Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Học tập Bác Hồ về lý luận và thực tiễn, nói và làm
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
Học tập Bác Hồ về lý luận và thực tiễn, nói và làm
Hồ Chủ tịch là người Việt Nam đầu tiên đã lấy Chủ nghĩa Mác- Lê nin làm lý luận soi đường cho thực tiễn cách mạng
nước ta. Năm 1920, Người được đọc Luận cương về vấn đề dân tộc và thuộc địa của Lê-nin. Sau khi nghiên cứu,
Người đã sung sướng nói lên rằng: " Hỡi đồng bào bị đọa đày đau khổ! Đây là cái cần thiết cho chúng ta, đây là con
đường giải phóng chúng ta". Người khẳng định: "Muốn cứu nước và giải phóng dân tộc không có con đường nào khác,
con đường cách mạng vô sản", chỉ có CNXH, chủ nghĩa cộng sản mới giải phóng được các dân tộc bị áp bức và những
người lao động trên thế giới khỏi ách nô lệ".
Trong quá trình lãnh đạo Đảng và Nhà nước, Hồ Chủ tịch đã để lại cho chúng ta những bài nói chuyện, những chỉ thị,
những lời kêu gọi, khuyên răn vô cùng quý báu về đường lối, chủ trương, đạo đức, tác phong theo quan điểm Chủ
nghĩa Mác- Lê nin. Chính Người đã thực hiện lời của Mác: "Lý luận sẽ trở thành lực lượng vật chất một khi nó thâm
nhập được vào quần chúng". Người đã mở các lớp huấn luyện lý luận cho cán bộ, đảng viên ngay từ những năm
1927, trong hoàn cảnh hoạt động bí mật. Những tài liệu lý luận này được người diễn đạt dưới một hình thức giản dị.
Nhờ đó đã góp phần trực tiếp đào tạo những cán bộ hoạt động thực tiễn thích hợp với hoàn cảnh khó khăn của cách
mạng lúc bấy giờ. Sau này khi Đảng nắm được chính quyền, có điều kiện thuận lợi hơn, Hồ Chủ tịch đã quan tâm đến
giáo dục lý luận Mác - Lê nin có hệ thống và sâu rộng hơn ở các Trường Đảng.
Hồ Chủ tịch nói: " Lý luận như cái kim chỉ nam, nó chỉ phương hướng cho chúng ta trong công việc thực tế, không có
lý luận thì lúng túng như nhắm mắt mà đi, lý luận phải đem ra thực hành, thực hành phải nhằm theo lý luận". Người
còn nói: "thống nhất giữa lý luận và thực tiễn là nguyên tắc cơ bản của Chủ nghĩa Mac- Lê nin. Thực tiễn không có lý
luận hướng dẫn thì thành thực tiễn mù quáng, lý luận mà không liên hệ với thực tiễn là lý luận suông". Lê nin cho
rằng lý luận cách mạng không phải là giáo điều, nó là kim chỉ nam cho hành động cách mạng, lý luận không phải là
cái gì cứng nhắc, nó đầy tính sáng tạo, lý luận luôn cần được bổ sung bằng những kết luận mới rút ra trong thực tế
sinh động..., do vậy phải cụ thể hóa Chủ nghĩa Mác- Lê nin cho thích hợp với điều kiện, hoàn cảnh từng lúc, từng nơi.
Hồ Chí Minh kiên quyết chống bệnh chủ quan và cho đó là chứng bệnh nguy hiểm bậc nhất, tác hại to lớn đến cách
mạng. Người nói: "Không biết nhận rõ điều kiện hoàn cảnh khách quan, ý mình nghĩ thế nào làm thế ấy. Kết quả
thường thất bại" và nêu nguyên nhân của bệnh chủ quan là do "kém lý luận hoặc khinh lý luận, hoặc lý luận suông".
Người phê bình những biểu hiện của bệnh chủ quan, chủ nghĩa kinh nghiệm và chủ nghĩa giáo điều. Người chỉ rõ tác
hại to lớn của bệnh kinh nghiệm trong cán bộ ta. Trong quá trình công tác, mỗi cán bộ đều có một số kinh nghiệm,
những kinh nghiệm đó rất đáng quý, nhưng nếu dừng lại ở đó thì không đủ. Hồ Chủ tịch nói: "kinh nghiệm của họ tuy
tốt, nhưng chẳng qua cũng từng bộ phận mà thôi, chỉ thiên về một mặt mà thôi. Có kinh nghiệm mà không có lý luận
cũng như một mắt sáng, một mắt mờ. Những anh em đó cần nghiên cứu thêm về lý luận mới thành người cán bộ
hoàn toàn". Hồ Chủ tịch còn phê phán bệnh giáo điều: "Có những người xem được sách, xem nhiều sách. Siêng xem
sách và xem nhiều sách là một việc đáng quý. Nhưng thế không phải đã là biết lý luận".
Lý luận cốt để áp dụng vào công việc thực tế. Lý luận mà không áp dụng vào thực tế là lý luận suông. Dù xem được
hàng nghìn, hàng vạn quyển lý luận, nếu không biết đem ra thực hành thì khác nào một cái hòm đựng sách. Xem
nhiều sách để mà lòe, để làm ra đây, thế không phải là biết lý luận. Những anh em đó, cần phải ra sức thực hành mới
thành người biết lý luận.
Hiện nay đất nước ta đang đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá, chúng ta phải ra sức học tập kinh nghiệm của
các nước, nhưng phải chống bệnh giáo điều, rập khuôn máy móc. Nước ta thực hiện kinh tế thị trường theo định
hướng XHCN, phù hợp với điều kiện và hoàn cảnh cụ thể của đất nước. Có như vậy nền kinh tế của nước nhà mới
phát triển bền vững.
Trong công tác tuyên truyền, Hồ Chủ tịch nói: "Người tuyên truyền bao giờ cũng phải tự hỏi: viết cho ai xem? nói cho
ai nghe? nếu không vậy thì cũng như có ý không muốn cho người ta nghe, không muốn cho người ta xem". Người còn
luôn nhắc nhở phải cải tiến tiếng nói của ta. Người phê phán những đồng chí nói dài dòng, rổng tuếch, báo cáo bông
lông, không nêu được đúng tình hình địa phương hay ngành mình, thậm chí còn báo cáo sai sự thật, che dấu khuyết
điểm, đề cao thành tích để được khen.
Hồ Chủ tịch đòi hỏi cán bộ phải làm nhiều hơn nói và rất coi trọng thực tiễn. Người yêu cầu "phải đào tạo một số cán
bộ có gan phụ trách, có gan làm việc, ham làm việc". Người cán bộ phải biết cách làm đúng, phải biết tổ chức công
việc của mình cho khoa học, phải điều tra nghiên cứu tìm hiểu đúng tình hình để đề ra những chủ trương sát hợp. Khi
đã có chủ trương thì phải tổ chức thực hiện cho đúng. Sau đó phải tiến hành kiểm tra rút kinh nghiệm. Đó là phương
pháp làm việc khoa học đem lại hiệu quả thiết thực. Người dạy người lãnh đạo, chỉ đạo phải có trọng tâm trọng điểm