Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Noi nho mong va tam trang trach moc cua chang trai trong bai tho tuong tu
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí
Đề bài: Phân tích nỗi nhớ mong và tâm trạng trách móc của chàng trai
trong bài thơ Tương tư
Dàn ý chi tiết
1/ Mở bài
Giới thiệu tác giả và bài thơ: Bài thơ “Tương tư” của Nguyễn Bính đã đề cập
tới một dạng thức sống động nhất của tình yêu, đó chính là tương tư. Đó là tâm
trạng của một tâm hồn đang nhớ của một trái tim đang yêu, chàng trai trong bài
thơ không chỉ có nỗi nhớ mong mà thêm vào đó là cả sự hờn giận, trách móc
vô cùng nhẹ nhàng
2/ Thân bài -Nỗi nhớ mong của chàng trai: Tác giả đã sử dụng hình ảnh của hai thôn để
biểu thị cho hai cá thể, hình ảnh đó thật tinh tế, bởi nó đã phần nào cho thấy nỗi
nhớ mong của chàng trai đã mênh mang, lan tỏa vào trong không gian, cảnh vật
của làng quê nơi anh đang sinh sống
-Sự chờ đợi, trông ngóng của chàng trai: Căn bệnh tương tư sẽ chẳng chừa một
ai khi họ đã và đang muốn dấn thân vào thứ tình yêu thương ngọt ngào xen lẫn
khổ đau. Nỗi tương tư làm cho con người ta mệt mỏi, dằn vặt nhưng chính nó
là gia vị và màu sắc của tình yêu
-Sự hờn giận, trách móc của chàng trai: Chàng trai hờn trách rằng hai thôn gần
nhau, chẳng xa cách đáng là bao, chẳng cách trở đò ngang, sông dài mà chỉ “cách một đầu đình” mà bên ấy lại để cho bên này chờ đợi trong mòn mỏi, phải
tương tư khổ sở đến thế. Phải chăng không phải ngại đường xá khó khăn mà
em không sang mà là do em không muốn sang
3/ Kết bài: Ý nghĩa nỗi nhớ mong và tâm trạng trách móc của chàng trai: Có
thể thấy, chàng trai tương tư của Nguyễn Bính càng yêu thương thì lại càng
nhớ mong, trông ngóng, mà càng nhớ lại càng chờ đợi sự hồi âm, đáp lại tình
cảm, thế nhưng càng chờ anh lại càng trách móc sự hững hờ của người con gái
mình yêu. Bài tham khảo
Bài thơ “Tương tư” của Nguyễn Bính đã đề cập tới một dạng thức sống động
nhất của tình yêu, đó chính là tương tư. Đó là tâm trạng của một tâm hồn đang
nhớ của một trái tim đang yêu, chàng trai trong bài thơ không chỉ có nỗi nhớ
mong mà thêm vào đó là cả sự hờn giận, trách móc vô cùng nhẹ nhàng, đó
chính là khi trong con người chàng trai ấy đã mắc phải “căn bệnh” tương tư. Mở đầu bài thơ, cũng như là dấu hiệu đầu tiên của căn bệnh tương tư chính là
sự nhớ mong, chàng trai quê chân chất với tình yêu chớm nở còn e ấp, mang
trong mình nỗi nhớ nhung da diết, khắc khoải: “Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông
Một người chín nhớ mười mong một người” Tác giả đã sử dụng hình ảnh của hai thôn để biểu thị cho hai cá thể, hình ảnh đó
thật tinh tế, bởi nó đã phần nào cho thấy nỗi nhớ mong của chàng trai đã mênh
mang, lan tỏa vào trong không gian, cảnh vật của làng quê nơi anh đang sinh
sống. Giống như nhà thơ Nguyễn Du đã từng nhận xét “Người buồn cảnh có
vui đâu bao giờ”, khi con người ta nhớ mong, dường như mọi cảnh vật cũng
theo đó mà mang nỗi nhớ nhung. Tuy là “thôn Đoài” nhớ “thôn Đông” nhưng
thực ra là người ở thôn Đoài nhớ người ở thôn Đông, cụ thể hơn chính là chàng