Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Ke lai canh con trai lao hac tro ve lang
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
Văn mẫu lớp 8: Tưởng tượng rồi kể lại cảnh con trai Lão Hạc trở về làng và thăm mộ cha
Tổng hợp: Download.vn 1
Dàn ý Kể lại cảnh con trai Lão Hạc trở về làng
Dàn ý 1
1. Mở bài Giới thiệu chung
2. Thân bài Sau bao năm làm việc ở đồn điền cao su tôi đã quyết định quay trở về
Làng tôi thay đổi nhiều quá, về đến nhà tôi không còn nhận ra nổi, cây
cối um tùm, không thấy cha tôi đâu
Tôi tim ông giáo để hỏi Ông giáo kể lại cái chết của lão Hạc
Ông giáo đưa cậu con trai đi viếng mộ lão Hạc
Cậu con trai trước mộ cha: Khóc, ân hận vì không ở bên chăm sóc cha
3. Kết bài Tổng kết lại, rồi hứa sẽ làm lụng chăm chỉ để bảo vệ tài sản cha để lại. Dàn ý 2
1. Mở bài
Giới thiệu hoàn cảnh câu chuyện (vào vai con trai lão Hạc để kể chuyện): đồn
điền cao su hết việc, bị bóc lột quá nhiều, không đủ sức làm việc và bị bạn lừa
hết tiền nên quyết định về quê sống gắn bó với đồng ruộng và chăm sóc cha. 2. Thân bài
Văn mẫu lớp 8: Tưởng tượng rồi kể lại cảnh con trai Lão Hạc trở về làng và thăm mộ cha
Tổng hợp: Download.vn 2
a. Ngày trở về
Quang cảnh làng xóm: không có gì thay đổi nhiều, mọi thứ vẫn nguyên
vẹn; khi đặt chân vào cửa nhà thấy nhà cửa không thay đổi nhiều nhưng
lại xơ xác, vắng vẻ, đìu hiu. Đi khắp sân vườn tìm kiếm nhưng không thấy bố đâu, không thấy cả Cậu
Vàng, nhiều đồ đạc trong nhà bị bám bụi, mạng nhện giăng khắp nhà. →
có chút gì đó lo lắng, bất an. Bỏ đồ đạc gọn vào một chỗ rồi đi dọn dẹp xung quanh cho gọn gàng hơn. Dùng số tiền ít ỏi để đi mua đồ về nấu ăn. Cơm nước thịnh soạn vẫn
không thấy bố về đâm ra lo lắng và quyết định đi sang nhà ông giáo - người bạn thân thiết của bố để hỏi thăm. b. Khi sang nhà ông giáo
Ông giáo khi nhìn thấy tôi rất ngạc nhiên pha chút gì đó buồn bã. Tôi gặng hỏi rằng có biết bố mình đi đâu không thì ông giáo ngập ngừng. Tôi linh cảm có chuyện không lành. Ông giáo gọi tôi vào nhà nói chuyện, sau khi tôi ngồi và uống nước, ông
giáo từ từ kể lại những chuyện đã xảy ra với cha tôi. Tôi sững sờ, tất cả
mọi thứ như sụp đổ trong phút chốc, không dám tin vào sự thật là bố
mình đã ra đi mãi mãi. Tôi òa lên khóc nức nở như đứa trẻ con khi ông
giáo nói về cái chết đầy thương tâm của bố tôi. Tôi cảm thấy ân hận vì đã bỏ đi làm đồn điền cao su biền biện, không ở
bên quan tâm chăm sóc bố, thậm chí là không biết đến cái chết của bố
mình; không biết bố đã chịu đau khổ như thế nào trong những ngày cuối
đời. Tôi tự dằn vặt, trách móc bản thân. Ông giáo khuyên tôi không nên quá buồn bã mà hãy sống tiếp thật tốt để
bố dưới suối vàng được yên lòng.