Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Tính chất chính quy và nửa chính quy trên các đồng cấu
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
ĐẠI HỌC ĐÀ NẴNG
HÀ THỊ THU SƯƠNG
TÍNH CHẤT CHÍNH QUY VÀ NỬA CHÍNH QUY
TRÊN CÁC ĐỒNG CẤU
Chuyên ngành: Phương pháp Toán sơ cấp
Mã số : 60.46.40
TÓM TẮT LUẬN VĂN THẠC SĨ KHOA HỌC
Đà Nẵng – Năm 2013
Công trình được hoàn thành tại
ĐẠI HỌC ĐÀ NẴNG
Người hướng dẫn khoa học: TS. Trương Công Quỳnh
Phản biện 1: TS. Nguyễn Duy Thái Sơn
Phản biện 2: GS. TS. Lê Văn Thuyết
Luận văn đã được bảo vệ trước Hội đồng chấm Luận văn
tốt nghiệp Thạc sĩ Khoa học họp tại Đại Học Đà Nẵng vào
ngày 14 tháng 12 năm 2013.
Có thể tìm hiểu Luận văn tại:
- Trung tâm Thông tin - Học liệu, Đại học Đà Nẵng
- Trường Đại học sư phạm, Đại học Đà Nẵng
1
MỞ ĐẦU
1. Lý do chọn đề tài
Một vài năm gần đây, một số tác giả trong và ngoài
nước đã quan tâm nghiên cứu các cấu trúc của HomR(M, N)
như căn, môđun con suy biến, môđun con đối suy biến,
và (nửa) chính quy tương tự như căn của vành và môđun.
Những kiến thức này đã được giới thiệu và nghiên cứu bởi
Beidar và Kasch [4], Kasch-Mader [7], Lee-Zhou [9], NicholsonZhou [13] và Quynh-Kosan-Thuyet [15]. Để tiếp tục nghiên
cứu và mở rộng vấn đề này, tôi chọn nghiên cứu đề tài: "Tính
chất chính quy và nửa chính quy trên các đồng cấu."
Trong nội dung đề tài trước hết chúng tôi làm rõ các
đặc tính về chính quy và nửa chính quy trên các đồng cấu
đồng thời tiếp tục nghiên cứu các cấu trúc như căn, môđun
con suy biến (môđun con đối suy biến), và (nửa) chính quy
của HomR(M, N). Đề tài chia làm ba chương cùng với mở
đầu, kết luận, danh mục các kí hiệu và tài liệu tham khảo.
Chương 1 trình bày các khái niệm cơ bản sử dụng trong
luận văn như: môđun cốt yếu, môđun đối cốt yếu,
môđun nội xạ và xạ ảnh... và các kết quả liên quan
trong đề tài.
Chương 2 trình bày định nghĩa cũng như các tính chất về
chính quy, nửa chính quy và tổng quan một số đặc
trưng về chính quy của [M, N].
Chương 3 trình bày mối quan hệ giữa các cấu trúc của
Hom(M, N) như căn, môđun con suy biến, môđun con
đối suy biến với điều kiện (nửa) chính quy và tổng quan
một số kết quả đã được các tác giả trong và ngoài nước
nghiên cứu.
2
2. Mục đích nghiên cứu
- Tổng quan các tính chất về chính quy và nửa chính
quy của các đồng cấu.
- Nghiên cứu các cấu trúc của HomR(M, N).
3. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
- Đối tượng nghiên cứu: Các tài liệu về môđun, nửa
chính quy và chính quy, căn...
- Phạm vi: Nghiên cứu các tính chất (nửa) chính quy,
các cấu trúc của HomR(M, N).
4. Phương pháp nghiên cứu
Nghiên cứu từ các tài liệu của giáo viên hướng dẫn,
các bài báo, giáo trình... Đồng thời tham gia trao đổi với
giáo viên hướng dẫn và các bạn học viên.
5. Ý nghĩa khoa học và thực tiễn của đề tài
- Làm rõ các nghiên cứu đã có, tìm hiểu sâu hơn về
tính chất của các đồng cấu (nửa) chính quy cũng như các
cấu trúc của HomR(M, N).
- Làm tài liệu cho các nghiên cứu khoa học về tính
chính quy và nửa chính quy trên các đồng cấu.
6. Cấu trúc luận văn
Ngoài phần mở đầu, kết luận, luận văn có 3 chương.
Chương 1. Kiến thức chuẩn bị
1.1. Các khái niệm cơ bản
1.2. Một số kết quả đã biết
Chương 2. Tính chính quy và nửa chính quy của các
đồng cấu
2.1. Đồng cấu chính quy
2.2. Đồng cấu nửa chính quy
Chương 3. Cấu trúc của HomR(M, N) với điều kiện
chính quy
3.1. Mối quan hệ giữa căn và môđun con suy biến
(hay môđun con đối suy biến) trong HomR(M, N).
3.2. Đồng cấu I-chính quy.
3
CHƯƠNG 1
KIẾN THỨC CHUẨN BỊ
Trong đề tài này, vành R đã cho luôn được giả thiết
là vành kết hợp có đơn vị khác không, được kí hiệu là 1 và
mọi môđun trên R là môđun unita.
Với vành R đã cho, ta viết MR(RM) là một R-môđun
phải (tương ứng, trái). Với N là môđun con của M, chúng
tôi viết N ≤ M(N < M) và N ≤⊕ M, có nghĩa là N là
môđun con của M và N là hạng tử trực tiếp của M.
1.1 CÁC KHÁI NIỆM CƠ BẢN
Định nghĩa 1.1.1. Cho MR và N ≤ M. Khi đó, N được
gọi là hạng tử trực tiếp của M (kí hiệu là N ≤⊕ M) nếu tồn
tại môđun con P của M sao cho M = N ⊕ P. Lúc đó ta nói
P là môđun con phụ của N trong M.
Từ định nghĩa ta suy ra: N là hạng tử trực tiếp của M
khi và chỉ khi
∃P ≤ M[M = N + P và N ∩ P = 0].
Định nghĩa 1.1.2. Một môđun con K của M là cốt yếu
(lớn) trong M, kí hiệu là K ≤e M, trong trường hợp với mọi
môđun con L ≤ M,
K ∩ L = 0 suy ra L = 0.
Đối ngẫu, một môđun con K của M gọi là đối cốt yếu (nhỏ)
trong M, kí hiệu là K M, trong trường hợp với mọi
môđun con L ≤ M,
K + L = M suy ra L = M.
4
Định nghĩa 1.1.3. Đơn cấu f : K −→ M được gọi là cốt
yếu nếu Im(f) ≤e M.
Toàn cấu g : M −→ N được gọi là đối cốt yếu nếu Ker(f)
M.
Định nghĩa 1.1.4. Cho UR là một môđun. Nếu MR là một
môđun, thì U được gọi là xạ ảnh theo M (hay U là M-xạ ảnh)
trong trường hợp với mọi toàn cấu g : MR −→ NR và mỗi
đồng cấu v : UR −→ NR tồn tại một đồng cấu v¯ : U −→ M
sao cho v = gv¯.
Định nghĩa 1.1.5. Cho UR là một môđun. Nếu MR là một
môđun, thì U được gọi là nội xạ theo M (hay U là M-nội
xạ) trong trường hợp với mọi đơn cấu f : KR −→ MR và mỗi
đồng cấu v : KR −→ UR tồn tại một đồng cấu v¯ : M −→ U
sao cho vf¯ = v.
Định nghĩa 1.1.6. Cho PR là một môđun. Lúc đó P được
gọi là xạ ảnh trong trường hợp với mọi toàn cấu β : B −→ C
và mỗi đồng cấu ψ : P −→ C tồn tại một đồng cấu λ : P −→
B sao cho ψ = βλ.
Mệnh đề 1.1.7. Cho P là R-môđun phải. Khi đó các điều
kiện sau là tương đương:
(1) P là xạ ảnh.
(2) Với mỗi toàn cấu ϕ : B −→ P là chẻ ra, nghĩa là
Ker(ϕ) là hạng tử trực tiếp của B.
(3) Mọi toàn cấu β : B −→ C thì ánh xạ
HomR(1P , β) : HomR(P, B) −→ HomR(P, C) là một
toàn cấu.
Định nghĩa 1.1.8. Cho QR là một môđun. Lúc đó Q được
gọi là nội xạ trong trường hợp với mọi đơn cấu f : KR −→
MR, với mọi KR, MR và mỗi đồng cấu v : KR −→ UR tồn
tại một R-đồng cấu v¯ : M −→ U sao cho vf¯ = v.
5
Mệnh đề 1.1.9. Cho Q là R-môđun phải. Khi đó các điều
kiện sau là tương đương:
(1) Q là nội xạ.
(2) Với mỗi đơn cấu ϕ : Q −→ B là chẻ ra, nghĩa là Im(ϕ)
là hạng tử trực tiếp của B.
(3) Mọi đơn cấu α : A −→ B thì ánh xạ
HomR(α, 1Q) : HomR(B, Q) −→ HomR(A, Q) là một
toàn cấu.
Định nghĩa 1.1.10. Cho M là R-môđun phải. Căn của M
được kí hiệu là rad(M) và được xác định như sau:
rad(M) = P
AM
A =
T
B≤M
B =
T
ϕ∈HomR(M,N)
Ker(ϕ),
Khi đó rad(RR) = rad(RR), lúc đó ta thường kí hiệu chung
là J(R). Chúng ta lưu ý:
J(R) = {a ∈ R|1 − ar khả nghịch, ∀r ∈ R}.
Định nghĩa 1.1.11. Phần tử a của vành R được gọi là chính
quy nếu nó thỏa mãn một trong các điều kiện sau đây:
(i) Tồn tại phần tử x ∈ R thỏa mãn axa = a.
(ii) aR là hạng tử trực tiếp của RR.
(iii) Ra là hạng tử trực tiếp của RR.
Vành R được gọi là chính quy nếu mọi phần tử của R là
chính quy.