Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Thơ Xuân Diệu là nguồn sống dạt dào ở chốn nước non lặng lẽ này phân tích khổ đầu trong Vội vàng
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí
Đề bài: Thơ Xuân Diệu là nguồn sống dạt dào ở chốn nước non lặng lẽ này. Phân tích khổ đầu trong Vội vàng để làm sáng tỏ nhận định trên
Bài làm
Khao khát giao cảm với đời, ham muốn sống mãnh liệt trong tuổi trẻ và tình
yêu là đặc điểm của thơ Xuân Diệu. ở mỗi sáng tác, mỗi vần thơ của ông ta đều
thấy chất Xuân Diệu ấy. Chẳng thế mà trong “Thi nhân Việt Nam” Hoài Thanh
đã nhận xét: “Thơ Xuân Diệu là nguồn sống dạt dào chưa từng có ở chốn nước
non lặng lẽ này”. Vậy nên Xuân Diệu được coi là “nhà thơ mới nhất trong các
nhà thơ mới”. Đặc biệt là bài “Vội vàng”-một trong những bài thơ tiêu biểu của
Xuân Diệu cũng thể hiện điều đó. Cả bài thơ là niềm khao khát, giao cảm với
đời. Cốt lõi của giao cảm ấy chính là quan niệm về thiên đường nơi trần thể
được thể hiện rõ nét qua khổ thơ:
Ta muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Ta muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi ……. Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân. Hoài Thanh là một trong những nhà phê bình văn học xuất sắc nhất của nền
văn học Việt Nam hiện đại. Với công trình nghiên cứu nổi tiếng “Thi nhân Việt
Nam”, ông đã để lai trong lòng độc giả những ấn tượng sâu sắc về những đặc
trưng, nổi bật của các nhà thơ mới và phong trào thơ mới. Đối với Xuân Diệu
từ đây ông được biết đến là “ nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới” hay
chính là người “xây dựng trên đất một tấm lòng trần gian” (Nguyễn Đăng
Mạnh). Có lẽ đó là bởi Xuân Diệu luôn có khao khát mãnh liệt với cuộc đời. Chính vì thế mà “Thơ Xuân Diệu là nguồn sống dạt dào chưa từng có ở chốn
nước non lặng lẽ này”. Trước Xuân Diệu chưa từng có nhà thơ mới nào ca ngợi
về cuộc sống hay và nhiêu như thế. Sau Xuân Diệu cũng chưa có nhà thơ nào
viết xuất sắc như thế vê cuộc đời. Đọc thơ Xuân Diệu ta cảm nhân được một “nguồn sống dạt dào”, mạnh mẽ, một phong cách sống cuống quýt, vội vàng. Bởi thời gian thì một đi không trở lại, mà trần gian chính là thiên đường vậy
nên “Xuân Diệu đốt cảnh bồng lai xua ai nấy về hạ giới”. Nhà thơ lãng mạn người Pháp Bô-đơ-le đã từng nói “Ôi đau đớn! ôi đau đớn!
thời gian ăn cuộc sống”. Đối với ông, sự vận động của thời gian là một niềm
đau đớn. Thế nhưng, trước sự vận động của thời gian Xuân Diệu chỉ thể hiện
nỗi cuống quýt, vội vàng trước thời gian không đứng đợi. Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi. Mở đầu bài thơ, Xuân Diệu đã thể hiện một ước muốn kì lạ đến ngông cuồng:
tôi muốn tắt năng/ tôi muốn buộc gió. Đó là những ước muốn kì lạ bởi tắt nắng, buộc gió là công việc của tạo hóa. Đối với Chế Lan Viên “ tất cả cuộc đời chỉ
là vô nghĩa”, là khổ đau. Không thích mùa xuân, người thanh niên này muốn
ngăn bước chân của nó bằng những gì sót lại của mùa thu trước. Những lá vàng
rơi, muôn cánh hoa tàn…với cả “ý thu góp lại” tạo lên hàng rào tâm tưởng để