Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Cách xây dựng hình tượng thơ trong tập không bao giờ là cuối của xuân quỳnh.
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
1
ĐẠI HỌC ĐÀ NẴNG
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM
KHOA NGỮ VĂN
----------
TRẦN THỊ BĂNG THANH
Cách xây dựng hình tượng thơ trong tập
Không bao giờ là cuối của Xuân Quỳnh
KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP
2
MỞ ĐẦU
1. Lí do chọn đề tài.
“Nghệ thuật là sự mô phỏng tự nhiên” (Aristote), tái hiện cuộc sống bằng
hình tượng. Văn học là một loại hình nghệ thuật, nó cũng lấy hình tượng làm
phương tiện đặc thù để phản ánh hiện thực khách quan. Đó là kết quả của quá
trình tư duy sáng tạo tưởng tượng và hư cấu của nhà văn. Dấu ấn chủ quan của
người nghệ sĩ cũng bộc lộ qua hình tượng theo nguyên lí phản ánh lại hình ảnh
chủ quan của thế giới khách quan. Nghiên cứu hình tượng là hướng đi đầy hứa
hẹn giúp chúng ta hiểu rõ về vẻ đẹp nghệ thuật của tác phẩm cũng như phong
cách nghệ thuật của mỗi nhà văn, nhà thơ.
Trong nền văn học Việt Nam hiện đại, Xuân Quỳnh là một tác giả nữ có
phong cách và bản sắc riêng khá rõ nét. Trải qua năm tháng sống và viết, yêu
thương và lao động nghệ thuật hết mình, Xuân Quỳnh đã để lại cho đời một di
sản văn học thật đáng quý. Có nhiều ý kiến đánh giá thơ Xuân Quỳnh phần nhiều
là những vần thơ thiên về cảm tính hơn là lí tính. Có lẽ điều đó không sai nhưng
cũng không chính xác bởi thơ Xuân Quỳnh xuất phát từ những cảm nhận tinh tế
trong tâm hồn đa cảm, nhiều rung động của chị nhưng đó lại là những vần thơ
giàu hình ảnh và giàu những giá trị biểu trưng. Chúng tôi chọn hướng tiếp cận
thơ Xuân Quỳnh từ góc độ ngôn ngữ cụ thể là qua Cách xây dựng hình tượng
trong tập thơ Không bao giờ là cuối để khẳng định những giá trị của thơ Xuân
Quỳnh một cách khoa học chứ không chỉ là “nhận thấy vậy”, “cảm thấy vậy”.
3
Thành quả nghiên cứu của đề tài sẽ là cơ sở để khẳng định rằng một trong
những nhân tố làm nên thành công nghệ thuật thơ Xuân Quỳnh là việc sử dụng
sáng tạo chất liệu ngôn từ thông qua các biện pháp tu từ ngữ nghĩa.
Nghiên cứu hình tượng cũng là hướng đi giúp chúng ta có thể nắm bắt
được những giá trị biểu trưng nhiều tầng bậc ẩn chứa trong những hình ảnh thơ
độc đáo của thơ Xuân Quỳnh nói riêng cũng như thơ ca nói chung. Qua việc
nghiên cứu đề tài này, chúng tôi học tập được cách tiếp cận một vấn đề một cách
khoa học, đồng thời là điều kiện củng cố kiến thức về ngôn ngữ, lí luận văn học.
Bên cạnh đó, chúng tôi tin tưởng với tính lí thú và mới mẻ của đề tài sẽ tạo nền
tảng quan trọng cho việc nghiên cứu chuyên sâu hơn trong quá trình học tập và
giảng dạy sau này.
2. Lịch sử nghiên cứu vấn đề.
Hình tượng và cách xây dựng hình tượng trong văn học là một vấn đề
không mới. Có rất nhiều công trình đã nghiên cứu về hình tượng và cách xây
dựng hình tượng trên bình diện lí luận học và cả trên bình diện phong cách học.
Các nhà lí luận: Trần Đình Sử, Bùi Minh Đức, Hà Minh Đức, Lê Lưu Oanh đề
có các công trình mang tính chất quy mô nghiên cứu về vấn đề này. Nhìn chung,
các nhà lí luận đều có cái nhìn tương đối thống nhất trong cách xây dựng hình
tượng: Trần Đình Sử khẳng định: hình tượng văn học được xây dựng bằng chất
liệu ngôn từ, trước hết bao gồm các “hình ảnh ngôn từ”, các “ý tượng”, “hình
tượng” tạo thành bởi các phép tu từ” và “hình tượng là những cấu tạo văn học
sáng tạo bằng tưởng tượng, hư cấu có giá trị như những tín hiệu thẩm mĩ. (14,
tr.41). Lê Lưu Oanh cũng khẳng định: hình tượng nghệ thuật với những quan hệ
dồn nén: ảo – thực, có – không, có lí – phi lí, tự nhiên, nhân tạo tạo thành những
phức hợp quan hệ mang nội dung khái quát là cho hình tượng mang tính đa
4
nghĩa, hàm súc như lời người xưa nói: lời hết mà ý khôn cùng (13, tr.153). Nhìn
chung các nhà lí luận đều có các ý kiến thống nhất trong việc nghiên cứu hình
tượng đó là cách xây dựng hình tượng từ những hình ảnh giàu giá trị biểu trưng
trong mối quan hệ thực - ảo, tưởng tượng.
Các nhà ngôn ngữ học cũng có những nhận định tương đối tương đồng về
cách xây dựng hình tượng trong văn học. Qua quá trình tìm hiểu nghiên cứu,
chúng tôi có một số nhìn nhận chung như sau: Các nhà ngôn ngữ như Đinh
Trọng Lạc, Nguyễn Thái Hòa, Nguyễn Hữu Đạt,... đều bắt đầu nghiên cứu hình
tượng từ các phương tiện tu từ cấu tạo nên hình tượng bao gồm các phép tu từ
cấu tạo theo quan hệ liên tưởng: so sánh, ẩn dụ, hoán dụ.
Xuân Quỳnh là thi sĩ tiêu biểu cho gương mặt các nhà thơ nữ trong nền
thơ hiện đại Việt Nam. Xuất hiện vào đầu những năm sáu mươi và trưởng thành
từ cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, thơ chị đã trở thành đối tượng nghiên
cứu, tìm hiểu của nhiều độc giả và nhà lí luận phê bình uy tín. Các nhà nghiên
cứu, phê bình như Hà Minh Đức, Lại Nguyên Ân, Vương Trí Nhàn, Nguyễn
Xuân Nam, Lưu Quỳnh Thơ…đều có nhiều công trình nghiên cứu về Xuân
Quỳnh. Ngoài ra còn rất nhiều cây bút tiêu biểu khác cũng có những nghiên cứu
khá đặc sắc về đời và thơ Xuân Quỳnh. Những bài viết, chuyên luận nghiên cứu
về thơ văn và cuộc đời Xuân Quỳnh đã được chọn lọc, tập hợp chủ yếu trong ba
công trình: Xuân Quỳnh thơ và đời (1998), NXB Phụ Nữ; Xuân Quỳnh, cuộc đời
và tác phẩm (2003), Lưu Khánh Thơ và Đông Mai tuyển chọn; Thơ Xuân Quỳnh
và những lời bình (2003), Ngân Hà biên soạn và tuyển chọn. Sau khi điểm qua
các bài viết tiêu biểu, chúng tôi nhận thấy rằng: nhìn một cách tổng quan, các tác
giả quan tâm tới thơ Xuân Quỳnh từ góc độ phê bình văn học hơn là nghiên cứu
nghệ thuật, cũng như đứng từ góc độ lí luận văn học để tiếp nhận hơn là lí thuyết
5
ngôn ngữ. Vì thế trong phần lịch sử nghiên cứu vấn đề, chúng tôi sẽ không nhắc
đến những công trình, bài viết không liên quan trực tiếp đến đề tài mà chỉ xin
xâu chuỗi lại một số ý kiến, nhận xét tiêu biểu về phong cách thơ Xuân Quỳnh
đặc biệt là những công trình, bài viết về hình tượng trong thơ Xuân Quỳnh nhìn
từ góc độ ngôn ngữ.
Về Thơ Xuân Quỳnh: Nguyễn Xuân Nam với bài viết: Vẻ đẹp thơ Xuân
Quỳnh trong Thơ - tìm hiểu và thưởng thức đã nhận xét về ngôn ngữ trong thơ
Xuân Quỳnh: từ ngữ như gọi nhau, như say sưa, như tỉnh, biến hóa thông minh,
như bản chất những đồng dao xưa cũ nhất. Quả thật, ngôn ngữ của Xuân Quỳnh
trở nên mềm mại, duyên dáng hẳn khi kế thừa và phát triển những vẻ đẹp của
ngôn ngữ ca dao, dân ca (16, tr.148)
Tác giả Nguyễn Quân trong bài viết Phong cảnh mười bảy đã nhận xét
Xuân Quỳnh là … nhà thơ chuyên hội hoạ và thích thoả mãn con mắt, chuyển
mọi cảm giác về thị giác. (16, tr.140)
Riêng về vấn đề hình tượng trong thơ Xuân Quỳnh là một vấn đề không
mới, đã được một số nhà nghiên cứu quan tâm. Các ý kiến đều đồng quy ở một
điểm: thơ Xuân Quỳnh giàu hình ảnh, và hình tượng là một loại hình rất đặc biệt
trong thơ chị. Tuy nhiên do quy mô bài viết cũng như do mục đích nghiên cứu,
vấn đề này vẫn chưa được đi sâu nghiên cứu như một vấn đề độc lập. Thực sự
vẫn chưa có công trình nào đi vào phân tích hình tượng nghệ thuật trong một tập
thơ của Xuân Quỳnh chứ chưa nói đến một công trình lớn hơn là nghệ thuật xây
dựng hình tượng trong toàn bộ tác phẩm thơ của tác giả này. Những kết quả chỉ
dừng lại ở việc thừa nhận sự có mặt của hình tượng hoặc đi vào phân tích một số
hình tượng cụ thể như hình tượng sóng, hình tượng biển, con tàu…Từ tình hình
trên có thể thấy rằng, việc nghiên cứu thơ Xuân Quỳnh từ góc độ ngôn ngữ học
6
vẫn còn là một mảnh đất chưa được khai phá nhiều. Chính vì vậy, chúng tôi tin
rằng nghiên cứu về cách xây dựng hình tượng trong thơ Xuân Quỳnh cụ thể
trong tập thơ Không bao giờ là cuối là một việc làm có nhiều ý nghĩa từ đó có
cái nhìn toàn diện và khoa học hơn đối với hình ảnh thơ độc đáo trong ngôn ngữ
thơ Xuân Quỳnh.
3. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu.
- Cách xây dựng hình tượng thơ của Xuân Quỳnh trong tập thơ
Không bao giờ là cuối.
- Tập thơ Không bao giờ là cuối trong mối quan hệ với toàn bộ thơ
Xuân Quỳnh.
4. Phương pháp nghiên cứu.
- Phương pháp thống kê, phân loại.
- Các phương pháp phân tích, tổng hợp, khái quát, so sánh đối chiếu
để xử lí tư liệu và nêu nhận xét các kết quả nghiên cứu.
5. Bố cục đề tài.
Ngoài phần mở đầu và kết luận, đề tài gồm 3 chương:
- Chương 1: Những vấn đề lí luận liên quan đến đề tài.
- Chương 2: Khảo sát, miêu tả.
- Chương 3: Vai trò của hình tượng trong tập thơ Không bao giờ là cuối.
7
NỘI DUNG
CHƯƠNG 1: NHỮNG VẤN ĐỀ LÍ LUẬN LIÊN QUAN ĐẾN
ĐỀ TÀI
1.1. Hình tượng nghệ thuật.
Hình tượng nghệ thuật không phải là khái niệm riêng của văn học. Các
loại hình nghệ thuật khác như: hội họa, điêu khắc, múa… cũng xây dựng cho
mình nhiều hình tượng nghệ thuật. Điều này cũng có nghĩa là hình tượng cũng
được hình thành từ những chất liệu khác nhau như: với hội họa là màu sắc và
đường nét, với điêu khắc là hình khối, với múa là động tác, điệu bộ…Vì xét
trong phạm vi một tác phẩm văn học nên hình tượng nghệ thuật ở đây được mặc
định đồng nghĩa với hình tượng văn học nghĩa là chất liệu để xây dựng nên hình
tượng là ngôn từ. Chính từ “nghệ thuật” đi kèm được chúng tôi hạn định lại ý
nghĩa của từ hình tượng không theo cách hiểu của triết học và tâm lí học (chỉ
một giai đoạn cao hơn của nhận thức so với cảm giác, cho ta hình ảnh của sự vật
còn giữ lại trong đầu khi tác động của sự vật vào giác quan ta đã kết thúc) mà
theo cách hiểu của lí luận học và phong cách học.
1.1.1. Quan niệm về hình tượng thơ.
1.1.1.1. Hình tượng theo quan niệm của các nhà lí luận văn học.
Nghệ sĩ sáng tạo ra tác phẩm là để nhận thức và cắt nghĩa đời sống, thể
hiện tư tưởng và tình cảm của mình, giúp cho người đọc thể nghiệm ý vị của
cuộc đời, hiểu được những quan hệ có ý nghĩa muôn màu muôn vẻ của bản thân
và thế giới xung quanh. Nhưng khác với nhà khoa học, nghệ sĩ không diễn đạt