Siêu thị PDFTải ngay đi em, trời tối mất

Thư viện tri thức trực tuyến

Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật

© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

T
PREMIUM
Số trang
125
Kích thước
12.5 MB
Định dạng
PDF
Lượt xem
1575

Hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án dân sự

Nội dung xem thử

Mô tả chi tiết

BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO

TRƢỜNG ĐẠI HỌC LUẬT TP. HỐ CHÍ MINH

NGUYỄN THỊ THUỲ TRANG

HẬU QUẢ CỦA VIỆC ĐÌNH CHỈ

GIẢI QUYẾT VỤ ÁN DÂN SỰ

LUẬN VĂN THẠC SĨ

CHUYÊN NGÀNH LUẬT DÂN SỰ VÀ TỐ TỤNG DÂN SỰ

ĐỊNH HƢỚNG ỨNG DỤNG

TP. HỒ CHÍ MINH, NĂM 2021

BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO

TRƢỜNG ĐẠI HỌC LUẬT TP. HỐ CHÍ MINH

HẬU QUẢ CỦA VIỆC ĐÌNH CHỈ

GIẢI QUYẾT VỤ ÁN DÂN SỰ

Chuyên ngành: Luật Dân sự và Tố tụng dân sự

Định hƣớng ứng dụng

Mã số: 8380103

Người hướng dẫn khoa học: Ts. Nguyễn Hải An

Học viên: Nguyễn Thị Thuỳ Trang

Lớp: Cao học Luật, Bình Thuận Khóa 02

TP. HỒ CHÍ MINH, NĂM 2021

LỜI CAM ĐOAN

Tôi xin cam đoan nội dung trong luận văn “Hậu quả của việc đình chỉ giải

quyết vụ án dân sự” là kết quả nghiên cứu của bản thân tôi dưới sự hướng dẫn khoa

học của Tiến sĩ Nguyễn Hải An, mà không có sự sao chép của bất kỳ luận văn,

công trình nghiên cứu khoa học nào khác. Những tài liệu có nội dung được tham

khảo, trích dẫn trong luận văn đã được dẫn trong phần trích dẫn và tài liệu tham

khảo. Các bản án, quyết định được nêu trong luận văn là chính xác, đúng sự thật.

Tôi xin hoàn toàn chịu trách nhiệm về tính trung thực của luận văn.

Tp. Hồ Chí Minh, ngày tháng năm 2021

Học viên

Nguyễn Thị Thuỳ Trang

DANH MỤC TỪ VIẾT TẮT

Số thứ tự Chữ viết tắt Chữ viết thường

01

BLTTDS năm 2004

sửa đổi, bổ sung

năm 2011

Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2004

được sửa đổi, bổ sung bởi Luật số

65/2011/QH12 ngày 29-3-2011

của Quốc hội sửa đổi, bổ sung một

số điều của Bộ luật Tố tụng dân sự

02 BLTTDS năm 2015 Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015

03 HĐTP Hội đồng Thẩm phán

04

Luật THADS năm

2008 được sửa đổi,

bổ sung năm 2014

Luật Thi hành án dân sự năm 2008

được sửa đổi, bổ sung bởi Luật số

64/2014/QH13 ngày 25-11-2014

của Quốc hội sửa đổi, bổ sung một

số điều của Luật thi hành án dân

sự

05 TAND Tòa án nhân dân

06 TANDTC Tòa án nhân dân tối cao

07 TMCP Thương mại cổ phần

08 TNHH Trách nhiệm hữu hạn

09 VKSND Viện kiểm sát nhân dân

10 VPBank Ngân hàng Thương mại cổ phần

Việt Nam Thịnh vượng

MỤC LỤC

PHẦN MỞ ĐẦU........................................................................................................1

CHƢƠNG 1. QUYỀN KHỞI KIỆN YÊU CẦU TOÀ ÁN GIẢI QUYẾT LẠI

VỤ ÁN DÂN SỰ ......................................................................................................10

1.1. Xác định việc khởi kiện vụ án sau khác với vụ án trƣớc ..........................10

1.2. Quyền khởi kiện yêu cầu Toà án giải quyết lại vụ án của đƣơng sự khi

vụ án bị đình chỉ do nguyên đơn không nộp tiền tạm ứng chi phí định giá tài

sản và chi phí tố tụng khác .................................................................................19

Kết luận Chƣơng 1 ..................................................................................................25

CHƢƠNG 2. XỬ LÝ HẬU QUẢ CỦA VIỆC ĐÌNH CHỈ GIẢI QUYẾT VỤ

ÁN DÂN SỰ.............................................................................................................26

2.1. Xử lý tạm ứng án phí trong trƣờng hợp đình chỉ giải quyết vụ án dân sự

khi có căn cứ thuộc “các trƣờng hợp khác theo quy định của pháp luật”.....26

2.2. Giải quyết hậu quả của việc thi hành án khi đình chỉ giải quyết vụ án

dân sự....................................................................................................................30

2.3. Xử lý đối với biện pháp khẩn cấp tạm thời, biện pháp bảo đảm trong

quyết định đình chỉ giải quyết vụ án dân sự .....................................................39

Kết luận Chƣơng 2 ..................................................................................................46

KẾT LUẬN..............................................................................................................47

DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO

PHỤ LỤC

1

PHẦN MỞ ĐẦU

1. Lý do chọn đề tài

Quyết định đình chỉ giải quyết vụ án dân sự đóng vai trò là quyết định đánh

dấu việc kết thúc quá trình giải quyết vụ án dân sự. Tuy nhiên, các căn cứ đình chỉ

việc giải quyết vụ án dân sự tại khoản 1 Điều 217 Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015

cho thấy dù quyết định đình chỉ vụ án dân sự làm kết thúc việc giải quyết vụ án,

nhưng không phải lúc nào cũng dẫn đến việc chấm dứt quan hệ pháp luật tranh

chấp. Vậy làm thế nào để đương sự bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình

đang bị người khác xâm phạm, khi quan hệ pháp luật tranh chấp vẫn còn tồn tại, mà

việc giải quyết vụ án đã chấm dứt? Số tiền tạm ứng án phí mà đương sự đã nộp sẽ

được xử lý như thế nào? Trường hợp bản án đã được thi hành nhưng lại bị cấp giám

đốc thẩm, tái thẩm huỷ để xét xử lại, và trong quá trình giải quyết lại theo thủ tục sơ

thẩm thì vụ án bị đình chỉ, vậy hậu quả của việc thi hành án sẽ được xử lý như thế

nào? Vì lẽ đó, Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015 đã quy định hậu quả của việc đình

chỉ giải quyết vụ án dân sự tại Điều 218. Tuy nhiên, quá trình áp dụng quy định

pháp luật về hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án dân sự trong thực tiễn hiện

nay vẫn còn những vướng mắc, bất cập, cụ thể:

Một là, khi xác định việc khởi kiện vụ án sau có khác với vụ án trước hay

không để từ đó xác định quyền khởi kiện yêu cầu Toà án giải quyết lại vụ án dân sự

của đương sự, ta cần phải dựa trên căn cứ nào? Phải chăng chỉ cần dựa vào điều

kiện việc khởi kiện vụ án sau khác vụ án trước về nguyên đơn, bị đơn, quan hệ pháp

luật có tranh chấp theo quy định tại khoản 1 Điều 218 Bộ luật Tố tụng dân sự năm

2015? Thực tiễn có nhiều trường hợp đã thoả mãn điều kiện được quyền khởi kiện

yêu cầu Toà án giải quyết lại vụ án dân sự theo quy định tại khoản 1 Điều 218 Bộ

luật Tố tụng dân sự năm 2015, nhưng khi đương sự nộp đơn khởi kiện lại tại Toà

án, Toà án trả lại đơn khởi kiện theo điểm c khoản 1 Điều 192 Bộ luật Tố tụng dân

sự năm 2015, hoặc đình chỉ vụ án theo điểm g khoản 1 Điều 217 Bộ luật Tố tụng

dân sự năm 2015. Như vậy, chỉ căn cứ vào các điều kiện quy định tại khoản 1 Điều

218 Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015 để xác định đương sự có quyền khởi kiện yêu

cầu Toà án giải quyết lại vụ án dân sự hay không là chưa đủ.

Hai là, khi vụ án bị đình chỉ theo điểm đ khoản 1 Điều 217 Bộ luật Tố

tụng dân sự năm 2015, thì đương sự không được quyền khởi kiện yêu cầu Toà án

giải quyết lại vụ án, nếu việc khởi kiện vụ án sau không có gì khác với vụ án

trước về nguyên đơn, bị đơn, quan hệ pháp luật có tranh chấp. Tuy nhiên, hiện

2

nay trong thực tiễn xét xử vẫn tồn tại các quan điểm khác nhau về vấn đề này bởi

tính hợp lý của nó.

Ba là, đối với việc xử lý tạm ứng án phí, Điều 218 Bộ luật Tố tụng dân sự năm

2015 không nhắc đến trường hợp đình chỉ giải quyết vụ án theo điểm h khoản 1 Điều

217 Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015 thì tiền tạm ứng án phí được xử lý như thế nào.

Bốn là, đối với vụ án được xét xử lại theo thủ tục sơ thẩm sau khi có quyết

định giám đốc thẩm, tái thẩm mà bị đình chỉ thì Tòa án đồng thời phải giải quyết hậu

quả của việc thi hành án, các vấn đề khác có liên quan (nếu có). Tuy nhiên, hiện nay

lại không có hướng dẫn giải quyết hậu quả của việc thi hành án trong trường hợp này.

Năm là, trong trường hợp quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời

đang có hiệu lực mà vụ án bị đình chỉ, dẫn đến việc huỷ bỏ biện pháp khẩn cấp tạm

thời, đi kèm với đó là Toà án phải xử lý biện pháp bảo đảm mà người yêu cầu áp

dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời đã thực hiện. Vậy quyết định đình chỉ giải quyết

vụ án có thể hiện nội dung xử lý biện pháp khẩn cấp tạm thời cũng như biện pháp

bảo đảm mà người yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời đã thực hiện ở nội

dung hậu quả của việc đình chỉ hay không.

Từ những vướng mắc phân tích nêu trên, người viết quyết định chọn đề tài

“Hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án dân sự” để tìm hiểu, nghiên cứu làm

đề tài luận văn thạc s luật học của mình.

2. Tình hình nghiên cứu đề tài

Liên quan đến đề tài “Hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án dân sự”,

hiện nay có nhiều sách giáo trình, sách chuyên khảo, cũng như các bài viết đăng tải

trên các tạp chí của các tác giả bàn luận nhiều khía cạnh liên quan đến vấn đề này,

cụ thể:

- Sách chuyên khảo, giáo trình:

+ Trường Đại học Luật Thành phố Hồ Chí Minh (2020), o tr n u t t

t n d n s t m, Nhà xuất bản Hồng Đức – Hội luật gia Việt Nam. Tài liệu

này đã phân tích, làm rõ những quy định của Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015 về

hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án dân sự ở góc độ lý luận, là giáo trình

dành cho người học luật, phục vụ cho mục đích nghiên cứu, nên tài liệu không đi

sâu vào phân tích những vấn đề liên quan đến từng hậu quả của việc đình chỉ giải

quyết vụ án dân sự, không bàn luận đến những vướng mắc, bất cập của quy định

này trong thực tiễn. Tài liệu là nguồn kiến thức nền tảng về lý luận để tác giả đi sâu

khai thác những quy định về hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án dân sự, và

3

đưa ra những đánh giá khi so sánh giữa quy định pháp luật và thực tiễn áp dụng

pháp luật

+ Trần Anh Tuấn (Chủ biên) (2017), Bình lu n k o ọc Bộ lu t T t n

D n s củ ước Cộn oà xã ộ c ủ n ĩ t m năm 2015, Nhà xuất bản Tư

pháp. Tài liệu này bình luận một cách tổng thể các quy định của Bộ luật Tố tụng

dân sự năm 2015 và hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án cũng được đưa ra để

bình luận, tuy nhiên, việc bình luận chỉ dừng lại ở mức độ phân tích, thống kê, nêu

rõ các điều luật được dẫn chiếu tại Điều 218 Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015 để

người đọc hiểu rõ hơn quy định tại Điều 218 Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015 mà

chưa đi sâu bàn luận đến những vướng mắc bất cập trong việc áp dụng quy định này

trong thực tiễn. Cùng với Giáo trình Luật tố tụng dân sự Việt Nam, tài liệu này là cơ

sở và nền tảng lý luận để tác giả nắm vững quy định pháp luật về hậu quả của việc

đình chỉ giải quyết vụ án dân sự.

+ Nguyễn Văn Tiến (Chủ biên) (2021), S c t n u n u t t t n D n s

(B n lu n bản n), Nhà xuất bản Hồng Đức. Tài liệu này là tổng hợp bài viết của

nhiều tác giả khác nhau, bình luận nhiều vấn đề của Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015,

trong đó có hai vấn đề liên quan đến nội dung được phân tích trong luận văn gồm vấn

đề căn cứ và hậu quả của đình chỉ giải quyết vụ án dân sự tại chủ đề số 18 của tác giả

Nguyễn Văn Tiến. Trong bài viết, tác giả đã phân tích những vấn đề liên quan đến căn

cứ đình chỉ giải quyết vụ án và hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án dân sự, bên

cạnh đó, tác giả cũng bình luận một bản án cụ thể để làm rõ những bất cập còn tồn tại.

Tài liệu này là nguồn để tác giả tham khảo khi viết luận văn, cụ thể, tác giả sẽ kế thừa

nội dung quyền khởi kiện lại vụ án dân sự của đương sự, tiếp tục mở rộng phân tích và

bàn luận vấn đề này trong luận văn của mình; vấn đề khác được nhắc đến là hình thức

tồn tại và hiệu lực của quyết định áp dụng, thay đổi, huỷ bỏ biện pháp khẩn cấp tạm

thời tại chủ đề số 17 của tác giả Phạm Thị Thuý. Thông qua chủ đề, tác giả đã phân tích

những vấn đề liên quan đến nội dung việc áp dụng, huỷ bỏ, thay đổi biện pháp khẩn

cấp tạm thời có được thể hiện trong bản án, quyết định của Toà án hay không? Nếu

được thể hiện thì hiệu lực của biện pháp khẩn cấp tạm thời có bắt buộc theo bản án,

quyết định đó hay không? Các đương sự có quyền thoả thuận đối với vấn đề áp dụng,

thay đổi, huỷ bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời hay không. Trong nội dung của chủ đề

này, tác giả sẽ kế thừa nội dung liên quan đến vấn đề huỷ bỏ biện pháp khẩn cấp tạm

thời có được thể hiện trong bản án, quyết định của Toà án hay không để làm căn cứ

tiếp tục phân tích, bình luận trong luận văn của mình.

4

- Bài báo, tạp chí:

+ Nguyễn Phát Lộc, Châu Thanh Quyền (2020), “Quyền khởi kiện lại của

nguyên đơn sau khi bị đình chỉ giải quyết vụ án do không nộp tạm ứng chi phí định

giá”, đăng trên T p c T n n n d n n t vào ngày 27 tháng 4 năm 2020. Bài

viết nêu những quy định pháp luật về quyền khởi kiện yêu cầu Toà án giải quyết lại

vụ án dân sự trong trường hợp đình chỉ do đương sự không nộp tạm ứng chi phí định

giá. Tác giả cũng nêu ra các quan điểm khác nhau về việc đương sự có được quyền

khởi kiện yêu cầu Toà án giải quyết lại vụ án dân sự hay không, và đưa ra kiến nghị

sửa đổi Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015, hoặc hướng dẫn thống nhất pháp luật theo

hướng trao cho đương sự được quyền khởi kiện yêu cầu Toà án giải quyết lại vụ án

dân sự, trong trường hợp vụ án bị đình chỉ do đương sự không nộp tạm ứng chi phí

định giá. Tuy nhiên, bài viết với dung lượng ngắn, chỉ bàn đến quyền khởi kiện yêu

cầu Toà án giải quyết lại vụ án dân sự trong một trường hợp cụ thể, mà không bàn

đến tất cả những hậu quả do việc đình chỉ giải quyết vụ án mang lại, cũng như chưa

nghiên cứu một cách tổng thể về quyền khởi kiện yêu cầu Toà án giải quyết lại vụ án

dân sự. Bài viết là nguồn tài liệu để tác giả tiếp tục nghiên cứu một cách toàn diện các

quy định về hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án dân sự, cụ thể, luận văn sẽ kế

thừa nội dung liên quan đến những quan điểm khác nhau đối với quyền khởi kiện yêu

cầu Toà án giải quyết lại vụ án dân sự trong trường hợp đình chỉ giải quyết vụ án do

đương sự không nộp tạm ứng chi phí tố tụng của bài viết.

+ Nguyễn Xuân Bình, Nguyễn Hải Anh (2018), “Bàn về quy định tại khoản 4

Điều 217 BLTTDS 2015”, đăng trên T p c Toà n n n d n n t vào ngày 05-9-

2018. Bài viết nêu lên những bất cập trong thực tiễn khi áp dụng khoản 4 Điều 217

Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015 để giải quyết hậu quả của việc thi hành án trong

quyết định đình chỉ giải quyết vụ án dân sự, đồng thời tác giả cũng nêu đề xuất, kiến

nghị để giải quyết những bất cập nêu trên. Bài viết đưa ra nhiều bất cập liên quan đến

xác định, giải quyết hậu quả của việc thi hành án, về tính án phí, về mẫu ban hành

quyết định đình chỉ. Tuy nhiên, bài viết chỉ dừng lại ở mức độ phân tích lý luận mà

không bình luận một bản án, quyết định cụ thể để làm rõ hơn những bất cập. Luận

văn chỉ tham khảo, kế thừa và phát triển nội dung liên quan đến bất cập và hướng giải

quyết bất cập khi giải quyết hậu quả của việc thi hành trong bài viết.

+ Trương Thanh Hoà (2018), “Quyền khởi kiện lại vụ án trong quyết định

đình chỉ giải quyết vụ án dân sự”, đăng trên T p c Toà n n n d n n t vào

ngày 03-10-2018. Bài viết nêu ra hai vấn đề đối với quyền khởi kiện yêu cầu Toà án

5

giải quyết lại vụ án dân sự, đó là có nên thể hiện quyền khởi kiện yêu cầu Toà án

giải quyết lại vụ án dân sự trong quyết định đình chỉ hay không, và những vướng

mắc nếu thể hiện quyền khởi kiện yêu cầu Toà án giải quyết lại vụ án dân sự trong

quyết định đình chỉ giải quyết vụ án dân sự, cụ thể là khó khăn khi xác định ai là

người được quyền khởi kiện yêu cầu Toà án giải quyết lại vụ án dân sự đó, hiểu như

thế nào về việc khởi kiện vụ án sau không có gì khác với vụ án trước về nguyên

đơn, bị đơn, khó khăn về xác định quan hệ pháp luật có tranh chấp. Từ đó, tác giả

đưa ra kiến nghị không nên thể hiện quyền khởi kiện yêu cầu Toà án giải quyết lại

vụ án dân sự trong quyết định đình chỉ giải quyết vụ án dân sự. Tuy bài viết đưa ra

được nhiều vấn đề vướng mắc trong thực tiễn về quyền khởi kiện yêu cầu Toà án

giải quyết lại vụ án dân sự của đương sự khi đình chỉ giải quyết vụ án dân sự, tuy

nhiên dung lượng bài viết ngắn, chỉ mới bàn đến khía cạnh có nên thể hiện quyền

khởi kiện yêu cầu Toà án giải quyết lại vụ án dân sự trong quyết định đình chỉ hay

không, cũng như việc hiểu thế nào về việc khởi kiện vụ án sau khác với vụ án trước,

chưa bàn luận đến tất cả các vấn đề liên quan đến hậu quả của việc đình chỉ giải

quyết vụ án dân sự, bài viết đưa ra những vướng mắc nhưng chỉ dừng lại ở việc liệt

kê, chưa đi vào phân tích đánh giá cụ thể từng vướng mắc, bất cập. Bài viết là tài

liệu tham khảo để tác giả tiếp tục tìm tòi, mở rộng phạm vi nghiên cứu, cụ thể, luận

văn sẽ tham khảo quan điểm của tác giả đối với vấn đề hiểu như thế nào là việc khởi

kiện vụ án sau không có gì khác vụ án trước về nguyên đơn, bị đơn, quan hệ pháp

luật có tranh chấp.

Sau quá trình nghiên cứu các tài liệu, công trình nghiên cứu về hậu quả của

việc đình chỉ giải quyết vụ án dân sự, tác giả nhận thấy các bài viết, công trình

nghiên cứu của các tác giả khác chủ yếu tập trung vào một khía cạnh nhỏ của

quyền khởi kiện yêu cầu Toà án giải quyết lại vụ án dân sự; hoặc nghiên cứu đối

với việc giải quyết hậu quả của việc thi hành án trong quyết định đình chỉ giải

quyết vụ án, đối với hình thức thể hiện và hiệu lực của quyết định áp dụng, thay

đổi, huỷ bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời trong bản án, quyết định thành những chủ

đề riêng biệt, mà chưa nghiên cứu một cách tổng thể tất cả các quy định về hậu

quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án dân sự mà Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015

đã quy định, cụ thể là quyền khởi kiện yêu cầu Toà án giải quyết lại vụ án dân sự;

xử lý tạm ứng án phí; giải quyết hậu quả của việc thi hành án trong trường hợp vụ

án được xét xử lại theo thủ tục sơ thẩm, sau khi có quyết định giám đốc thẩm, tái

thẩm mà Tòa án quyết định đình chỉ việc giải quyết vụ án. Bên cạnh đó, hình thức

6

thể hiện hướng xử lý đối với biện pháp khẩn cấp tạm thời và biện pháp bảo đảm

mà người yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời đã thực hiện khi đình chỉ

giải quyết vụ án cũng không được xem xét khi bàn luận đến hậu quả của việc đình

chỉ giải quyết vụ án. Đối với tài liệu chuyên khảo, giáo trình thì các tài liệu này

nghiên cứu một cách tổng thể các hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án dân

sự, nhưng chủ yếu nghiên cứu về mặt lý luận, chưa đi sâu nghiên cứu các vướng

mắc, bất cập trong thực tiễn của việc áp dụng quy định pháp luật. Do đó, việc tác

giả chọn đề tài “Hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án dân sự” để nghiên cứu

tổng thể các vấn đề liên quan đến hậu quả việc đình chỉ giải quyết vụ án dân sự,

những vướng mắc bất cập trong thực tiễn, qua đó đưa ra kiến nghị đề xuất hoàn

thiện pháp luật là thực sự cần thiết.

3. Mục đích, nhiệm vụ nghiên cứu

Mục đích nghiên cứu của đề tài là phân tích, làm rõ những vấn đề lý luận, các

quy định của Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015 về hậu quả của việc đình chỉ giải

quyết vụ án, huỷ bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời, xử lý biện pháp bảo đảm mà

người yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời đã thực hiện, và phân tích, bình

luận các quyết định, bản án trong từng vụ án cụ thể, từ đó làm nổi bật những vướng

mắc, bất cập trong việc áp dụng pháp luật, cũng như đánh giá mức độ tương thích

giữa quy định pháp luật và thực tiễn. Sau khi đánh giá, phân tích những vướng mắc,

bất cập trong thực tiễn, luận văn sẽ đề xuất Quốc hội sửa đổi, bổ sung quy định của

pháp luật về căn cứ xác định vụ án sau khác vụ án trước, để xác định đương sự có

quyền khởi kiện yêu cầu Toà án giải quyết lại vụ án dân sự hay không; cũng như

quyền khởi kiện yêu cầu Toà án giải quyết lại vụ án của đương sự trong trường hợp

đình chỉ giải quyết vụ án theo điểm đ khoản 1 Điều 217 Bộ luật Tố tụng dân sự năm

2015. Đồng thời đề xuất Hội đồng Thẩm phán Toà án nhân dân tối cao hướng dẫn

giải quyết hậu quả của việc thi hành án khi đình chỉ giải quyết vụ án đối với các

trường hợp được xét xử lại theo thủ tục sơ thẩm, sau khi có quyết định giám đốc

thẩm, tái thẩm; hướng xử lý tạm ứng án phí trong trường hợp đình chỉ giải quyết vụ

án theo điểm h khoản 1 điều 217 Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015; có nên thể hiện

nội dung xử lý đối với biện pháp khẩn cấp tạm thời và biện pháp bảo đảm mà người

yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời đã thực hiện trong quyết định đình chỉ

giải quyết vụ án hay không.

Đề tài có nhiệm vụ phân tích các quy định của pháp luật về hậu quả của việc

đình chỉ giải quyết vụ án dân sự, huỷ bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời và xử lý biện

7

pháp bảo đảm mà người yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời đã thực hiện,

phân tích, bình luận quyết định, bản án trong những vụ án cụ thể. Từ đó đánh giá

mức độ tương thích của quy định pháp luật với thực tiễn, và đưa ra đề xuất nhằm

hoàn thiện quy định của Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015 về hậu quả của việc đình

chỉ giải quyết vụ án dân sự.

4. Đối tƣợng và phạm vi nghiên cứu

Đối tượng nghiên cứu của đề tài là những quy định của Bộ luật Tố tụng dân

sự năm 2015 về hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án, huỷ bỏ biện pháp khẩn

cấp tạm thời, xử lý biện pháp bảo đảm mà người yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn

cấp tạm thời đã thực hiện, và việc áp dụng những quy định này trong thực tiễn giải

quyết vụ án, cụ thể là đình chỉ giải quyết vụ án dân sự.

Phạm vi nghiên cứu của đề tài tập trung vào phạm vi không gian, thời gian và

nội dung.

Về phạm vi không gian, nội dung nghiên cứu của luận văn tập trung vào các

quy định của pháp luật Việt Nam liên quan đến hậu quả của việc đình chỉ giải quyết

vụ án dân sự, huỷ bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời và xử lý biện pháp bảo đảm mà

người yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời đã thực hiện. Để làm sáng tỏ

các vướng mắc, bất cập của những quy định này trong thực tiễn, luận văn cần phải

có sự phân tích, đánh giá, bình luận các quyết định đình chỉ, bản án trong những vụ

án cụ thể trên phạm vi toàn quốc mà không giới hạn ở một địa phương cụ thể, bởi lẽ

việc nghiên cứu, tập hợp nhiều quyết định, bản án từ các địa phương khác nhau sẽ

giúp cho tác giả có cái nhìn đa chiều hơn, tập hợp được nhiều quan điểm của những

người đang làm thực tiễn hơn, từ đó có những nhận định, đánh giá khách quan đối

với những vướng mắc, bất cập trong thực tiễn áp dụng pháp luật.

Về phạm vi thời gian, hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án chủ yếu

được quy định trong Bộ luật Tố tụng dân sự, hiện nay Bộ luật Tố tụng dân sự năm

2015 đang có hiệu lực thi hành, nên nội dung nghiên cứu của luận văn tập trung vào

các quy định về hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án dân sự, huỷ bỏ biện pháp

khẩn cấp tạm thời, xử lý biện pháp bảo đảm, cũng như các bản án, quyết định kể từ

thời điểm BLTTDS năm 2015 có hiệu lực thi hành đến nay.

Về phạm vi nội dung, luận văn chỉ tập trung nghiên cứu các vấn đề liên quan

đến hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án dân sự; huỷ bỏ biện pháp khẩn cấp

tạm thời khi vụ án bị đình chỉ và xử lý biện pháp bảo đảm. Cụ thể là những nội

dung liên quan đến quyền khởi kiện yêu cầu Toà án giải quyết lại vụ án dân sự; xử

Tải ngay đi em, còn do dự, trời tối mất!