Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Em hay doc bai tho goi ban dinh hai roi ke lai thanh bai van xuoi
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí
Đề bài: Em hãy đọc bài thơ Gọi bạn (Định Hải) rồi kể lại thành bài văn
xuôi
Bài làm
DÀN Ý ĐẠI CƯƠNG
A. Mở bài:
- Giới thiệu chuyện (khổ thơ)
- Giới thiệu tình bạn giữa Bê vàng và Dê trắng trong rừng xanh. B. Thân bài:
Diễn biến câu chuyện: (khổ thơ 2 và 3)
+ Trời hạn hán: suối cạn, cỏ héo khô
+ Bê vàng đi tìm cỏ, lạc lối về. Dê trắng đi tìm bạn. C. Kết bài: Đến nay Dê trắng không ngừng gọi bạn. BÀI LÀM
Ngày xưa, xưa lắm rồi, trong khu rừng nọ, có đôi bạn sống bên nhau. Khu rừng
ấy rất đẹp. Những hàng cây cổ thụ cao to, tán chạm trời xanh là nơi trú ngụ của
những chú chim xinh xắn, nghịch ngợm, ngày đêm líu lo ca hát. Những dòng
suối trắng bạc trong veo, len lỏi khắp nơi. Tiếng róc rách như cung đàn thần
tiên, đánh thức mọi chú cá đang nằm trong khe suối thức dậy để tung tăng bơi
lội. Và dọc theo con suối ấy là bờ cỏ thơm, nơi đôi bạn Bê vàng và Dê trắng
vẫn đi tìm thức ăn. Bê vàng và Dê trắng là đôi bạn rất thân trong khu rừng này. Có lẽ hai bạn sẽ
vui đùa, sẽ sống cùng nhau mãi mãi nếu không có câu chuyện này xảy ra. Hôm ấy, cô Mây lang thang sang khu rừng nào chẳng biết. Chị Mưa lại ngủ
suốt ngày, chỉ một mình bác Mặt Trời to đi làm. Bác Mặt Trời miệt mài với
công việc. Bao nhiêu nắng bác đổ, bác dội xuống trần gian. Thế là hạn hán. Mọi người đều khổ sở. Cả đôi bạn Bê vàng và Dê trắng của
chúng ta cũng không thoát khỏi. Bê vàng thức dậy vào buổi sớm mai. Nóng nực quá! À... mà sao... Bê vàng
nhìn nhìn chung quanh. Sao dòng suối hôm nay buồn bã thế? Sao không rung
lên chuỗi nhạc réo rắt, thần tiên? Hàng cây cổ thụ lại rũ lá héo khô? Tiếng hót
véo von của bầy chim xinh xắn, tinh nghịch đâu rồi? Bao câu hỏi cứ vọng lên
mãi, nhưng Bê vàng không tài nào trả lời được. - Dê trắng ơi! Dê trắng ơi - Bê vàng khẽ lay Dê trắng - Bạn dậy đi. Dê trắng bừng tỉnh giấc và cũng thấy ngay khung cảnh buồn bã đang hiện rõ
trước mắt mình. Đôi bạn nhìn nhau... Hạn hán rồi đấy! Bây giờ biết làm sao?
- Bê vàng à. Mình đi khắp khu rừng xem như thế nào. Chẳng lẽ... Bê vàng gật đầu. Cả hai bạn cùng đi khắp khu rừng. Những bãi cỏ héo khô. Bờ
suối cạn, trơ lớp cát bỏng dưới sâu. Nước chỉ còn đọng lại trong các khe đá vài
giọt long lanh. Dê trắng nhường cho Bê vàng uống. Bê vàng lại nhường cho Dê
trắng. Bạn nào cũng không chịu uống. Dê trắng thủ thỉ: - Thôi, Bê vàng ạ! Còn nước thì bạn cứ uống đi, mình chẳng sao đâu. Nhưng thương bạn ai lại làm thế bao giờ. Ngày tháng nối tiếp nhau trôi mãi. Lá vàng đã rơi đầy mặt đất. Hàng cây trơ
trụi, khắp rừng không tìm được đâu một ngọn cỏ, một chiếc lá non. Nhìn những
chiếc lá úa, Bê vàng và Dê trắng nhớ lại các ngày trước.