Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Vấn đề tiếp xúc trong việc thiết kế mô phỏng bằng phương pháp phần tử hữu hạn
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
VẤN ĐỀ TIẾP XÚC TRONG VIỆC THIẾT KẾ MÔ PHỎNG
BẰNG PHƯƠNG PHÁP PHẦN TỬ HỮU HẠN
THE CONTACT PROBLEM IN THE SIMULATED DESIGN
CREATED BY THE FINITE ELEMENT METHOD
TRẦN QUỐC VIỆT
Trường Cao đẳng Công nghệ, Đại học Đà Nẵng
TÓM TẮT
Bài báo này giới thiệu về các nghiên cứu lý thuyết xoay quanh vấn đề tiếp xúc giữa các vật
thể, và sự áp dụng các thành tựu của những nghiên cứu này khi thiết kế mô phỏng bài toán
có tiếp xúc bằng phần mềm ứng dụng phương pháp phần tử hữu hạn, ANSYS.
ABSTRACT
This article presents the theoretical research on the contact problem between two or many
objects and the application of their results to produce the simulated design of the contact
problems using the finite element method software ANSYS.
1. Đặt vấn đề
Cùng với sự xuất hiện của máy tính và sự tiến bộ vượt bậc của kỹ thuật tính toán,
phương pháp phần tử hữu hạn (PTHH) cũng không ngừng phát triển. Ngày nay phương pháp
PTHH đã và đang được dùng rộng rãi trong các phần mềm mô phỏng số.
Trong các bài toán tính ứng suất cũng như biến dạng của các kết cấu trong cơ học chất
rắn, nếu có từ hai vật thể trở lên tiếp xúc với nhau, thì việc tính toán cũng như việc lập mô
hình để diễn tả các vật thể này trong các phần mềm
áp dụng phương pháp PTHH trở nên phức tạp. Ví dụ,
ta có một khối kim loại 1 đặt lên một khối kim loại 2,
và khối 1 chịu tác dụng một lực F (hình 1). Khi dùng
phương pháp PTHH để tính toán cho ví dụ này, nếu
xét đơn giản thì có thể tính riêng khối 1: bằng cách
chia lưới phần tử khối này với một lực tập trung F đặt
ở mặt trên và các nút ở mặt dưới (tiếp xúc với khối 2)
được khống chế các bậc tự do cần thiết (ví dụ chuyển
vị theo phương thẳng đứng bằng 0). Sau đó tình toán
khối 2: với lực phân bố do F tạo ra trong vùng tiếp
xúc với khối 1 và các nút ở mặt dưới bị khống chế
các bậc tự do cần thiết. Nếu mô phỏng bài toán này
theo cách trên thì kết quả sẽ kém chính xác, bởi vì mô
hình đó không xét đến sự tác dụng tương hỗ của các phần tử kim loại trong vùng tiếp xúc giữa
hai khối. Thêm vào đấy, nếu khối 1 từ trên cao rơi xuống đụng vào khối 2, thì trong trường
hợp này lại cần phải xét đến ứng xử của vật liệu khi hai khối chạm vào nhau, nếu không thì
khối 1 sẽ đi xuyên qua khối 2 mà không “biết” đến sự hiện diện của khối 2.
Như vậy, việc nghiên cứu tác dụng tương hỗ của các phần tử chất rắn khi tiếp xúc với
nhau để áp dụng vào tính toán ứng suất và biến dạng là rất cần thiết.
2
F
1
Hình 1. Ví dụ về bài toán tiếp xúc