Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Ngôn ngữ nghệ thuật trong tiểu thuyết của Cao Duy Sơn
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
ĐẠI HỌC THÁI NGUYÊN
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM
DƯƠNG THỊ BÍCH HUỆ
NGÔN NGỮ NGHỆ THUẬT
TRONG TIỂU THUYẾT CỦA CAO DUY SƠN
LUẬN VĂN THẠC SĨ
NGÔN NGỮ, VĂN HỌC VÀ VĂN HÓA VIỆT NAM
THÁI NGUYÊN - 2018
ĐẠI HỌC THÁI NGUYÊN
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM
DƯƠNG THỊ BÍCH HUỆ
NGÔN NGỮ NGHỆ THUẬT
TRONG TIỂU THUYẾT CỦA CAO DUY SƠN
Ngành: Văn học Việt Nam
Mã số: 8 22 01 21
LUẬN VĂN THẠC SĨ
NGÔN NGỮ, VĂN HỌC VÀ VĂN HÓA VIỆT NAM
Người hướng dẫn khoa học: PGS.TS. CAO THỊ HẢO
THÁI NGUYÊN - 2018
i
LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan đề tài luận văn “Ngôn ngữ nghệ thuật trong tiểu thuyết
của Cao Duy Sơn” là công trình nghiên cứu của riêng tôi. Các số liệu nêu trong
luận văn là trung thực. Những kết luận khoa học của luận văn chưa từng được ai
công bố trong bất kì công trình nào khác.
Tác giả luận văn
Dương Thị Bích Huệ
ii
LỜI CẢM ƠN
Em xin bày tỏ lòng biết ơn chân thành và sâu sắc tới PGS.TS. Cao Thị Hảo -
người thầy rất nghiêm túc, tận tình trong công việc đã truyền thụ cho em nhiều
kiến thức quý báu cũng như kinh nghiệm nghiên cứu khoa học trong suốt quá trình
học tập và nghiên cứu đề tài.
Xin chân thành cảm ơn nhà văn Cao Duy Sơn, Ban Giám hiệu, quý thầy cô
giáo khoa Ngữ Văn, đặc biệt là các thầy cô đã nhiệt tình giảng dạy và hướng dẫn
nghiên cứu khoa học cho tập thể lớp cao học K24 - Văn học Việt Nam, các cán bộ
Phòng Đào tạo - Trường Đại học Sư phạm Thái Nguyên đã tạo điều kiện thuận lợi
cho em trong quá trình học tập, nghiên cứu tại trường.
Cuối cùng, tôi xin gửi lời cảm ơn sâu sắc tới gia đình, đồng nghiệp, bạn bè đã luôn
động viên, quan tâm, chia sẻ và tạo điều kiện giúp tôi hoàn thành tốt khóa học này.
Thái Nguyên tháng 10 năm 2018
Tác giả luận văn
Dương Thị Bích Huệ
iii
MỤC LỤC
LỜI CAM ĐOAN..................................................................................................... i
LỜI CẢM ƠN.......................................................................................................... ii
MỤC LỤC ..............................................................................................................iii
MỞ ĐẦU................................................................................................................. 1
1. Lí do chọn đề tài .................................................................................................. 1
2. Lịch sử vấn đề...................................................................................................... 2
3. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu ....................................................................... 5
4. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu ...................................................................... 5
5. Phương pháp nghiên cứu ..................................................................................... 6
6. Đóng góp của luận văn ........................................................................................ 6
7. Cấu trúc của luận văn .......................................................................................... 7
NỘI DUNG............................................................................................................. 8
Chương 1: NHỮNG VẤN ĐỀ VỀ NGÔN NGỮ NGHỆ THUẬT VÀ
HÀNH TRÌNH SÁNG TẠO CỦA CAO DUY SƠN........................................... 8
1.1. Những vấn đề về ngôn ngữ nghệ thuật............................................................. 8
1.1.1. Khái niệm ngôn ngữ nghệ thuật..................................................................... 8
1.1.2. Những thành phần cơ bản của ngôn ngữ nghệ thuật ................................... 10
1.2. Hành trình sáng tạo của Cao Duy Sơn............................................................ 14
1.2.1. Vài nét về cuộc đời và con người................................................................ 14
1.2.2. Quan niệm sáng tác...................................................................................... 17
1.2.3. Những vấn đề cơ bản trong tiểu thuyết Cao Duy Sơn................................. 21
Chương 2: NGÔN NGỮ TRẦN THUẬT, NGÔN NGỮ ĐỐI THOẠI,
NGÔN NGỮ ĐỘC THOẠI TRONG TIỂU THUYẾT CAO DUY SƠN ....... 37
2.1. Ngôn ngữ trần thuật ........................................................................................ 37
2.1.1. Ngôn ngữ miêu tả đi sâu vào trạng thái cảm xúc của con người ................ 37
2.1.2. Ngôn ngữ miêu tả dùng nhiều ví von so sánh ............................................. 42
2.2. Ngôn ngữ đối thoại ......................................................................................... 50
2.2.1. Lời đối thoại ngắn gọn sinh động ................................................................ 51
iv
2.2.2. Lời đối thoại dùng nhiều khẩu ngữ và đại từ nhân xưng riêng ................... 55
2.3. Ngôn ngữ độc thoại nội tâm ........................................................................... 61
2.3.1. Độc thoại nội tâm để diễn tả tâm lý nhân vật.............................................. 61
2.3.2. Độc thoại nội tâm để bộc lộ tính cách nhân vật .......................................... 68
Tiểu kết chương 2 .................................................................................................. 72
Chương 3: ĐẶC ĐIỂM VỀ TỪ NGỮ, CÂU VĂN TRONG TIỂU
THUYẾT CAO DUY SƠN.................................................................................. 73
3.1. Sử dụng từ ngữ mang chất liệu dân gian dân tộc Tày .................................... 73
3.1.1. Nhóm thành ngữ, tục ngữ thể hiện tâm tư tình cảm, phẩm chất tính cách
con người miền núi...................................................................................... 74
3.1.2. Nhóm thành ngữ, tục ngữ nói về lối sống, về những kinh nghiệm sống
của người miền núi...................................................................................... 76
3.2. Sử dụng câu văn dài, giàu hình ảnh so sánh................................................... 80
3.3. Sử dụng nhiều câu hỏi tu từ............................................................................ 86
Tiểu kết chương 3 .................................................................................................. 93
KẾT LUẬN........................................................................................................... 94
TÀI LIỆU THAM KHẢO................................................................................... 96
PHỤ LỤC..................................................................................................................
1
MỞ ĐẦU
1. Lí do chọn đề tài
1.1. Văn học dân tộc thiểu số là bộ phận quan trọng của văn học Việt Nam.
Nghiên cứu văn học dân tộc thiểu số sẽ cho thấy sự phong phú, đa sắc màu của bức
tranh văn học Việt Nam, nhất là ở thời kì hiện đại. Nhiều nhà văn tiêu biểu của văn
học dân tộc thiểu số có đóng góp cho văn học dân tộc như: Vi Hồng, Nông Viết
Toại, Mã A Lềnh, Y Điêng… Họ đều dành hết tâm huyết của mình cho những tác
phẩm viết về dân tộc và miền núi. Tiếp nối truyền thống đó, một nhà văn rất thành
công về đề tài này - một người xứng đáng được bạn đọc vinh danh “thương hiệu”
nhà văn chuyên viết về dân tộc miền núi đó là nhà văn Cao Duy Sơn.
1.2. Cao Duy Sơn không chỉ nổi tiếng với những tập truyện ngắn mà ông
còn được bạn đọc biết đến với một số tiểu thuyết gây tiếng vang lớn và có sức
ám ảnh độc giả. Những sáng tác của Cao Duy Sơn tập trung vào khai thác hiện
thực và con người miền núi. Cuộc sống và con người dân tộc Tày ở vùng đất
Cao Bằng quê ông như một bức tranh thu nhỏ về hiện thực cuộc sống, con người
ở các vùng dân tộc thiểu số. Qua đó nhà văn đã phản ánh thân phận con người,
phản ánh được những vấn đề mang tính thời sự nhức nhối của đất nước và dân
tộc thời kì đổi mới. Mỗi tác phẩm của Cao Duy Sơn chính là một sự tìm tòi,
khám phá, phát hiện mới, độc đáo về đời sống và con người nơi đây, giúp người
đọc tiếp cận một cách sâu sắc hơn, đầy đủ hơn về vùng đất đậm đà bản sắc văn
hóa truyền thống này.
1.3. Nếu như hiện thực cuộc sống và con người là đối tượng phản ánh của
văn học thì: “Yếu tố đầu tiên của văn học là ngôn ngữ, công cụ chủ yếu của nó
và cùng với các sự kiện, các hiện tượng của cuộc sống - nó là chất liệu của văn
học” [28]. Ngôn ngữ nghệ thuật có vai trò đặc biệt quan trọng bởi nó là yếu tố vật
chất duy nhất trong tác phẩm văn học. Nhưng trong thực tiễn văn học thế giới cũng
như ở Việt Nam, có thể nhận thấy ngôn ngữ không chỉ là chất liệu nghệ thuật mà
ngôn ngữ còn là sự phát ngôn thể hiện nhãn quan, tư tưởng của nhà văn. Thông qua
2
ngôn ngữ, người đọc sẽ khám phá, chiêm nghiệm đươc nhiều vấn đề. Ngôn ngữ
nghệ thuật không chỉ là phương thức tồn tại và biểu hiện nội dung mà nó còn thể
hiện trực tiếp, rõ nét phong cách và tài năng của mỗi nhà văn. Ngôn ngữ là biểu
hiện của văn hóa, việc nghiên cứu ngôn ngữ trong tiểu thuyết của Cao Duy Sơn
chính là chúng ta đang tìm hiểu văn hóa các dân tộc thiểu số nói chung và văn học
dân tộc Tày nói riêng. Đặc biệt tìm hiểu những đóng góp riêng của nhà văn trong
việc sáng tạo ngôn ngữ ở thể loại tiểu thuyết.
2. Lịch sử vấn đề
Sáng tác của Cao Duy Sơn đã được nghiên cứu trên nhiều phương diện,
nhất là về tiểu thuyết. Trong bài Văn học các dân tộc thiểu số trong đại gia đình
dân tộc Việt - Riêng và chung trong đa dạng và thống nhất, Giáo sư Phong Lê
nhận định: “Cao Duy Sơn viết về vùng quê Cao Bằng của anh. Dấu ấn con người
và vùng đất Cao Bằng thấy rất rõ; nhưng trong cấu trúc nhiều tầng nhiều lớp của
cốt truyện và trong thế giới nhân vật rất đa hệ, gồm nhiều loại người - đặc biệt là
một lớp quan chức tha hóa cấp cao, tôi thấy cứ như là một sự hiện hữu, sự thu nhỏ
của đất nước trong một giai đoạn mới, vừa có mặt lạc quan trong phát triển, vừa
tiềm ẩn rất nhiều âu lo và hiểm họa trong thế đạo, nhân tâm. Tiểu thuyết của Cao
Duy Sơn là tiểu thuyết của cái thời hôm nay, thời chúng ta đang sống” [26]. Tuy
nhiên, không chỉ có cốt truyện và nhân vật, một phương diện nghệ thuật khác tiêu
biểu tạo nên phong cách Cao Duy Sơn được thể hiện rõ nét trong tiểu thuyết, đó
chính là ngôn ngữ nghệ thuật.
Về ngôn ngữ nghệ thuật, một số nhà nghiên cứu đã quan tâm và chỉ ra
những đóng góp nhất định. Chúng ta có thể kể đến các bài viết của Lâm Tiến,
Đào Thuỷ Nguyên, Đỗ Đức, Cao Thị Hảo, Lê Thị Bích Hồng, …
Trong bài viết Ngôn ngữ trong văn xuôi dân tộc thiểu số, Lâm Tiến đánh
giá:“Cao Duy Sơn biết điểm vào những trang viết những chi tiết, những câu chữ,
những từ tiêu biểu gần gũi gắn bó với người Tày mà tiếng Việt không biểu hiện
được” [64]. Nhà nghiên cứu đã chỉ ra một đặc trưng cơ bản trong ngôn ngữ nghệ
3
thuật của Cao Duy Sơn. Đó là nhà văn đã sử dụng “những câu chữ, những từ
tiêu biểu gần gũi gắn bó với người Tày”. Và đây có lẽ cũng là nét riêng làm nên
phong cách Cao Duy Sơn.
Tác giả Đào Thủy Nguyên trong bài Cội nguồn văn hóa dân tộc trong
truyện ngắn Cao Duy Sơn cũng cho rằng một trong những dấu hiệu của bản sắc
văn hóa dân tộc trong truyện ngắn Cao Duy Sơn chính là ngôn ngữ nghệ thuật.
Khi đọc tập truyện ngắn Ngôi nhà xưa bên suối, tác giả Đỗ Đức nhận định:
“Văn trong tập này của Cao Duy Sơn giống tổ chim gáy ấy. Nó không cầu kì thoáng
đọc còn cảm thấy nó quềnh quàng vụng dại. Nhưng truyện nào cũng có những câu
khiến người ta giật mình về sự sắc sảo trong quan sát cuộc sống và gọi nó ra bằng
chính ngôn ngữ của vùng mình” [6]. Điều mà nhà nghiên cứu ấn tượng chính là thứ
ngôn ngữ của “vùng mình” chỉ riêng có của Cao Duy Sơn.
Phải chăng đó là thứ ngôn ngữ mà nhà nghiên cứu Cao Thị Hảo đã từng đề
cập đến khi nghiên cứu Ngôn ngữ nghệ thuật trong truyện ngắn Cao Duy Sơn?
“Trong truyện ngắn của Cao Duy Sơn, ngôn ngữ nghệ thuật được thể hiện
khá độc đáo, mang màu sắc riêng và đậm chất Tày, thể hiện qua việc sử dụng lối
ví von, so sánh liên tưởng gần gũi với cách tư duy của người dân miền núi, nhiều
thành ngữ, tục ngữ, lối nói phuối pác, phuối rọi của văn học dân gian Tày” [11].
Nhìn chung các nhà nghiên cứu đã chỉ ra nét cơ bản nhất trong ngôn ngữ
nghệ thuật Cao Duy Sơn, tuy nhiên những nhận định này vẫn mang tính chất
chung hoặc ứng với nghiên cứu về ngôn ngữ truyện ngắn. Những nghiên cứu cụ
thể về ngôn ngữ tiểu thuyết của Cao Duy Sơn chưa được đề cập đến.
Tuy những bài viết trên chưa đi sâu nghiên cứu cụ thể về ngôn ngữ nghệ
thuật tiểu thuyết Cao Duy Sơn, nhưng với chúng tôi đó đều là những gợi mở rất
quý báu và hữu ích, là cơ sở để chúng tôi tìm hiểu, nghiên cứu đề tài Ngôn ngữ
nghệ thuật trong tiểu thuyết Cao Duy Sơn.
Ngoài các bài viết trên cũng có một số luận văn nghiên cứu về ngôn ngữ
nghệ thuật trong sáng tác của Cao Duy Sơn, chúng ta có thể kể đến các luận văn
của Đặng Thuý An, La Thuý Vân, Huỳnh Thị Mỹ Phụng, Cao Thành Dũng...
4
Năm 2007, trong luận văn thạc sĩ Thi pháp nhân vật tiểu thuyết trong
tiểu thuyết Người lang thang và Đàn trời của Cao Duy Sơn của tác giả Đặng
Thùy An (Trường Đại học Sư phạm Hà Nội) đã đề cập đến ngôn ngữ nhân vật
đặc thù kiểu tư duy người miền núi thể hiện ở ngôn ngữ đối thoại và ngôn ngữ
độc thoại. Nhưng luận văn này chỉ dừng lại nghiên cứu ở hai tiểu thuyết Người
lang thang và Đàn trời.
Năm 2011, La Thúy Vân tác giả của luận văn thạc sĩ Bản sắc văn hóa
dân tộc trong sáng tác của Cao Duy Sơn. Trong công trình nghiên cứu này, tác
giả cũng đề cập đến nghệ thuật ngôn từ nhưng chỉ chú ý tới việc sử dụng từ ngữ,
câu văn, vận dụng lối so sánh, liên tưởng, cách nói ước lượng, giàu hình ảnh của
Cao Duy Sơn trong những sáng tác của nhà văn nói chung mà chưa đi sâu vào thể
loại tiểu thuyết.
Năm 2013, trong luận văn thạc sĩ Thế giới nghệ thuật tiểu thuyết Cao Duy
Sơn, tác giả Huỳnh Thị Mỹ Phụng nhận định: “Cao Duy Sơn có ý thức sâu sắc
trong việc tìm tòi và sáng tạo ngôn ngữ. Ngôn ngữ của ông là sự kết tinh tài năng,
tâm huyết của một tấm lòng say mê nghệ thuật, là sự thăng hoa của tâm hồn tinh tế
và nhạy cảm. Vì thế những trang tiểu thuyết viết về miền núi của Cao Duy Sơn lấp
lánh vẻ đẹp của ngôn từ” [41, tr. 16]. Trong luận văn, tác giả cũng tìm hiểu ngôn
ngữ tiểu thuyết Cao Duy Sơn ở khía cạnh ngôn ngữ người kể chuyện và ngôn
ngữ nhân vật. Tuy nhiên tác giả chỉ dừng lại nghiên cứu ở ba tiểu thuyết Người
lang thang, Đàn trời và Chòm ba nhà.
Năm 2016, Cao Thành Dũng với luận văn Tiểu thuyết “Đàn trời”của
Cao Duy Sơn từ góc nhìn văn hoá cũng có đề cập tới ngôn ngữ nghệ thuật trong
tiểu thuyết Đàn trời của Cao Duy Sơn.
Như vậy, vấn đề ngôn ngữ nghệ thuật trong tiểu thuyết Cao Duy Sơn hiện
nay chưa có một công trình nghiên cứu nào đề cập một cách toàn diện, hệ thống.
Trên cơ sở tổng hợp, tiếp thu ý kiến của các tác giả trên, chúng tôi cố gắng đưa
ra một cách nhìn bao quát, hệ thống để tìm hiểu cụ thể giá trị các tiểu thuyết viết
về đề tài miền núi của Cao Duy Sơn từ phương diện ngôn ngữ nghệ thuật. Qua
5
đó khẳng định tài năng phong cách nghệ thuật và vị trí của Cao Duy Sơn trong
văn xuôi dân tộc thiểu số Việt Nam.
3. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
3.1. Đối tượng nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu của luận văn là ngôn ngữ nghệ thuật trong tiểu
thuyết của Cao Duy Sơn.
3.2. Phạm vi nghiên cứu
Chúng tôi nghiên cứu toàn bộ 5 cuốn tiểu thuyết của Cao Duy Sơn, cụ thể
gồm các tiểu thuyết sau:
- Tiểu thuyết Người lang thang - NXB Hội nhà văn (giải thưởng Giải A
của Hội đồng văn học Dân tộc miền núi Hội nhà văn Việt Nam, 1993)
- Tiểu thuyết Đàn trời - NXB Văn hóa Dân tộc (giải thưởng Giải A của
Hội Văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số Việt Nam, 2007)
- Tiểu thuyết Chòm ba nhà - NXB Lao Động, 2009
- Tiểu thuyết Cực lạc - NXB Hà Nội , 1994
- Tiểu thuyết Hoa mận đỏ - NXB Văn hóa Dân tộc, 1999
Ngoài ra, chúng tôi còn nghiên cứu một số tác giả, tác phẩm khác cũng
của người dân tộc thiểu số để so sánh, đối chiếu. Chúng tôi cũng tham khảo một
số sách lý thuyết, lý luận văn học làm cơ sở lý luận cho công trình nghiên cứu
của mình.
4. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu
4.1. Mục đích nghiên cứu
Nghiên cứu ngôn ngữ nghệ thuật trong tiểu thuyết Cao Duy Sơn, chúng
tôi nhằm mục đích làm rõ những đặc sắc về ngôn ngữ nghệ thuật trong tiểu
thuyết của ông. Từ đó, góp phần khẳng định vị trí của nhà văn trong dòng chảy
văn học dân tộc thiểu số Việt Nam hiện đại.
4.2. Nhiệm vụ nghiên cứu
Thực hiện luận văn này, chúng tôi tập trung hoàn thành những nhiệm vụ
sau đây: