Siêu thị PDFTải ngay đi em, trời tối mất

Thư viện tri thức trực tuyến

Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật

© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Suy nghi khi doc doan tho sau day neu la con chim la chiec la dau chi nhan rieng minh
MIỄN PHÍ
Số trang
4
Kích thước
167.5 KB
Định dạng
PDF
Lượt xem
1826

Suy nghi khi doc doan tho sau day neu la con chim la chiec la dau chi nhan rieng minh

Nội dung xem thử

Mô tả chi tiết

VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí

Đề bài: Suy nghĩ khi đọc đoạn thơ sau đây: "Nếu là con chim, là chiếc lá ... đâu chỉ nhận riêng mình" Bài làm

Thơ hay không chỉ giàu cảm xúc mà còn lấp lánh chất trí tuệ, lý trí, mang hàm

nghĩa sâu xa. Tôi rất thích khi đọc đoạn thơ sau đây, rút trong bài Một khúc ca

xuân của Tố Hữu viết vào tháng 12 năm 1977:

Nếu là con chim, là chiếc lá

Thì chim phải hót, chiếc lá phải xanh

Lẽ nào vay mà không trả

Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình. Đoạn thơ đã gợi lên trong tâm trí tôi bao suy nghĩ, bao điều lý thú. Tác giả đã

nêu lên một quan niệm sống tích cực, sống đẹp trong mối quan hệ nhân sinh:

vay và trả, cho và nhận giữa cộng đồng đối với mọi người, nhất là thế hệ trẻ. Đoạn thơ đẹp, đẹp giản dị, đẹp hồn nhiên. Con chim và chiếc lá vừa là biểu

tượng cho sự sống, vừa là hình tượng của ngôn ngữ thi ca: "Chim phải hót, chiếc lá phải xanh". Chim hót vì sống theo bản năng, được sống, được bay lượn

trong ánh sáng và bầu trời tự do. "Lá phải xanh", lá được nuôi dưỡng bằng

nước, bằng màu mỡ của đất, bằng khí trời và ánh sáng. Được sống trong tự

nhiên nên "chim phải hót, chiếc lá phải xanh". Đó là quy luật của tự nhiên, quy

luật của sự sống muôn đời và vĩnh hằng. Màu xanh của lá, tiếng hót của chim

trời còn là vẻ đẹp của thiên nhiên, đem lại vẻ đẹp kì diệu của sự sống. Từ chim hót, lá xanh, nhà thơ nói đến vay và trả, cho và nhận, đó là quy luật

của cuộc sống xã hội, của con người. Nói một cách khác, là quan niệm sống, đạo lý sống. "Vay mà không trả là vong ân bội nghĩa, đó là cách hành xử của những kẻ "ăn

xổi ở thì", của loại người bất nhân bất nghĩa. Hai tiếng "lẽ nào" là một lời khẽ

nhắc: không nên làm như thế, không được ứng xử như thế. Có vay và có trả là đúng đạo lí. Vay và trả mang hàm nghĩa chịu ơn, mang ơn

và đền ơn đáp nghĩa: "Ăn quả nhớ kẻ trồng cây", "Uống nước nhớ nguồn", "Ai

ơi. bưng bát cơm đầy/ Nhớ công hôm sớm cấy cày cho chăng?", là vay là trả. Trong xà lim máy chém, trên đường bước ra pháp trường của thực dân Pháp, người chiến sĩ cách mạng vẫn ngẩng cao đầu, vẫn hiên ngang, tự hào nhắc nhở

mình, động viên mình:

Đã vay dòng máu thơm thiên cổ

Hãy trả ta cho mạch giống nòi. Qua mấy nghìn năm đằng đẵng, lớp lớp con người Việt Nam từ thế hệ này qua

thế hệ khác đã đem mồ hôi và xương máu để xây dựng và bảo vệ nơi chôn

nhau cắt rốn của mình, làm nên giang sơn gấm vóc, ngày thêm vẻ vang, ngày

thêm giàu đẹp. Ai cũng cảm thấy nghĩa vụ thiêng liêng đối với Tổ quốc đè

nặng đôi vai, gắng sức vươn lên đem tài trí góp sức cùng đồng bào "trả" món

nợ của tổ tiên, ông cha mà mình đã "vay", đã nhận:

Đất là nơi Chim về

Nước là nơi Rồng ở

Lạc Long Quân và Âu Cơ

Đẻ ra đồng bào ta trong bọc trứng

Những ai đã khuất, những ai bây giờ

Tải ngay đi em, còn do dự, trời tối mất!