Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Binh giang truyen ngan lang cua kim lan (1)
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí
Đề bài: Bình giảng truyện ngắn Làng của Kim Lân
Hướng dẫn
Kim Lân là nhà văn am hiểu sâu sắc và gắn bó với nông thôn và người nông
dân. Truyện của ông hầu như chỉ tập trung viết về sinh hoạt nông thôn và cảnh
ngộ của người nông dân. Truyện ngắn Làng được viết trong thời kì đầu của
cuộc kháng chiến chống Pháp và đăng lần đầu tiên trên tạp chí Văn nghệ năm
1948. Nhân vật chính của truyện là ông Hai, người làng Chợ Dầu. Dưới ngòi
bút tâm lý sắc sảo về người nông dân của Kim Lân, hình ảnh ông Hai hiện lên
một cách sinh động và tuyệt đẹp về tình yêu làng, yêu nước ở người nông dân. Ông Hai là hiện thân của cách suy nghĩ và hành động cao đẹp như những gì
vốn có của con người Việt Nam, mà trước hết là tầng lớp bình dân. Ông Hai rất yêu và tự hào cái làng của mình. Tình cảm ấy được thể hiện trước
hết ở cái tính hay “khoe” làng, tự hào cái làng Chợ Dầu của mình về nhiều mặt:
Ông khoe làng ông giàu đẹp “Nhà ngói san sát, sầm uất như tỉnh. Đường trong
làng lát đá xanh, trời mưa trời gió tha hồ đi khắp đầu làng, cuối xóm, bùn
không dính đến gót chân”. Trước Cách mạng, mỗi bận đi đâu xa, ông thường khoe cái dinh phần của viên
tổng đốc làng ông hoặc khi có khách bên ngoại 0' dưới tỉnh nam lên chơi, thế
nào ông cũng dắt ra xem làng cụ Thượng cho kì được. Ông rất hãnh diện cho
làng có được cái sinh phần ấy lắm. Nhưng về sau, cách mạng đã giúp ông thay
đổi nhận thức, ông Hai không lấy làm tự hào về cái sinh phần của viên tống
đốc, ông Hai tự hào về những cái khác, đó là phong trào cách mạng của làng
sôi nổi, rất có khí thế, lôi cuốn mọi tầng lớp nhân dân vào cuộc chiến toàn dân. Ông còn khoe về “cái phòng thông tin tuyên truyền sáng sủa, rộng rãi nhât
vùng, cái chòi phát thanh cao bằng ngọn tre, chiều chiều loa gọi cả làng đều
nghe”. Mỗi lần kể chuyện về làng của mình, ông nói một cách say mê và náo nức lạ
thường. Hai con mắt ông sáng hẳn lên, cái mặt ông biến chuyển, hoạt động”. Vì yêu làng cho nên ông tình nguyện và hăng hái ở lại làng cùng đội du kích
chiến đấu. Do hoàn cảnh gia đình mà phải đi tản cư. Đó là con đường bất đắc dĩ
mà ông phải lựa chọn. Trong cách lựa chọn này đã nảy ra ý nghĩ trong ông: “thôi thì chẳng ở lại làng cùng anh em được, thì tản cư âu cũng là khổng chiến”. Những ngày xa làng ông rất khổ tâm, day dứt nhớ làng, nhớ các anh em đồng
chí ở lại làng. Ông tiếc là không được ở lại làng để cùng góp phần vào công
việc chung của người ở lại. Tình yêu làng của ông Hai là như thế. Ông khoe
làng cốt là để làm vơi đi nỗi nhớ làng của mình. Tình yêu làng của ông Hai là
thống nhất với tình yêu nước, với tinh thần kháng chiến. Dưới ngòi bút tâm lý sắc sảo của mình, Kim Lân đã lột tả được diễn biến tâm lí
của ông Hai khi nghe tin đồn về làng ông theo giặc. Trước cái tin đột ngột ấy, ông Hai sừng sở: “Cổ ông nghẹn ắng hẳn lại, da mặt tê rân rân. Ông lão lặng đi, tưởng như đến không thở được…”. Khi tĩnh lại được phần nào, ông hai cố
không tin cái tin ấy. Nhưng không tin làm sao được bởi lời nói của những
người tản cư còn khẳng định kia mà!
Từ lúc ấy, trong tâm trí ông Hai chỉ còn cái tin dữ ấy xâm chiếm, nó thành cái
ám ảnh day dứt khiến ông phải “cúi gằm mặt xuống mà đi”, về đến nhà ông
“nằm vật ra giường”. Rồi tủi thân khi nhìn thấy lũ con “nước mắt ông lão cứ