Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Một số chỉ dẫn của các nhà kinh điển chủ nghĩa Mác về dân chủ
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
Đồng Văn Quân Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 98(10): 97 - 101
97
MỘT SỐ CHỈ DẪN CỦA CÁC NHÀ KINH ĐIỂN
CHỦ NGHĨA MÁC VỀ DÂN CHỦ
Đồng Văn Quân*
Trường Đại học Sư phạm – ĐH Thái Nguyên
TÓM TẮT
Bài báo khái quát những tư tưởng chính của C.Mác, Ph.Ăngghen và V.I.Lênin về dân chủ với tính
cách là một khái niệm chính trị, dùng để chỉ một chế độ chính trị - chế độ dân chủ; là một giá trị
của văn minh nhân loại - kết quả của sự phát triển lịch sử; là một phương thức tồn tại của xã hội
hiện đại. Những chỉ dẫn của C.Mác, Ph. Ăngghen, V.I.Lênin có ý nghĩa hết sức quan trọng trong
việc nghiên cứu lý luận về dân chủ và giá trị của dân chủ đối với sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã
hội ở nước ta hiện nay.
Từ khóa: dân chủ, chính trị, văn minh, hiện đại, giá trị
Với lý tưởng đấu tranh cho sự nghiệp giải
phóng con người, giải phóng giai cấp, giải
phóng nhân loại, chủ nghĩa Mác - Lênin luôn
coi dân chủ vừa là phương tiện, vừa là mục
tiêu và động lực của các phong trào cách
mạng. Do đó, tư tưởng dân chủ là một trong
những cống hiến quan trọng về mặt lý luận
của C.Mác, Ph. Ăngghen và V.I.Lênin.*
Các nhà Kinh điển của chủ nghĩa Mác hiểu
khái niệm dân chủ trước hết với tính cách là
một khái niệm chính trị, dùng để chỉ chế độ
nhà nước. Chế độ dân chủ được hiểu là chế độ
nhà nước mà trong đó nhân dân là người nắm
quyền lực (theo nghĩa: dân chủ là quyền lực
thuộc về nhân dân). Trong tác phẩm Góp
phần phê phán triết học pháp quyền của
Hêghen viết năm 1843, C.Mác đã chỉ ra rằng
bản chất của chế độ dân chủ là nhà nước được
thể hiện ra như là một trong những tính quy
định của nhân dân; rằng chế độ nhà nước đó
ngày càng hướng tới cơ sở hiện thực của nó,
tới con người hiện thực, nhân dân hiện thực
và được xác định là sự nghiệp của bản thân
nhân dân. Trong tác phẩm Phê phán cương
lĩnh Gôta (1875) C. Mác cũng chỉ rõ dân chủ
là chính quyền của nhân dân.
Ph.Ăngghen đã không thừa nhận chế độ thị
tộc là một thể chế dân chủ vì đó chưa phải là
một chế độ chính trị, mặc dù ông đã trích dẫn
những câu rất đẹp đẽ của Morgan về chế độ
này: “Toàn thể các thành viên của thị tộc đều
*
Tel: 0912 021314, Email: [email protected]
là những người tự do, có nghĩa vụ bảo vệ tự
do cho nhau, họ đều có những quyền cá nhân
ngang nhau - cả tù trưởng lẫn thủ lĩnh quân sự
đều không đòi hỏi những đặc quyền, ưu tiên
nào cả; họ kết thành một tập thể nhân ái, gắn
bó với nhau bởi những quan hệ dòng máu. Tự
do, bình đẳng, bác ái, tuy chưa bao giờ được
nêu thành công thức, nhưng vẫn là những
nguyên tắc cơ bản của thị tộc” [8,136]. Ông
gọi đây là nền “Dân chủ quân sự”.
Sau này, V.I. Lênin đã khẳng định lại luận
điểm của Ăngghen, coi dân chủ là một chế độ
chính trị: “Trong những nhận định thông
thường về nhà nước, người ta luôn luôn phạm
một sai lầm mà Ph. Ăngghen đã căn dặn phải
đề phòng. Sai lầm ấy là: người ta luôn luôn
quên rằng thủ tiêu nhà nước cũng là thủ tiêu
chế độ dân chủ và nhà nước tiêu vong cũng là
chế dộ dân chủ tiêu vong” [1, 101].
Theo C.Mác và Ph.Ăngghen, dân chủ chỉ thực
sự xuất hiện dưới chế độ chiếm hữu nô lệ,
mặc dù một số yếu tố dân chủ đã có từ thời
nguyên thuỷ. Khi giải thích về hội nghị thị
tộc, Ph. Ăngghen đã sử dụng thuật ngữ dân
chủ nhưng chỉ theo nghĩa so sánh để giúp
chúng ta hình dung về cơ chế hoạt động của
hội nghị này mà thôi. Ông nói: “Thị tộc có
một hội đồng, tức hội đồng dân chủ của toàn
thể các thành viên của thị tộc, trai cũng như
gái, tất cả đều có quyền bầu cử như nhau” [8,
136]. Chỉ khi bàn về nhà nước Aten, khái
niệm dân chủ mới được Ph. Ăngghen sử dụng
theo đúng nghĩa của nó: “Không phải chế độ