Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Một số giải pháp xóa đói, giảm nghèo cho đồng bào các dân tộc thiểu số ở nước ta
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
Trần Chí Thiện Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 60(12/1): 16 - 20
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên http://www.Lrc-tnu.edu.vn
MỘT SỐ GIẢI PHÁP XOÁ ĐÓI, GIẢM NGHÈO CHO ĐỒNG BÀO CÁC DÂN
TỘC THIỂU SỐ Ở NƯỚC TA
Trần Chí Thiện
Trường Đại học kinh tế và QTKD – Đại học Thái Nguyên
TÓM TẮT
Gần 40% dân số Việt Nam thoát khỏi đói nghèo và giảm nghèo là một thành công lớn nhất về kinh
tế- xã hội của nước ta trong hơn một thập kỷ qua. Tuy nhiên, mức độ giảm nghèo của đồng bào
dân tộc thiểu số chậm hơn rất nhiều so với người Kinh và người Hoa. Đâu là nguyên nhân và giải
pháp nào cho vấn đề trên? Sử dụng số liệu điều tra ở vùng núi cao tỉnh Thái Nguyên, bài viết này
đã phát hiện ra rằng nguyên nhân và giải pháp cho xoá đói giảm nghèo của đồng bào các dân tộc
thiểu số cũng tương tự như của nhân dân các dân tộc trong vùng. Tuy nhiên, một số nguyên nhân
và giải pháp cho đồng bào dân tộc thiểu số có tác dụng mạnh mẽ hơn so với đồng bào miền núi nói
chung. Đó là các giải pháp về giáo dục và đào tạo, khuyến nông khuyến lâm, và tín dụng. Các giải
pháp này được chú trọng sẽ giúp đồng bào dân tộc thiểu số nhanh chóng thoát khỏi đói nghèo, tiến
kịp và hội nhập với sự phát triển chung của cả nước.
Từ khoá: nguyên nhân, giải pháp, xoá đói giảm nghèo, dân tộc thiểu số, vùng núi cao.
ĐẶT VẤN ĐỀ
Trong hơn một thập kỷ qua, nước ta luôn đạt
được những thành tựu to lớn về xoá đói giảm
nghèo. Tỷ lệ người nghèo cả nước đã giảm từ
58% năm 1993 xuống còn 19,5% năm 2004.
Ở các vùng núi, nơi có nhiều đồng bào dân
tộc sinh sống, tỷ lệ giảm nghèo đã đạt được là
rất đáng kể. Ở Đông Bắc, Tây Bắc và Tây
Nguyên, tỷ lệ người nghèo đã giảm tương ứng
từ 86%, 81% và 70% năm 1993 xuống còn
29,4%, 58,6% và 31,9% năm 2004. Nhưng,
so với tỷ lệ người nghèo cả nước đã giảm
xuống còn 19,5%, chỉ còn 5,4% ở Miền Đông
Nam Bộ và 12,1% ở Đồng bằng Bắc Bộ, thì
tỷ lệ người nghèo ở miền núi, ở vùng dân tộc
vẫn còn rất cao (TCTK, 2007). Đặc biệt, tỷ
trọng đồng bào dân tộc thiểu số ngày càng
cao do tốc độ giảm nghèo của nhóm này rất
chậm. Năm 1993, người dân tộc thiểu số
chiểm 20% trong tổng người nghèo nước.
Nhưng, đến năm 2002, tỷ lệ đó đã tăng lên
Trần Chí Thiện, Email: [email protected]
trên 30%. Dự đoán rằng, đến năm 2010, 37%
người nghèo của Việt nam sẽ là người dân tộc
thiểu số, cao gấp hai lần năm 1993, cao gấp
gần ba lần tỷ trọng của họ trong dân số Việt
Nam. Nếu sử dụng ngưỡng nghèo lương thực,
tỷ trọng người dân tộc thiểu số trong tổng số
người nghèo lương thực trong toàn quốc tăng
từ dưới 30% năm 1993 lên 53% năm 2002.
Năm 2010, con số này có thể vẫn dừng ở mức
đó. Nhóm tư vấn các nhà tài trợ của Việt nam,
thậm chí, còn cho rằng, trong thập kỷ này,
nghèo ở Việt Nam sẽ chủ yếu gắn với đồng
bào dân tộc (ADB, 2004).
Bài viết này nhằm nghiên cứu tình hình nghèo
đói của các dân tộc thiểu số ở Việt Nam và
qua khảo sát các dân tộc thiểu số ở vùng núi
tỉnh Thái Nguyên, phát hiện một số nguyên
nhân nghèo đói và giải pháp chủ yếu để giúp
họ xoá đói giảm nghèo.
TÌNH HÌNH ĐÓI NGHÈO CỦA ĐỒNG
BÀO DÂN TỘC THIỂU SỐ