Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Người nông dân và các vị hoàng tử docx
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
Người nông dân và các vị hoàng tử
Hun Sen nghĩ Sihanouk đã không dùng nửa lời lăng mạ và làm nhục để xổ vào
mặt ông. Ông ta đã giảng hòa vào tháng 10 năm 1991 lúc Hiệp định Hòa bình
được ký kết ở Paris. Tuy nhiên, điều làm ông bị tổn thương là Sihanouk đã gọi ông
là « tay sai của Việt Nam » và là « đứa con hư ». Hun Sen không còn nung nấu các
nỗi ưu phiền ấy nữa và đã ra lệnh cho chính phủ dùng đủ mọi cách để dọn dẹp
sạch sẽ thủ đô trước sự trở về của Sihanouk vào tháng 11. Đó là sự trở về cố
hương có ý nghĩa rất lớn.
Những sự thay đổi có thể dễ dàng thấy vào thời khắc ấy, các bánh xe đã mòn của
chiếc máy bay động cơ cánh quạt được hãng hàng không Việt Nam điều khiển đã
chạm lên đường băng của phi trưởng Pochentong. Đã qua rồi cái đài kiểm soát
không lưu xuống cấp trông giống như một di tích của chiến tranh Việt Nam để lại,
nơi ấy giờ là một kiến trúc vừa mới được quét vôi trắng lấp lánh phản chiếu ánh
mặt trời. Trông giống như một cái bánh bên trên đính trái cây và đã được trang trí
bằng những cái nơ bên dưới bức chân dung của Sihanouk. Tuy nhiên, thiết bị bên
trong đài kiểm soát không lưu thì vẫn còn nguyên như trước.
Ở nơi chờ đợi càng làm người ta ngạc nhiên hơn. Nội thất của nhà đón khách là
các khung kim loại màu bạc lấp lánh sắp thành các lối đi. Các du khách không còn
phải toát mồ hôi khi xếp hàng dài chờ đợi thị thực nhập cảnh nữa. Những cái quạt
trần quay vù vù trên đầu. Hộ chiếu của du khách được đóng dấu trong vòng ít phút
và các nhân viên hải quan không còn chặn họ lại để rầy rà xét hỏi. Toàn bộ cơ chế
quan liêu dường như đã sẵn sàng phục vụ cho các mối liên hệ công chúng. Nhiều
thứ đã đổi thay từ khi Sihanouk trở về.
Đường phố được quét dọn sạch sẽ đến không tin nổi và ngay cả những chiếc xích
lô dường như đã không còn trên đại lộ chính Campuchia – Việt Nam . Có vẻ như
cảnh sát đã ra lệnh cho họ không được đi vào các đại lộ và họ chỉ có thể chạy dọc
các đường phố phía ngoài. Có một sự thay đổi mà nhiều cư dân không tán thành là
làm cho thành phố mất đi sắc thái riêng của địa phương.
Các ngôi nhà và biệt thự không được sơn phết và ọp ẹp tạo thêm cho các đại lộ vẻ
cũ kỹ đã được khoác lên nước sơn mới và các vườn hoa nhỏ mọc lên dọc theo lề
đường. Ngày một ngày hai, Phnom Penh đã biến thành nguyên hình của nó vào
thời Sihanouk làm quốc trưởng cho tới năm 1970. Khi ấy thành phố có các quán
bar và các vũ trường , toàn cảnh này đã tạo cho người ta có cảm tưởng như một
tỉnh lỵ ở Pháp hơn là một thủ đô của một nước Đông Nam Á, mà nó làm cho quên
lãng đi cả triệu thảm kịch vẫn còn đọng lại ở đấy.
Mặc dù vị hoàng thân này không thể gặp hoặc đến với hầu hết người dân
Campuchia , nhưng sự hiện diện của ông có thể làm người ta cảm thấy như vậy.
Ông chẳng có thể làm được gì nhiều vì ông hoàn toàn đã mất hết quyền lực. Lại
một lần nữa, các bức tường của cung điện hoàng gia được khoác lên lớp sơn màu
vàng và lá cờ của hoàng gia bay phất phới trên các bức tường đó. Vị hoàng thân
thường xuất hiện từ một nơi hẻo lánh đọc các diễn văn với công chúng để khai
trương một trường học mới hay một bệnh xá ở nơi này nơi kia. Con người ông đã
thay đổi. Các nguồn tin thân cận ông tiết lộ rằng quá khứ của cái thời ông mở các
buổi liên hoan xa xỉ hoang phí và chơi kèn xắc xô thết đãi khách khứa của ông đã
qua đi. Bây giờ các buổi liên hoan ít hơn và có chừng mực hơn ; tuy nhiên, ông
vẫn thường dành các buổi tiếp kiến cho các nhà ngoại giao, các chính khách nước
ngoài, và đã tạo cho họ hiểu được tầm nhìn của ông. Lý do vị hoàng thân này
không còn liên hoan rượu chè nữa vì giờ ông đã là một lãnh tụ chính trị cao niên
và là người đứng đầu một chính phủ liên hiệp bốn bên với nhiều xung khắc, Hội
đồng Quốc gia Tối cao (SNC).
Nhưng ông đã mất đi khả năng dí dỏm của người có tài kể chuyện và ăn nói sắc
sảo. Trong cuộc gặp gỡ đại sứ Mỹ ở Campuchia , Charles Twining, vị hoàng thân
này đã cảnh cáo Mỹ không được can thiệp vào công việc nội bộ của Campuchia
như họ đã làm trước đây. Ông không tha thứ cho chính phủ Mỹ đã ủng hộ phe đảo
chính ông. Hoàng thân đã thay đổi, ở đây còn mang một ý nghĩa khác : quá khứ
trước đây ông là người ủng hộ bên này chống lại bên kia và đã công khai chỉ trích
một số nhà chính trị Campuchia trong khi ca ngợi những người khác. Với tư cách
là một Chủ tịch SNC, dù Sihanouk là người không thiên lệch và công bằng, nhưng
ông đã ngầm cho thấy khá rõ ràng những cái thích và không thích của mình. Vì lợi
ích của sự ổn định chính trị, ông đã cố nén cho con thuyền của khối SNC khỏi bị
chao đảo quá nhiều ; tuy nhiên, ông không thể kìm hãm được sự mâu thuẫn cơ hội.
Khi ông bắt đầu đóng vai trò chủ chốt trở lại trong đời sống chính trị của quốc gia,
những lời nói và hành động của ông có ảnh hưởng sâu xa đến Hun Sen và đường
lối của nhân vật này.
Phá hoảng vì cảnh nghèo nàn và bỏ bê dân chúng, Sihanouk không sao kiềm chế
không nói ra những lời đả kích của ông. Đi bất cứ nơi đâu, ông đều nghe được
những lời ta thán từ các nhân viên nhà nước là họ đã không được trả lương trong
nhiều tháng. Trên chuyến trở về thủ đô từ một vùng quê bị tàn phá, ông đã phát
điên lên vì lối sống của các Bộ trưởng trong chính phủ, họ sống trong các biệt thự
sang trọng ở nơi nghỉ mát thoải mái với các tiện nghi kèm theo : ô tô, tủ lạnh, máy
giặt, và cái biểu tượng cơ bản nhất cho sự giàu có là anten TV. Vào đầu năm 1992,
ông đã công khai kết tội chính phủ Hun Sen tham nhũng. Câu chuyện ấy đã được
chộp lấy đưa lên mặt báo ở khăp thế giới, và mục đích của ông đã được thỏa mãn.
Ông đã mất đi lợi thế như trước đây là một người thu hút phương tiện truyền thông
đại chúng. Tuy nhiên, ông vẫn còn nhiều bạn bè thân thiết ở phương Tây và giới
báo chí ở châu Á mà ông thường xuyên dành cho các cuộc phỏng vấn. mang ơn
ông đã dành cho các cuộc tiếp kiến, giới báo chí đã viết các câu chuyện tâng bốc