Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Tuong tuong 20 nam sau em ve tham truong cu
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
Văn mẫu lớp 9: Tưởng tượng 20 năm sau vào một ngày hè em về thăm lại trường cũ
Tổng hợp: Download.vn 1
Dàn ý tưởng tượng 20 năm sau em về thăm trường cũ
1. Mở bài:
Cần thơ, ngày...tháng …năm…
Bạn…
2. Thân bài:
a) Những lí do thăm hỏi đầu thư. - Lí do viết thư (tưởng tượng: VD: Soạn vỡ thấy tấm hình lớp chụp chung….)
b) Nội dung thư:
- Giới thiệu tên trường? (Tưởng tượng đến trường vào thời điểm nào? Lí do đến
trường)
- Miêu tả con đường đến trường (so sánh lúc trước và bây giờ? Thay đổi như thế
nào? Cảm xúc?)
- Miêu tả các phòng lớp (Phòng vi tính? Phòng TN? Dụng cụ, thiết bị đổi khác
ra sao?...). Các dãy phòng: phòng giám hiệu, phòng bộ môn, phòng đoàn
đội…(So sánh )
- Miêu tả khoảng sân trường? (so sánh xưa và nay)? Những băng ghế? gốc bàng, hàng phượng (Còn như xưa ? đã già hay đã trồng cây khác?)
- Miêu tả những hình ảnh, sự vật gắn với kỉ niệm thời xưa? Nêu cảm xúc? Thầy
cô? Bạn bè?
- Gặp lại thầy cô? Thầy cô cũ còn không? Thầy cô mới như thế nào? (Vui vẻ?). Thầy hiệu trưởng về hưu hay đã mất?
Văn mẫu lớp 9: Tưởng tượng 20 năm sau vào một ngày hè em về thăm lại trường cũ
Tổng hợp: Download.vn 2
- Gặp lại thầy cô chủ nhiệm lớp 9A…? Cô thay đổi ra sao? Nhưng vẫn còn
những nét gì? (Giọng nói? Ánh mắt? Khuôn mặt lộ vẻ xúc động?)
- Cô trò nhắc lại kỉ niệm cách đây 20 năm:
+ Trò hỏi thăm các thầy cô cũ? Báo cho cô biết tình hình một số bạn học? Về
công việc của mình?
+ Tâm trạng cô ra sao?
+ Tình cảm em như thế nào?
3. Kết luận:
- Cuối thư: Thăm hỏi sức khoẻ và chúc bạn?
- Lời chào
Tưởng tượng 20 năm sau về thăm trường cũ - Mẫu 1
Nhân ngày thành lập trường, tôi trở về mái trường xưa sau 20 năm xa cách. Ngôi trường đã chôn giấu biết bao nhiêu kỷ niệm vui buồn thời học trò của tôi
với thầy cô, bè bạn... Ôi! Bầu trời hôm nay thật trong xanh, ánh nắng tràn ngập khắp nơi. Trong lòng
tôi những ánh nắng ấy cũng bừng sáng khiến lòng tôi rộn rã, tưng bừng như
những ngày tôi vừa đặt chân đến đây. Vừa bước đến cổng trường, tôi đã thấy
tấm bảng điện tử chạy dòng chữ: "Trường Trung học cơ sở Nguyễn Huệ". Tiến
thêm vài bước nữa, cánh cổng điện tử tự động mở ra. Nhớ lại những ngày ấy, mỗi khi có thầy cô vào trường, đội cờ đỏ chúng tôi phải chạy ra mở cánh cửa sắt
cũ kỹ, âm thanh "cót... két..." phát ra nghe thương đến lạ. Tôi cảm thấy thương
quá đỗi vì hồi ấy cơ sở vật chất của trường tôi thiếu thốn lắm. Sau cánh cửa điện
Văn mẫu lớp 9: Tưởng tượng 20 năm sau vào một ngày hè em về thăm lại trường cũ
Tổng hợp: Download.vn 3
tử tự động ấy là một hàng xà cừ sum suê cành lá trải dọc hai bên đường vào
trường. Những chiếc lá đong đưa trong gió, như đón gọi, chào mừng tôi. Sân
trường đã không không còn như xưa. Thay cho những "ổ voi" to tướng là những
những viên gạch chống trượt. Các dãy phòng học được xây mới hoàn toàn. Mái
trường xưa giờ đã hoàn toàn thay da đổi thịt. Giữa sân trường, tượng đài người
anh hùng áo vải mà ngôi trường mang tên - Nguyễn Huệ - được dựng lên trông
rất oai nghiêm. Bước vào những phòng học, một làn không khí vô cùng trong lành lan tỏa khiến
tôi cảm thấy vô cùng thoải mái. Các thiết bị dạy học đã khác nhiều so với ngày
xưa. Ngày đó, cái bảng chỉ là một tấm gỗ được quét lên một lớp sơn đen, bây
giờ được thay thế bằng đèn chiếu. Một phần, nó làm giờ học thật sự sinh động
hơn; phần khác, nó giúp các thầy cô đỡ mệt nhọc và bụi phấn không còn bay
bạc trắng mái tóc hay vấy bẩn quần áo nữa. Dãy bàn học cũng đã được đổi mới. Những chiếc bàn gỗ chông chênh trước kia được thay bằng i-nốc bóng loáng
nên các bạn học sinh ngồi học rất thoải mái. Vừa kịp đi thăm xong dãy phòng
học, thì tiếng của một thầy giáo phát trên loa mời tất cả các cựu học sinh tập
họp để bắt đầu buổi lễ... Ôi, thật hạnh phúc biết bao nếu tôi được quay lại ngày xưa, được ngồi trên ghế
nhà trường để trao đổi chuyện học hành và chơi những trò chơi vui vẻ và thú vị. Tôi thầm mong một ngày nào đó, từ mái trường này sẽ có nhiều nhân tài giúp
cho đất nước ngày càng phát triển. Ước mơ của tôi chỉ có ngần ấy thôi. Và tôi
tin rằng điều đó hoàn toàn có thể. Tưởng tượng 20 năm sau về thăm trường cũ - Mẫu 2
Quang Hải thân mến!
Văn mẫu lớp 9: Tưởng tượng 20 năm sau vào một ngày hè em về thăm lại trường cũ
Tổng hợp: Download.vn 4
Hôm nay, chắc có lẽ là ngày đáng nhớ nhất. Cái ngày mà tôi được trở về tuổi
thơ, được trở về cái nơi đầy kỉ niệm ấy. Nhưng tôi giờ đây không còn là tôi của
hai mươi năm trước nữa. không còn là một cậu học sinh ở thuở cắp sách mà tôi
với tư cách là một bậc phụ huynh, tôi quay trở về nơi ấy, cái nơi mà tôi đã gắn
bó với biết bao kỉ niệm đẹp trong bốn năm thời trung học. Đó là trường tôi, ngôi
trường tọa lạc trên con đường Nguyễn Trãi thân thương: trường Trung học cơ
sở Kim Đồng. Nay tôi viết thư gửi để kể cho cậu nghe về buổi thăm trường
ngày hôm đó. Sáu giờ sáng, tôi khoác trên vai một chiếc cặp xinh xinh, nhưng nó không phải
của tôi mà là của thằng con bé nhỏ mới bước vào lớp sáu của tôi. Tôi hiểu cái
cảm giác ngỡ ngàng của con tôi, nó chưa quên được những tháng ngày chơi đùa
ở thời tiểu học, quả thật thì hồi ấy tôi có khác gì nó đâu. Bạn biết không, đứng
trước cổng trường, tôi thầm nghĩ, thấm thoát đã hai mươi năm, sao cái cổng
trường lại thân thương đến thế! Sao mà hồi ấy, bốn năm trời, chúng ta lại không
dành thời gian để ngắm nhìn nó nhỉ? Trước cổng trường thì vẫn cứ thế, không
thay đổi gì mấy. Bác vẫn đứng đấy, Bác vẫn để hàng chữ: “Trường Trung học
cơ sở Kim Đồng” đầy thân quen. Chắc Bác cổng vẫn còn yêu nghề, vẫn còn
muốn dang tay đón học sinh vào đây mà! “Thế thì tôi nhờ Bác chăm sóc thằng
con giùm tôi nhé!” – Tôi nghĩ thầm. Tôi dẫn con bước vào trường, phòng bảo vệ
bây giờ khác xưa rất nhiều, nó đã không còn là một khu phòng nhỏ nhắn trước
cổng mà nó đã được xây lên đúng chất “phòng bảo vệ”. Tôi ghé vào, nó đã được
xây rộng ra, sơn phết một màu vàng nhạt. Còn có cả máy tính để thống kê gửi
xe nữa, tôi nhìn quanh, hai bác bảo vệ vẫn ngồi đấy. Tóc các bác dường như
điểm vài sợi bạc trắng, đồng phục hai bác vẫn không thay đổi, vẫn một tông
quần áo xanh rêu ấy. Dường như nó đã nhạt dần chắc là vì muốn nhắc nhở học
sinh phải ghi nhớ công sức của những người bảo vệ.
Văn mẫu lớp 9: Tưởng tượng 20 năm sau vào một ngày hè em về thăm lại trường cũ
Tổng hợp: Download.vn 5
Tiếp theo, tôi nhìn vào dãy nhà khu A. Nó được tu sửa rất nhiều, giờ đây nó
được khoác lên mình một chiếc áo mới. một chiếc áo hai màu trên vàng nhạt, dưới pha nâu. Ôi, cái khu A ngày nào giờ chắc cũng đã quên tôi rồi! Tôi nén
cảm xúc bước vào trong. Sân trú thì còn đấy mà phòng vi tính đã đi đâu mất rồi. Thay vào đó là phòng bóng bàn, chắc nhà trường đã thêm môn này vào phần thể
dục ngoại khóa đây? Con tôi chạy nhanh lên lầu, bước vào lớp, còn tôi vẫn đứng
đấy. Tôi nhìn bao quát cả ngôi trường thân thương của mình, trông nó thật thân quen
mặc dù nó đã thay đổi ít nhiều nhưng vẫn có chút gì đó bồi hồi trong tôi. Nó vẫn
là ngôi trường của hai mươi năm trước, một ngôi trường chất chứa bao kỉ niệm. Điều đầu tiên lọt vào mắt tôi là sân trường, bây giờ nó rộng hơn xưa rất nhiều, nó còn có cả khu chơi thể thao như bóng bàn, bóng rổ,… Tôi nghĩ “bọn trẻ bây
giờ sướng thật, thật chả bù với mình ngày xưa”. Tiếp đến, tôi bước vào nơi mà
không xa lạ gì với tôi “phòng giám thị”. Nơi đây đã làm tôi nhớ đến rất nhiều
thứ từ vui đến buồn rồi đến sợ sệt, chẳng khác gì hai mươi năm trước đây. Các
thầy vẫn như xưa,nhưng có thêm vài người mới. Tôi lễ phép chào hỏi các thầy, tôi nghĩ rằng có lẽ sau bấy nhiêu thời gian đó chắc chắn các thầy đã quên tôi rồi. Tôi bất ngờ với thầy Sinh – người thầy mà tôi cảm thấy rất sợ ngày ấy bỗng
nhận ra tôi “A! Thiên Bảo đây mà, cái thằng học trò nhộn nhất trường phải
không?”. Tôi chỉ biết cười mà trong lòng rung lên biết bao niềm xúc động. Tôi
nhìn xung quanh, nó vẫn như thế, chỉ có điều ba mươi hai chiếc camera ngày
xưa giờ đây đã “sinh sôi nảy nở” thành sáu mươi bốn cái. Tôi chào các thầy, tôi
bước ra. Bạn biết không, thật bất ngờ làm sao khi tôi thấy một người phụ nữ
đang bước lại gần, không đâu xa lạ đó là cô chủ nhiệm lớp chín của tôi. Tôi xúc
động, nghẹn ngào không nói thành lời, trong lòng mong muốn được chạy đến
ôm lấy cô. Tôi tiến lại gần cô. Cô giờ đây đã có tuổi, mái tóc đen huyền ngày
xưa của cô giờ đây cũng đã phai dần theo năm tháng. Trán cô đã có rất nhiều