Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Yếu tố tự truyện trong tuổi thơ im lặng của duy khán.
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
1
ĐẠI HỌC ĐÀ NẴNG
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM
KHOA NGỮ VĂN
----------------
KHÓA LUÂN T ̣ ỐT NGHIÊP ĐẠI HỌC ̣
NGÀNH SƯ PHẠM NGỮ VĂN
Đề tài:
YẾU TỐ TỰ TRUYỆN TRONG TUỔI THƠ IM LẶNG CỦA
DUY KHÁN
Người hướng dẫn:
TS. Nguyễn Thanh Trường
Người thực hiện:
Vũ Thị Yến
Đà Nẵng, tháng 5/2013
2
PHẦN MỞ ĐẦU
1. Lý do chon đề tài
Tuổi thơ im lặng là tập truyện đầy xúc động và chân thực của tác giả
Duy Khán viết về những kỉ niệm tuổi thơ. Tác phẩm được xem là bước ngoặt
lớn thay đổi cuộc đời cầm bút của ông, là một bước “đột biến” trong sáng tác
của người nghệ sĩ. Chính “đứa con” bất ngờ này đã đem lại nhiều thành công
cho nhà văn và năm 1986 Duy Khán được trao tặng giải thưởng hội nhà văn
Việt Nam.
Tuổi thơ im lặng có lối viết theo cách tự truyện rất riêng. Từ việc tái
tạo hồi ức thông qua cái “tôi”, tác giả đã dựng lên một bức tranh về quê
hương bằng tất cả tình yêu thương và lòng trân trọng của mình. Đó là những
hoài niệm về một tầng văn hóa làng quê, những kỉ niệm về một tuổi thơ hồn
nhiên, trong sáng bên những con người bé nhỏ nhưng đầy nghị lực và khát
khao. Tất cả là nguồn dưỡng khí mạnh mẽ chắp thêm sức mạnh cho tác giả
phóng bút nâng tầm những kỉ niệm đơn sơ đó thành hình tượng nghệ thuật
đặc sắc đã tạo nên hiệu ứng mạnh mẽ, lan tỏa thấm sâu vào trái tim bạn đọc.
Lao xao là văn bản thuộc tập truyện được chọn giảng dạy trong chương
trình dạy và học Văn ở nhà trường phổ thông. Bởi thế, việc nghiên cứu về
“Yếu tố tự truyện trong Tuổi thơ im lặng của Duy Khán” sẽ giúp chúng tôi có
cái nhìn khái quát hơn về giá trị văn chương và những đóng góp của tác giả
trên văn đàn. Đồng thời việc thực hiện đề tài trên cũng là dịp để người viết
học tập, rèn luyện, trau dồi kĩ năng nghiên cứu (cả về thao tác và tư duy)
trong phân tích tác phẩm văn học, từ đó, góp phần phục vụ đắc lực cho công
việc giảng dạy văn học sau này.
2. Lịch sử nghiên cứu vấn đề
Tuổi thơ im lặng là cái mốc, là bước ngoặt trên con đường văn nghiệp
của Duy Khán. Tập truyện ra đời đã nhận được rất nhiều lời nhận xét, phê
bình từ giới nghiên cứu:
3
Trong bài viết “Tuổi thơ im lặng – hoài niệm về một tầng văn hóa làng
quê”, báo văn nghệ, số 39, 1986, Giáo sư Trần Đình Sử đã khẳng định rằng:
“Tuổi thơ im lặng của Duy Khán là một tác phẩm độc đáo, đáng yêu và đầy
chất thơ. Những mẩu chuyện, đúng hơn là những mẩu hồi tưởng của tuổi thơ
ở đây tưởng chừng vặt vãnh, rời rạc, chẳng có cốt truyện gì, và khó có gì bình
thường hơn thế được, đã làm sống dậy cả một thế giới làng quê vô cùng thân
thiết” [ 3, tr.518].
“Nhớ lại một cuộc phiêu lưu có hậu”, Vương Trí Nhàn viết trên tạp chí
Thể thao và văn hóa, số 59 ra ngày 25/5/1998 đã nhận định rất hay về con
người và quá trình sáng tác của Duy Khán như sau: “ Đang từ một người làm
thơ, Duy Khán chuyển sang văn xuôi. Đang từ một người dễ dãi chạy theo các
đề tài thời sự Duy Khán trở lại cái phần kí ức tuổi thơ nằm sâu và đã trở nên
bền chặt trong tâm trí…. Từ các trang viết, người đọc nghe ra một giọng nói
xót xa mà lại đầm ấm” [10].
“Nhà thơ Duy Khán mãi mãi thơ trẻ”, Trần Bảo Hưng, tạp chí Hội nhà
văn Việt Nam, ra ngày 25/5/2009 đã đánh giá cao tập truyên: “Có thể nói Tuổi
thơ im lặng là tinh hoa một đời văn của Duy Khán… Cuốn sách mỏng chưa
đầy 200 trang giấy những có tới mấy chục mẩu truyện ngắn, có truyện chưa
đầy một trang sách nhưng truyện nào cũng cảm động, cũng như chắt ra từ
máu thịt của ông”[10].
“Một nhà thơ đi 600 cây số biển”, Nguyễn Đức Mậu, đã chỉ ra những
nét độc đáo của tác phẩm và nhận định rất đúng về “đứa con” văn xuôi đầu
tay của Duy Khán: “Lời văn mộc mạc và cổ nhưng cốt truyện thì hay, thú vị
lắm… Đúng như anh em tôi tiên đoán, tập truyên Tuổi thơ im lặng đã nhận
được giải thưởng của Hội nhà văn. Sau này tập truyện Tuổi thơ im lặng còn
được tái bản nhiều lần…, có thể nói Tuổi thơ im lặng là tác phẩm hay, là cái
mốc, là bước ngoặt trên con đường văn nghiệp của anh” [14].
4
“Văn chương đầy ắp khu buồng con con”, Kiến Văn nói về quá trình
sáng tác của Tuổi thơ im lặng và ý nghĩa của tập truyện như sau: “Ông bảo,
ông viết tập sách mỏng này là gan ruột của ông để tặng quê hương, tặng các
con ông, tặng các bạn nhỏ, đặc biệt là để tặng những ai đã từng nghèo khó...
Những lúc say, ông bảo cuốn sách này là “đứa con ngoài kế hoạch” của ông!
Nhà thơ Đỗ Trung Lai gọi tập sách là “Văn chiêu hồn” của một thời, của một
vùng… Một đồng nghiệp bậc đàn anh của Duy Khán phát biểu: “Chỉ bằng
Tuổi thơ im lặng thôi, Duy Khán cũng có thể đứng vững trên văn đàn của văn
học hiện đại nước nhà” ’’[18].
Khi làm thơ về Duy Khán nhà thơ Vương Trọng đã viết về ông và ấn
tượng khá sâu sắc về tập truyện Tuổi thơ im lặng: “Vừa nhấp chén đã say,
thương đất nước/ Thương Tuổi thơ im lặng não nề” [13].
Một nhà văn trẻ của Đồng bằng sông Cửu Long – Võ Diệu Thanh cũng
đưa ra nhận định xác đáng về tập Tuổi thơ im lặng của Duy Khán: “sao mà
miền quê ông ấy nó có gì đó rất thu hút, rất kỳ bí” và đó cũng chính là động
lực viết văn của cô: “Thanh ao ước được như ông, đưa hồn vào xứ sở để dù
nghèo, dù quê nhưng sống động, ấm cúng” [2].
Nhưng nhìn chung, các bài nghiên cứu phê bình đánh giá này mới
hướng tới nhận định những khía cạnh về yếu tố tự truyện trong sáng tác của
nhà văn chứ chưa đi sâu khám phá vấn đề một cách toàn diện và hệ thống.
3. Phạm vi – đối tượng nghiên cứu
Phạm vi nghiên cứu của chúng tôi ở đề tài này là: Yếu tố tự truyện
trong tác phẩm Tuổi thơ im lặng của Duy Khán.
Đối tượng nghiên cứu là cuốn Tuổi thơ im lặng, tác giả Duy Khán, nhà
xuất bản Kim Đồng, năm 2012.
4. Phương pháp nghiên cứu
- Phương pháp phân tích – tổng hợp được vận dụng nhằm lý giải, chứng
minh những biểu hiện của thể tự truyện trong Tuổi thơ im lặng cả về phương
5
diện nội dung lẫn nghệ thuật.
- Phương pháp đối chiếu – so sánh: Đặt Tuổi thơ im lặng bên những tác
phẩm tự truyện khác của Tô Hoài, Nguyên Hồng,… để thấy được nét riêng
biệt độc đáo trong sáng tác của Duy Khán so với các nhà văn khác.
- Phương pháp thống kê – phân loại: Dùng phương pháp này để thống
kê những câu sử dụng ngôn ngữ dân gian và ngôn ngữ phương ngữ Bắc Bộ
qua đó thấy được tác dụng của những ngôn ngữ này trong việc biểu hiện nội
dung, tư tưởng của tác phẩm.
5. Bố cục của khóa luận
Ngoài phần mở đầu, kết luận, danh mục tài liệu tham khảo, nội dung
chính của luận văn gồm có ba chương:
Chương 1. Tự truyện và con đường đến với Tuổi thơ im lặng của Duy Khán
Chương 2. Tuổi thơ im lặng – những miền hồi ức của cái tôi tác giả
Chương 3. Yếu tố tự truyện trong Tuổi thơ im lặng của Duy Khán – nhìn từ
một số phương thức nghệ thuật
6
NỘI DUNG
CHƯƠNG 1. TỰ TRUYỆN VÀ CON ĐƯỜNG ĐẾN VỚI
TUỔI THƠ IM LẶNG CỦA DUY KHÁN
1.1. Tự truyện – “con nuôi của văn học”
1.1.1. Tự truyện
Trong nền văn học Việt Nam, so với các thể loại văn xuôi tự sự khác,
tự truyện có một thành tựu khiêm tốn. Lý do là vì Việt Nam nằm trong vùng
chịu ảnh hưởng của nền văn hóa Hán. Truyền thống văn hóa dựa trên nền tảng
tư tưởng Nho gia đã hình thành nên ở người Việt tâm lý không ưa lộ diện mà
thích kín đáo, muốn dấu mình. Cuộc tiếp xúc với phương Tây cuối XIX đầu
XX và cuộc tiếp xúc rộng rãi trên phạm vi thế giới cuối XX đầu XXI đã làm
thay đổi căn bản quan niệm về con người, về cái “tôi” trong nền văn học nước
ta. Tuy nhiên, để chiếm lĩnh cái tôi với nghĩa đầy đủ nhất thì không phải nhà
văn nào cũng làm được. Thời gian gần đây trên văn đàn xuất hiện hàng loạt
các tự truyện như: Lê Vân yêu và sống, Những ngọn đèn trước gió, Thành phố
không lạc loài,… đã gây nhiều tranh luận về việc phân định cái tôi trong tự
truyện.
Tự truyện, hay cái nhìn về bản thân, có thể coi là một đặc sản của văn
minh phương Tây. Nó có hai nguồn gốc chính: từ nền văn minh Hy Lạp qua
câu ngạn ngữ nổi tiếng “connais-toi toi-même” (ý nói kẻ thông thái phải biết
về cá nhân mình), và từ truyền thống Thiên chúa giáo qua lệ “tự vấn lương
tâm”. Trong các nền văn hoá khác, nó chỉ tồn tại một cách hiếm hoi, thậm chí
bị cấm, như trong các nước theo đạo Hồi. Ngay tại châu Âu, ý muốn kể lại
đời mình từ những kỷ niệm tuổi thơ chỉ thực sự xuất hiện ở thế kỷ Ánh sáng,
vào buổi sơ khai của dòng Lãng Mạn, khi chủ nghĩa cá nhân phát triển mạnh.
Đặc trưng cơ bản của tự truyện chính là cái tôi. Trong tác phẩm tự truyện
thường tồn tại hai nhân vật tôi, một tồn tại ở quá khứ và một đang ở hiện tại.
Tôi quá khứ thuộc về cái đã qua và được hiên lên qua dòng hồi tưởng của tôi