Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Nghiên cứu lập trình di truyền ổn định trạng thái cho lớp các bài toán hồi quy ký hiệu
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
NGHIÊN CỨU LẬP TRÌNH DI TRUYỀN ỔN ĐỊNH TRẠNG THÁI
CHO LỚP CÁC BÀI TOÁN HỒI QUY KÝ HIỆU
Pham Thi Thuong1
; Nguyễn Lan Oanh1
1University of Information and Communication Technology, Thai Nguyen University
TÓM TẮT —
Trong bài báo này chúng tôi đề xuất phương pháp mới để tránh hiện tượng hội tụ sớm, một vấn đề
phổ biến trong Lập trình di truyền, bằng cách tăng tính đa dạng của quần thể trong quá trình tiến
hóa. Phương pháp này xem tuổi và độ thích nghi của lời giải là các tiêu chí cần tối ưu. Quá trình tiến
hóa quần thể dựa trên mặt Pareto hai chiều gồm các cá thể có tuổi nhỏ nhất và độ thích nghi cao
nhất. Để đánh giá phương pháp, chúng tôi tiến hành thử nghiệm trên một số lớp các bài toán hồi quy
ký hiệu với độ phức tạp tăng dần về mặt cấu trúc. Kết quả thử nghiệm cho thấy lời giải tìm được của
phương pháp này tốt hơn so với Lập trình di truyền chuẩn (SGP) được đề xuất bởi Koza [6], phương
pháp lập trình di truyền phân tầng tuổi ALPS được đề xuất bởi Hornby [4].
Từ khóa — Bài toán hồi quy ký hiệu, Lập trình di truyền, Tối ưu đa mục tiêu Pareto.
I. GIỚI THIỆU
Một vấn đề thường gặp trong khi thực hiện các
giải thuật tiến hóa là hiện tượng chỉ đạt đến điểm
tối ưu cục bộ trong không gian các lời giải sau khi
tiến hóa đến một ngưỡng nào đó (Murphy and
Ryan, 2007). Hiện tượng này được gọi là hội tụ
sớm (Ryan, 1996; Louis and Rawlins, 1993). Mặc
dù người ta đã cố gắng khắc phục bằng cách tăng
số thế hệ, tăng thời gian huấn luyện, … nhưng
chưa đạt được hiệu quả như ý muốn. Trong bài
báo này chúng tôi đề xuất một phương pháp mới
để khắc phục hiện tượng này.
Trong các nghiên cứu hiện thời thường sử
dụng cách tiếp cận thực hiện nhiều lần tìm kiếm
tiến hóa, hay nói cách khác là thực hiện nhiều lần
chạy thử nghiệm, mỗi lần chạy tương ứng với
việc khởi động lại quá trình tiến hóa để tìm kiếm
lời giải tối ưu (Auger and Hánen, 2005; Jansen,
2002). Cách tiếp cận này thường gây lãng phí tài
nguyên và không hứa hẹn nhiều khả năng tìm
được lời giải tốt.
Một trong các phương pháp để tránh hiện
tượng hội tụ sớm này là phương pháp cấu trúc
quần thể phân tầng tuổi ALPS được đề xuất bởi
Hornby (Hornby, 2006; Hornby, 2009a; Hornby,
2009b). Phương pháp này xem tuổi của cá thể là
thời gian tồn tại của gen trong cấu trúc của lời
giải khi tiến hóa qua các thế hệ. Nó phân chia
quần thể thành các tầng, mỗi tầng chứa các cá thể
với độ tuổi nhất định. Các cá thể trong từng tầng
được tiến hóa một cách độc lập. Sau mỗi thế hệ
tiến hóa một cá thể ngẫu nhiên được thêm vào
tầng trẻ nhất để tăng tính đa dạng của quần thể.
Phương pháp này đạt được những kết quả cải tiến
đáng kể so với SGP, tuy nhiên nó yêu cầu phải
thêm các tham số điều khiển mới như số lượng cá
thể trên mỗi tầng, số lượng tầng.
Một câu hỏi đặt ra là: Liệu có cách nào mà
không cần sử dụng thêm các tham số điều khiển
đồng thời vẫn giữ nguyên được chất lượng của lời
giải. Để trả lời câu hỏi này, chúng tôi đề xuất
phương pháp mới với ý tưởng lựa chọn những cá
thể có tuổi ít và độ thích nghi cao (hay giá trị hàm
lỗi thấp) cho tham gia vào quá trình tiến hóa. Lựa
chọn lời giải có tuổi nhỏ, độ thích nghi cao sẽ làm
tăng tính đa dạng của quần thể, bảo quản các lời
giải cha mẹ có độ thích nghi cao trong quần thể.
Để triển khai ý tưởng này, chúng tôi sử dụng cách
tiếp cận tối ưu đa mục tiêu Pareto. Ở đây chúng
tôi tập trung vào hai mục tiêu cần tối ưu là tuổi và
độ thích nghi của lời giải. Tuổi của lời giải là thời
gian tồn tại của gen được tính tương tự như cách
tiếp cận của Horby [4]. Quá trình tiến hóa quần
thể dựa trên mặt Pareto hai chiều gồm các cá thể
có tuổi nhỏ nhất và độ thích nghi cao nhất.
Phần tiếp theo của bài báo được tổ chức
như sau: Trong phần II, chúng tôi trình bày ngắn
gọn các kiến thức cơ bản bao gồm GP và phương
pháp tối ưu đa mục tiêu. Phần III là phương pháp
mới mà chúng tôi đề xuất. Các thiết lập thực
nghiệm được trình bày trong phần IV. Cuối cùng
là các kết quả đạt được và phần thảo luận chỉ ra
những công việc sẽ được nghiên cứu trong tương
lai.
II. KIẾN THỨC CƠ SỞ
A.Lập trình di truyền và Lập trình di truyền
ổn định trạng thái
Lập trình di truyền (GP: Genetic Programming)
được phát triển một cách có hệ thống bởi Koza [6]
năm 1992. Dựa trên những quan sát về các hệ thống
sinh học. GP sử dụng thuyết tiến hóa của Darwin để
91
Phạm Thị Thương và Đtg Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 135(05): 91 - 96
Nitro PDF Software
100 Portable Document Lane
Wonderland
Nitro PDF Software
100 Portable Document Lane
Wonderland