Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam
Di chúc được lập tại Ủy ban nhân dân cấp xã
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC LUẬT TP HỒ CHÍ MINH
ĐỖ THÚY AN
DI CHÚC ĐƯỢC LẬP
TẠI ỦY BAN NHÂN DÂN CẤP XÃ
LUẬN VĂN THẠC SĨ
CHUYÊN NGÀNH LUẬT DÂN SỰ VÀ TỐ TỤNG DÂN SỰ
TP. HỒ CHÍ MINH, NĂM 2022
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC LUẬT TP HỒ CHÍ MINH
DI CHÚC ĐƯỢC LẬP
TẠI ỦY BAN NHÂN DÂN CẤP XÃ
Chuyên Ngành: Luật Dân Sự Và Tố Tụng Dân Sự
Định hướng ứng dụng
Mã số: 60380103
Người hướng dẫn khoa học : PGS. TS. Lê Minh Hùng
Học viên : Đỗ Thúy An
Lớp : Cao học Luật, Kiên Giang Khóa 1
TP. HỒ CHÍ MINH, NĂM 2022
LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan Luận văn này là kết quả của quá trình tổng hợp và
nghiên cứu của bản thân tôi, được thực hiện dưới sự hướng dẫn khoa học của
PGS.TS.Lê Minh Hùng. Các thông tin, bản án được trích dẫn trong Luận văn là
trung thực và chính xác, tác phẩm chưa từng được công bố dưới bất kỳ hình thức
nào. Tôi xin chịu trách nhiệm về nghiên cứu của mình.
Học viên
Đỗ Thúy An
BẢNG DANH MỤC CÁC CHỮ VIẾT TẮT
STT Ký hiệu chữ viết tắt Chữ viết đầy đủ
1 NLDC Người lập di chúc
2 TAND Tòa án nhân dân
3 UBND Ủy ban nhân dân
4 UBNDX Ủy ban nhân dân cấp xã
MỤC LỤC
PHẦN MỞ ĐẦU..................................................................................................1
CHƯƠNG 1. XÁC ĐỊNH KHẢ NĂNG CỦA CÁ NHÂN ĐỂ LẬP DI CHÚC
TẠI UỶ BAN NHÂN DÂN CẤP XÃ.................................................................9
1.1. Xác định khả năng lập di chúc của cá nhân là người lớn tuổi, già yếu
để lập di chúc tại Uỷ ban nhân dân cấp xã .................................................10
1.1.1. Luật chưa quy định cụ thể về cách xác định khả năng của cá nhân là
người lớn tuổi, già yếu để lập di chúc tại Uỷ ban nhân dân cấp xã ...........10
1.1.2. Thực tiễn áp dụng pháp luật về cách thức xác định khả năng của cá
nhân nhân là người lớn tuổi, già yếu để lập di chúc tại Uỷ ban nhân dân
cấp xã .........................................................................................................11
1.1.3. Kiến nghị hoàn thiện pháp luật về xác định khả năng của cá nhân là
người lớn tuổi, già yếu để lập di chúc tại Uỷ ban nhân dân cấp xã ...........14
1.2. Xác định khả năng lập di chức của cá nhân là người có khó khăn
trong nhận thức, làm chủ hành vi hoặc bị hạn chế thể chất để lập di chúc
tại Ủy ban nhân dân cấp xã..........................................................................14
1.2.1. Luật chưa quy định cụ thể về cách xác định khả năng của cá nhân là
người có khó khăn trong nhận thức, làm chủ hành vi hoặc bị hạn chế thể
chất để lập di chúc tại Uỷ ban nhân dân cấp xã.........................................14
1.2.2. Thực tiễn áp dụng pháp luật về cách thức xác định khả năng của cá
nhân là người có khó khăn trong nhận thức, làm chủ hành vi hoặc bị hạn
chế thể chất để lập di chúc tại Uỷ ban nhân dân cấp xã ............................15
1.2.3. Kiến nghị hoàn thiện pháp luật về xác định khả năng của cá nhân là
người có khó khăn trong nhận thức, làm chủ hành vi hoặc bị hạn chế thể
chất để lập di chúc tại Ủy ban nhân dân cấp xã.........................................18
1.3. Xác định khả năng lập di chúc của người không biết chữ .................18
1.3.1. Luật chưa quy định cụ thể về cách xác định khả năng của cá nhân là
người không biết chữ để lập di chúc tại Ủy ban nhân dân cấp xã..............18
1.3.2. Thực tiễn áp dụng pháp luật về cách thức xác định khả năng của cá
nhân là người không biết chữ để lập di chúc tại Ủy ban nhân dân cấp xã.....
....................................................................................................................19
1.3.3. Kiến nghị hoàn thiện pháp luật về xác định khả năng của cá nhân là
người không biết chữ để lập di chúc tại Ủy ban nhân dân cấp xã..............21
KẾT LUẬN CHƯƠNG 1..................................................................................22
CHƯƠNG 2. NGƯỜI CÓ THẨM QUYỀN CHỨNG THỰC VÀ THỦ
TỤC CHỨNG THỰC DI CHÚC ĐƯỢC LẬP TẠI ỦY BAN NHÂN DÂN
CẤP XÃ .............................................................................................................23
2.1. Người có thẩm quyền chứng thực di chúc được lập tại Uỷ ban nhân
dân cấp xã......................................................................................................24
2.1.1 Quy định của pháp luật về thẩm quyền của Chủ tịch hoặc Phó Chủ
tịch Ủy ban nhân dân cấp xã trong việc chứng thực di chúc......................24
2.1.2. Quy định của pháp luật về thẩm quyền của công chức tư pháp trong
việc lập di chúc tại Uỷ ban nhân dân cấp xã..............................................27
2.1.3. Kiến nghị quy định pháp luật về thẩm quyền của Chủ tịch hoặc Phó
Chủ tịch và công chức tư pháp trong việc lập di chúc tại Ủy ban nhân dân
cấp xã .........................................................................................................29
2.2. Thủ tục chứng thực di chúc tại Uỷ ban nhân dân cấp xã...................30
2.2.1. Trường hợp người lập di chúc yêu cầu chứng thực di chúc đã soạn
sẵn ..............................................................................................................30
2.2.2. Trường hợp vi phạm thủ tục chứng thực dẫn đến di chúc vô hiệu....34
KẾT LUẬN CHƯƠNG 2..................................................................................37
KẾT LUẬN........................................................................................................38
DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO
PHỤ LỤC
1
PHẦN MỞ ĐẦU
1. Lý do chọn đề tài
Trong bất kỳ chế độ xã hội có giai cấp nào, vấn đề thừa kế cũng có vị trí
quan trọng trong các chế định pháp luật, là hình thức pháp lý chủ yếu để bảo vệ
quyền của công dân. Chính vì vậy, thừa kế đã trở thành một nhu cầu không thể
thiếu được đối với đời sống của mỗi cá nhân, gia đình, cộng đồng, xã hội. Về
tâm lý, cá nhân không chỉ muốn có quyền năng đối với tài sản của mình khi còn
sống, mà còn muốn chi phối nó ngay cả khi đã chết. Vì vậy, Nhà nước đã công
nhận quyền thừa kế của cá nhân đối với tài sản, trong đó có quyền để lại di chúc.
Di chúc là sự thể hiện ý chí đơn phương của cá nhân lúc còn sống về việc
định đoạt tài sản của mình sau khi chết một cách tự nguyện, theo một hình thức,
thể thức luật định, có thể bị sửa đổi, bổ sung, thay thế, hủy bỏ bất cứ lúc nào bởi
người lập di chúc khi người đó còn sống, và di chúc chỉ có hiệu lực sau khi
người lập di chúc chết
1
. Điều 624 Bộ luật dân sự năm 2015 quy định: Di chúc là
sự thể hiện ý chí của cá nhân nhằm chuyển tài sản của mình cho người khác sau
khi chết. Bộ luật dân sự năm 2015 vẫn kế thừa nguyên vẹn định nghĩa này từ Bộ
luật dân sự năm 1995 và năm 2005. Di chúc có 02 hình thức: di chúc bằng văn
bản, nếu không thể lập được di chúc bằng văn bản thì có thể lập di chúc miệng.
Mặc dù pháp luật không bắt buộc công chứng, chứng thực là điều kiện bắt buộc
để di chúc có hiệu lực như hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất. Trên
thực tế, người lập di chúc và người thừa kế luôn mong muốn có sự xác nhận về
giá trị pháp lý đối với di chúc của mình. Nhất là trong xã hội ngày càng hiện đại
ngày nay, nhận thức của người dân về pháp luật đã nâng cao hơn, họ tìm đến thủ
tục công chứng, chứng thực để đảm bảo giá trị pháp lý cho di chúc của mình.
Ngoài thủ tục công chứng tại các cơ quan có thẩm quyền công chứng, một hình
thức chứng nhận di chúc được nhiều người dân lựa chọn đó là chứng thực tại Uỷ
ban nhân dân cấp xã. Thực tiễn xét xử của Tòa án cho thấy rất nhiều người dân
lựa chọn hình thức chứng thực di chúc tại Uỷ ban nhân dân cấp xã. Vì Uỷ ban
nhân dân cấp xã là cơ quan hành chính nhà nước ở cơ sở, là cơ quan hành chính
nhà nước “gần” dân nhất.
1 Trường Đại học Luật Thành phố Hồ Chí Minh (2019), Giáo trình pháp luật về tài sản, quyền sở hữu và
thừa kế, Lê Minh Hùng, Nxb. Hồng Đức – Hội Luật gia Việt Nam, tr. 23.
2
Qua nghiên cứu và thực tiễn công tác của mình, tác giả nhận thấy di chúc
lập tại Uỷ ban nhân dân cấp xã còn tồn tại nhiều hạn chế, vướng mắc về công tác
kiểm tra năng lực hành vi dân sự của người lập di chúc lập tại Uỷ ban nhân dân
cấp xã và thủ tục lập di chúc tại Uỷ ban nhân dân cấp xã.
Thứ nhất, người có thẩm quyền chứng thực gặp khó khăn trong việc xác
định cá nhân người lập di chúc có đủ năng lực hành vi dân sự để lập di chúc
không, nhất là trong những trường hợp người lập di chúclà người lớn tuổi, già
yếu, người khó khăn trong nhận thức, làm chủ hành vi và thậm chí là người
không biết chữ đến Uỷ ban nhân dân cấp xã yêu cầu chứng thực di chúc. Điều
này dẫn đến hệ quả khi người dân có nhu cầu chứng thực di chúc tại Uỷ ban
nhân dân cấp xã thì công chức tư pháp không tiếp nhận mà chuyển ra Phòng
công chứng hoặc Văn phòng công chứng.
Thứ hai, người có thẩm quyền chứng thực gặp khó khăn khi tiến hành
chứng thực di chúc tại UBND cấp xã trong việc thực hiện đúng thẩm quyền do
có sự phân công nhiệm vụ giữa Chủ tịch hoặc Phó chủ tịch với công chức tư
pháp Uỷ ban nhân dân cấp xã.
Thứ ba, thủ tục lập di chúc tại Uỷ ban nhân dân cấp xã được quy định và
thực hiện không nghiêm nên có lúc bị vi phạm thủ tục, chứng thực không đúng
thời hạn làm cho di chúc vô giá trị ảnh hưởng lớn đến an toàn pháp lý trong quan
hệ dân sự về thừa kế.
Từ những những vấn đề được đặt ra, tác giả nhận thấy cần thiết nghiên
cứu đề tài, với mục đích hướng đến việc giúp ích về mặt lý luận, cũng như hoàn
thiện các quy định để đảm bảo tính thiết thực, hiệu quả của pháp luật trong việc
điều chỉnh các quan hệ xã hội. Đó cũng chính là lý do tác giả chọn đề tài “Di
chúc được lập tại Ủy ban nhân dân cấp xã” làm đề tài luận văn Thạc sĩ Luật
học chuyên ngành Dân sự và tố tụng dân sự của mình.
2. Tình hình nghiên cứu đề tài
Di chúc bằng văn bản có công chứng, chứng thực đã không còn là chủ đề
mới trong khoa học pháp lý, tuy nhiên Di chúc lập tại Uỷ ban nhân dân cấp xã là
vấn đề mới cần được nghiên cứu chuyên sâu qua từng giai đoạn phát triển của xã
hội và pháp luật. Trong những năm gần đây, đã có một số công trình khoa học ở
3
các cấp độ khác nhau cũng như bài viết trên sách báo, tạp chí chuyên ngành luật,
sách chuyên khảo, giáo trình nghiên cứu các vấn đề liên quan đến di chúc bằng
văn bản có công chứng chứng thực, có thể kể tên một số công trình, bài viết tiêu
biểu như:
(i) Nhóm giáo trình và sách chuyên khảo:
Trường Đại học Luật Thành phố Hồ Chí Minh (2019), Giáo trình pháp
luật về tài sản, quyền sở hữu và thừa kế (Tái bản có sửa đổi, bổ sung), Lê Minh
Hùng (chủ biên), Nxb. Hồng Đức – Hội Luật Gia Việt Nam. Đây là công trình
khoa học trình bày khá chuyên sâu các vấn đề về tài sản, quyền sở hữu và thừa
kế. Nội dung của giáo trình có dành một chương để viết về chế định thừa kế theo
di chúc, trong đó có phân tích về các điều kiện để di chúc có hiệu lực và hiệu lực
của di chúc. Tác phẩm đã nêu ra những vấn đề mang tính chất giáo khoa về các
điều kiện để di chúc có hiệu lực, là nguồn tư liệu quan trọng để triển khai một số
vấn đề cần nghiên cứu trong luận văn.
Trường Đại học Luật Hà Nội (2018), Giáo trình Luật Dân sự Việt Nam tập
1 (Tái bản có sửa đổi, bổ sung), Đinh Văn Thanh (chủ biên), Nxb. Công an nhân
dân. Nội dung của giáo trình có dành một chương để viết về chế định thừa kế
theo pháp luật Việt Nam. Tác phẩm cũng mang tính chất giáo khoa, lý luận để
làm nền tảng cho luận văn.
Đỗ Văn Đại (2013), Luật thừa kế Việt Nam: Bản án và bình luận bản án, tập
1 và tập 2, Nxb. Hồng Đức - Hội Luật gia Việt Nam. Tác phẩm phân tích các bản án
liên quan đến thừa kế với nhiều góc độ khác nhau từ văn bản pháp luật, thực tiễn xét
xử, quan điểm các tác giả đến pháp luật nước ngoài và quan điểm cá nhân, qua đó
đưa ra những bình luận, nhận xét và kiến nghị hoàn thiện pháp luật. Tác phẩm là
nguồn tài liệu thực tiễn phong phú để tham khảo, minh họa trong luận văn.
Hoàng Thế Liên (2013), Bình luận khoa học Bộ luật dân sự năm 2005, tập
3, Nxb. Chính trị quốc gia. Sách đã bình luận từng điều luật, trong đó có phân
ích về vấn đề thừa kế theo di chúc. Bình luận đã đề cập tương đối rõ ràng và cụ
thể về điều khoản của Bộ luật dân sự năm 2005 quy định về di chúc, chthừa kế
theo di chúc. Đây là tác phẩm bình luận mang tính chất khoa học, chuyên sâu về
đề tài thừa kế và giải thích các điều luật có liên quan.
4
Phùng Trung Tập (2008), Luật thừa kế Việt Nam, Nxb. Hà Nội. Tác phẩm
trình bày về pháp luật thừa kế hiện hành, những tình huống phân chia di sản cơ
bản và một số vấn đề bàn luận. Đây cũng là tác phẩm bình luận mang tính chất
khoa học, chuyên sâu về đề tài thừa kế và giải thích các điều luật có liên quan.
(ii) Nhóm luận văn, công trình nghiên cứu khoa học:
Nguyễn Ngọc Điện (1999), Một số suy nghĩ về thừa kế trong pháp luật
dân sự Việt Nam, Công trình nghiên cứu khoa học, Nxb. Trẻ thành phố Hồ Chí
Minh. Là một công trình khá chuyên sâu nhưng lại nghiên cứu về thừa kế chung.
Trong công trình khoa học này, tác giả có nghiên cứu về thừa kế theo di chúc tại
Chương thứ 2 với tiêu đề: Di chuyển tài sản theo ý chí nhưng chỉ là một phần
nhỏ trong toàn bộ công trình.
Lê Bá Hưng (2013), Điều kiện có hiệu lực của di chúc miệng theo quy
định của Bộ luật dân sự, Luận văn Thạc sĩ Luật học, Trường Đại học Luật Hà
Nội. Luận văn đã nghiên cứu có hệ thống và toàn diện từng điều kiện có hiệu lực
của di chúc miệng theo quy định của Bộ luật dân sự năm 1995 và Bộ luật dân sự
năm 2005, hiệu quả điều chỉnh của những quy định pháp luật về các điều kiện
đó. Nghiên cứu thực trạng giải quyết tranh chấp về thừa kế theo di chúc miệng
tại tòa án và tìm ra những điểm phù hợp với đời sống xã hội và những điểm cần
phải bổ sung các quy định về các điều kiện có hiệu lực của di chúc miệng theo
quy định của Bộ luật dân sự. Tuy nhiên, tác phẩm mới chỉ đi sâu nghiên cứu về
điều kiện có hiệu lực của di chúc miệng theo quy định của Bộ luật dân sự, chưa
đề cập đến thủ tục lập di chúc miệng cũng như di chúc bằng văn bản tại cơ quan
có thẩm quyền công chứng, chứng thực.
Trần Thị Thúy (2017), Di chúc bằng văn bản có công chứng, chứng thực,
luận văn thạc sĩ luật học, Trường Đại học Luật Hà Nội. Tác phẩm nghiên cứu
những vấn đề lí luận và pháp luật về di chúc bằng văn bản có công chứng, chứng
thực, từ đó đưa ra định hướng, giải pháp nhằm hoàn thiện pháp luật và nâng cao
hiệu quả thực thi pháp luật về vấn đề này. Tác phẩm có nội dung khá lớn nên bao
quát hết các vấn đề về di chúc bằng văn bản có công chứng, chứng thực nhưng
lại chưa nghiên cứu sâu về thủ tục lập loại di chúc này cũng như di chúc miệng
tại cơ quan có thẩm quyền công chứng, chứng thực.
5
Triệu Khắc Thái (2016), Hình thức của di chúc theo quy định pháp luật Việt
Nam hiện hành – những bất cập và kiến nghị, luận văn thạc sĩ luật học, Trường
Đại học Luật Hà Nội. Tác phẩm nghiên cứu những vấn đề lí luận và bất cập về
hình thức của di chúc từ đó đưa ra giải pháp nhằm hoàn thiện pháp luật và nâng
cao hiệu quả thực thi pháp luật về vấn đề này. Tác phẩm chưa nghiên cứu sâu về
thủ tục lập di chúc này tại cơ quan có thẩm quyền công chứng, chứng thực.
(iii) Nhóm bài viết trên sách, báo, tạp chí:
Đỗ Văn Đại (2013), “Di chúc có công chứng, chứng thực”, Tạp chí Khoa
học pháp lý, số 1 năm 2013. Tác phẩm nêu những nội dung cơ bản của di chúc
có công chứng, chứng thực và đưa ra một số giải pháp, kiến nghị nhằm hoàn
thiện pháp luật về di chúc có công chứng, chứng thực.
Nguyễn Hồng Nam (2005), “Di chúc miệng theo quy định của Bộ luật dân
sự”, Tạp chí Tòa án nhân dân, số 22 năm 2005. Tác phẩm trình bày các quy định
của pháp luật dân sự về di chúc miệng theo đó, đề xuất một số giải pháp nhằm
hoàn thiện pháp luật về di chúc miệng theo quy định của Bộ luật dân sự.
Nguyễn Hồng Nam (2006), “Hiệu lực của di chúc bằng văn bản có viết tắt
hoặc bằng kí hiệu”, Tạp chí Tòa án nhân dân, số 01 năm 2006. Tác phẩm phân
tích quy định của pháp luật về hiệu lực của di chúc bằng văn bản trong trường
hợp có viết tắt hoặc bằng kí hiệu theo đó, đề xuất một số giải pháp nhằm hoàn
thiện pháp luật về di chúc theo quy định của Bộ luật dân sự.
Thái Công Khanh (2010), “Những khó khăn, vướng mắc trong việc lập di
chúc và chứng nhận di chúc”, Tạp chí Tòa án nhân dân, số 13 năm 2010. Tác
phẩm nêu lên những khó khăn, vướng mắc trong việc lập di chúc và chứng nhận
di chúc, chỉ ra những bất cập và đề xuất kiến nghị giải quyết.
Phùng Trung Tập (2005), “Quy định về người lập di chúc”, Tạp chí Tòa
án nhân dân, số 03 năm 2006. Tác phẩm phân tích những quy định về người lập
di chúc và những vướng mắc, bất cập và đề xuất kiến nghị giải quyết.
Nhìn một cách tổng quan, các công trình, bài viết nêu trên đã đưa ra được
những lý luận chung, gợi mở những vấn đề pháp lý và bất cập thực tiễn nhưng
nhiều công trình chỉ dừng lại ở việc nghiên cứu trong lĩnh vực cụ thể mà không
đặt trong hệ thống pháp luật để đưa ra được cái nhìn tổng quan, toàn diện hơn.