Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Môtíp giấc mơ trong tiểu thuyết đêm thánh nhân của nguyễn đình chính.
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
ĐẠI HỌC ĐÀ NẴNG
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM
KHOA NGỮ VĂN
----------
NGUYỄN LÊ THẢO NGUYÊN
Môtíp giấc mơ trong tiểu thuyết Đêm thánh
nhân của Nguyễn Đình Chính
KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP
MỞ ĐẦU
1. Lí do chọn đề tài
Trong tất cả các hiện tượng tinh thần mà con người từng tiếp xúc và trải
nghiệm thì giấc mơ đóng một vai trò vô cùng to lớn đối với cuộc sống của
chúng ta. Giấc mơ giúp chúng ta tìm ra được câu trả lời mà ở thế giới hiện
thực luôn là sự lặng im. Đồng thời nó cũng giúp ta hiểu được những điều
thầm kín trong bản thân của mỗi người. Vì thế việc đi vào khám phá và giải
thích giấc mơ chính là “con đường vương giả để đạt tới sự hiểu biết của lòng
người” (S.Freud).
Trong văn học, từ trước đến nay đã “có nhiều tác phẩm văn học nói về
giấc mơ, lấy giấc mơ làm thi liệu, văn liệu, từ đó thể hiện nhiều chủ đề sinh
động và có tính nghệ thuật cao” (Lê Giảng). Đặc biệt những năm sau 1986, sự
xuất hiện yếu tố giấc mơ đã trở nên dày đặc trong sáng tác của nhiều nhà văn
như Bảo Ninh, Võ Thị Hảo, Hồ Anh Thái,… Nhưng tiêu biểu hơn cả vẫn là
nhà văn Nguyễn Đình Chính với tiểu thuyết Đêm thánh nhân. Chất liệu giấc
mơ mà tác giả đã sử dụng trong cuốn tiểu thuyết này như là một phương thức
phản ánh hiện thực và bóc trần thế nội tâm của nhân vật.
Tiểu thuyết Đêm Thánh Nhân của nhà văn Nguyễn Đình Chính là một
tác phẩm xuất sắc bởi những nét mới lạ, độc đáo. Xuyên suốt cuốn tiểu thuyết
là một chuỗi những giấc mơ của nhân vật mà tiêu biểu nhất vẫn là bác sĩ Cần.
Các giấc mơ xuất hiện trong tác phẩm như một thủ pháp nghệ thuật đắc dụng,
tạo nên cá tính sáng tạo của nhà văn.
Việc đưa ra hướng tiếp cận “Môtíp giấc mơ trong tiểu thuyết Đêm
thánh nhân của Nguyễn Đình Chính”, chúng tôi mong muốn khám phá được
tâm hồn sâu kín của con người thể hiện trong tác phẩm. Đồng thời, chúng tôi
còn hi vọng được bổ sung thêm những kiến thức, hiểu biết vô cùng hữu ích
cho công việc học tập, nghiên cứu sau này.
2. Lịch sử vấn đề
Nguyễn Đình Chính là một cái tên không mấy xa lạ đối với bạn đọc
Việt Nam, ông được biết đến bởi tài năng và phong cách rất độc đáo qua
những trang tiểu thuyết của mình. Với tiểu thuyết Đêm thánh nhân, dù mới ra
đời đã gặp nhiều sóng gió nhưng cuối cùng thì độc giả cũng đã thừa nhận và
khẳng định vị trí của nó trong dòng chảy của văn học nước nhà. Đặc biệt,
trong nghiên cứu văn chương nó đã trở thành một địa hạt giàu tiềm năng
nhưng cũng đầy ma lực thu hút một số nhà nghiên cứu quan tâm.
Trước hết đó là công trình nghiên cứu “Một thành tựu của văn chương
kì ảo” của Đặng Tiến, bài viết đã phân tích khá rõ một số đặc điểm nổi bật
của tiểu thuyết này, tác giả đã khẳng định Đêm thánh nhân là “một thành tựu
của văn chương”, nó “hứa hẹn một nguồn giải trí lành mạnh cho trí thức và
tâm linh trong một xã hội mà trật tự tinh thần chưa được ổn định, sau những
cơn địa chấn quân sự, chính trị, kinh tế”. Đêm thánh nhân “đã mở ra một
nguồn vui và một niềm tin: tin ở con người, ở cuộc sống, ở tình đồng loại và
khả năng hạnh phúc”. [20, tr.11]. Đây là một công trình nghiên cứu khá sâu
sắc về những giá trị mà tác phẩm đã mang lại.
Thái Thị Vàng Anh với công trình nghiên cứu mang tên “Thời gian
trần thuật trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại” cũng đã đề cập đến tiểu
thuyết Đêm thánh nhân trên phương diện nghệ thuật lắp ghép, đồng hiện điện
ảnh. Ngoài ra, tác giả còn đưa ra nhận xét “Trong Đêm thánh nhân của
Nguyễn Đình Chính, những giấc mơ tình dục của bác sĩ Cần bộc lộ mặc cảm
tàn phế” [19, tr.13].
Trong lời tựa của cuốn tiểu thuyết Đêm thánh nhân Nguyễn Đình
Chính đã giới thiệu “Tôi viết tập sách này hình như là theo thể loại du ký
chương hồi cũ rích, tất cả các nhân vật trong truyện đều là những người dân
bình thường có cuộc đời vất vả, éo le, đầy những lầm lỗi ăn năn. Họ ở những
bậc thang thấp nhất của xã hội, cả đời chỉ xoay xở quần quật để kiếm sống.
Họ rất đông, và họ chưa bao giờ được gọi là thánh cả. Họa chăng chỉ có thể
được gọi là thánh trong sự bông phèng hài hước mà thôi. Nhưng đối với tôi,
trong nhiều đêm nằm ngủ tôi lại mơ thấy họ được phong thánh.” [5, tr.6].
Bách Thị Hiền với công trình “Môtíp giấc mơ trong tiểu thuyết Việt
Nam từ 1990 đến 2000”, Luận văn thạc sĩ, Đại học sư phạm Huế, 2011. Ở
công trình này, tác giả đã đi vào nghiên cứu một cách tỉ mỉ về môtíp giấc mơ
trong một giai đoạn văn học cụ thể, và có đề cập đến tác giả Nguyễn Đình
Chính với tiểu thuyết Đêm thánh nhân nhưng chỉ trên cơ sở so sánh và đối
chiếu với các tác phẩm khác.
Từ những công trình nghiên cứu của những người đi trước, chúng tôi
nhận thấy chưa có công trình nào nghiên cứu về “môtíp giấc mơ trong tiểu
thuyết Đêm thánh nhân của Nguyễn Đình Chính” một cách cụ thể và có hệ
thống. Vì vậy chúng tôi đi vào nghiên cứu đề tài này với hy vọng tìm ra được
những giá trị đích thực của giấc mơ mà tác giả muốn gửi gắm.
3. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
3.1. Đối tượng nghiên cứu
Môtíp giấc mơ – những dạng thức biểu hiện và một số phương thức
thể hiện.
3.2. Phạm vi nghiên cứu
Tiểu thuyết Đêm thánh nhân của Nguyễn Đình Chính (2008), Nxb Văn
học, Hà Nội.
4. Phương pháp nghiên cứu
Để thực hiện đề tài này, chúng tôi sử dụng các phương pháp nghiên cứu sau:
- Phương pháp so sánh đối chiếu: So sánh và đối chiếu với các dòng
văn học khác, đồng đại cũng như lịch đại để thấy được sự gặp gỡ ảnh hưởng
và đặc biệt làm rõ những đóng góp mới của Nguyễn Đình Chính.
- Phương pháp thống kê, phân loại: Thống kê số lần giấc mơ trong tác
phẩm nghiên cứu trên bình diện: nhân vật, nội dung. Sau đó phân loại giấc mơ
thành những môtip giấc mơ chính.
- Phương pháp phân tích tổng hợp: Đi sâu vào các giấc mơ của nhân
vật, sau đó đi phân tích, tổng hợp các dữ liệu để có được một cái nhìn tổng
quát nhất về môtip giấc mơ trong cuốn tiểu thuyết.
- Phương pháp hệ thống: Nghiên cứu tác phẩm dưới góc độ hệ thống từ
sự kết hợp các lý thuyết tự sự học, thi pháp học và văn học so sánh. Từ đó
khái quát các đặc điểm nổi bật của các môtip giấc mơ trong tiểu thuyết “Đêm
thánh nhân” của Nguyễn Đình Chính.
5. Đóng góp của luận văn
Với đề tài này, chúng tôi mong muốn được góp một phần nhỏ công sức
của mình vào quá trình nghiên cứu môtíp giấc mơ trong văn học. Và chúng
tôi cũng hy vọng đề tài này sẽ gợi mở một hướng tiếp cận mới mẻ để tìm hiểu
một số nét riêng, nét độc đáo trong tiểu thuyết Đêm thánh nhân. Qua đó
khẳng định vị trí của tiểu thuyết này trong nền văn học Việt Nam giai đoạn
sau 1986.
6. Bố cục khóa luận
Ngoài phần Mở đầu và phần Kết luận thì nội dung chính của đề tài này
gồm ba chương:
Chương 1. Môtíp giấc mơ và những biểu hiện của giấc mơ trong
tiểu thuyết Việt Nam sau 1986.
Chương 2. Môtíp giấc mơ trong Đêm thánh nhân - những dạng thức
biểu hiện.
Chương 3. Môtíp giấc mơ trong Đêm thánh nhân -một số phương
thức thể hiện
NỘI DUNG
CHƯƠNG 1
MÔTÍP GIẤC MƠ VÀ NHỮNG BIỂU HIỆN CỦA GIẤC MƠ TRONG
TIỂU THUYẾT VIỆT NAM SAU 1986
1.1. Giới thuyết khái niệm
1.1.1. Môtíp – “một phương diện của thi pháp học”
*Môtíp
Trong Từ điển thuật ngữ văn học thì môtíp “tiếng Hán việt gọi là “mẫu
đề” (do người Trung Quốc phiên âm chữ motif trong tiếng Pháp), có thể
chuyển thành các từ “khuôn”, “dạng” hoặc “kiểu” trong tiếng Việt, nhằm chỉ
những thành tố, những bộ phận lớn hoặc nhỏ đã được hình thành ổn định bền
vững và được sử dụng nhiều lần trong sáng tác văn học nghệ thuật, nhất là
trong văn học nghệ thuật dân gian” [11, tr.168].
Còn đến với cuốn “150 thuật ngữ văn học” thì môtip được định nghĩa
như sau: “Môtíp gắn với thế giới tư tưởng và xúc cảm của tác giả một cách
trực tiếp hơn so với các thành tố khác của hình thức nghệ thuật, nhưng khác
với thành tố ấy, môtíp không mang tính hình tượng độc lập, không mang tính
toàn vẹn thẩm mỹ, chỉ trong quá trình phân tích cụ thể sự vận động của môtip