Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Lập trình căn bản với chuỗi ký tự
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
Lập trình căn bản
Chương VIII: CHUỖI KÝ TỰ
Học xong chương này, sinh viên sẽ nắm được các vấn đề sau:
Khái niệm về chuỗi ký tự.
Một số hàm xử lý chuỗi và ứng dụng của chúng trong thực tế.
I. KHÁI NIỆM
Chuỗi ký tự là một dãy gồm các ký tự hoặc một mảng các ký tự được kết thúc
bằng ký tự ‘\0’ (còn được gọi là ký tự NULL trong bảng mã Ascii).
Các hằng chuỗi ký tự được đặt trong cặp dấu nháy kép “”.
II. KHAI BÁO
II.1 Khai báo theo mảng
Cú pháp: char <Biến> [Chiều dài tối đa]
Ví dụ: Trong chương trình, ta có khai báo:
char Ten[12];
Trong khai báo này, bộ nhớ sẽ cung cấp 12+1 bytes để lưu trữ nội dung
của chuỗi ký tự Ten; byte cuối cùng lưu trữ ký tự ‘\0’ để chấm dứt chuỗi.
Ghi chú:
- Chiều dài tối đa của biến chuỗi là một hằng nguyên nằm trong khoảng từ 1
đến 255 bytes.
- Chiều dài tối đa không nên khai báo thừa để tránh lãng phí bộ nhớ, nhưng
cũng không nên khai báo thiếu.
II.2 Khai báo theo con trỏ
Cú pháp: char *<Biến>
Ví dụ: Trong chương trình, ta có khai báo:
char *Ten;
Trong khai báo này, bộ nhớ sẽ dành 2 byte để lưu trữ địa chỉ của biến
con trỏ Ten đang chỉ đến, chưa cung cấp nơi để lưu trữ dữ liệu. Muốn có chỗ để lưu
trữ dữ liệu, ta phải gọi đến hàm malloc() hoặc calloc() có trong “alloc.h”, sau đó mới
gán dữ liệu cho biến.
II.3 Vừa khai báo vừa gán giá trị
Cú pháp: char <Biến>[]=<”Hằng chuỗi”>
Ví dụ:
#include<stdio.h>
#include<conio.h>
int main()
{
char Chuoi[]="Mau nang hay la mau mat em” ;
Trang 92