Siêu thị PDFTải ngay đi em, trời tối mất

Thư viện tri thức trực tuyến

Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật

© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Dua vao cau chuyen tam cam da hoc em hay ke chuyen ve con ca bong
MIỄN PHÍ
Số trang
2
Kích thước
133.6 KB
Định dạng
PDF
Lượt xem
1692

Dua vao cau chuyen tam cam da hoc em hay ke chuyen ve con ca bong

Nội dung xem thử

Mô tả chi tiết

VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí

Đề bài: Dựa vào câu chuyện “Tấm Cám” đã học, em hãy kể chuyện về con

cá Bống

Bài làm

DÀN Ý ĐẠI CƯƠNG

A. Mở bài:

Giới thiệu nhân vật và hoàn cảnh. + Ai đã đọc truyện Tấm Cám chắc không thể quên được con cá Bống. + Kể lại việc Tấm có con cá Bống và việc Tấm cho Bống ăn. B. Thân bài:

Phát triển câu chuyện:

1. Mụ dì ghẻ bảo Tấm đi chăn trâu xa. Tấm nói cho Bống nghe để khỏi chờ

đợi. 2. Buồn quá, Bống bơi lên bơi xuống rất bồn chồn vì nhớ Tấm. 3. Nó thoáng thấy hai người đàn bà. Nó vội lặn xuống. 4. Nghe tiếng hát quen thuộc gọi ăn, Bống nghi ngờ. 5. Thấy chiếc yếm đỏ, Bống tò mò lên nhìn. 6. Bị bắt và bóp chết. C. Kết bài:

+ Tấm về và nhìn thấy cục máu, khóc thảm thiết. + Những lời ai oán của Tấm bên thành giếng. BÀI LÀM

Ai đã từng nghe kể câu chuyện Tấm Cám chắc hẳn không thể nào quên được

chú cá Bống còn sót lại trong giỏ Tấm sau lần đi bắt cá cùng với Cám và chắc

cũng không thể quên được câu hát ngọt ngào của Tấm mỗi lúc gọi bạn mình

lên ăn. Bống bống bang bang

Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta

Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người... Hôm ấy, Bống rất bồn chồn khi đợi mãi mà không nghe tiếng chị Tấm gọi

mình như thường lệ. Chả là lúc sáng chị Tấm nói với Bống rằng hôm nay, chị

bị mụ dì ghẻ bảo đưa trâu đi ăn ở cánh đồng xa, cho nên có thể về muộn và

Bống đừng có mong đợi nhiều. Buồn quá, Bống lần theo thảm rêu xanh mọc theo bờ dựng đứng của thành

giếng. Nó bơi từ trên xuống dưới rồi lại thẫn thờ quẫy đuôi, quạt cặp vây nhỏ

vào nước mà bơi từ dưới bơi lên. Nghe tiếng động lạ. Hình như có cả đến hai

người cùng ra giếng. Bống vội lặn sâu xuống đáy nước, rúc vào cái hốc đá

quen thuộc. Và kìa, vọng xuống từ miệng giếng vẫn là bài hát quen thuộc hằng

ngày mà Bống được nghe. Bống bống bang bang

Lên ăn cơm vàng... Giọng hát bị ngắt quãng và sau đó nghe tiếng xì xầm trao đổi ở trên ấy. Bống

rất ngạc nhiên khi tiếng hát tiếp theo lại ngọt ngào đường mật và tha thiết. Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta

Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người. Lời mời gọi này sao mà quyến rũ thế. Nó đâu gắt gỏng và the thé như lúc đầu. Bống lưỡng lự, chú bơi vòng quanh một vòng đáy nước rồi cố mắt nhìn lên.

Tải ngay đi em, còn do dự, trời tối mất!