Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Ve dep lang man va hao hung cua nhan vat tru tinh trong bai tho luu biet khi xuat duong
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
Thư viện Đề thi - Trắc nghiệm - Tài liệu học tập miễn phí
Trang chủ: https://vndoc.com/ | Email hỗ trợ: [email protected] | Hotline: 024 2242
6188
Đề bài: Vẻ đẹp lãng mạn và hào hùng của nhân vật trữ tình trong bài thơ
Lưu biệt khi xuất dương Ngữ văn 11
Bài làm:
Bài thơ "Lưu biệt khi xuất dương" là một bài thơ tiêu biểu trong cuộc đời hoạt
động cách mạng của nhà chí sĩ yêu nước Phan Bội Châu, bài thơ mang ý nghĩa
là lời chia tay, từ biệt bạn bè và đồng chí để lên đường sang Nhật, dấy lên
phong trào Đông Du. Bài thơ là một bài ca hào sảng về lí tưởng yêu nước cao
cả, khí phách anh hùng và khát vọng cứu nước đầy nhiệt huyết của Phan Bội
Châu, đặc biệt bài thơ có sức lay động mạnh mẽ nhờ vẻ đẹp lãng mạn và hào
hùng của nhân vật trữ tình. Vẻ đẹp lãng mạn và hào hùng của nhân vật trữ tình được bộc lộ rất rõ nét trong
bài thơ, đầu tiên là quan điểm mới mẻ của Phan Bội Châu về chí làm trai: "Làm trai phải lạ ở trên đời, Há để càn khôn tự chuyển dời." Có thể nói đây là một quan niệm mới mẻ và táo bạo về chí làm trai của nhân
vật trữ tình, sinh ra làm đấng nam nhi phải có cái "lạ", nghĩa là phải làm được
những điều phi thường, hơn người. Phải là người chủ động, quyết định tương
lai và chí hướng của mình, không phụ thuộc và bị tác động bởi hoàn cảnh, thời
thế. Làm trai trước hết phải có sự nghiệp anh hùng, phải tự tin và lạc quan để
mưu đồ nghiệp lớn, đây là một lẽ sống đẹp, thể hiện một vẻ đẹp tâm thế lẫm
liệt, phi thường, tầm vóc lớn lao sánh ngang vũ trụ. "Trong khoảng trăm năm cần có tớ, Say này muôn thuở há không ai?" Vẻ đẹp hào hùng lãng mạn của Phan Bội Châu còn được hình tượng hóa qua
tầm vóc của con người trong vũ trụ, ý thức tự giác trước trách nhiệm của mình
đối với thời thế và cuộc đời. Nhà thơ khẳng định dứt khoát một sứ mệnh của
bản thân, đó là cống hiến cho đời, lưu danh thiên cổ, trong khoảng trăm năm
phải để lại tên tuổi vẻ vang, không chịu ở trong đám tầm thường, Phan Bội
Châu không phủ nhận những anh hùng khác, mà chỉ không coi anh hùng là cá
nhân duy nhất, đồng thời động viên thế hệ trẻ hãy hướng đến tương lai. Có thể
thấy, nhà chí sĩ có một ý thức trách nhiệm công dân rất cao cả, chính đáng, xuất
phát từ chính lòng yêu nước sôi sục và tha thiết. "Đã mang tiếng ở trong trời đất, Phải có danh gì với núi sông." Phan Bội Châu chỉ ra rõ mối quan hệ giữa cá nhân với đất nước, vai trò của cá
nhân đối với vận mệnh đất nước, cũng như nhận thấy rõ bối cảnh thời cuộc, ông cho rằng sách vở thánh hiền trong thời buổi bây giờ không có tác dụng gì
khi nước mất nhà tan. Đây là một thái độ phủ nhận có phần gay gắt nhưng cũng
cho thấy tư tưởng tiến bộ, tiên phong của Phan Bội Châu, ông nói về nỗi nhục
mất nước nhưng cũng hé mở con đường để rửa nỗi nhục đó.