầu tư tăng trưởng, viện trợ... Quỹ BHXH được
hạch toán độc lập với ngân sách và được Nhà nước bảo hộ. Chính vì vậy quỹ BHXH
có những đặc trưng khác với các quỹ đầu tư khác: Nguồn thu bảo hiểm khi đưa vào
quỹ một phần sẽ được chi dùng ngay cho các đối tượng đang hưởng các chế độ ngắn
hạn và một phần cho các đối tượng hưởng chế độ dài hạn, song phần lớn là nguồn dự
trữ dùng để chi trả các chế độ BHXH trong tương lai. Chính khoản tiền tạm thời
nhàn rỗi này tồn tích qua nhiều năm chưa phải chi trả ngay sẽ được dùng cho đầu tư
tăng trưởng quỹ nhằm đảm bảo giá trị của quỹ và tăng quy mô của quỹ.
Những đặc thù của nguồn hình thành quỹ BHXH đã tạo ra những đặc điểm
riêng có cho việc quản lý quỹ BHXH. Với mục đích đảm bảo cho an sinh xã hội, nên
việc đầu tư quỹ BHXH phải đảm bảo tuyệt đối an toàn. Quỹ đuợc bảo toàn và tăng
trưởng tốt sẽ đáp ứng nhu cầu ngày càng cao của người lao động và góp phần tăng
trưởng nền kinh tế, ổn định và phát triển đất nước. Ngược lại nếu quỹ BHXH không
được bảo toàn thì không những đời sống của người tham gia bị ảnh hưởng mà xã hội
sẽ bất ổn. Chính vì vậy, việc quản lý đầu tư quỹ phải tuân thủ những nguyên tắc nhất
định do nhà nước quy định sao cho rủi ro ở mức thấp nhất và được bảo hộ, ưu tiên
đầu tư vào những công trình trọng điểm, đặc thù. Mặt khác lĩnh vực đầu tư quỹ sẽ
giữ một vai trò đặc biệt quan trọng trong quá trình thực hiện các nhiệm vụ của
BHXH. Các vấn đề cần quan tâm trong việc quản lý đầu tư quỹ, đó là: Các chiến
lược đầu tư, lộ trình đầu tư, danh mục đầu tư, hiệu quả đầu tư (trên cả hai phương
diện hiệu quả tài chính và hiệu quả kinh tế xã hội), khả năng thu hồi vốn.