Siêu thị PDFTải ngay đi em, trời tối mất

Thư viện tri thức trực tuyến

Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật

© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Con đường tôi
PREMIUM
Số trang
169
Kích thước
1.4 MB
Định dạng
PDF
Lượt xem
1450

Con đường tôi

Nội dung xem thử

Mô tả chi tiết

|

|

8

OSHO

Con đường tôi

Con đường của

Mây trắng

Hà nội - 2009

OSHO

My way

the way of

the white clouds

|

|

8

Mục lục

Giới thiệu ........................................................................ 1

1 Con đường của mây trắng ............................................ 1

2 Bí ẩn bên ngoài tâm trí ............................................... 10

3 Khổ sở hay cực lạc? ................................................... 39

4 Mọi hi vọng đều sai .................................................... 61

5 Vứt bỏ bản ngã bây giờ .............................................. 81

6 Bác vẫn còn đeo mang cô ấy à? ............................... 103

7 Bí ẩn của quan hệ ..................................................... 123

8 Chỉ trái chín mới rụng .............................................. 145

9 Buông xuôi và tôi sẽ lo phần còn lại ........................ 165

10 Bạn là con đường ................................................... 183

11 Bạn là điểm gặp gỡ ................................................ 203

12 Bất kì cái gì bạn làm, hãy toàn bộ .......................... 227

13 Thượng đế là trong sự tìm kiếm của bạn ............... 249

14 Cả hai đều cần ........................................................ 271

15 Chia sẻ qua hiện hữu của bạn ................................ 299

Về Osho ...................................................................... 321

|

| i 2/27/2010 - 8 ii

Gi

ới thi

ệu

Trong bu

ổi sáng ngày mười l

ăm tháng n

ăm t

ại Poona,

m

ột thành ph

ố l

ớn c

ủa

Ấn Độ g

ần Bombay, m

ột nhóm người

phương Tây

đã tụ t

ập t

ại C

ộng đồng qu

ốc t

ế Osho để h

ỏi

Osho hàng lo

ạt câu h

ỏi v

ề b

ản thân ông và con đường t

ới

ch

ứng ng

ộ.

Các câu h

ỏi đã được ch

ọn v

ới m

ột m

ục

đích đặc bi

ệt:

chu

ẩn bị cho m

ột cu

ốn sách gi

ới thi

ệu v

ề Osho và công trình

c

ủa ông cho hàng nghìn khách th

ăm vi

ếng và nh

ững người

đang

đi tìm cách s

ống m

ới.

V

ới độ minh m

ẫn chỉ có

ở m

ột người có tâm th

ức t

ối

thượng, Osho

đã đưa ra m

ột cách nhìn bao quát, sâu l

ắng cho

loài người đang tr

ăn tr

ở bước sang th

ế kỉ hai mươi m

ốt.

Bi

ểu tượng mây tr

ắng được ông ch

ọn để bi

ểu thị cho

phương th

ức người tìm ki

ếm

đi trên đường... và cu

ốn sách

này đề c

ập t

ới m

ọi tr

ạng thái - bão t

ố, gió, m

ưa, n

ắng và c

ầu

v

ồng - nh

ững cái v

ốn là m

ột ph

ần c

ủa cu

ộc phiêu l

ưu mà

người ta v

ẫn g

ọi là cu

ộc đời.

Mây tr

ắng là bí

ẩn - t

ới,

đi, chính hi

ện h

ữu c

ủa nó.

Mây tr

ắng t

ồn t

ại không g

ốc r

ễ - hi

ện tượng phi g

ốc

r

ễ, không

đâu được b

ắt r

ễ, hay b

ắt r

ễ vào không

đâu.

Nh

ưng nó v

ẫn t

ồn t

ại, và t

ồn t

ại th

ừa thãi.

Toàn th

ể s

ự t

ồn t

ại gi

ống

điều

đó - không g

ốc r

ễ nào,

không nhân qu

ả nào, không nguyên nhân t

ối thượng

nào, nó t

ồn t

ại.

Nó t

ồn t

ại nh

ư m

ột bí

ẩn.

Mây không có

đâu mà

đi. Nó di chuy

ển, nó t

ới m

ọi

n

ơi.

Mọi t

ầm đều thu

ộc vào nó, m

ọi hướng đều thu

ộc vào

nó.

Không cái gì bị bác b

ỏ. Mọi th

đang v

ậy, t

ồn t

ại,

trong s

ự ch

ấp nh

ận toàn b

ộ.

Mây không có đường riêng c

ủa mình - chúng trôi

n

ổi.

Đường ngh

ĩa là đạt t

ới đâu

đó. Đường th

ực là đường

vô l

ộ.

Di chuy

ển, nh

ưng không v

ới tâm trí c

ố định - di

chuy

ển không có tâm trí.

Thi

ền v

ề c

ơ b

ản có ngh

ĩa là tr

ạng thái vô trí -

n

ơi b

ạn

đang v

ậy, nh

ưng không

đi đâu:

n

ơi đang là, chỉ hi

ện h

ữu, là m

ục

đích.

Do

đó tôi g

ọi con đường c

ủa tôi, con đường c

ủa mây

tr

ắng.

Tôi mu

ốn b

ạn c

ũng tr

ở thành mây tr

ắng trôi n

ổi trên

tr

ời.

|

|

i 2/27/2010 - 8 ii

Trôi nổi, không di chuyển tới điểm nào.

Dù bạn ngẫu nhiên ở bất kì đâu, đấy là mục đích.

Mục đích là mọi khoảnh khắc. Hành trình là mục

đích.

Trở thành mây trắng - có đó, không kháng cự, không

tranh đấu:

tận hưởng chính sự tồn tại, mở hội khoảnh khắc này,

niềm vui, cực lạc của nó.

|

| 1 2/27/2010 - 8/1

2

1

Con đường c

ủa mây tr

ắng

Osho kính yêu,

Tại sao con đường c

ủa th

ầy được g

ọi là Con đường

c

ủa Mây tr

ắng?

Ngay trước khi Ph

ật ch

ết ai

đó

đã h

ỏi: Khi vị ph

ật ch

ết,

ông

ấy

đi đâu? Ông

ấy v

ẫn còn t

ồn t

ại hay đơn gi

ản bi

ến m

ất

trong cái không?

Đây không ph

ải là câu h

ỏi m

ới, nó là câu

h

ỏi c

ổ nh

ất, bao nhiêu l

ần

đã được l

ặp l

ại và h

ỏi. Tương

truy

ền r

ằng Ph

ật đã nói: Gi

ống nh

ư mây tr

ắng bi

ến m

ất...

Chính bu

ổi sáng

đó

đã có mây tr

ắng trên tr

ời. Bây gi

chúng không còn n

ữa. Chúng

đã

đi đâu? Chúng đến từ

đâu?

Chúng ti

ến hoá th

ế nào, và chúng tan bi

ến ra sao? Mây tr

ắng

điều bí

ẩn, vi

ệc t

ới, vi

ệc

đi, chính s

ự hi

ện h

ữu c

ủa chúng.

Đó là lí do đầu tiên t

ại sao tôi l

ại g

ọi con đường c

ủa tôi là

Con đường c

ủa Mây Tr

ắng.

Nh

ưng có nhi

ều lí do, và c

ũng t

ốt mà suy tư, thi

ền v

chúng. Mây tr

ắng t

ồn t

ại không g

ốc gác chi. Nó là hi

ện

tượng phi g

ốc gác, không được b

ắt r

ễ vào

đâu hay b

ắt r

ễ vào

ch

ỗ không

đâu c

ả. Nh

ưng nó v

ẫn t

ồn t

ại. Toàn b

ộ s

ự t

ồn t

ại

c

ũng gi

ống nh

ư mây tr

ắng: không g

ốc r

ễ nào, không nhân

qu

ả nào, không nguyên nhân t

ối thượng nào, nó t

ồn t

ại. Nó

tồn t

ại nh

ư m

ột bí

ẩn.

Mây tr

ắng th

ực s

ự không có con đường riêng c

ủa nó. Nó

trôi n

ổi. Nó không có

đâu để đạt t

ới, không có

đích, không

định m

ệnh c

ần hoàn thành, không m

ục

đích. B

ạn không th

làm th

ất v

ọng mây tr

ắng b

ởi vì b

ất kì ch

ỗ nào nó đạt t

ới c

ũng

đều là m

ục

đích. N

ếu b

ạn có m

ục

đích, b

ạn nh

ất định chu

ốc

lấy th

ất v

ọng. Tâm trí càng hướng m

ục

đích, càng nhi

ều

phi

ền não,

ưu tư và th

ất v

ọng có

đó, b

ởi vì m

ột khi b

ạn

đã có

m

ục

đích, tức là b

ạn

đang di chuy

ển v

ới đích c

ố định. Th

ế

mà cái toàn th

ể l

ại t

ồn t

ại không định m

ệnh nào. Cái toàn th

không chuy

ển

đi đâu c

ả; không có m

ục

đích cho nó, không

m

ục

đích.

M

ột khi b

ạn

đã có m

ục

đích, b

ạn

đang ch

ống l

ại toàn th

- nh

ớ l

ấy

điều này - th

ế thì b

ạn s

ẽ chu

ốc l

ấy th

ất v

ọng. B

ạn

không th

ể th

ắng khi ch

ống l

ại cái toàn th

ể. S

ự t

ồn t

ại c

ủa b

ạn

nh

ỏ nhoi làm sao - b

ạn không th

ể tranh đấu, b

ạn không th

chinh ph

ục. Không th

ể quan ni

ệm n

ổi làm sao m

ột đơn vị

riêng l

ẻ có th

ể chinh ph

ục được cái toàn th

ể. Và n

ếu toàn th

là vô m

ục

đích còn b

ạn có m

ục

đích, b

ạn s

ẽ chu

ốc l

ấy th

ất

b

ại.

Mây tr

ắng trôi n

ổi t

ới b

ất kì n

ơi nào gió đưa t

ới - nó

không kháng c

ự, nó không tranh đấu. Mây tr

ắng không ph

ải

là k

ẻ chinh ph

ục, tuy th

ế nó v

ẫn b

ồng b

ềnh trên m

ọi v

ật. B

ạn

không th

ể chinh ph

ục được nó, b

ạn không th

đánh b

ại được

nó. Nó không có tâm trí chinh phục -

đó là lí do t

ại sao b

ạn

|

| 3 2/27/2010 - 8/2

4

không th

đánh b

ại được nó. M

ột khi b

ạn

đã c

ố định m

ục

đích, m

ục tiêu, định m

ệnh, ý nghĩa, m

ột khi b

ạn

đã chu

ốc l

ấy

điên khùng để đạt t

ới đâu

đó, th

ế thì v

ấn đề s

ẽ n

ảy sinh. Và

b

ạn s

ẽ bị th

ất b

ại,

đó là

điều ch

ắc ch

ắn. Th

ất b

ại c

ủa b

ạn

chính b

ản ch

ất c

ủa b

ản thân s

ự t

ồn t

ại.

Mây tr

ắng ch

ẳng có n

ơi đâu mà t

ới c

ả. Nó di chuy

ển, nó

di chuy

ển t

ới m

ọi n

ơi. M

ọi t

ầm đều thu

ộc vào nó, m

ọi hướng

đều thu

ộc vào nó. Không có gì bị bác b

ỏ c

ả. M

ọi th

ứ hi

ện

h

ữu, t

ồn t

ại trong s

ự ch

ấp nh

ận toàn b

ộ. Do

đó tôi g

ọi con

đường c

ủa tôi là Con đường c

ủa Mây Tr

ắng.

Mây tr

ắng không có con đường riêng c

ủa mình - chúng

trôi n

ổi. Con đường có nghĩa là đạt t

ới đâu

đó. Con đường

c

ủa mây tr

ắng nghĩa là con đường vô l

ộ, l

ối đi không có l

ối.

Di chuy

ển, nh

ưng không v

ới tâm trí c

ố định - di chuy

ển vô

tâm trí.

Điều này ph

ải được hi

ểu, b

ởi vì m

ục

đích đồng nghĩa

v

ới tâm trí.

Đó là lí do t

ại sao b

ạn không th

ể quan ni

ệm được

làm sao s

ống mà không có m

ục

đích... b

ởi vì tâm trí không

th

ể t

ồn t

ại không có m

ục

đích.

Và con người ng

ớ ng

ẩn làm sao - h

ọ th

ậm chí còn đến

g

ặp tôi và h

ỏi: M

ục

đích c

ủa thi

ền là gì? Thi

ền không th

ể có

b

ất kì m

ục

đích nào c

ả b

ởi vì thi

ền v

ề c

ơ b

ản có nghĩa là

tr

ạng thái vô trí. Nó chính là n

ơi b

ạn hi

ện h

ữu, không

đi đâu

c

ả; n

ơi chỉ ở đấy, chỉ hi

ện h

ữu là m

ục

đích duy nh

ất.

M

ục

đích là

đây và bây gi

ờ. M

ột khi m

ục

đích là n

ơi

nào

đó khác, tâm trí b

ắt đầu cu

ộc hành trình c

ủa nó. Th

ế thì

tâm trí b

ắt đầu suy nghĩ, th

ế thì tâm trí b

ắt đầu m

ột quá trình.

N

ếu tương lai có

đó, tâm trí có th

ể tuôn ch

ảy, th

ế thì tâm trí

có th

ể có dòng ch

ảy c

ủa nó, th

ế thì tâm trí có không gian để

di chuy

ển. V

ới m

ục

đích, tương lai t

ới, v

ới tương lai, th

ời

gian t

ới.

Mây tr

ắng l

ơ l

ửng trên tr

ời, vô th

ời gian - b

ởi vì không

có tương lai và không có tâm trí cho nó. Nó là

đây và bây

gi

ờ. M

ỗi kho

ảnh kh

ắc đều là vĩnh h

ằng toàn b

ộ. Nh

ưng tâm

trí không th

ể t

ồn t

ại mà không có m

ục

đích, cho nên tâm trí

c

ứ t

ạo ra m

ục

đích. N

ếu cái g

ọi là các m

ục

đích tr

ần tục bị

m

ất th

ế thì tâm trí t

ạo ra các m

ục

đích tôn giáo, c

ũng là m

ục

đích tr

ần tục khác. N

ếu ti

ền b

ạc

đã tr

ở thành vô d

ụng, th

ế thì

thi

ền tr

ở thành h

ữu d

ụng. N

ếu cái g

ọi là th

ế gi

ới c

ạnh tranh,

chính trị, đã tr

ở thành vô dụng, th

ế thì th

ế gi

ới khác c

ủa c

ạnh

tranh m

ới, c

ủa tôn giáo, thành đạt, l

ại tr

ở thành có nghĩa.

Nh

ưng tâm trí bao gi

ờ c

ũng khao khát ý nghĩa nào

đó, m

ục

đích nào

đó. Còn đối v

ới tôi, chỉ có m

ỗi điều tâm trí là tôn

giáo vô m

ục

đích. Nh

ưng

điều

đó có nghĩa là tâm trí không

còn là tâm trí chút nào nữa. Nghĩ v

ề b

ản thân b

ạn tựa nh

ư

mây tr

ắng

đi, không có tâm trí.

Ở Tây t

ạng người ta có m

ột cách thi

ền: các s

ư ng

ồi trên

núi, m

ột mình, tuy

ệt đối m

ột mình, chỉ thi

ền v

đám mây

tr

ắng trôi n

ổi trên tr

ời, suy tư liên tục, và d

ần d

ần được h

ội

nh

ập. Th

ế r

ồi h

ọ tr

ở thành mây tr

ắng - ng

ất ngưởng trên núi

tựa mây tr

ắng. Không tâm trí, chỉ hi

ện h

ữu

đó. Không

kháng c

ự, không tranh đấu, không có gì c

ần đạt t

ới, không có

gì bị m

ất. Chỉ t

ận hưởng chính s

ự t

ồn t

ại, tôn vinh kho

ảnh

kh

ắc này - ni

ềm vui, ni

ềm c

ực l

ạc v

ề nó.

Do

đó tôi g

ọi con đường c

ủa tôi là Con đường c

ủa Mây

Tr

ắng. Và tôi mu

ốn b

ạn c

ũng tr

ở thành mây tr

ắng trôi n

ổi

trên b

ầu tr

ời. Tôi nói trôi n

ổi ch

ứ không di chuy

ển, không di

chuy

ển t

ới m

ột điểm - chỉ trôi n

ổi đến b

ất kì

đâu mà gió đưa

b

ạn t

ới. Dù b

ạn ng

ẫu nhiên

ở b

ất kì

đâu, đấy chính là m

ục

đích. Cho nên m

ục

đích không ph

ải là cái gì

đó k

ết thúc

đâu

đó,

điểm cu

ối c

ủa tuy

ến đường. M

ục

đích là m

ọi kho

ảnh

kh

ắc.

|

| 5 2/27/2010 - 8/3

6

T

ại đây đối v

ới tôi các b

ạn là siddhas, người đã ch

ứng

ng

ộ. T

ại đây các b

ạn

đã đạt t

ới. T

ại đây b

ạn hoàn h

ảo nh

ư

b

ạn có th

ể, gi

ống h

ệt nh

ư m

ột Ph

ật, m

ột Mahavira hay m

ột

Krishna. Ch

ẳng còn gì khác ph

ải đạt t

ới. Chính ngay kho

ảnh

kh

ắc này m

ọi th

đang có

đó, chỉ có

điều b

ạn không tỉnh táo.

Và b

ạn không tỉnh táo b

ởi vì tâm trí c

ủa b

ạn

đang

ở tương

lai. B

ạn không

đây. B

ạn không nh

ận bi

ết v

điều

đang x

ảy

ra cho b

ạn vào chính kho

ảnh kh

ắc này. Còn

điều này, bao

gi

ờ và bao gi

ờ c

ũng x

ảy ra. Trong nhi

ều, r

ất nhi

ều tri

ệu ki

ếp

điều này

đã từng x

ảy ra. M

ọi kho

ảnh kh

ắc b

ạn đều

đã là vị

ph

ật. Không m

ột kho

ảnh kh

ắc nào

điều

đó bị b

ỏ l

đi. Nó

không th

ể bị b

ỏ l

ỡ được,

đó chính là cách th

ức b

ản thân tự

nhiên là v

ậy, m

ọi v

ật là v

ậy. B

ạn không th

ể l

ỡ nó được.

Nh

ưng b

ạn không tỉnh táo và b

ạn không th

ể tỉnh táo

được b

ởi vì m

ục

đích còn

đâu

đó,

điều gì

đó còn ph

ải đạt

được. B

ởi điều

đó mà rào ch

ắn được d

ựng lên và b

ởi vì th

ế

mà b

ạn

đã l

ỡ. M

ột khi

điều này được b

ộc l

ộ ra, m

ột khi

điều

này được hi

ểu ra, m

ột khi b

ạn tr

ở nên nh

ận bi

ết v

điều này,

ẩn l

ớn nh

ất v

ề b

ản th

ể c

ũng được b

ộc l

ộ ra, r

ằng m

ọi

người đều hoàn h

ảo.

Đó chính là

điều chúng ta ng

ụ ý khi

chúng ta nói m

ọi người đều là Brahman - m

ọi người đều là

linh h

ồn, linh h

ồn t

ối thượng,

điều thiêng liêng.

Đó chính là

điều chúng ta ng

ụ ý khi chúng ta nói tattwamasi - ngươi là

cái

đó. Không ph

ải là b

ạn ph

ải tr

ở thành cái

đó, b

ởi vì n

ếu

b

ạn ph

ải tr

ở thành cái

đó, b

ạn

đang không ph

ải là cái

đó. Mà

n

ếu b

ạn

đã không ph

ải là cái

đó, làm sao b

ạn có th

ể tr

ở thành

được? H

ạt m

ầm tr

ở thành cây b

ởi vì h

ạt m

ầm

đã là cái

đó.

Hòn

đá không th

ể tr

ở thành cây. H

ạt m

ầm tr

ở thành cây b

ởi

vì h

ạt m

ầm

đã là cái

đó!

Cho nên v

ấn đề không ph

ải là vi

ệc tr

ở thành, v

ấn đề chỉ

là s

ự b

ộc l

ộ. H

ạt m

ầm được b

ộc l

ộ t

ại kho

ảnh kh

ắc này là h

ạt

m

ầm, kho

ảnh kh

ắc ti

ếp là cây. Cho nên

đây chỉ là v

ấn đề b

ộc

lộ. Và n

ếu b

ạn có th

ể hi

ểu th

ấu sâu s

ắc, h

ạt m

ầm là cây t

ại

chính kho

ảnh kh

ắc này.

Các nhà huy

ền môn Tây T

ạng hay các thi

ền s

ư hay tu sĩ

Sufi, t

ất c

ả h

ọ đều nói v

ề mây tr

ắng. Mây tr

ắng

đã thâu tóm

b

ản th

ể bên trong c

ủa nhi

ều người. Dường nh

ư là hoà h

ợp

được đạt t

ới v

ới mây tr

ắng. Làm

điều

đó thành vi

ệc thi

ền và

th

ế thì nhi

ều

điều s

ẽ đến v

ới b

ạn.

Cu

ộc s

ống không nên bị coi nh

ư v

ấn đề. M

ột khi b

ạn b

ắt

đầu theo cách

đó, b

ạn s

ẽ bị l

ạc. M

ột khi b

ạn nghĩ cu

ộc s

ống

là v

ấn đề, nó s

ẽ không bao gi

ờ có th

ể gi

ải được.

Đó là cách

th

ức tri

ết h

ọc ti

ến tri

ển - và

đó là cách th

ức tri

ết h

ọc bao gi

c

ũng

đi nh

ầm. Không có tri

ết lí

đúng: không th

ể có được.

M

ọi tri

ết lí đều sai. C

ứ tri

ết lí là sai, b

ởi vì tri

ết lí ch

ọn bước

c

ơ b

ản sai v

ề vi

ệc coi cu

ộc s

ống là v

ấn đề. M

ột khi cu

ộc

sống là v

ấn đề, không có l

ời gi

ải cho nó. Cu

ộc s

ống không

ph

ải là v

ấn đề mà là bí

ẩn, đấy là cách tôn giáo xem xét nó.

Mây tr

ắng là

điều bí

ẩn nh

ất, ch

ợt hi

ện, ch

ợt m

ất. Có bao

gi

ờ b

ạn nghĩ r

ằng mây không có nam-roop - không tên,

không hình d

ạng không? Ngay c

ả trong m

ột kho

ảnh kh

ắc,

hình d

ạng c

ũng không gi

ữ nguyên. Nó

đang thay đổi, nó

đang tr

ở thành, nó là s

ự tuôn ch

ảy tựa dòng sông. B

ạn có th

gán hình d

ạng cho mây, nh

ưng

đó là phóng chi

ếu c

ủa b

ạn.

Mây không có hình d

ạng; nó là vô hình d

ạng hay liên tục

đang hình thành, nó là m

ột lu

ồng. Và

đó c

ũng là cách th

ức

cu

ộc s

ống hi

ện h

ữu. M

ọi hình d

ạng đều được phóng chi

ếu.

Ki

ếp này b

ạn g

ọi mình là

đàn ông nh

ưng ngay ki

ếp trước

b

ạn có th

đã là

đàn bà. Ki

ếp này b

ạn là người da tr

ắng và

ki

ếp sau b

ạn có th

ể là người da

đen. Kho

ảnh kh

ắc này b

ạn

thông minh nh

ưng kho

ảnh kh

ắc ti

ếp b

ạn hành x

ử theo cách

đần độn. Kho

ảnh kh

ắc này b

ạn im l

ặng, kho

ảnh kh

ắc ti

ếp

b

ạn

điên khùng, d

ữ t

ợn, gây g

ổ. B

ạn có hình d

ạng không?

|

| 7 2/27/2010 - 8/4 8

Hay b

ạn liên tục thay đổi? B

ạn là lu

ồng chuy

ển,

đám mây.

B

ạn có nh

ận được tên g

ọi, c

ăn cước nào không? B

ạn có th

tự g

ọi mình là th

ế này hay th

ế khác? Kho

ảnh kh

ắc b

ạn nói

b

ạn là th

ế này, c

ũng chính kho

ảnh kh

ắc

đó b

ạn tr

ở nên nh

ận

bi

ết r

ằng b

ạn c

ũng là

điều tương ph

ản .

B

ạn nói v

ới ai

đó: Anh yêu em - và c

ũng chính kho

ảnh

kh

ắc

đó ghét có

đó. B

ạn nói b

ạn là b

ạn v

ới ai

đó và c

ũng

chính kho

ảnh kh

ắc

đó k

ẻ thù

đang cười bên trong b

ạn,

đang

đợi đến kho

ảnh kh

ắc c

ủa nó. Kho

ảnh kh

ắc này b

ạn nói b

ạn

h

ạnh phúc và c

ũng chính kho

ảnh kh

ắc

đó h

ạnh phúc l

ại m

ất

đi và b

ạn tr

ở nên b

ất h

ạnh. B

ạn không có c

ăn cước. N

ếu b

ạn

hi

ểu

điều này, b

ạn tr

ở thành

đám mây vô hình d

ạng, vô danh.

Và th

ế thì trôi n

ổi b

ắt đầu.

Đối v

ới tôi, cu

ộc s

ống c

ủa mây tr

ắng là cu

ộc s

ống c

ủa

sannyasin, c

ủa người đã từ b

ỏ. Cu

ộc đời c

ủa ch

ủ gia

đình là

m

ột thường l

ệ c

ố định. Nó là th

ứ ch

ết, nó là m

ẫu hình. Nó có

tên, nó có hình d

ạng. Nó

đi trên rãnh đặc bi

ệt tựa nh

ư đường

ray xe l

ửa. Trên đường ray xe l

ửa chuy

ển động; chúng có

m

ục

đích, chúng c

ần ph

ải đạt t

ới đâu

đó. Nh

ưng sannyasin

tựa nh

ư mây trôi n

ổi trên tr

ời - không có đường ray s

ắt cho

người đó, không đường d

ẫn, không c

ăn cước. Người đó

không ph

ải là ai c

ả và s

ống cu

ộc s

ống c

ủa người không hi

ện

h

ữu, s

ống dường nh

ư người đó không hi

ện h

ữu.

N

ếu b

ạn có th

ể s

ống m

ột cu

ộc s

ống dường nh

ư b

ạn

không hi

ện h

ữu, b

ạn

đang trên con đường c

ủa tôi. Và b

ạn

càng nhi

ều hi

ện h

ữu, càng nhi

ều b

ệnh t

ật s

ẽ có

đó. B

ạn càng

ít hi

ện h

ữu, b

ạn s

ẽ càng m

ạnh kho

ẻ. B

ạn càng ít hi

ện h

ữu,

b

ạn s

ẽ càng b

ớt n

ặng cân. B

ạn càng ít hi

ện h

ữu, b

ạn s

ẽ càng

thiêng liêng và phúc l

ạc.

Khi tôi nói cu

ộc s

ống không ph

ải là v

ấn đề mà là bí

ẩn,

tôi ng

ụ ý b

ạn không th

ể gi

ải được nó, b

ạn có th

ể tr

ở thành

nó. V

ấn đề là cái gì

đó c

ần được gi

ải b

ằng lí trí; nh

ưng cho

dù b

ạn có gi

ải nó, ch

ẳng cái gì đạt được c

ả. B

ạn thu th

ập

được thêm m

ột chút ít tri th

ức, nh

ưng không c

ực l

ạc nào phát

sinh từ nó. Bí

ẩn là cái gì

đó b

ạn có th

ể tr

ở thành. B

ạn có th

là m

ột v

ới nó, h

ội nh

ập v

ới nó. Th

ế thì c

ực l

ạc phát sinh, th

ế

thì phúc l

ạc - th

ế thì

điều t

ối thượng có th

ể x

ảy ra v

ới con

người, ni

ềm vui t

ối thượng.

Tôn giáo coi cu

ộc s

ống nh

ư bí

ẩn. B

ạn có th

ể làm gì v

ới

ẩn? B

ạn ch

ẳng có th

ể làm được gì v

ới bí

ẩn nh

ưng b

ạn có

th

ể làm

điều gì

đó v

ới mình. B

ạn có th

ể tr

ở nên bí

ẩn h

ơn. Và

th

ế thì

điều tương tự có th

ể g

ặp v

ới điều tương tự, điều gi

ống

nhau có th

ể g

ặp

điều gi

ống nhau.

Tìm ki

ếm bí

ẩn trong cu

ộc s

ống

đi. B

ạn nhìn vào b

ất kì

đâu - vào mây tr

ắng, vào ngôi sao trong

đêm, vào bông hoa,

vào dòng sông tuôn ch

ảy - b

ất kì

đâu b

ạn nhìn vào, tìm ki

ếm

điều bí

ẩn. Và b

ất kì khi nào b

ạn th

ấy r

ằng bí

ẩn có

đó, thi

ền

v

ề nó.

Thi

ền nghĩa là: làm tan bi

ến b

ản thân b

ạn trước bí

ẩn

đó,

tri

ệt tiêu b

ản thân b

ạn trước bí

ẩn

đó, tiêu tan b

ản thân b

ạn

trước bí

ẩn

đó. Không hi

ện h

ữu n

ữa, và để cho bí

ẩn thành

toàn b

ộ đến m

ức b

ạn bị h

ấp thu vào trong nó. Và b

ỗng nhiên

cánh c

ửa m

ới, c

ảm nh

ận m

ới được đạt t

ới. B

ỗng nhiên th

ế

gi

ới nh

ạt nh

ẽo c

ủa phân chia, tách bi

ệt đã bi

ến m

ất, và th

ế

gi

ới khác, hoàn toàn khác c

ủa cái m

ột đến trước b

ạn. M

ọi v

ật

đều m

ất đi biên gi

ới c

ủa chúng; m

ọi v

ật đều cùng v

ới các v

ật

khác; không phân chia được mà là m

ột.

Điều này có th

ể th

ực hi

ện được chỉ n

ếu b

ạn làm

điều gì

đó v

ới mình. N

ếu b

ạn ph

ải gi

ải m

ột v

ấn đề, b

ạn ph

ải làm cái

đó v

ới v

ấn đề

đó. B

ạn ph

ải tìm ra chìa khoá, manh m

ối.

B

ạn ph

ải làm vi

ệc v

ới v

ấn đề; b

ạn ph

ải vào phòng thí

nghi

ệm - b

ạn ph

ải làm

điều gì

đó. N

ếu b

ạn ph

ải đương đầu

|

| 9 2/27/2010 - 8/5 10

v

ới bí

ẩn, b

ạn ph

ải làm

điều gì

đó v

ới mình; v

ới bí

ẩn ch

ẳng

cái gì có th

ể được làm.

Chúng ta b

ất l

ực trước bí

ẩn.

Đó là lí do t

ại sao chúng ta

c

ứ đổi bí

ẩn thành v

ấn đề, b

ởi vì v

ới v

ấn đề, chúng ta có kh

n

ăng gi

ải quy

ết, v

ới v

ấn đề chúng ta c

ảm th

ấy mình còn

điều

khi

ển được. V

ới bí

ẩn chúng ta b

ất l

ực, chúng ta không làm

gì được c

ả. V

ới bí

ẩn chúng ta đối di

ện v

ới cái ch

ết và chúng

ta không th

ể thao túng được.

Đó là lí do t

ại sao trí tu

ệ con người càng phát tri

ển toán

h

ọc, logic, l

ại càng ít kh

ả n

ăng c

ực l

ạc được m

ở ra cho tâm

trí con người; càng ít kh

ả n

ăng th

ơ ca. Trữ tình m

ất đi; cu

ộc

sống tr

ở thành s

ự ki

ện, không còn là bi

ểu tượng.

Cho nên khi tôi nói con đường c

ủa tôi là Con đường c

ủa

Mây tr

ắng,

đó chỉ là bi

ểu tượng. Mây tr

ắng không được dùng

nh

ư s

ự ki

ện; nó được dùng nh

ư bi

ểu tượng, nh

ư bi

ểu tượng

th

ơ ca - nh

ư chỉ d

ẫn v

ề s

ự h

ội nh

ập sâu s

ắc vào trong bí

ẩn

điều kì di

ệu.

Osho kính yêu,

Xin th

ầy nói cho chúng tôi quan h

ệ c

ủa th

ầy v

ới mây

tr

ắng là gì?

Tôi là mây tr

ắng. Không có quan h

ệ gì và không th

ể có

được. Quan h

ệ t

ồn t

ại khi b

ạn là hai, bị phân chia. Cho nên

quan h

ệ th

ực s

ự không ph

ải là quan h

ệ. B

ất kì khi nào quan

h

ệ t

ồn t

ại đều có phân tách. Tôi là mây tr

ắng. B

ạn không th

có liên h

ệ gì v

ới mây tr

ắng. B

ạn có th

ể tr

ở thành m

ột v

ới nó

và cho phép mây tr

ắng tr

ở thành m

ột v

ới b

ạn, nh

ưng quan h

không th

ể có được. Trong quan h

ệ b

ạn v

ẫn còn tách b

ạch, và

trong quan h

ệ b

ạn v

ẫn c

ứ thao túng.

Đây là m

ột trong nh

ững kh

ổ s

ở c

ủa cu

ộc s

ống con người,

đó là ngay c

ả trong tình yêu chúng ta c

ũng t

ạo ra quan h

ệ.

Th

ế thì tình yêu bị b

ỏ l

ỡ. Tình yêu không nên là quan h

ệ.

B

ạn nên tr

ở thành người yêu hay người được yêu. B

ạn nên

tr

ở thành người kia và để cho người kia tr

ở thành b

ạn. Nên

có h

ội nh

ập, chỉ th

ế thì xung đột m

ới d

ừng l

ại; b

ằng không

tình yêu s

ẽ tr

ở thành xung đột, v

ật l

ộn. N

ếu b

ạn hi

ện h

ữu, th

ế

thì b

ạn s

ẽ c

ố thao túng, th

ế thì b

ạn mu

ốn s

ở h

ữu, th

ế thì b

ạn

mu

ốn là người ch

ủ, th

ế thì khai thác

đi vào. Th

ế thì người

kia s

ẽ bị s

ử d

ụng nh

ư phương ti

ện ch

ứ không ph

ải nh

ư m

ục

đích.

V

ới mây tr

ắng b

ạn không th

ể làm

điều

đó được, b

ạn

không th

ể bi

ến chúng thành v

ợ và ch

ồng được. B

ạn không

th

ể móc xích chúng hay thuy

ết ph

ục chúng vào trong m

ột

quan h

ệ. Chúng s

ẽ không cho phép

điều

đó, chúng s

ẽ không

nghe l

ời b

ạn. Chúng

đã đủ v

ề mình r

ồi -

đó là lí do t

ại sao

bây gi

ờ chúng

đã tr

ở thành mây tr

ắng. B

ạn có th

ể là m

ột v

ới

chúng và th

ế thì trái tim chúng m

ở ra.

Nh

ưng tâm trí con người không th

ể nghĩ vượt ra ngoài

m

ối quan h

ệ, b

ởi vì chúng ta không th

ể nghĩ v

ề b

ản thân

mình dường nh

ư là chúng ta không hi

ện h

ữu. Chúng ta hi

ện

h

ữu: chúng ta che gi

ấu

điều

đó b

ằng đủ m

ọi cách, chúng ta

đó. Sâu bên dưới b

ản ngã v

ẫn còn

đó và sâu bên dưới, b

ản

ngã v

ẫn c

ứ thao túng.

|

|

11 2/27/2010 - 8/6 12

V

ới mây tr

ắng

điều này là không th

ể được. V

ới b

ản ngã

c

ủa mình, b

ạn có th

ể nhìn vào

đám mây tr

ắng, nghĩ v

ề nó,

nh

ưng bí

ẩn s

ẽ không m

ở ra. Cánh c

ửa s

ẽ v

ẫn còn

đóng. B

ạn

sẽ v

ẫn còn trong

đêm t

ối. N

ếu b

ản ngã bi

ến m

ất, b

ạn tr

thành

đám mây tr

ắng.

Trong thi

ền có m

ột truy

ền th

ống c

ổ x

ưa nh

ất v

ề h

ội ho

ạ.

M

ột thi

ền s

ư có m

ột đệ tử

đang h

ọc v

ẽ, và dĩ nhiên thông

qua vi

ệc v

ẽ, là h

ọc thi

ền. Đệ tử này bị cu

ốn hút b

ởi cây trúc;

người đó liên tục v

ẽ trúc. Tương truy

ền th

ầy

đã nói v

ới đệ tử

mình: ch

ừng nào con ch

ưa tr

ở thành trúc, ch

ẳng cái gì có th

x

ảy ra được c

ả.

Trong mười n

ăm đệ t

đã v

ẽ trúc. Người đó

đã tr

ở nên

điêu luy

ện đến độ nh

ắm m

ắt trong

đêm t

ối không ánh sáng

v

ẫn có th

ể v

ẽ được trúc. Và trúc người đó v

ẽ ra hoàn h

ảo,

sinh động làm sao.

Nh

ưng th

ầy v

ẫn không ch

ấp nh

ận. Th

ầy nói: Ch

ưa được,

ch

ừng nào con ch

ưa tr

ở thành trúc, làm sao con có th

ể v

được nó? Con v

ẫn còn tách bi

ệt, con v

ẫn còn là người đứng

ngoài trông, con v

ẫn còn là khán gi

ả. Cho nên con có th

ể bi

ết

được trúc t

ừ bên ngoài, nh

ưng đấy m

ới chỉ là ngo

ại vi, không

ph

ải là linh h

ồn c

ủa trúc. Ch

ừng nào con ch

ưa tr

ở thành m

ột,

ch

ừng nào con ch

ưa tr

ở thành trúc, làm sao con có th

ể bi

ết

được nó t

ừ bên trong?

Mười n

ăm đệ tử này c

ố g

ắng nh

ưng th

ầy v

ẫn không ch

ấp

thu

ận. Th

ế r

ồi đệ t

ử bi

ến vào trong rừng, bi

ến vào rừng trúc.

Trong ba n

ăm không ai nghe nói gì v

ề người đó c

ả. R

ồi tin

tức b

ắt đầu đồn đại r

ằng người đó

đã tr

ở thành cây trúc. Bây

gi

ờ người đó không v

ẽ n

ữa. Người đó s

ống v

ới trúc, người

đó đứng v

ới trúc. Gió th

ổi, trúc lay động - người đó c

ũng lay

động.

Th

ế r

ồi th

ầy tìm t

ới. Và qu

ả th

ực, đệ tử

đã tr

ở thành cây

trúc. Th

ầy nói: Bây gi

ờ quên t

ất c

ả v

ề con và v

ề trúc

đi.

Đệ tử nói: Nh

ưng th

ầy

đã b

ảo con ph

ải tr

ở thành trúc và

con

đã tr

ở thành nó r

ồi.

Th

ầy nói: Bây gi

ờ quên c

điều này n

ữa

đi, b

ởi vì bây

gi

ờ đấy là rào ch

ắn duy nh

ất. Sâu bên dưới đâu

đó con v

ẫn

còn tách bi

ệt và v

ẫn còn nh

ớ r

ằng con

đã tr

ở thành trúc. Cho

nên con v

ẫn ch

ưa là cây trúc hoàn h

ảo, b

ởi vì cây trúc không

nh

ớ v

điều này. Thôi, quên

điều

ấy

đi.

Trong mười n

ăm trúc không được bàn lu

ận t

ới n

ữa. R

ồi

m

ột hôm th

ầy g

ọi đệ t

ử này t

ới và nói: Bây gi

ờ con có th

ể v

ẽ.

Trước h

ết tr

ở thành trúc, r

ồi quên trúc

đi, nh

ư v

ậy con tr

thành trúc hoàn h

ảo đến độ vi

ệc v

ẽ không còn là vi

ệc v

ẽ n

ữa

mà là s

ự trưởng thành.

Tôi không có quan h

ệ chút nào v

ới mây tr

ắng. Tôi là

mây tr

ắng. Tôi mong mu

ốn b

ạn c

ũng là mây tr

ắng, không có

quan h

ệ. Quan h

ệ th

ế là đủ - b

ạn

đã kh

ổ đủ r

ồi. Nhi

ều, r

ất

nhi

ều ki

ếp b

ạn

đã có quan h

ệ v

ới điều này,

điều kia và b

ạn

kh

ổ vì chúng

đã đủ, quá đủ. B

ạn

đã kh

ổ còn nhi

ều h

ơn b

ạn

đáng ph

ải chịu.

Đau kh

đã t

ập trung trên khái ni

ệm sai l

ầm

v

ề quan h

ệ. Khái ni

ệm sai l

ầm

đó là: b

ạn ph

ải là b

ản thân

mình và th

ế r

ồi m

ới có quan h

ệ. Th

ế thì có c

ăng th

ẳng, xung

đột, b

ạo hành và toàn b

ộ địa ng

ục kéo theo.

Sartre nói

đâu

đó: người khác là địa ng

ục. Nh

ưng th

ực

sự người khác không ph

ải là địa ng

ục - người khác là người

khác b

ởi vì b

ạn là b

ản ngã. N

ếu b

ạn không còn n

ữa, người

khác bi

ến m

ất. B

ất kì khi nào

điều này x

ảy ra - gi

ữa người và

cây c

ối, gi

ữa người v

ới đám mây, gi

ữa

đàn ông và

đàn bà,

hay gi

ữa con người và t

ảng

đá - b

ất kì khi nào

điều x

ảy ra là

|

|

13 2/27/2010 - 8/7 14

b

ạn không có

đó, địa ng

ục bi

ến m

ất. B

ỗng nhiên b

ạn được

tôn lên, b

ạn

đã vào cõi tr

ời.

Truy

ền thuy

ết kinh thánh c

ổ th

ật hay: Adam và Eve bị

tống ra kh

ỏi vườn Địa

đàng b

ởi vì h

đã

ăn trái c

ấm, trái c

ủa

cây tri th

ức.

Đây là m

ột trong nh

ững chuy

ện ng

ụ ngôn tuy

ệt

di

ệu nh

ất đã được sáng t

ạo ra. T

ại sao qu

ả c

ủa cây tri th

ức l

ại

bị c

ấm? - b

ởi vì kho

ảnh kh

ắc tri th

ức

đi vào, b

ản ngã có

đó.

Kho

ảnh kh

ắc b

ạn bi

ết b

ạn hi

ện h

ữu, b

ạn

đã sa ngã.

Đây là t

ội

lỗi nguyên thu

ỷ.

Không ai ném Adam và Eve ra ngoài cõi tr

ời. Kho

ảnh

kh

ắc h

ọ tr

ở nên nh

ận bi

ết r

ằng h

ọ hi

ện h

ữu, vườn Địa

đàng

bi

ến m

ất. V

ới nh

ững

đôi m

ắt nh

ư v

ậy, đầy b

ản ngã, vườn

Địa

đàng không th

ể t

ồn t

ại được. Không ph

ải là h

đã bị ném

ra kh

ỏi vườn Địa

đàng

đâu - vườn là

đây và bây gi

ờ, nó

ngay c

ạnh b

ạn. Nó bao gi

ờ c

ũng

đi theo b

ạn dù b

ạn có t

ới

đâu nh

ưng b

ạn không th

ể th

ấy được nó. N

ếu b

ản ngã không

đó, b

ạn l

ại vào nó, vườn l

ại b

ộc l

ộ. B

ạn ch

ưa bao gi

ngoài nó.

Th

điều này: ng

ồi dưới g

ốc cây, quên b

ản thân mình

đi.

Chỉ để có cây

đó.

Điều này

đã x

ảy ra cho Ph

ật dưới g

ốc

cây b

ồ đề. Ông

ấy không hi

ện h

ữu, và trong kho

ảnh kh

ắc

đó

m

ọi th

đã x

ảy ra. Chỉ cây b

ồ đề

đã có

đó.

B

ạn có th

ể ch

ưa nh

ận bi

ết được r

ằng mãi n

ăm tr

ăm n

ăm

sau Ph

ật, tượng ông

ấy v

ẫn ch

ưa được t

ạc, tranh ông

ấy v

ẫn

ch

ưa được v

ẽ. Trong n

ăm tr

ăm n

ăm liên t

ục, b

ất kì khi nào

m

ột ngôi đền chùa Ph

ật được khánh thành, chỉ có b

ức tranh

cây b

ồ đề có

đó.

Điều

đó th

ật hay - b

ởi vì trong kho

ảnh kh

ắc

đó khi Gautam Siddartha tr

ở thành Ph

ật, ông

ấy

đã không có

đó, chỉ cái cây có

đó. Ông

ấy

đã bi

ến m

ất trong kho

ảnh kh

ắc

đó - chỉ có cây còn

đó.

Tìm nh

ững kho

ảnh kh

ắc khi b

ạn không hi

ện h

ữu, và

nh

ững kho

ảnh kh

ắc

ấy s

ẽ là lúc b

ạn l

ần đầu tiên th

ực s

ự hi

ện

h

ữu.

Cho nên tôi là mây tr

ắng, và toàn b

ộ c

ố g

ắng chỉ để b

ạn

c

ũng thành mây tr

ắng trôi n

ổi trên b

ầu tr

ời. Ch

ẳng

đâu mà

đi,

đến từ không n

ơi nào, chỉ ở

đây ngay chính kho

ảnh kh

ắc này

- hoàn h

ảo. Tôi không d

ạy b

ạn b

ất kì ý tưởng nào, tôi không

d

ạy b

ạn b

ất kì nghĩa v

ụ nào. Tôi không nói b

ạn ph

ải th

ế này,

ph

ải tr

ở thành th

ế khác. Toàn b

ộ giáo hu

ấn c

ủa tôi chỉ đơn

gi

ản th

ế này: dù b

ạn là b

ất kì cái gì, ch

ấp nh

ận nó m

ột cách

toàn b

ộ đến độ không gì còn ph

ải đạt t

ới và b

ạn s

ẽ tr

ở thành

mây tr

ắng.

Osho kính yêu,

đúng là để đột phá th

ực s

ự,

để tr

ở thành hi

ện di

ện toàn b

ộ,

để tr

ở thành mây tr

ắng,

chúng tôi ph

ải s

ống qua m

ọi m

ơ m

ộng, m

ọi tưởng

tượng c

ủa mình không? Nh

ưng làm sao th

ực t

ại đó

lại có th

ể là th

ực trong

đáp

ứng

"Hare Krishna, Hare Krishna"

ở Poona nh

ư nó x

ảy

ra trong vườn Địa

đàng

ở trung tâm t

ự nhiên?

V

ấn đề không ph

ải là li

ệu người ta có ph

ải s

ống qua m

ọi

m

ơ m

ộng và tưởng tượng hay không. B

ạn v

ẫn

đang s

ống

trong chúng đấy thôi. B

ạn

đã trong chúng r

ồi. Và không ph

ải

|

|

15 2/27/2010 - 8/8 16

là v

ấn đề ch

ọn l

ựa - b

ạn không th

ể ch

ọn được. B

ạn có th

ch

ọn được không? B

ạn có th

ể v

ứt b

ỏ được m

ơ c

ủa mình

không? B

ạn có th

ể v

ứt b

ỏ tưởng tượng c

ủa mình không? N

ếu

b

ạn c

ố g

ắng v

ứt b

ỏ m

ơ c

ủa mình, b

ạn s

ẽ l

ại thay th

ế chúng

b

ằng các m

ơ khác. N

ếu b

ạn c

ố g

ắng thay đổi tưởng tượng

c

ủa mình, chúng s

ẽ đổi thành ki

ểu tưởng tượng khác - nh

ưng

chúng v

ẫn s

ẽ còn l

ại là m

ơ m

ộng và tưởng tượng.

V

ậy cái gì c

ần ph

ải làm? Ch

ấp nh

ận chúng. T

ại sao l

ại

ch

ống l

ại chúng? Cây này có hoa đỏ, cây kia có hoa vàng.

Nh

ư v

ậy là t

ốt. B

ạn có gi

ấc m

ơ này - gi

ấc m

ơ vàng. Ai

đó

khác có gi

ấc m

ơ khác - gi

ấc m

ơ xanh, gi

ấc m

ơ đỏ. Nh

ư v

ậy

tốt thôi. T

ại sao ph

ải tranh đấu v

ới gi

ấc m

ơ, t

ại sao ph

ải c

thay đổi chúng? Khi b

ạn c

ố thay đổi chúng, b

ạn tin vào

chúng quá nhi

ều. B

ạn không nghĩ chúng là gi

ấc m

ơ, b

ạn

nghĩ chúng là th

ực và b

ạn nghĩ r

ằng thay đổi chúng s

ẽ có ý

nghĩa. N

ếu gi

ấc m

ơ chỉ là gi

ấc m

ơ, sao không ch

ấp nh

ận

chúng?

Kho

ảnh kh

ắc b

ạn ch

ấp nh

ận chúng, chúng bi

ến m

ất,

đây

là bí m

ật. Kho

ảnh kh

ắc b

ạn ch

ấp nh

ận chúng, chúng bi

ến

m

ất - b

ởi vì tâm trí m

ơ chỉ t

ồn t

ại qua bác b

ỏ. Chính hi

ện

tượng tâm trí m

ơ là s

ự bác b

ỏ.

B

ạn

đã từng bác b

ỏ nhi

ều th

ứ -

đó là lí do t

ại sao chúng

n

ảy ra trong m

ơ c

ủa b

ạn. B

ạn

đi trên ph

ố; b

ạn nhìn vào

người đàn bà hay

đàn ông đẹp. Ham mu

ốn phát sinh. B

ỗng

nhiên b

ạn v

ứt b

ỏ nó:

Điều

đó là sai! B

ạn bác b

ỏ nó. Truy

ền

th

ống, v

ăn hoá, xã h

ội, đạo đức đều nói:

Điều

ấy không t

ốt!

B

ạn có th

ể nhìn m

ột bông hoa đẹp, ch

ẳng cái gì x

ấu

trong

đó. Nh

ưng khi b

ạn nhìn vào m

ột khuôn m

ặt đẹp, cái gì

đó l

ập tức

đi sai - b

ạn bác b

ỏ nó. Bây gi

ờ khuôn m

ặt này s

tr

ở thành m

ơ. Cái bị bác b

ỏ tr

ở thành m

ơ. Bây gi

ờ khuôn m

ặt

này s

ẽ ám

ảnh b

ạn. Bây gi

ờ trong

đêm khuôn m

ặt này s

quay tr

ở l

ại quanh b

ạn. Bây gi

ờ thân th

ể này s

ẽ l

ơ l

ửng. Ham

mu

ốn mà b

ạn

đã bác b

ỏ s

ẽ tr

ở thành m

ơ. Cái ham mu

ốn mà

b

ạn

đã kìm nén s

ẽ tr

ở thành m

ơ m

ộng và tưởng tượng.

V

ậy làm sao t

ạo ra m

ơ? Bí m

ật là: bác b

ỏ. B

ạn càng bác

b

ỏ, m

ơ càng có

đó. Nh

ững người lên núi, nh

ững người bác

b

ỏ cu

ộc s

ống, h

ọ bị ch

ất đầy v

ới quá nhi

ều m

ơ. M

ơ c

ủa h

tr

ở thành th

ực,

ảo giác đến độ h

ọ không th

ể phân bi

ệt n

ổi

li

ệu

đó là m

ơ hay th

ực t

ại.

Ch

ớ bác b

ỏ, n

ếu không b

ạn s

ẽ t

ạo ra nhi

ều m

ơ h

ơn. Ch

ấp

nh

ận. Dù b

ất kì

điều gì x

ảy ra cho b

ạn, ch

ấp nh

ận nó nh

ư

m

ột ph

ần c

ủa con người b

ạn. Đừng lên án nó. Kho

ảnh kh

ắc

b

ạn tr

ở nên càng ch

ấp nh

ận h

ơn, m

ơ s

ẽ càng tan bi

ến

đi.

Người ch

ấp nh

ận cu

ộc đời mình m

ột cách toàn b

ộ s

ẽ tr

thành không m

ơ, b

ởi vì chính c

ơ s

đã bị c

ắt đứt.

Đó là m

ột

điều.

Điều th

ứ hai, cái toàn th

ể là tự nhiên - tôi nói cái toàn

th

ể. Không chỉ là cây, không chỉ là mây - cái toàn th

ể. B

ất kì

cái gì x

ảy ra đều

đã x

ảy ra b

ởi vì

đó là tự nhiên. Không có gì

là phi t

ự nhiên - không th

ể là phi t

ự nhiên được; n

ếu không,

làm sao nó có th

ể x

ảy ra được? M

ọi th

ứ đều tự nhiên. Cho

nên đừng t

ạo ra phân chia - cái này là tự nhiên và cái này là

không tự nhiên. B

ất kì cái gì hi

ện h

ữu c

ũng đều là tự nhiên.

Nh

ưng tâm trí s

ống trong phân bi

ệt, phân chia. Đừng cho

phép phân chia; ch

ấp nh

ận b

ất kì cái gì hi

ện có, và ch

ấp nh

ận

không có phân tích nào.

Dù b

ạn

đang trong ch

ợ hay trên núi, b

ạn c

ũng v

ẫn trong

cùng tự nhiên.

Đâu

đó tự nhiên tr

ở thành núi và rừng, và

đâu

đó nó tr

ở thành c

ửa hi

ệu trong ch

ợ.

M

ột khi b

ạn bi

ết bí m

ật v

ề ch

ấp nh

ận, ngay c

ả ch

ợ c

ũng

tr

ở thành đẹp đẽ. Ch

ợ có cái đẹp - cu

ộc s

ống có

đó, ho

ạt

|

|

17 2/27/2010 - 8/9 18

động, cái

điên khùng đẹp đẽ di

ễn ra xung quanh. Nó có cái

đẹp c

ủa riêng mình! Còn núi s

ẽ không th

ể đẹp đến th

ế n

ếu

không có ch

ợ, nh

ớ l

ấy

điều

đó. Núi là đẹp đẽ và im l

ặng đến

v

ậy

b

ởi vì ch

ợ t

ồn t

ại. Ch

đem l

ại im l

ặng cho núi.

Cho nên m

ọi n

ơi - dù là b

ạn

đang

ở ch

ợ ho

ặc kêu "Hare

Krishna, Hare Rama", ho

ặc ng

ồi im l

ặng dưới g

ốc cây - coi

đó nh

ư s

ự tr

ải r

ộng, đừng phân chia nó. Và khi b

ạn nh

ảy

múa, kêu "Hare Krishna, Hare Rama", t

ận hưởng

điều

đó!

Đấy chính là cách b

ạn

đang n

ở hoa, chính kho

ảnh kh

ắc này.

"Hare Krishna, Hare Rama" có th

ể tr

ở thành vi

ệc n

ở hoa

trong b

ạn; nó

đã tr

ở thành vi

ệc n

ở hoa cho nhi

ều người. Khi

Mahaprabhu Chaitanya

đang nh

ảy múa trong m

ột làng

Bengal và kêu ‘Hare Krishna, Hare Rama’,

đó c

ũng là s

ự n

hoa.

Đó là m

ột trong nh

ững

điều đẹp đẽ nh

ất đã từng x

ảy ra.

Không chỉ có Ph

ật ng

ồi dưới g

ốc cây b

ồ đề là đẹp, m

ột

Chaitanya Mahaprabhu nh

ảy múa trên ph

ố kêu "Hare

Krishna, Hare Rama" c

ũng đẹp - c

ũng là m

ột, chỉ là c

ực kia

thôi.

B

ạn có th

ể ng

ồi dưới g

ốc cây và có th

ể quên b

ản thân

mình hoàn toàn đến độ b

ạn bi

ến m

ất. B

ạn có th

ể nh

ảy múa

trên ph

ố và bị cu

ốn hút trong ti

ếng

đàn,

điệu hát c

ủa mình

toàn b

ộ đến độ b

ạn bi

ến m

ất. Bí m

ật là cu

ốn hút toàn b

ộ b

ất

kì khi nào nó x

ảy ra.

Nó x

ảy ra v

ới nh

ững người khác nhau theo nh

ững cách

khác nhau. Chúng ta không th

ể quan ni

ệm được Ph

ật nh

ảy

múa; ông

ấy không ph

ải là ki

ểu người nh

ư v

ậy, không ph

ải

là ki

ểu nh

ảy múa. B

ạn có th

ể thu

ộc ki

ểu nh

ảy múa, cho nên

đừng b

ắt bu

ộc mình ph

ải ng

ồi dưới cây b

ồ đề n

ếu không b

ạn

sẽ g

ặp r

ắc r

ối. N

ếu c

ứ b

ắt bu

ộc b

ản thân mình, làm cho mình

tĩnh l

ặng, thì s

ẽ tr

ở thành b

ạo hành. Th

ế thì khuôn m

ặt c

ủa

b

ạn không tr

ở nên gi

ống vị Ph

ật; nó s

ẽ bị hành h

ạ, nó s

ẽ là tự

hành h

ạ mình. B

ạn có th

ể gi

ống Chaitanya, b

ạn có th

ể gi

ống

Meera ...

Tìm ra con đường mà

đám mây

c

ủa b

n di chuy

ển, n

ơi

nó trôi n

ổi và cho phép nó được hoàn toàn tự do di chuy

ển

và trôi n

ổi. Dù nó

đi đâu nó c

ũng đều đạt t

ới điều thiêng

liêng. Đừng tranh đấu, hãy tuôn ch

ảy. Đừng thúc đẩy dòng

sông, trôi theo nó. Nh

ảy múa th

ật đẹp nh

ưng b

ạn ph

ải hoàn

toàn trong nó -

đó m

ới là v

ấn đề. Đừng bác b

ỏ b

ất kì cái gì,

bác b

ỏ là phi tôn giáo. Ch

ấp nh

ận toàn b

ộ, ch

ấp nh

ận là l

ời

c

ầu nguy

ện.

Đủ cho hôm nay.

|

|

19 2/27/2010 - 8/10 20

2

ẩn bên ngoài tâm trí

Osho kính yêu,

Mây tr

ắng đẹp

ơi,

Tại sao chúng tôi may m

ắn có th

ầy

ở bên - và t

ại sao

chúng tôi

ở cùng th

ầy?

Nh

ững cái t

ại sao bao gi

ờ c

ũng không th

ể tr

ả l

ời được.

V

ới tâm trí, dường nh

ư là b

ất kì khi nào b

ạn có th

ể h

ỏi m

ột

cái t

ại sao, nó đều được tr

ả l

ời. Nh

ưng đấy là gi

ả thi

ết sai

lầm. Không cái t

ại sao nào

đã từng được tr

ả l

ời hay có th

được tr

ả l

ời. S

ự t

ồn t

ại có đấy - không có t

ại sao v

ề nó. N

ếu

b

ạn h

ỏi, n

ếu b

ạn c

ứ c

ố nài nỉ, b

ạn có th

ể t

ạo ra câu tr

ả l

ời -

nh

ưng câu tr

ả l

ời đó s

ẽ là câu tr

ả l

ời được bịa ra; đấy th

ực s

không ph

ải là câu tr

ả l

ời. B

ản thân vi

ệc h

ỏi v

ề c

ơ b

ản

đã là

ng

ớ ng

ẩn.

Cây c

ối có đấy - b

ạn không th

ể h

ỏi t

ại sao.

B

ầu tr

ời có đấy - b

ạn không th

ể h

ỏi t

ại sao.

S

ự t

ồn t

ại có đấy, sông ch

ảy, mây trôi - b

ạn không th

h

ỏi t

ại sao.

Tâm trí h

ỏi t

ại sao, tôi bi

ết điều

đó. Tâm trí tò mò; nó

mu

ốn bi

ết t

ại sao v

ề m

ọi th

ứ. Nh

ưng

đây là b

ệnh trong tâm

trí, và

đó là cái gì

đó không th

ể được tho

ả mãn b

ởi vì n

ếu

b

ạn tr

ả l

ời cái t

ại sao này, cái t

ại sao khác s

ẽ n

ảy sinh ngay

lập tức. M

ọi câu tr

ả l

ời chỉ t

ạo ra thêm nhi

ều câu h

ỏi. Và tâm

trí s

ẽ không tho

ả mãn ch

ừng nào câu tr

ả l

ời t

ối thượng ch

ưa

được trao cho b

ạn - mà l

ại không có câu tr

ả l

ời t

ối thượng.

V

ới câu tr

ả l

ời t

ối thượng tôi mu

ốn nói r

ằng b

ạn không th

h

ỏi thêm b

ất kì cái t

ại sao nào n

ữa. Nh

ưng không có kh

n

ăng nào v

ề tr

ạng thái nh

ư th

ế c

ả. B

ất kì cái gì được nói ra,

cái t

ại sao l

ại tr

ở thành có liên quan.

Đây

đã là toàn b

ộ n

ỗ l

ực ng

ớ ng

ẩn c

ủa các tri

ết gia: T

ại

sao l

ại có th

ế gi

ới này? Do v

ậy h

ọ suy nghĩ và h

ọ t

ạo ra lí

thuy

ết v

ề nó: Thượng đế t

ạo ra th

ế gi

ới. Nh

ưng t

ại sao

Thượng đế l

ại t

ạo ra nó? Th

ế r

ồi l

ại thêm lí thuy

ết và r

ồi cu

ối

cùng: T

ại sao l

ại Thượng đế? Cho nên

điều đầu tiên c

ần ph

ải

bi

ết là v

ề ph

ẩm ch

ất này c

ủa tâm trí,

điều nó c

ứ h

ỏi t

ại sao

mãi. Gi

ống nh

ư lá m

ọc ra từ cây, cái t

ại sao m

ọc ra từ tâm trí

- b

ạn c

ắt đi m

ột cái t

ại sao, nhi

ều cái t

ại sao khác l

ại m

ọc ra.

B

ạn có th

ể thu th

ập nhi

ều câu tr

ả l

ời nh

ưng

đúng câu tr

ả l

ời

thì không có

đó. Và ch

ừng nào câu tr

ả l

ời ch

ưa có

đó, tâm trí

còn ti

ếp tục, không ng

ưng nghỉ trong vi

ệc tìm ki

ếm. Cho nên

đây là

điều đầu tiên tôi mu

ốn nói v

ới b

ạn: Ch

ớ có kh

ăng

kh

ăng nhi

ều v

ề cái t

ại sao.

T

ại sao chúng ta c

ứ kh

ăng kh

ăng? T

ại sao chúng ta c

mu

ốn bi

ết nguyên nhân? T

ại sao chúng ta mu

ốn

đi sâu h

ơn

vào trong m

ột điều và

đi t

ới chính c

ơ s

ở c

ủa nó? T

ại sao?...

B

ởi vì n

ếu b

ạn bi

ết m

ọi th

ứ t

ại sao, n

ếu b

ạn bi

ết m

ọi câu tr

lời v

ề m

ột điều, b

ạn

đã tr

ở thành người ch

ủ v

điều

đó. Th

ế

|

|

21 2/27/2010 - 8/11 22

thì

điều

đó có th

ể bị thao túng. Th

ế thì

điều

đó không còn là

ẩn n

ữa; không còn kính s

ợ, không còn ng

ạc nhiên v

ề nó.

B

ạn

đã bi

ết nó, b

ạn

đã gi

ết ch

ết bí

ẩn.

Tâm trí là k

ẻ sát h

ại, k

ẻ ám sát - k

ẻ ám sát m

ọi bí

ẩn. Và

tâm trí bao gi

ờ c

ũng th

ấy d

ễ chịu v

ới b

ất kì cái gì ch

ết. V

ới

b

ất kì cái gì s

ống tâm trí c

ảm th

ấy không tho

ải mái, b

ởi vì

b

ạn không th

ể là người ch

ủ hoàn toàn. Vi

ệc s

ống bao gi

c

ũng có

đó - không th

ể d

đoán được. Tương lai không th

được c

ố định cho cái

đang s

ống, và b

ạn không bi

ết n

ơi nó s

đi, n

ơi nó s

ẽ d

ẫn đến. V

ới v

ật ch

ết m

ọi th

ứ là ch

ắc ch

ắn và

c

ố định. B

ạn c

ảm th

ấy d

ễ chịu. B

ạn không ph

ải lo nghĩ v

nó, b

ạn ch

ắc ch

ắn.

Làm m

ọi th

ứ thành ch

ắc ch

ắn là thôi thúc sâu s

ắc trong

tâm trí b

ởi vì tâm trí s

ợ cu

ộc s

ống. Tâm trí t

ạo ra khoa h

ọc

chỉ để gi

ết ch

ết m

ọi kh

ả n

ăng c

ủa cu

ộc s

ống. Tâm trí c

ố g

ắng

tìm l

ời gi

ải thích. M

ột khi l

ời gi

ải thích được tìm th

ấy, bí

ẩn

tan bi

ến. B

ạn h

ỏi m

ột điều t

ại sao và

điều

đó được tr

ả l

ời, th

ế

thì tâm trí th

ấy d

ễ chịu. B

ạn đạt được gì qua vi

ệc

đó? B

ạn

ch

ẳng đạt được gì c

ả, b

ạn

đã

đánh m

ất cái gì

đó - bí

ẩn

đã bị

m

ất.

ẩn làm cho b

ạn không tho

ải mái b

ởi vì nó là cái gì

đó

còn l

ớn h

ơn b

ạn, cái gì

đó mà b

ạn không th

ể thao túng được,

cái gì

đó mà b

ạn không th

ể dùng được nh

ư m

ột v

ật; cái gì

đó

mà trước nó b

ạn bị tr

ần trụi và b

ất l

ực - cái gì

đó mà trước nó

b

ạn đơn gi

ản tan bi

ến

đi. Bí

ẩn cho b

ạn c

ảm giác v

ề cái ch

ết;

do

đó m

ới có bi

ết bao

đòi h

ỏi v

ề cái t

ại sao - t

ại sao th

ế này,

tại sao th

ế kia.

Đây là

điều đầu tiên c

ần ph

ải nh

ớ.

Nh

ưng đừng nghĩ r

ằng tôi

đang tránh né câu h

ỏi c

ủa b

ạn.

Tôi không tránh né nó, tôi chỉ định nói cho b

ạn

đôi

điều v

tâm trí - t

ại sao nó h

ỏi. Và n

ếu b

ạn có th

ể duy trì c

ảm giác bí

ẩn, tôi s

ẽ đưa ra câu tr

ả l

ời. N

ếu c

ảm giác v

ề cái bí

ẩn v

ẫn

được duy trì th

ế thì vi

ệc tr

ả l

ời là không nguy hi

ểm, nó có

th

ể có ích. Th

ế thì m

ọi câu tr

ả l

ời đều s

ẽ d

ẫn b

ạn vào bí

ẩn

sâu s

ắc h

ơn. Th

ế thì toàn b

ộ v

ấn đề tr

ở thành khác h

ẳn v

ch

ất. Th

ế thì b

ạn h

ỏi không ph

ải để được l

ời gi

ải thích, th

ế

thì b

ạn h

ỏi để vào sâu h

ơn trong bí

ẩn. Th

ế thì tò mò không

còn mang tính tâm trí n

ữa, th

ế thì nó tr

ở thành

đòi h

ỏi -

đòi

h

ỏi sâu s

ắc c

ủa b

ản th

ể.

B

ạn có th

ấy khác bi

ệt không? N

ếu b

ạn khát khao l

ời gi

ải

thích, đấy là

điều x

ấu, và th

ế thì tôi s

ẽ là người cu

ối cùng

th

ực hi

ện vi

ệc

đó b

ởi vì th

ế thì tôi tr

ở thành k

ẻ thù c

ủa b

ạn,

th

ế thì tôi làm m

ọi th

ứ ch

ết quanh b

ạn. Các nhà thượng đế

h

ọc

đã làm cho ngay c

ả Thượng đế c

ũng thành th

ứ ch

ết - h

đã gi

ải thích v

điều

ấy quá nhi

ều, h

đã tr

ả l

ời quá nhi

ều th

v

ề Thượng đế, đó là lí do t

ại sao Thượng đế ch

ết. Loài người

không gi

ết ch

ết Thượng đế - các tu sĩ, h

ọ m

ới là nh

ững

người đã gi

ết ch

ết ngài. H

ọ gi

ải thích ngài quá nhi

ều đến

m

ức không còn gì bí

ẩn n

ữa. Và Thượng đế là gì n

ếu không

còn bí

ẩn trong

đó? N

ếu đấy chỉ là lí thuy

ết mà b

ạn có th

th

ảo lu

ận, h

ọc thuy

ết mà b

ạn có th

ể phân tích, ni

ềm tin mà

b

ạn có th

ể ch

ấp nh

ận hay ph

ủ nh

ận, thì b

ạn còn l

ớn h

ơn và

Thượng đế này chỉ là m

ột ph

ần v

ật d

ụng trong tâm trí b

ạn -

nó là th

ứ ch

ết.

B

ất kì khi nào tôi nói v

ới b

ạn, nh

điều này: b

ất kì

điều

gì tôi nói đều không gi

ết ch

ết đòi h

ỏi c

ủa b

ạn, không đưa ra

cho b

ạn s

ự gi

ải thích. Tôi không quan tâm t

ới vi

ệc trao cho

b

ạn câu tr

ả l

ời. H

ơn th

ế, ngược l

ại, tôi định làm cho b

ạn

đòi

h

ỏi thêm, th

ấm nhu

ần sâu s

ắc vào trong bí

ẩn. Câu tr

ả l

ời c

ủa

tôi s

ẽ trao cho b

ạn nh

ững câu h

ỏi sâu s

ắc h

ơn, và m

ột

kho

ảnh kh

ắc s

ẽ t

ới khi m

ọi vi

ệc h

ỏi đều bị v

ứt b

ỏ - không

ph

ải b

ởi vì b

ạn

đã nh

ận được m

ọi câu tr

ả l

ời mà b

ởi vì m

ọi

câu tr

ả l

ời đều vô ích. Và th

ế thì bí

ẩn là toàn b

ộ, th

ế thì nó là

m

ọi điều xung quanh, c

ả bên ngoài l

ẫn bên trong. Th

ế thì

Tải ngay đi em, còn do dự, trời tối mất!