Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

nghệ thuật trào phúng của vũ trọng phụng
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
A / MỞ ĐẦU
1. LÝ DO CHỌN ĐỀ TÀI
Vũ Trọng Phụng là một nhà văn lớn đầy tài năng. Ông là người đã góp phần
quan trọng vào sự phát triển của nền văn học Việt Nam theo hướng hiện đại hóa,
đặc biệt là trong lĩnh vực tiểu thuyết. Giáo sư Chu Văn Sơn trong so sánh Nâm Cao
và Vũ Trọng Phung đã viết “ Nam Cao thường đi từ những cái nhỏ nhặt đời thường,
từ một điểm vi mô mà nâng lên, khái quát lên bằng suy tưởng triết lý, đến những
vấn đề ở bình diện vĩ mô, có khi liên quan đến vận mệnh của cả đất nước, của cả
nhân loại. Vũ Trọng Phụng thì ngược lại: thâu tóm, dồn nén cả một xã hội, cả một
thời đại vào trong vài trăm trang sách.”. Vũ Trọng Phụng nói rằng “Các ông muốn
tiểu thuyết cứ là tiểu thuyết. Tôi và các nhà văn cùng chí hướng như tôi muốn tiểu
thuyết là sự thực ở đời.” Chính vì thế ông đã ra sức viết để chúng tỏ cho cái quan
niệm văn chương phải chân xác, phải đạt tới mức tuyệt đối của mình. Ông dùng
nghệ thuật trào phúng để mổ xẻ cái hiện thực xã hội mà ông cho là phải viết thật
nhất có thể. Nghệ thuật trào phúng trong văn học luôn cho chúng ta cái nhìn sát
thực nhất đối với xã hội đương thời hay nói cách khác nó như là một tấm gương
phản chiếu cái xã hội đó, với bao nhức nhối, bao ngang trái bất công. Đồng thời là
sự tố cáo, lên án sâu cay của tác giả với thời cuộc. Nói đến nghệ thuật trào phúng là
nói đến tác giả Vũ Trọng Phụng. Với nghệ thuật trần thuật đặc sắc đầy khả năng
biến hoá, với ngôn ngữ và giọng điệu hài hước, trào phúng, ông đã dựng lên hàng
loạt chân dung biếm họa có ý nghĩa xã hội sâu sắc.
Thật vậy nhà văn Vũ Trọng Phụng được coi là nhà văn bậc thầy về ngòi bút
trào phúng, là người có biệt tài về cách thể hiện cái hài ước, dí dỏm nhưng lại mang
nét châm biếm đả kích sâu cay. Ông có một lối viết sắc bén tới mức nhạy cảm. Tất
cả những bất công trong xã hội đều được ông vạch trần một cách rõ nét chỉ bằng
những cái cười nhẹ nhàng mà thâm sâu đau đớn. Cười như để khóc nhiều hơn cho
những bất công của cuộc đời. Cách viết táo bạo, sắc sảo, có khi là sỗ sàng của ông
đã tạo nên tiếng cười lạ lùng, như chĩa mũi nhọn, phanh phui cái sự thật đáng gờm
của những chân dung trào phúng trong tác phẩm của mình.