Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Các tín hiệu thẩm mĩ thể hiện bằng phương tiện từ vựng – ngữ nghĩa trong tập thơ “những bông hoa không chết” của lưu quang vũ.
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
1
ĐẠI HỌC ĐÀ NẴNG
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM
KHOA NGỮ VĂN
----------------
KHÓA LUÂN T ̣ ỐT NGHIÊP ĐẠI HỌC ̣
NGÀNH SƯ PHẠM NGỮ VĂN
Đề tài:
CÁC TÍN HIỆU THẨM MĨ THỂ HIỆN BẰNG
PHƯƠNG TIỆN TỪ VỰNG – NGỮ NGHĨA TRONG
TẬP THƠ “NHỮNG BÔNG HOA KHÔNG CHẾT”
CỦA LƯU QUANG VŨ
Người hướng dẫn:
T.S Bùi Trọng Ngoãn
Người thực hiện:
Hồ Thị Duyên
Đà Nẵng, tháng 5/2013
2
LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan đề tài này là do bản thân tôi thực hiện dưới sự hướng dẫn
của TS. Bùi Trọng Ngoãn và không sao chép các đề tài nghiên cứu của người khác
để làm sản phẩm của riêng mình.
Các thông tin sử dụng trong báo cáo có nguồn gốc và được trích dẫn rõ ràng.
Tôi xin hoàn toàn chịu trách nhiệm về tính xác thực và nguyên bản của đề tài.
Đà Nẵng, ngày tháng năm 2013.
Người cam đoan
Hồ Thị Duyên
3
PHẦN MỞ ĐẦU
1. Lí do chọn đề tài
Văn học phản ánh cuộc sống bằng hình tượng thông qua phương tiện là ngôn
ngữ. Điều đó đã trở thành nguyên lí. Nhưng hình tượng nghệ thuật lại được cấu tạo
bằng các tín hiệu thẩm mĩ. Hay nói cách khác, tín hiệu thẩm mĩ đã trở thành chiếc
cầu nối giữa ngôn ngữ và hình tượng.
Nghiên cứu tín hiệu thẩm mĩ là một vấn đề liên quan đến nhiều chuyên
ngành, được đặt dưới nhiều góc độ khác nhau. Và việc nghiên cứu tín hiệu thẩm mĩ
dưới góc độ ngôn ngữ là hướng đi cần thiết, đem lại nhiều ý nghĩa đối với quá trình
tiếp nhận văn bản nghệ thuật.
Lưu Quang Vũ là nhà thơ, nhà viết kịch tài năng trong dòng chảy văn học
Việt Nam những năm 60, 70 của thế kỉ XX. Trong dòng chảy chung của thơ ca thời
kì chống Mĩ, Lưu Quang Vũ là một trong những hiện tượng thơ độc đáo, mang
phong cách rõ rệt, tạo nên bản sắc riêng, hồn cốt riêng cho những trang thơ của
mình.
Nhắc đến Lưu Quang Vũ, bạn đọc sẽ nghĩ ngay đến nhà viết kịch nổi tiếng,
được ví là “Môlie của Việt Nam” mà quên mất một Lưu Quang Vũ với những trang
thơ khát cháy, nồng ấm với bao vần thơ da diết, đắm đuối, đầy trăn trở xen lẫn dư vị
ngọt ngào - cay đắng, đam mê, đau đớn mà dịu êm, khát vọng đấy mà thất vọng
đấy... Tiếng thơ Lưu Quang Vũ là tiếng lòng chân thật của một con tim khao khát
yêu, khao khát sống và cống hiến mãnh liệt. Đến với thế giới thơ Lưu Quang Vũ,
người đọc như chìm vào một thế giới khác, khám phá chiều sâu tâm hồn con người
với bao ưu tư, suy ngẫm, trăn trở mà từ trước đến giờ ta đã lãng quên nó. Việc tìm
hiểu nghiên cứu thơ Lưu Quang Vũ từ góc độ ngôn ngữ mà cụ thể là những tín hiệu
thẩm mĩ ở phương diện từ vựng – ngữ nghĩa sẽ giúp ta có cái nhìn rộng mở, khám
phá ra nhiều điểm mới lạ.
Tập thơ “Những bông hoa không chết” là tập thơ được xuất bản sau khi nhà
thơ đã mất. Tập thơ được in trong Di cảo, được đánh giá là tập thơ hay và mang
4
nhiều nét độc đáo của Lưu Quang Vũ. Bằng việc tìm hiểu cụ thể ta có thể giải mã
những thông điệp ý nghĩa và đánh giá một cách khách quan hơn về tác phẩm này.
2. Lịch sử vấn đề nghiên cứu
Nghiên cứu ngôn ngữ trong tác phẩm văn học có nhiều hướng đi khác nhau,
song những năm gần đây, nhiều vấn đề đang được soi chiếu dưới góc nhìn của ngôn
ngữ học hiện đại, trong đó không thể không nhắc đến tín hiệu thẩm mĩ trong tác
phẩm văn học.
Ở nước ta, vấn đề tín hiệu và tín hiệu thẩm mĩ đã được nhiều tác giả quan
tâm nghiên cứu như: Đỗ Hữu Châu, Hoàng Trinh, Phan Ngọc, Đái Xuân Ninh,... Từ
những năm 70 của thế kỉ XX, vấn đề tín hiệu thẩm mĩ được tiếp nhận vào Việt Nam
qua những bản dịch, các công trình khoa học, bài viết cụ thể như: “Lí thuyết hệ
thống trong ngôn ngữ học dưới ánh sáng của phương pháp luận khoa học Mác”
của Đỗ Hữu Châu, “Từ một số luận điểm của Mác suy nghĩ về bản chất tín hiệu của
ngôn ngữ” của Nguyễn Lai, “Từ kí hiệu học đến thi pháp học” của Hoàng Trinh,...
Những công trình này đã đem đến một cái nhìn mới, một hướng tiếp cận mới cho
văn học. Từ cơ sở lí thuyết này, nhiều công trình đã khai thác, khẳng định ý nghĩa
thực tiễn của hướng nghiên cứu văn học từ góc độ ngôn ngữ học. Có thể kể đến “Sự
biểu đạt bằng ngôn ngữ các tín hiệu thẩm mĩ - không gian trong ca dao” của
Trương Thị Nhàn, “Tín hiệu thẩm mĩ trong ngôn ngữ văn học” của Mai Thị Kiều
Phượng, “Tín hiệu thuộc trường nghĩa cây trong thơ Việt Nam” của Phạm Thị Kim
Anh, “Tiếp cận tác phẩm thơ ca dưới ánh sáng ngôn ngữ học hiện đại” của Bùi
Trọng Ngoãn (Đề tài khoa học công nghệ cấp bộ),...
Nghiên cứu về đề tài “Tín hiệu thẩm mĩ ở phương diện từ vựng – ngữ nghĩa
trong tập Những bông hoa không chết” của Lưu Quang Vũ, ta không thể bỏ qua
những công trình nghiên cứu, bài viết về ngôn ngữ thơ cũng như tín hiệu thẩm mĩ
trong thơ Lưu Quang Vũ.
Lưu quang Vũ là một nghệ sĩ tài hoa và đầy tài năng. Cuộc đời lao động
nghệ thuật dang dở nhưng anh đã kịp để lại cho đời những tác phẩm có giá trị còn
mãi với thời gian. Vũ Quần Phương trong bài viết “Đọc thơ Lưu Quang Vũ” có
5
viết: “Đọc thơ anh có cảm giác anh viết kịch để sống với mọi người và làm thơ để
sống với riêng mình” [34, tr.76]. Như vậy, có thể thấy thơ là sự sống của anh, là tâm
hồn anh. Tất cả những nỗi niềm, ưu tư, chiêm nghiệm,... đều được phổ vào thơ như
những nốt nhạc ngân vang, da diết, giàu sức gợi và sức ám sâu sắc.
Hơn hai mươi năm đã trôi qua kể từ ngày Lưu Quang Vũ đi xa nhưng những
trang thơ anh để lại cho đời vẫn còn sức nóng, sức lan tỏa, lôi cuốn thu hút giới phê
bình, nghiên cứu và đông đảo bạn đọc yêu thơ cùng thời cũng như đương thời. Hai
mươi năm, một khoảng thời gian không dài nhưng đủ để các thế hệ hôm qua và
hôm nay nhìn nhận lại, đánh giá khách quan về vị trí cũng như giá trị mà thơ Lưu
Quang Vũ để lại cho đời. Đã có không ít những công trình, bài viết nghiên cứu về
cuộc sống, sự nghiệp sáng tác của thi sĩ, tìm hiểu về thế giới kịch, thơ, truyện
ngắn... ở nhiều phương diện, góc độ khác nhau. Trong đó có những công trình đề
cập đến ngôn ngữ thơ Lưu Quang Vũ mà cụ thể là những tín hiệu thẩm mĩ trong thơ
anh.
Năm 1997, Lưu Khánh Thơ biên soạn cuốn “Lưu Quang Vũ - thơ và đời”.
Trong cuốn sách này, ngoài những tác phẩm thơ, còn có bài viết “Đọc thơ Lưu
Quang Vũ” của tác giả Vũ Quần Phương. Người viết đã khẳng định sự đóng góp
của phần thơ và nêu lên những giá trị đích thực của nó. Đặc biệt ở bài viết này, Vũ
Quần Phương đã có cái nhìn khái quát về thơ Lưu Quang Vũ mà chủ yếu là ở giai
đoạn sau. Tác giả bài viết chú ý nhấn mạnh sự chuyển biến trong phong cách thơ
Lưu Quang Vũ từ “Hương cây” đến giai đoạn 1971- 1972, đồng thời đưa ra một số
lí giải cho sự thay đổi đó. Vũ Quần Phương còn nêu lên một số đặc điểm ngôn ngữ
thơ Lưu Quang Vũ: “Đọc thơ anh ít thấy dấu vết của bố cục, cảm hứng liền dòng ào
ạt, đầy áp hình ảnh, ảnh thực và ảnh ảo, hiện thực và tưởng tượng, sách vở và đời
sống hòa quyện thúc đẩy nhau trong các câu thơ dồn dập” [32, tr.37].
Đến năm 2001, cuốn sách “Lưu Quang Vũ - Tài năng và lao động nghệ
thuật” do Lưu Khánh Thơ biên soạn ra mắt bạn đọc. Cuốn sách đã tập hợp nhiều
bài viết của nhiều tác giả khác nhau bàn về tất cả các thể loại mà Lưu Quang Vũ đã
từng viết, đáng chú ý có đến 12 bài viết bàn luận về thơ anh. Trong đó, nhà phê bình
6
Hoài Thanh có bài “Một cây bút trẻ triển vọng”. Với bài viết này, Hoài Thanh đã
dự báo về sự xuất hiện một tài năng thơ ca cho làng văn học Việt Nam và ông cũng
khẳng định những bước đầu vững chắc của thi sĩ trẻ tuổi này, bởi: “Câu thơ Lưu
Quang Vũ rất dồi dào màu sắc và cũng rất thính về các mùi hương. Chỉ trong mấy
bài mà đã có đủ từ “hương cốm mát trong” đến “mật hương mùa hạ” của các thứ
trái cây trên sông Thương, đến những “bè gỗ xuôi thơm nhựa rừng bỡ ngỡ” trên
sông Hồng Hà nhiều nữa” [33, tr.9]. Ông thừa nhận thơ Lưu Quang Vũ có “ngôn
ngữ nắm rất chắc. Chữ dùng chính xác mà uyển chuyển, rất Việt Nam. Không dễ
mà nói được gọn, nói được nhiều và nói đúng những điều khó nói” [33, tr.19]. Bên
cạnh đó, Hoài Thanh còn nêu ra một số hạn chế trong thơ Lưu Quang Vũ.
Trong bài viết “Những bài thơ viển vông, cay đắng, u buồn”, Vương Trí
Nhàn đã có những phát hiện mới về tiếng thơ Lưu Quang Vũ. Ông khẳng định giá
trị của những bài thơ được Lưu Quang Vũ viết trong những năm 1971 - 1975. Đáng
chú ý, trong bài viết này, ông đã chỉ ra những hình ảnh trở đi trở lại trong thơ Lưu
Quang Vũ, được sử dụng như một tín hiệu thẩm mĩ, đó là “mưa”: “Ở anh, mưa cho
thấy sự trôi qua của thời gian mà con người bất lực, không sao níu kéo nổi. Mưa
làm cho hiện tại trở nên vô nghĩa và tương lai trở nên lờ mờ, không xác định” [ 33,
tr.69].
Bàn về thơ Lưu Quang Vũ, không thể bỏ qua mảng thơ tình tinh tế, sâu lắng
như tiếng lòng đau đáu khát yêu và khát sống, tình yêu như cứu cánh của một tâm
hồn thăm thẳm, canh cánh nỗi lo, nỗi buồn. Với “Thơ tình Lưu Quang Vũ”, Nguyễn
Thị Minh Thái đã gợi nhắc đến hình tượng em: “Em - vừa có thể là người tình, vừa
có thể là nỗi khao khát không đạt đến, sự cứu rỗi linh hồn đau buồn của chàng; em
còn mang những tên gọi khác nhau, đầy âu yếm và thương cảm: Người đàn bà
không có tên I, II, III, mùa thu, mắt một mí, đóa cúc vàng, con ong nâu hạnh phúc,
chị Hai, bông hoa huệ trắng xanh...” [33, tr.93]
Năm 2007, cuốn sách “Lưu Quang Vũ về tác gia và tác phẩm” do Lý Hoài
Thu, Lưu Khánh Thơ tuyển chọn và giới thiệu, đã tập hợp một cách có hệ thống các
bài viết, công trình nghiên cứu về cuộc đời, sự nghiệp thơ Lưu Quang Vũ. Bàn về
7
ngôn ngữ thơ Lưu Quang Vũ, cũng có không ít những ý kiến, nhận định thú vị, sắc
sảo. Với bài viết “Vài nét về thơ tình Lưu Quang Vũ”, tác giả Việt Nga đã có một
sự so sánh thú vị: “Nếu thơ Xuân Quỳnh giản di, ṃ ôc ṃ ac, h ̣ ồn nhiên (ngay cả
những dằn văt đau kh ̣ ổ cũng rất đỗi hồn nhiên) thì
thơ Lưu Quang Vũlai ṭ ầng tầng
lớp lớp những hinh ̀ ảnh so sánh, ẩn du, nh ̣ ững suy ngẫm, triết lý về cuôc đ ̣ ờ
i, con
ngườ
i và
tình yêu...” [34, tr.136].
Anh Ngọc cũng dành nhiều tâm huyết nghiên cứu về cuộc đời, trang thơ Lưu
Quang Vũ. Với “Một hồn thơ dào dạt”, tác giả đã cho rằng trang thơ Lưu Quang
Vũ lung linh “đầy màu sắc, hương thơm, mùi vị” nhưng “vừa xa lạ, vừa gần gũi,
được đi bằng một thứ nhạc điệu du dương (tuy có
lúc đơn điêu) c ̣ ủa những câu thơ
vần đôi đều đều, bất tân. Ṿ ẻ đep c ̣ ủa các hình ảnh, sựbất ngờ của những liên tưởng
và cách dùng từ ngữtáo bao ... đ ̣ óng vai trò đăc bi ̣ êt trong thơ V ̣ ũ” [34, tr.150]. Đoc̣
thơ Lưu Quang Vũ, Anh Ngoc ̣ “ngỡđươc ti ̣ ếp xúc thẳng vớ
i môt ch ̣ ất sống đâm đ ̣ ăc̣
đươc cô đ ̣ ong trong m ̣ ấy từ ngữngắn ngủi như lờ
i thoai trong k ̣ icḥ ” [34, tr. 150].
Hay trong một bài viết khác, “Vườn trong phố của Lưu Quang Vũ”, Anh Ngọc có
nhận xét, thơ anh mang “cường đô ̣tinh c ̀ ảm quá manh đ ̣ ãphá vỡcon đê khuôn sáo
của từ ngữ, tao nên c ̣ ả môt ḍ òng thác những hình ảnh, những liên tưởng đầy đột
biến và
táo bao không ng ̣ ừng đâp ṿ ào tất cả giác quan của ngườ
i đoc̣ ” [34, tr. 206].
Phạm Xuân Nguyên với “Tâm hồn trở gió” đã dành nhiều bút lực trải lòng
với những trang thơ của Lưu Quang Vũ. Bên cạnh cảm xúc sâu lắng nghẹn ngào
tưởng nhớ về nhà thơ, sự cảm nhận hết sức tinh tế ở từng dòng, từng câu , từng chữ
trong thơ, tác giả còn làm rõ hình tượng “gió” trong thơ Lưu Quang Vũ: “giống như
nhà thơ lãng mạn Anh Percy Bysshe Shelley, thấy ở gió sự “hòa điệu dấy loạn”: Gió
có sức mạnh hủy diệt và bảo tồn gió mang trên đôi cánh của mình sấm, chớp, bão
giông”. Rồi có đoạn “thơ anh là sức gió đẩy cửa, nối những chân trời với những
chân trời, đưa tin con người đến với con người” hay “Lưu Quang Vũ đến và đi
trong tình yêu cũng như sức gió”.
Năm 2008, nhân kỉ niệm 20 năm ngày mất của Lưu Quang Vũ, Lưu Khánh
Thơ đã biên soạn, công bố một phần di cảo của nhà thơ. Cuốn sách gồm hai phần