Siêu thị PDFTải ngay đi em, trời tối mất

Thư viện tri thức trực tuyến

Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật

© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Hình ảnh cô gái mở đường trong bài Khoảng trời - Hố bom gợi cho anh chị những suy nghĩ gì về sự
MIỄN PHÍ
Số trang
3
Kích thước
150.6 KB
Định dạng
PDF
Lượt xem
1452

Hình ảnh cô gái mở đường trong bài Khoảng trời - Hố bom gợi cho anh chị những suy nghĩ gì về sự

Nội dung xem thử

Mô tả chi tiết

VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí

Đề bài: Hình ảnh cô gái mở đường trong bài Khoảng trời - Hố bom gợi

cho anh chị những suy nghĩ gì về sự góp mặt của những người phụ nữ

trong chiến tranh?

Bài làm

Năm 1972, bài thơ "Khoảng trời - Hố bom" cùng với cái tên Lâm Thị Mỹ Dạ

xuất hiện trên các báo chí được bạn đọc gần xa ái mộ. Nhà thơ nữ trẻ này là

một nữ thanh niên xung phong đi mở đường trên núi rừng Trường Sơn, đó là

những con người từng được Tố Hữu ca ngợi là "Xẻng tay mà viết nên trang sử

hồng". Đây là bài thơ sáng giá nhất trong chùm thơ của chị được tặng giải Nhất

cuộc thi thơ báo văn nghệ năm 1972-1973. Năm viết bài thơ "Khoảng trời hố

bom"(10/1972) chị mới bước sang tuổi 23. Bài thơ là lời tưởng niệm đầy xúc động về sự hi sinh của người thanh niên

xung phong trên tuyến đường Trường Sơn những năm chiến tranh chống Mỹ. Bài thơ viết trên đường hành quân, khi nhà thơ đang cùng đồng đội vượt qua

những trọng điểm đầy bom đạn ác liệt: "Đơn vị tôi hành quân qua bao con đường mòn

Gặp hố bom nhắc chuyện người con gái ...." Hố bom kia như một chứng tích đau thương về cái chết của người con gái. Người con gái đã ngã xuống trong bom đạn quân thù còn trẻ lắm, được nhà thơ

nữ 23 tuổi gọi bằng "em" với tất cả tình yêu thương. Câu thơ mở đầu dung dị, tự nhiên như lối kể chuyện dân gian, giọng điệu tâm tình, chứa chan xúc

động:"Chuyện kể rằng em cô gái mở đường" ...Bốn câu thơ tiếp theo nói về sự

hy sinh vô cùng cao cả của em: "Để cứu con đường đêm ấy khỏi bị thương Cho đoàn xe kịp giờ ra trận Em đã

lấy tình yêu Tổ quốc của mình thắp lên ngọn lửa Đánh lạc hướng thù, hứng lấy

luồng bom"

"Em" đã xả thân để cứu con đường, giữ vững mạch máu giao thông "cho đoàn

xe kịp giờ ra trận". Dũng cảm, mưu trí và anh hùng biết bao! Em tự giác, tự

nguyện chấp nhận hy sinh: Em đã lấy tình yêu Tổ quốc của mình thắp lên ngọn

lửa- Đánh lạc hướng thù, hứng lấy luồng bom". Em đã được điều như em mong

muốn. Ngọn lửa em thắp lên đã đánh lừa được lũ giặc lái Hoa Kỳ, con đường

"khỏi bị thương", nhưng em đã hi sinh. "Hứng" nghĩa là đón lấy. Cô gái mở

đường đã "hứng lấy luồng bom". Hành động ấy diễn ra một cách thầm lặng, vô

cùng cao cả và anh hùng. Ngọn lửa mà cô gái thanh niên xung phong thắp sáng

lên trong đêm tối để đánh lừa máy bay giặc Mỹ bằng một thứ nhiên liệu đặc

biệt "Tình yêu Tổ Quốc". Đúng như nhà thơ Xuân Diệu đã viết: "Tình yêu Tổ Quốc là đỉnh núi, bờ sông Những lúc tột cùng là dòng huyết

chảy" Câu thơ của Lâm Thị Mỹ Dạ gồm có 8 từ chia làm 2 vế cân xứng đối nhau, vế

thứ nhất thể hiện sự mưu trí, vế thứ hai nói lên tinh thần quả cảm vô song: "Đánh lạc hướng thù // hứng lấy luồng bom"

Tải ngay đi em, còn do dự, trời tối mất!