Siêu thị PDFTải ngay đi em, trời tối mất

Thư viện tri thức trực tuyến

Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật

© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

bài văn tả về thầy cô giáo mà mình yêu thích
MIỄN PHÍ
Số trang
3
Kích thước
43.8 KB
Định dạng
PDF
Lượt xem
1513

bài văn tả về thầy cô giáo mà mình yêu thích

Nội dung xem thử

Mô tả chi tiết

VA-Ngôi trường cấp hai của tôi là một ngôi trường xinh xắn ở thôn miền Tây. Có lẽ

chính vì thế mà mọi người ở đây đều biết và hiểu nhau khá rõ. Sự xuất hiện của cô

Phượng vào đầu năm học mới đã mau chóng thành đề tài cho những người vô công, rỗi

nghề tán gẫu. Tất nhiên có nhiều người khen và không ít kẻ chê bai nghi ngờ.

- Cô giáo mà môđen như vậy coi sao được.

- Cô giáo dân thành phố, lại trẻ đẹp chắc ở không lâu đâu.

Và, rất nhiều nữa những lời xì xào bàn tán. Trong một loạt thông tin nóng hổi ấy, ba má

tôi cũng thâu tóm được một số điều có liên quan đến chuyện tôi sắp là học sinh lớp cô

Phượng chủ nhiệm. Má tôi không khỏi lo ngại:

- Hay là mình xin chuyển lớp cho nó hở ông?

- Bà này... Lại trông mặt bắt hình dong...

Tôi đến trường trong nỗi hồi hộp, tò mò. Đến giờ văn của cô, lũ con gái bọn tôi săm soi

từ đôi giày “bít” cô đang mang cho đến chiếc áo dài vẽ bông trên ngực, đôi bông bự sự

lủng lẳng trên tai, cả chiếc lắc cô đang đeo... Nhưng đến khi cô cất tiếng giảng bài thì tất

cả những lời xì xào bình phẩm của bọn tôi đều rơi vào quên lãng. Bọn tôi bị cuốn vào

cách giảng gợi mở và bắt buộc học trò phải chú ý cô.

Có lẽ vì thế mà đến giờ văn của cô, chúng tôi đều sợ ánh mắt nghiêm khắc pha chút chút

giễu cợt của cô mỗi khi lớp tôi có ai đó lười biếng không soạn bài, học bài. Qui ước của

cô cũng thật lạ, khi giảng bài cô chỉ ghi những ý chính trên bảng, không đọc cho chép và

buộc học sinh phải chú ý theo dõi, tự ghi vô vở theo khả năng nắm bắt của mình. Đã vậy,

cô còn không thích những ai nhắc lại giống hệt những lời cô giảng khi trả bài. Cô đòi hỏi

học trò phải diễn đạt kiến thức của mình một cách sáng tạo…

Cũng may, lớp chúng tôi được nhà trường sắp xếp toàn là học sinh khá nên dần dần cũng

quen với cách giảng bài của cô, và lớp học đến giờ văn đã trở nên lý thú, sôi động. Đã có

thêm những lời bình phẩm nhưng không còn chê trách nữa.

- Cô tưởng tụi mình thông minh như cô vậy... Cô dạy mà bắt mình chú ý tìm từ, tìm câu,

tìm ý...góp phần vô bài giảng...

- Tụi bay có thấy cách giảng, cách nói chuyện đến cách đi, đứng của cô có cái gì đó... như

một nghệ sĩ chớ không phải là một nhà giáo như bao thầy cô khác...

- Ờ cô khác với cô Phượng dạy hóa... Cô chủ nhiệm tụi mình là “cô Phượng thành phố”...

“cô Phượng nghệ sĩ”...

Là cô giáo chủ nhiệm, còn trẻ, độc thân, xa gia đình nên cô đã dành nhiều thời gian quan

tâm đến học sinh. Tôi là cán bộ lớp nên tháp tùng cùng cô thường xuyên đến thăm các gia

đình các bạn cùng lớp. Có lần, bước qua cây cầu khỉ, tôi chạy tót qua bên kia mà cô còn

Tải ngay đi em, còn do dự, trời tối mất!