Siêu thị PDFTải ngay đi em, trời tối mất

Thư viện tri thức trực tuyến

Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật

© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Tiểu Phẩm : Lỗi tại ai ?
MIỄN PHÍ
Số trang
4
Kích thước
53.1 KB
Định dạng
PDF
Lượt xem
1643

Tiểu Phẩm : Lỗi tại ai ?

Nội dung xem thử

Mô tả chi tiết

LỖI TẠI AI ?

Nhân vật:

- Ông Tư:

- Bà Tư:

- Cháu Vân (bé Xíu):

- Cô giáo Thọ:

- Cô giáo Thúy:

Cảnh tại nhà ông bà Tư, bà Tư và cháu Vân đang ngồi xem tivi trên cái

giường nhỏ góc nhà, giữa nhà có một cái bàn lớn, 4 ghế. Ông Tư ngồi đăm chiêu, ngó ra

phía trước, nhạc nổi lên bài “Em học vần”. Ông Tư đứng dậy, thổ bàn một cái.

- Ông Tư: Bắt đầu từ ngày mai cho bé Xíu nghỉ ra Tam Kỳ học.

- Bà Tư: Cái chi mà ông giận hung rứa? mà cô giáo hồi chiều nói răng ?

- Ông Tư: răng lợi cái chi. Cả ngày ni đi học đâu cho đem vở sách chi đâu, rứa là bữa

ni cô đâu có dạy, mà không dạy thì lấy chi mà phóng chữ cho bé Xíu ?

- Bà Tư: Ủa mấy bữa ngày mô tui cũng thấy có phóng chữ cho con bé, hay là bữa ni

cô quên. Thôi để mai tui đưa con đi học rồi hỏi cô luôn cho cặn kẽ.

- Ông Tư: Thôi hỏi làm chi, mắc lòng.

- Bà Tư: Cái ông ni thiệt, cô Thúy cũng ở xóm mình chứ đâu mà mắc lòng với mắc

ruột. Mọi lần cô tới nhà chơi, mình coi cô cũng như người nhà. Chắc có chuyện chi

đây mà cô nói ông nghe không hết đầu đuôi. À, mà cái tính ông, thì tui biết rồi, lật

đà lật đật,như cái vụ thằng Bảy bữa trước cũng rứa, ông mới nghe nói đưa xe lên

bệnh viện chở hắn về mờ ông chạy qua nhà nói là hắn chết rồi, biểu họ lo hậu sự

đem về làm cả nhà bà Sáu Tính khóc lu bù…

- Ông Tư: Cái nớ tại cái thằng Tám, em hắn không rõ, ai ngờ nói xe tông nặng lắm,

chở lên viện người ta cho về liền, ai không nghĩ hắn chết, té ra chỉ lủng phần mềm ở

chân thôi…

- Bà Tư: Đó… đó! Bữa ni tui biết cái chuyện học hành bé Xíu cũng rứa. Để đó, mai

tui đi hỏi cô Thúy cho kỷ càng.

- Ông Tư: Ờ, bà hỏi thì bà hỏi, nhưng tui quyết rồi, vài bữa, hết tháng, cho con bé ra

Tam Kỳ học cũng được. Nghe nói ngoài Tam Kỳ mấy trường người ta dạy chữ nhiều

ghê lắm, mới học mẫu giáo lớn mà đọc rẹt rẹt, rứa mới là học chớ.

- Bà Tư: Ông tính răng rứa? bộ ông tưởng Tam Kỳ gần lắm hở, một năm ông chở con

bé đi học được mấy ngày, bộ ông ở không cả ngày để chở, rồi đón con hở?

- Ông Tư: Rứa thì cho hắn học mấy lớp tư thục ở gần nhà cũng được, sướng, ít tiền,

học chữ nhiều lại đón đưa giờ mô cũng được, không ai phàn nàn.

- Bà Tư: Thôi, tui không nói ông nữa, để đó mai tui hỏi cô Thúy cho kỷ rồi đã.

Ông Tư tới bên bàn lấy tờ báo ra đọc, đọc không được, ông tới ngồi bên bé Xíu

cùng xem tivi, bà Tư đi lại bàn ngồi rót nước uống, vừa lấy cặp đi học của bé Xíu ra

xem.

Ngoài sân có tiếng chó sủa.

- Bà Tư: Xíu, con chạy ra la con chó cái, coi thử ai vô nhà mình đó?

Bé Xíu chạy ra, rồi chạy vào.

- Bé Xíu: Má, cô Thọ với cô Thúy tới nhà mình.

- Bà Tư (lật đật đứng dậy, đon đả chào): Dữ he, mới nhắc là cô Thúy tới liền, mời hai

cô vô nhà.

Tải ngay đi em, còn do dự, trời tối mất!