Siêu thị PDFTải ngay đi em, trời tối mất

Thư viện tri thức trực tuyến

Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật

© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Chung minh cau tuc ngu nhat tu vi su ban tu vi su
MIỄN PHÍ
Số trang
2
Kích thước
107.4 KB
Định dạng
PDF
Lượt xem
768

Chung minh cau tuc ngu nhat tu vi su ban tu vi su

Nội dung xem thử

Mô tả chi tiết

VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí

Đề bài: Em hãy chứng minh câu tục ngữ “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” Bài làm

Có thể nói được rằng nhân gian ta hay truyền tụng một câu tục ngữ về vấn đề

tôn sư trọng đạo đó chính là câu tục ngữ “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”. Câu nói

như một bài học răn dạy và nó như đã khuyên nhủ chúng ta sống đúng với

những đạo lý làm người, cách ứng nhân xử thế về những người đã có công dạy

dỗ ta lên người. Đầu tiên ta phải hiểu được câu tục ngữ “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” có nghĩa là

gì? Câu này có gốc Hán, khi người dừng đọc theo âm Hán – Việt. Nếu như mà

chúng ta lại đi giải nghĩa từng thành tố một thì chúng ta thu được đó chính là:

nhất = một, tự = chữ, vi = là, bán = nửa, sư = thầy. Từ đó ta có thể dễ dàng hiểu

được nghĩa đen của câu này là “Một chữ là thầy, nửa chữ (cũng) là thầy”. Quan

trọng hơn ta như thấy được chính hàm ý của nó nhằm nhắc nhở mỗi chúng ta

về đạo thầy trò ở đời. Và đạo thầy trò ở đây cũng chính là rằng “chúng ta phải

biết ơn người dìu dắt, dạy dỗ mình, dù chỉ là điều nhỏ nhặt nhất”. Bởi đó cũng

chính là “lẽ thường” tối thiểu ở đời trong thiên hạ xưa và nay trong cuộc sống

của chính chúng ta. Nhưng phải chăng, nếu như câu tục ngữ trên đã được xây dựng trên một lối nói

hơi ngoa ngôn, cường điệu hóa? Bởi mỗi con người chúng ta đi học là để thu

nhận một hệ thống kiến thức rất rộng, và cũng như đã đủ để thành nghề, thành

tài. Những vốn tri thức có thể ít, có thể nhiều. Song, ta như thấy được rằng

cũng chỉ với “nhất tự (một chữ)” và vế “bán tự (nửa chữ)” có lẽ sẽ chẳng là gì. Các bậc tiền nhân xưa kia cũng đã còn có câu Tự vi sư (Chữ làm ra thầy). Đã là

người thầy thì thực sự phải chứa trong đầu cả một “biển” chữ. Và bản thân của

mỗi chúng ta học thầy, chí ít mỗi người dường như cũng phải được truyền dạy

một khối lượng cơ bản của cái “biển chữ” ấy mới “đắc đạo” mà thành tài được. Và nếu như cau tục ngữ nói một chữ với nửa chữ liệu có quá ít không?

Chúng ta phải hiểu được rằng câu tục ngữ “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” dường

như cũng đã chứa đựng cả một quan niệm sâu sắc của dân gian về sự học, và

đó cũng chính về đạo thầy trò. Đối với bất kì ai đi chăng nữa thì nếu đã là học

trò thì cần phải học bắt đầu từ những kiến thức sơ đẳng nhất. Cũng chính có thế

thì họ mới có cơ sở để tiếp tục mở mang kiến thức cao hơn để đi xa hơn để học

hỏi những điều hay lẽ phải hơn nữa. Ta như thấy được mỗi người thầy luôn luôn là một đối tượng cần phải tôn kính. Người thầy cũng như phải là người cao hơn một bậc về tri thức, về tư cách, và

cả về tầm nhìn thật là sâu rộng nữa. Nếu như mà không có người thầy, chúng ta

khó có cơ hội trau dồi, cũng như thật là khó có sự tiến bộ mọi mặt để lớn lên

“thành người” và “thành tài”. Có lẽ chính vì vậy, khi đi học, người ta luôn có

thái độ trân trọng, “ngước nhìn” lên thầy với sự ngưỡng mộ, và học sinh luôn

luôn cũng đã coi thầy là thần tượng để hướng theo. Tất cả mọi việc đều nhất

nhất mọi cử chỉ, lời dạy của thầy đều là khuôn thước của sự học hỏi. Quả thật

ta như thấy được không hiếm những học trò, sau này thành danh phương

trưởng, và dường như vẫn có nét “hao hao” giống thầy về cử chỉ, cách nói, vốn

tri thức… Thực tế cũng chó thấy cũng không hiếm học trò kính thầy, mê thầy

mà… “phải lòng” thầy! Nói chung người ta không khuyến khích quan hệ đó, bởi học đường luôn là nơi tôn nghiêm, đúng mực.

Tải ngay đi em, còn do dự, trời tối mất!