Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Phật giáo Việt nam thời Minh Mạng (1820-1840)
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
1
ĐẠI HỌC HUẾ
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC
--------------
NGUYỄN DUY PHƯƠNG
PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỜI MINH MẠNG
(1820 – 1840)
Chuyên ngành: Lịch sử Việt Nam
Mã số: 62 22 03 13
TÓM TẮT LUẬN ÁN TIẾN SĨ SỬ HỌC
HUẾ, NĂM 2016
2
Công trình được hoàn thành tại:
Trường Đại học Khoa học, Đại học Huế
Người hướng dẫn khoa học: 1. PGS.TS Đỗ Bang
2. PGS.TS Lưu Trang
Phản biện 1: PGS.TS Trần Đức Cường,
Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội Việt Nam
Phản biện 2: GS. TS Đỗ Quang Hưng,
Trường Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn,
Đại học Quốc gia Hà Nội
Phản biện 3: PGS.TS Nguyễn Thị Phương Chi,
Viện Sử học Việt Nam
Luận án sẽ được bảo vệ tại Hội đồng chấm luận án cấp Đại học
Huế họp tại Số 5 Lê Lợi, thành phố Huế.
Vào hồi.........giờ........... ngày.......... tháng........... năm...............
Có thể tìm hiểu luận án tại:
- Thư viện Trường Đại học Khoa học, Đại học Huế.
- Thư viện Quốc gia Việt Nam.
3
CÁC CÔNG TRÌNH NGHIÊN CỨU
CỦA TÁC GIẢ ĐÃ CÔNG BỐ
CÓ LIÊN QUAN ĐẾN NỘI DUNG LUẬN ÁN
1. “Chính sách của vua Minh Mạng đối với Phật giáo (1820 - 1840)”,
kỷ yếu hội thảo Quốc sư Khuông Việt và Phật giáo Việt Nam đầu
kỷ nguyên độc lập, tháng 3/2011, do Học viện Phật giáo Việt Nam
và trường Đại học XH & NV Hà Nội tổ chức.
2. “Chính sách của triều Minh Mạng đối với quốc tự (1820 - 1840)”,
Tạp chí Huế Xưa và Nay, số 123, ISSN 1859-2163, 2014.
3. “Chính sách đối với Tăng sĩ thời Minh Mạng” (1820 - 1840)”, Tạp
chí Nghiên cứu Tôn giáo, số 11, ISSN 1859 – 0403, 2014.
4. “Ruộng chùa trong lịch sử phong kiến Việt Nam (thế kỉ X-XIX) ”,
Tạp chí Khoa học và công nghệ, Đại học Đà Nẵng, số 10, tr 57 –
61, ISSN 1859 – 1531, 2014.
5. “Công tác tổ chức, quản lý Quốc tự của triều Minh Mạng (1820 -
1840)”, Tạp chí Khoa học xã hội thành phố Hồ Chí Minh, Viện
Khoa học Xã hội vùng Nam bộ, số 9, tr 67 – 75, ISSN: 1859 –
0136, 2014.
6. “Đặc điểm truyền thừa và danh tăng dưới thời Minh Mạng, Tạp chí
Khoa học và giáo dục, trường Đại học Sư phạm Đà Nẵng, số 9, tr
32, ISSN 1859 – 4603, 2015.
7. “Triều Minh Mạng với Lễ trai đàn chẩn tế”, Tạp chí Nghiên cứu
lịch sử, số 11, tr 33, ISSN.0866 – 7497, 2015.
4
MỞ ĐẦU
1. LÝ DO CHỌN ĐỀ TÀI
1.1. Triều Minh Mạng là triều đại đã để lại dấu ấn trong lịch sử dân tộc
với nhiều thành tựu trong công cuộc cải cách hành chính, phát triển văn hóa
giáo dục, thống nhất lãnh thổ và bảo vệ chủ quyền đất nước. Đối với tôn giáo,
trong khi coi Nho giáo là hệ tư tưởng chính thống và tìm cách khuếch trương,
khẳng định vị trí độc tôn của nó, triều Minh Mạng vẫn tỏ ra thân thiện, cởi mở
đối với Phật giáo. Dưới thời Minh Mạng, Phật giáo đã thực sự được chấn hưng,
không chỉ phát triển về diện mạo, quy mô, mà còn khẳng định được vai trò của
mình trong đời sống chính trị, văn hóa, xã hội đương thời. Do vậy, đây là một
giai đoạn phát triển không thể bỏ qua khi nghiên cứu Phật giáo Việt Nam.
1.2. Cho đến nay, mặc dù đã có một số công trình nghiên cứu về lịch
sử Phật giáo Việt Nam, nhưng hầu hết trong các công trình này, giai đoạn
Phật giáo thời Minh Mạng thường không được nhắc đến, nếu có cũng chỉ
mang tính giới thiệu một cách sơ lược, đề cập đến một số khía cạnh đơn lẻ,
tản mạn. Vì vậy, có thể khẳng định rằng, chưa có bất kì công trình nào
nghiên cứu Phật giáo thời Minh Mạng một cách cơ bản, có hệ thống. Những
câu hỏi đặt ra liên quan đến diện mạo, đặc điểm, vai trò của Phật giáo giai
đoạn này vẫn còn bỏ trống.
1.3. Ngày nay, Phật giáo Việt Nam với chủ trương “Đạo pháp – Dân
tộc – Chủ nghĩa xã hội” đang có những đóng góp tích cực vào sự nghiệp
bảo vệ Tổ quốc và phát triển kinh tế xã hội của đất nước. Tuy nhiên, sự phát
triển của Phật giáo cũng đặt ra một số vấn đề cần nghiên cứu thấu đáo hơn.
Bên cạnh những mặt tích cực, Phật giáo Việt Nam hiện nay đang có những
biểu hiện lệch lạc, không chỉ trái với chủ trương, đường lối, chính sách,
pháp luật của Đảng và Nhà nước mà còn đi ngược lại tôn chỉ, mục đích
chân chính của đạo Phật, gây mất ổn định trật tự và an toàn xã hội, làm tổn
hại đến uy tín của chính bản thân Phật giáo. Thực tiễn đó càng làm cho việc
nghiên cứu lịch sử Phật giáo Việt Nam, nhất là những giai đoạn phát triển
của nó trở thành một yêu cầu bức thiết có ý nghĩa cả về lý luận và thực tiễn.
Nó không chỉ giúp chúng ta làm sáng tỏ nhiều vấn đề quan trọng của lịch
sử, văn hóa dân tộc, mà còn làm phong phú thêm cơ sở khoa học cho chính
sách của Đảng và Nhà nước đối với Phật giáo, đồng thời cũng giúp chính
bản thân tôn giáo này có thể đúc rút những bài học, kinh nghiệm từ quá khứ
để phát triển một cách bền vững theo đúng phương châm hành đạo của
mình.
Với những lý do đó, chúng tôi quyết định chọn đề tài “Phật giáo Việt
Nam thời Minh Mạng (1820 – 1840)” làm luận án tiến sĩ.